Nói xong, gã liếc nhìn Diệp Quân, sau đó nói: “Ta không đánh với ngươi nữa! Ta muốn đổi chỗ, còn về ngươi, ta kiến nghị ngươi đi đến tầng chữ Hoàng!” Nói xong, gã quay người rời đi, bước được vài bước, gã đột nhiên dừng lại, sai đó quay người nhìn về phía Diệp Quân: “Hai ngày vừa qua, nơi này xuất hiện một thiên tài rất yêu nghiệt, cũng tới từ Trung Thổ Thần Châu, tên đó cũng mang họ Diệp, tên là Diệp Khải, ngươi có quen không?” Diệp Quân hơi ngẩn ra, sau đó nói: “Quen, đó là huynh đệ của ta!” Chàng trai nhìn Diệp Quân: “Y đã đắc tội với một yêu nghiệt của Hám Thiên Tông trong vũ trụ Quan Huyên, yêu nghiệt đó hiện giờ đang liên kết với một số thiên tài của vũ trụ Quan Huyên truy sát y”. Nghe vậy, sắc mặt Diệp Quân lập tức trầm xuống. Diệp Khải bị đuổi giết! Đây là điều Diệp Quân chưa từng nghĩ tới! Hơn nữa hắn cũng không ngờ Diệp Khải lại tới đây! Đệ đệ này của hắn cũng giỏi đấy chứ! Bấy giờ, chàng trai kia chợt hỏi: “Ngươi và cậu ta thực sự là huynh đệ sao?” Diệp Quân gật đầu đáp: “Đúng rồi!” Chàng trai nhíu mày hỏi tiếp: “Hai người đều đến từ Nam Châu gì đó sao?” Diệp Quân lại trả lời: “Đúng rồi!” Chàng trai lắc đầu tấm tắc khen ngợi: “Một vùng đất Nam Châu nhỏ bé lại sản sinh ra hai thiên tài xuất chúng, quá lợi hại. Lại còn cùng một gia tộc nữa chứ”. Dứt lời, gã quay lưng bỏ đi! Diệp Quân bỗng lên tiếng: “Yêu huynh có biết huynh đệ của ta đang ở đâu không?” Chàng trai dừng bước đáp: “Ta là Tần Yêu! Người huynh đệ kia của ngươi bị đuổi tới tầng chữ Hoàng, có lẽ bây giờ đang gặp nguy hiểm. Người đuổi cậu ta là Lưu Kỳ của Hám Thiên Tông. Người đó là đệ đệ ruột Lưu Băng, thiếu tông chủ đương nhiệm của Hám Thiên Tông…” Nói tới đây, gã bỗng ngừng lại rồi hỏi: “Ngươi biết Lưu Băng không?” Diệp Quân lắc đầu, quay lưng đi mất. Tần Yêu nhíu mày hỏi: “Thế ngươi biết Hám Thiên Tông không?” Diệp Quân lại lắc đầu, bước chân không hề ngừng lại! Tần Yêu còn định nói gì đó thì bị hắn đột nhiên chen ngang: “Huynh đừng có nói với ta!” Tần Yêu ngớ người, sau đó cảm thấy vô cùng kính phục. Thì ra ý của Diệp Quân là cho dù kẻ thù hùng mạnh đến đâu, hắn đều phải giúp huynh đệ của mình! Tình nghĩa huynh đệ thật sâu nặng! Đúng lúc này, Diệp Quân đã đi khá xa chợt mở lời: “Huynh nói nhiều quá ta sợ sẽ bị áp lực, chùn bước không đi nữa!” Vẻ mặt Tần Yêu trở nên cứng ngắc. … Diệp Quân đi tới trước mặt ông lão canh tháp: “Tôi muốn đến tầng chữ Hoàng!” Ông lão canh tháp không khỏi khiếp sợ nhắc lại: “Tầng chữ Hoàng sao?” Hắn kiên định gật đầu. Ông lão canh tháp trầm giọng hỏi: “Ngươi chắc chưa?”