Người truy nã chính là hắn, trên đó ngoài tiền thưởng còn có chân dung của hắn. Năm trăm viên tinh thể Vĩnh Hằng. Diệp Quân khẽ cười, sau đó kéo Nhất Niệm xoay người rời đi. Đi chưa được bao lâu, Diệp Quân nhìn thấy một quán rượu, quán rượu không lớn lắm, người ở bên trong cũng ít, chỉ có hai người. Diệp Quân dẫn Nhất Niệm đi vào quán rượu, thấy Diệp Quân bước vào, một người trong đó vội đứng lên rời đi, còn lại một người. Diệp Quân nhìn người đó, người đàn ông mặc một bộ áo bào hoa, rất nho nhã, ngồi tựa vào cửa sổ. Thấy Diệp Quân đến, người đàn ông cười nói: “Diệp công tử, ngồi chung nhé?” Diệp Quân gật đầu, sau đó kéo Nhất Niệm đi về phía người đàn ông, lúc này Nhất Niệm bỗng nói: “Ta về Tiểu Tháp nghiên cứu đây”. Nói rồi cô ta quay lại trong Tiểu Tháp. Diệp Quân đi đến ngồi xuống đối diện người đàn ông trung niên, hắn nhìn ông ta nói: “Ác Đạo Minh?” Sở dĩ hắn vào đây là vì trên đường đến đây, thần thức của người này cứ luôn đi theo hắn, nhưng vẫn giữ khoảng cách nhất định. Người đàn ông lắc đầu khẽ cười: “Không phải, ta chỉ là một tán tu, vừa rồi thấy Diệp công tử xuất kiếm nên cực kỳ tò mò mới muốn nói chuyện với Diệp công tử”. Diệp Quân gật đầu: “Ừ”. Người đàn ông trung niên cười nói: “Dám đánh tới Đăng Thiên Vực chỉ với cảnh giới mười phần thần tính, Diệp công tử giỏi thật đấy”. Diệp Quân nói: “Tiền bối có gì cứ nói thẳng”. Người đàn ông trung niên nói: “Không giấu gì, ta muốn mời Diệp công tử đánh Trọng Thiên thứ tư”. Diệp Quân nhíu mày: “Đánh Trọng Thiên thứ tư ư?” Người đàn ông trung niên gật đầu. Diệp Quân không nói gì. Người đàn ông trung niên nói: “Trọng Thiên thứ tư đã gây khó cho ít nhất chín mươi phần trăm người dân ở đây, mà Diệp công tử hẳn cũng biết trong mỗi Trọng Thiên đều là một thời đại kỷ nguyên, ngoài những cường giả cực kỳ mạnh, thật ra còn có rất nhiều di vật bí cảnh, trong Trọng Thiên thứ tư này chắc chắn có mỏ tinh thể Vĩnh Hằng trong truyền thuyết”. Mỏ tinh thể Vĩnh Hằng! Diệp Quân có hứng thú: “Làm sao mà biết?” Người đàn ông trung niên lấy một viên tinh thể Vĩnh Hằng ra, cười nói: “Nơi xuất hiện tinh thể Vĩnh Hằng sớm nhất là Đăng Thiên Vực, nói chính xác hơn là Trọng Thiên thứ tư của Đăng Thiên Vực. Sở dĩ Trọng Thiên thứ tư khó đánh đến thế là vì thời đại bên trong có thể là nền văn minh cấp năm… Tất nhiên ta cũng không dám chắc, tất cả chỉ là suy đoán”. Diệp Quân trầm giọng nói: “Có người từng đi vào Trọng Thiên thứ tư chưa?” Người đàn ông trung niên gật đầu: “Dĩ nhiên là có nhưng không nhiều, hơn nữa người đi vào chắc chắn sẽ không ra ngoài nói với người ở bên ngoài ở trong đó có gì, dù sao mọi người đều không quen”. Diệp Quân bỗng nói: “Tại sao lại tìm ta?” Người đàn ông trung niên trầm giọng nói: “Thật ra sau khi Ác Đạo Minh phát lệnh truy nã Ác Đạo, ta đã nhờ người điều tra về Diệp công tử, được biết trên tay Diệp công tử có một thanh kiếm thần rất lợi, thanh kiếm thần này khắc được vài phong ấn và cấm chế, đúng không?”