Trong lòng Khưu trưởng lão chợt kinh hãi, tay phải vội vàng đỡ đòn! Bốp! Khưu trưởng lão cứ thế lăn ra mấy mét về bên trái. Diệp Quân đang định tiếp tục ra tay, đúng vào lúc này, một tiếng quát đầy phẫn nộ đột nhiên vang lên: “Dừng tay!” Mọi người nhìn về phía giọng nói vang lên, chỉ thấy ở phía xa, đại điện đột nhiên mở toang, Phí Bán Thanh bước ra bên ngoài! Phí Bán Thanh! Nhìn thấy Phí Bán Thanh, sắc mặt của một số học sinh đang có mặt lại biến đổi thêm lần nữa! Nữ bá vương này trở lại rồi sao? Phí Bán Thanh đi tới trước mặt Diệp Quân, bà ấy liếc nhìn cái xác của Mộ Bạch phía bên cạnh, sau đó nhìn Diệp Quân: “Đại ca, không phải đã nói phải kín tiếng sao? Ngày đầu vào thư viện đã giết người, còn đánh cả trưởng lão viện chấp pháp, đây là kín tiếng mà ngươi nói hả?” Diệp Quân khẽ cúi đầu, sau đó lau máu trên khóe miệng giơ cho Phí Bán Thanh xem, nói với vẻ hơi uất ức: “Người xem, ta cũng bị đánh hộc máu đây này!” “A!” Phí Bán Thanh sụp đổ, giậm chân gào lên đầy bực tức. Mọi người: “...” Lúc này, Phí Bán Thanh thật sự suy sụp. Bà ấy vốn tưởng rằng mình trước đây đã là kẻ rất giỏi gây chuyện rồi, nhưng bây giờ xem ra, so với chàng trai này, trước đây bà ấy còn ngoan ngoãn chán! Gây chuyện giỏi thật! “Phí đạo sư!” Lúc này, Khưu trưởng lão đứng lên, tức giận nói: “Đây là học trò của bà sao?” Phí Bán Thanh nhìn Khưu trưởng lão, bình tĩnh nói: “Đúng vậy!” Khưu trưởng lão vô cùng tức giận, chỉ vào Diệp Quân: “Cậu ta giết người, còn đánh trưởng lão viện chấp pháp, bà nói xem nên xử lý thế nào?” Phí Bán Thanh nhìn Diệp Quân, nói: “Có phải ngươi phòng vệ không?” Diệp Quân gật đầu: “Đúng là ta phòng vệ, mọi người đều có thể làm chứng là gã đánh ta trước!” Phí Bán Thanh quay lại nhìn một học trò nữ: “Có phải Mộ Bạch đánh cậu ta trước không?” Cô gái do sự một hồi rồi mới gật đầu: “Đúng vậy! Nhưng… chuyện này…” Phí Bán Thanh nhìn về phía Khưu trưởng lão: “Khưu trưởng lão, ông cũng nghe thấy rồi đấy! Mộ Bạch là người ra tay trước, cậu học trò này chỉ phòng vệ mà thôi!” Khưu trưởng lão nhìn chằm chằm vào Phí Bán Thanh: “Bà đang bao che cho cậu ta!” Phí Bán Thanh nhíu mày: “Này lão già kia, ta bao che cho cậu ta lúc nào? Tai ông điếc hả? Mộ Bạch là người ra tay trước, học trò của ta chỉ phòng vệ mà thôi!”
Khưu trưởng lão giận tím mặt: “Cho dù là phòng vệ thì cũng phải có mức độ vừa phải! Theo luật, sau khi Mộ Bạch không đánh trả nữa thì cậu ta cũng không nên tiếp tục ra tay!”