Diệp Quân do dự rồi mới nói: “Còn có Tháp gia nữa”. Người phụ nữ cười nói: “Ta biết, ta đã cảm nhận được nó rồi”. Diệp Quân: “Tiền bối biết Tháp gia sao?” Người phụ nữ cong môi, dí dỏm nói: “Biết chứ, còn quen thân nữa kìa”. Tiểu Tháp: “…” Diệp Quân hỏi: “Vậy tiền bối cũng quen với cha ta sao?” Nghe thế, Tiểu Tháp lập tức trở nên căng thẳng. Nếu biết trước đến đây sẽ gặp bà cô này thì đã không dẫn tên này đến rồi. Người phụ nữ: “Đương nhiên là biết, cũng khá thân quen”. Diệp Quân lại hỏi: “Tiền bối có thể nói cho ta biết không? Tháp gia ngày nào cũng chỉ lừa gạt ta, cũng không nói cho ta biết sự thật”. Tiểu Tháp: “…” Người phụ nữ khẽ cười, sau đó nói: “Đợi sau này ngươi trở nên mạnh hơn thì ngươi sẽ biết”. Nghe thế Diệp Quân cảm thấy hơi thất vọng. Người phụ nữ đi đến một bên, bà ấy nhìn hai người gỗ nhỏ đó, như nghĩ đến điều gì lập tức rơi vào trầm tư. Diệp Quân hỏi: “Tiền bối, Kiếm Chủ Nhân Gian không ở cùng bà sao?” Người phụ nữ nhẹ nhàng xoa người gỗ của Kiếm Chủ Nhân Gian, hơi lạc lỏng khẽ nói: “Ca ca… huynh ấy rất bận. Ta cũng đã rất lâu rồi không gặp huynh ấy”. Ca ca! Kiếm Chủ Nhân Gian! Diệp Quân liếc nhìn người phụ nữ trước mặt, không hiểu tại sao hắn lại cảm thấy người phụ nữ trước mặt có gì đó rất thân thiết! Cảm giác hoang đường này khiến bản thân hắn phải kinh ngạc! Lúc này, người phụ nữ đột nhiên quay người nhìn về phía Diệp Quân, cười nói: “Chàng trai, chắc ngươi không biết cha mình là ai đúng không?” Diệp Quân gật đầu: “Phải! Tháp gia nói cha ta đi ở rể!” “Mẹ kiếp!” Bên trong Tiểu Tháp, Tiểu Tháp run giọng nói: “Tên khốn này gặp ai cũng nói một lần sao? Trời đất ơi…chuyện này có thể cứ thế gạt qua một bên được không? Ông trời ơi…” Giọng nói bí ẩn vang lên: “Hắn đang báo thù ngươi cứ bỡn cợt hắn đấy!” Tiểu Tháp trầm mặc. Tên này biết ghi thù thật đấy! Nghe thấy lời Diệp Quân nói, người phụ nữ chớp mắt: “Nó nói như vậy sao?” Diệp Quân gật đầu. Người phụ nữ cười nói: “Xem ra ngươi không tin lắm nhỉ!” Diệp Quân cười nói: “Đúng vậy!” Người phụ nữ quan sát Diệp Quân một lượt, khoé miệng nhếch lên: “Ngươi trông rất đẹp trai, còn đẹp trai hơn cả cha ngươi!”
Diệp Quân bật cười, hơi ngượng ngùng.