Khuyết điểm vẫn còn rõ ràng! Cảnh giới quá thấp! Cảnh giới tự thân của hắn căn bản không cách nào chống đỡ được cảnh giới kiếm đạo của hắn, nhất định phải đánh nhanh thắng nhanh, nếu không một khi trận chiến kéo dài càng bất lợi với hắn! Nhưng hắn vẫn không có ý định nhanh chóng thăng cấp cảnh giới! Hắn vẫn lựa chọn làm đâu chắc đấy! Thà bây giờ chịu khổ còn hơn sau này chịu khổ! Hư ảnh ở phía xa cũng không ra tay nữa, hắn ta đứng ở đó, im lặng không nói gì, dáng vẻ thắc mắc khó hiểu! Hắn ta bị kiếm kỹ của bản thân đánh bại sao? Trước đây đều là hắn ta học từ người khác, nhưng bây giờ người khác cũng đang học theo hắn ta! Hư ảnh đột nhiên nhìn về phía Diệp Quân, không biết đang suy nghĩ gì. Diệp Quân lẳng lặng nằm trên mặt đất, trong đầu nghĩ đến trận chiến trước đó! Phân tích sau cuộc chiến! Đây là điều mà hắn thích làm nhất, vì điều đó giúp hắn tìm ra điểm yếu của mình và cải thiện nó! Thời điểm này, hắn rất phấn khích! Bởi vì kiếm kỹ của hư ảnh đã giúp hắn mở ra một cánh cửa hoàn toàn mới! Hóa ra phi kiếm có thể chơi như vậy! Không thể không nói, thuật ngự kiếm này thật sự quá khủng bố, người bình thường căn bản không có cách nào chống cự, khuyết điểm duy nhất chính là tiêu hao quá nhiều, mà còn là tiêu hao toàn diện. Sau nửa canh giờ, Diệp Quân chậm rãi đứng lên, hư ảnh cũng không rời đi, mà đứng đó chờ hắn. Rõ ràng, hắn ta vẫn không phục! Diệp Quân quan sát hư ảnh: “Mời!” Hư ảnh đột nhiên biến mất tại chỗ. Xẹt! Không gian trước mặt Diệp Quân đột nhiên nứt ra, một thanh kiếm đâm tới! Sắc mặt Diệp Quân bình tĩnh, khi kiếm cách lông mày hắn mấy tấc, chân phải khẽ động, vào lúc này, hư ảnh đột nhiên xoay người, tung ra một nhát kiếm! Xoẹt! Nhát kiếm này đâm vào không khí! Hư ảnh sững sờ. Lúc này, một thanh kiếm chạm vào lưng hắn ta! Hư ảnh trầm lặng, bàn tay cầm kiếm giơ trong không trung. Lần này, Diệp Quân không giống trước. Ngươi cho rằng ta sẽ đoán ý ngươi sao? Không!