Nói xong, ông ta biến mất tại chỗ. Trên đỉnh thí luyện, Diệp Quân đang nhìn ngó xung quanh, thấy phong cảnh ở đây rất đẹp thì đúng lúc này, không gian trước mặt hắn bỗng rung lên. Cùng lúc đó, một ánh sáng xanh lam thần bí lướt qua quanh người hắn, một giây sau, một hư ảnh xuất hiện trước mặt hắn, trong tay hư ảnh này cầm một thanh kiếm! Thấy cảnh này, Diệp Quân nheo mắt lại, ấy vậy mà lại là một kiếm tu! Lúc này, hư ảnh bỗng biến mất! Mặt Diệp Quân biến sắc! Thuấn Sát Nhất Kiếm! Tên này lại thi triển được Thuấn Sát Nhất Kiếm! Hơn nữa một kiếm có thể trực tiếp phá quy tắc! Diệp Quân chấn kinh, không kịp nghĩ nhiều, lắc người lùi sau. Nhưng hắn vừa lùi lại thì một thanh phi kiếm bỗng phóng tới! Diệp Quân không lùi nữa, đâm một kiếm ra! Ầm! Tiếng nổ vang vọng, Diệp Quân và hư ảnh kia đồng thời liên tiếp lùi về phía sau! Hai bên cùng lúc lùi mấy chục trượng, mà lúc cả hai cùng lùi, họ đều thi triển phi kiếm! Vù! Vù! Hai thanh phi kiếm lướt qua, lúc hai phi kiếm va chạm với nhau, một đạo kiếm quang bùng nổ, kiếm khí phóng ra, không gian xung quanh nứt toác, đồng thời, hai người cũng biến mất! Hai đạo kiếm quang lướt qua như sấm sét! Rầm! Bỗng chốc, một mảng kiếm quang bùng nổ! Sau đó, đài tỉ võ xuất hiện cảnh tượng kỳ lạ, hai đạo tàn ảnh không ngừng chớp tắt, phi kiếm tung hoành, kiếm khí bắn tung tóe xung quanh hai đạo tàn ảnh! Duy trì được một khắc thì hai người cùng lúc lùi ra! Trong lúc lùi ra, hàng loạt phi kiếm được phóng ra! Lúc này, trên người Diệp Quân lại có đến mười mấy vết chém! Diệp Quân nhìn hư ảnh kia với vẻ mặt nghiêm trọng. Hắn phát hiện những thứ mình biết, hư ảnh kia đều biết, những thứ hắn không biết, hư ảnh kia cũng biết! Ngoài ra, hư ảnh càng đánh càng mạnh, phản ứng và tốc độ cũng càng lúc càng nhanh! Nếu không nhờ trước đây hắn từng nhận được truyền thừa Võ Thần, trong đầu có vô số hình ảnh chiến đấu thì hắn tuyệt đối không phải là đối thủ của hư ảnh này! Quan trọng nhất là, hư ảnh này không bị cạn kiệt huyền khí, có thể dùng phi kiếm vô số lần.