Chương 4343 Kiếm tu gật gù, bồi thêm: “Vẫn còn quá yếu”. Diệp Quân: “…” Thạch Việt mở miệng xen ngang: “Ngươi chính là kẻ chống lưng cho tên Diệp Quân?” Kiếm tu nhìn sang: “Còn ngươi là kẻ tự xưng vô địch?” Thạch Việt nhăn nhở: “Đúng thế thì sao?” Trong mắt tràn đầy khiêu khích. Kiếm tu quan sát một hồi rồi tỏ ra thất vọng, thở dài nói: “Yếu như vậy mà cũng đòi vô địch, ngươi bị điên rồi sao?” Mọi người: “…” Tịnh Sơ thì đang nhìn kiếm tu với vẻ mặt trầm trọng, không chỉ vì bà ta không hề cảm nhận được tu vi của người này. Mà còn vì bản năng bà đang run sợ. Bà ta hít vào một hơi, đè nỗi kinh hoàng ấy lại. Cùng lúc đó, ý chí võ đạo bộc phát trong người bà. Võ Thần. Gặp kẻ mạnh thì bản thân càng mạnh. Đối mặt với cường giả, có thể kính nhưng không thể sợ. Ý chí võ đạo quanh người Tịnh Sơ ngày càng mạnh lên. Kiếm tu ngoái lại nhìn với vẻ ngạc nhiên: “Tiểu cô nương này khá đấy!” Tịnh Sơ mở mắt, nói với ông: “Vãn bối cả gan, xin được lĩnh giáo tiền bối!” Nói xong, ý chí võ đạo của bà ta lại tăng lên ngùn ngụt. Kiếm tu cảm thấy hứng thú, nhìn một cái thì thấy người này đang đứng cùng Diệp Quân, biết là người cùng phe bèn gật đầu: “Được”. Xem như đồng ý chỉ điểm. “Khoan đã!” Thạch Việt xen vào: “Ngươi vừa nói ta yếu đúng không? Qua đây đánh với ta trước!” Ông ta siết quả đấm lại, để khí thế hùng hậu ngưng tụ từ thinh không. Bộ giáp đá trên người ông ta tỏa ra khí tức mạnh mẽ như có sự sống, dung hòa với khí thế của ông ta, chỉ trong phút chốc đã khiến tinh hà chấn động. Nhưng kiếm tu lại lắc đầu: “Vẫn quá yếu”. Quá yếu! Lời này khiến bốn bề lặng phắc như tờ, sau đó là những tiếng cười bùng nổ khắp nơi, có Cự Nhân còn cười đến gập cả lưng. Đại Tế Sư cũng nhếch mép, nói với Diệp Quân: “Đại bá của ngươi vui tính đấy”. Diệp Quân chỉ trơ mặt nhìn lại. Thạch Việt cười dài một tràng rồi liếc nhìn kiếm tu: “Ngươi chê ta yếu?” Kiếm tu nghĩ ngợi một hồi, đính chính: “Cực kỳ yếu”. Mọi người: “…” Tiếng cười của Thạch Việt im bặt, hết nhìn thanh kiếm trong tay đối phương rồi chỉ vào ngực mình: “Ta nhường ngươi ba chiêu, chém đi!”