“Nền văn minh Thiên Hành”. Chu Phạn nói: “Trước giờ không có cơ hội hỏi huynh, lửa Thiên Hành lúc trước của huynh…” Diệp Quân xòe tay ra, lửa Thiên Hành xuất hiện trong lòng bàn tay hắn. Nhìn lửa Thiên Hành trong tay Diệp Quân, sắc mặt Chu Phạn lập tức trở nên nghiêm túc. Thần vật nền văn minh cấp năm. Nghe nói khi vật này xuất hiện thì sẽ có một nền văn minh sụp đổ, thật ra mấy năm nay Đại Chu cũng đang trốn tránh nền văn minh Thiên Hành. Không có nền văn minh nào muốn dây vào sự tồn tại đáng sợ trong truyền thuyết này. Chu Phạn không nghĩ nữa, cô ta nhìn lửa Thiên Hành trước mặt, thấy lửa Thiên Hành không có dao động về năng lượng thì nhìn Diệp Quân nói: “Ta có thể sờ được không?” Diệp Quân cười nói: “Tất nhiên”, nói rồi hắn đưa lửa Thiên Hành cho Chu Phạn. Chu Phạn hơi do dự. Diệp Quân cười nói: “Đừng sợ, lửa này đã bị ta trấn áp rồi”. Lửa Thiên Hành: “…” Tiểu Tháp không khỏi nói: “Đại ca à, ngươi chắc chắn là ngươi trấn áp chứ?” Diệp Quân thầm nói: “Đều là người một nhà, cô cô trấn áp thì tức là ta trấn áp”. Tiểu Tháp im lặng, nó nhận ra mặc dù tên này bình thường trông có vẻ rất lương thiện nhưng thực chất vẫn thừa hưởng một ít tính hiếu thắng của cha mình, chỉ là không thể hiện ra rõ như cha mình. Quả nhiên là máu mủ ruột rà. Chu Phạn liếc nhìn Diệp Quân, tất nhiên là cô ta không tin ngọn lửa này là do Diệp Quân trấn áp, nếu Diệp Quân có thể trấn áp ngọn lửa này thì còn không trở tay đánh cho Ác Đạo Minh một chưởng để chúng bị tiêu diệt sao? Cô ta hết sức cẩn thận nhận lấy lửa Thiên Hành, ngọn lửa này giống hệt như miêu tả trong sách cổ, có màu đỏ sẫm, bên trong hình như có máu đang lưu chuyển, nhưng lại không có chút năng lượng nào, không khác gì lửa bình thường . Bị trấn áp thật rồi. Chu Phạn cảm thấy cực kỳ ngạc nhiên, cô ta nhìn Diệp Quân nghiêm túc nói: “Lúc trấn áp ngọn lửa này, huynh có vất vả không?” Diệp Quân bật cười, hắn nhẹ nhàng xoa mặt Chu Phạn. Chu Phạn mỉm cười, vẻ mặt động lòng người. Diệp Quân nhìn ngọn lửa Thiên Hành đó, mỉm cười nói: “Đây là do cô cô ta trấn áp”. Chu Phạn muốn nói lại thôi. Diệp Quân cười nói: “Giữa ta và muội không cần phải che giấu”. Chu Phạn nhìn Diệp Quân, dịu dàng như nước: “Ừ”. Diệp Quân nói: “Muội tò mò thực lực của cô cô ta phải không?” Chu Phạn gật đầu, cô ta thật sự không thể tưởng tượng được người có thể trấn áp lửa Thiên Hành. Diệp Quân lắc đầu khẽ cười: “Ta không thể trả lời muội vấn đề này, vì ta cũng không biết rốt cuộc cô cô mạnh đến mức nào”. Chu Phạn hơi khó hiểu: “Huynh cũng không biết ư?”