Sau một lúc im lặng, Đại trưởng lão nói: "Người này thiên phú yêu nghiệt, tâm tính rất tốt, làm người nhân hậu, có thể làm việc lớn!" Nói rồi, ông ta đứng lên: "Ta đích thân đi đón cậu ấy!" Mọi người đều kinh ngạc! ... Dưới núi Linh Hư. Diệp Quân nhìn về phía xa, thấy một già một trẻ đi tới. Người tới chính là Đại trưởng lão của phúc địa Linh Hư và Trương Long Hổ. Nhìn thấy hai người họ, Diệp Quân mỉm cười. Trương Long Hổ vẫy tay từ xa, cười nói lớn: “Diệp huynh! huynh đến thật rồi!” Diệp Quân cười nói: “Ta đã nói sẽ tới thăm mà!” Hắn ngừng lại rồi nói tiếp: “Không phiền mọi người chứ?” Đại trưởng lão lắc đầu, bất mãn nói: “Ngươi nói gì vậy! Diệp công tử, mời đi theo ta!” Nói xong, ông ta dẫn Diệp Quân và Trương Long Hổ vào trong núi. Trên đường đi, Đại trưởng lão cười nói: “Diệp công tử đến để thăm quan hay là…” Diệp Quân nói thẳng: “Ta có thể nhờ phúc địa Linh Hư giúp đỡ không?” Trương Long Hổ nhìn Diệp Quân, không nói gì, hơi bất ngờ trước sự thẳng thắn của Diệp Quân. Đại trưởng lão nhìn Diệp Quân: “Có thể! Nhưng ngươi phải cho bọn ta một lý do để giúp đỡ ngươi!” Diệp Quân trầm mặc. Đại trưởng lão trầm giọng nói: “Diệp công tử, ta rất đề cao ngươi, nhưng ngươi cũng biết chuyện này liên quan mật thiết đến sự phát triển của phúc địa Linh Hư, vì vậy… ngươi hiểu ý ta chứ?” Diệp Quân gật đầu: “Ta hiểu!” Nói đến đây, ba người họ đã tiến vào đại điện. Lúc này, mọi người trong đại điện đều nhìn về phía Diệp Quân. Khi nhìn thấy Diệp Quân, những trưởng lão trong điện đều âm thầm gật đầu. Đúng là một kiếm tu trẻ tuổi! Hiện nay, Kiếm Đế trẻ nhất trong vũ trụ Quan Huyên cũng là Kiếm Đế có khả năng quá vỡ kỷ lục của Diệp Vũ Kiếm Đế nhất. Đáng tiếc lại là kẻ thù của người mang thiên mệnh. Mấy chục triệu năm trước, thiên tài cùng thế hệ với người mang thiên mệnh đều bị người mang thiên mệnh trấn áp, ngay cả hai vị Võ Thần cũng không thể che nổi ánh hào quang của người mang thiên mệnh. Người mang thiên mệnh! Thân phận này thật sự khiến người ta hết hy vọng! Đó là sự tồn tại bất khả chiến bại! Mọi người thầm thở dài.
Trương Vân Thiên hoàn hồn lại, cười nói: “Hoan nghênh Diệp công tử!”