Diệp Quân tò mò hỏi: “Chẳng hạn như?” Địa Ngục Chủ cười nói: “Có đến vài người, gần nhất là Tịnh tông chủ của Quá Khứ Tông”. Diệp Quân sửng sốt: “Cô ta hả?” Địa Ngục Chủ nhìn Diệp Quân: “Diệp công tử quen à?” Diệp Quân gật đầu: “Biết, từng bị cô ta đánh”. Địa Ngục Chủ trầm giọng nói: “Thực lực của người này thật sự nghịch thiên, năm đó từng giết cường giả tuyệt thế ở Trọng Thiên thứ chín… Nhưng người này khá khiêm tốn nên rất ít người trong thế gian biết đến cô ta”. Diệp Quân bình tĩnh nói: “Cô ta không khiêm tốn đâu, lúc đầu suýt nữa g iết chết ta đấy”. Địa Ngục Chủ cười nói: “Diệp công tử có thể sống sót trong tay cô ta quả thật là lợi hại”. Diệp Quân nói: “Tiền bối biết nhiều về cô ta không?” Địa Ngục Chủ lắc đầu: “Không biết chút gì cả, ta chỉ biết cô gái này áp chế thần tính bằng nhân tính, là một nhân vật cực kỳ bất thường”. Diệp Quân gật đầu: “Đúng là thế”. Hai người vừa đi vừa nói chuyện, bỗng chốc đã đến thế giới dưới lòng đất. Khi bước vào thế giới dưới lòng đất này, Diệp Quân cau mày vì thế giới dưới lòng đất này tràn ngập khí tức rất tà ác. Địa Ngục Chủ nói: “Đây là nơi giam giữ ác hồn, ai bị giam giữ ở đây cũng đều rất mạnh”. Diệp Quân nói: “Có cường giả cảnh giới Diệt Đạo không?” Địa Ngục Chủ gật đầu: “Địa ngục tầng mười tám có”. Diệp Quân nhìn Địa Ngục Chủ: “Tiền bối giam giữ sao?”, Địa Ngục Chủ cười nói: “Không phải, là chủ nhân của Đạo Đạo năm đó giam giữ, bị nhốt cho đến nay”. Diệp Quân cảm thấy hơi tò mò. Địa Ngục Chủ nói: “Nếu cậu muốn trải nghiệm thì phải đến chiến trường địa ngục, nhưng nơi đó rất nguy hiểm, bởi vì vẫn còn rất nhiều ác hồn còn sót lại từ trận chiến Hiện Đạo và Cựu Đạo, những ác hồn này đã nuốt chửng lẫn nhau trong mấy trăm triệu năm rồi, bây giờ đã trở nên cực kỳ hung ác tàn bạo…” Nói đến đây, ông ta nhìn Diệp Quân. Thật ra ông ta vẫn hơi lo. Nếu hắn chết ở chỗ mình, e là ngày mai chỗ này sẽ biến mất khỏi thế gian mất nhỉ? Diệp Quân nói: “Càng nguy hiểm càng tốt”. Địa Ngục Chủ suy ngẫm rồi gật đầu: “Được”. Dứt lời, ông ta dẫn Diệp Quân đến trước một cánh cửa địa ngục: “Bước vào cánh cửa này sẽ đến chiến trường địa ngục”. Diệp Quân nhìn Địa Ngục Chủ, chắp tay lại nói: “Cảm ơn tiền bối đã chỉ đường”. Địa Ngục Chủ cười nói: “Chuyện nhỏ mà, đừng khách sáo”. Diệp Quân gật đầu, sau đó xoay người đi vào trong cửa địa ngục. Sau khi Diệp Quân đi vào cửa địa ngục, Địa Ngục Chủ đang định xoay người rời đi, nhưng dường như nghĩ tới điều gì, ông ta bỗng dừng lại, sau đó thấp giọng nói: “Không được, ta phải ở lại đây xem thử, nếu hắn chết trong này thì ta biết đi đâu mà khóc lóc đây?” … Chiến trường địa ngục. Khi Diệp Quân bước vào chiến trường địa ngục, sắc mặt hắn trở nên nghiêm trọng.