Diệp Quân sửng sốt. Hắn không ngờ người đánh nhau với hắn lại là động chủ động thiên Tuế Nguyệt. Thảo nào lại mạnh như vậy. Hơn nữa người phụ nữ này vẫn chưa dùng hết thực lực của mình, dù sử dụng kiếm Hành Đạo cũng chưa chắc đã đánh thắng đối phương. Cách biệt quá lớn. Nam Ly Âm nhìn Diệp Quân nghiêm túc nói: “Trong các thiên tài ta từng gặp, ngươi có thể xếp vào năm vị trí đầu”. Diệp Quân không nói gì. Nam Ly Âm nhíu mày: “Ngươi không tò mò những người khác sao?” Diệp Quân lắc đầu, chắp tay nói: “Tiền bối, ta có thể tập luyện với bà ở đây mỗi ngày không?” Nam Ly Âm không nói gì. Luyện tập với tên này? Nếu không có người mang thiên mệnh, Tiên Bảo Các và thư viện Quan Huyên thì tất nhiên bà ấy rất vui vẻ. Dù sao đây cũng là một yêu nghiệt tuyệt thế. Nhưng bây giờ Diệp Quân và người mang thiên mệnh là kẻ thù sinh tử, thư viện Quan Huyên và Tiên Bảo Các đã tỏ thái độ ủng hộ người mang thiên mệnh, nhất là Tiên Bảo Các công khai bày tỏ thái độ ủng hộ người mang thiên mệnh. Nếu bây giờ động thiên Tuế Nguyệt ủng hộ Diệp Quân tức là đang công khai đứng về phía đối lập với Tiên Bảo Các và thư viện Quan Huyên. Nam Ly Âm nhìn Diệp Quân, vẻ mặt phức tạp. Xét về góc độ cá nhân, bà ấy rất tán thưởng thanh niên trước mặt này. Nhưng xét về góc độ của tộc trưởng, bà ấy phải suy xét chu toàn, dù sao động thiên Tuế Nguyệt cũng có đến mấy chục vạn người. Lúc này Diệp Quân bỗng nói: “Tiền bối, quấy rầy rồi”. Nói rồi hắn xoay người bỏ đi. Hắn nghĩ những lời mình vừa nói hơi hấp tấp, không suy xét cho người ta, tình hình hiện giờ của mình quả thật không nên làm liên lụy đến người khác. “Khoan đã”. Lúc này Nam Ly Âm bỗng nói. Diệp Quân xoay người nhìn Nam Ly Âm, bà ấy bình tĩnh nói: “Đợi mười lăm phút”. Nói xong, bà ấy xoay người nhìn bức tượng của Nam Ly Mộng: “Cho mời tiên tổ”. Rầm! Bức tượng đó bỗng từ từ nứt ra. Kiều Tinh Dao nhìn Nam Ly Âm, run giọng nói: “Động chủ, bà…” Cô ta không ngờ động chủ lại cho mời tiên tổ, phải biết là chỉ có khi liên quan đến sự sinh tồn của động thiên Tuế Nguyệt mới có thể làm chuyện này. Nam Ly Âm không nói gì. Bà ấy không thể nhìn thấu Diệp Quân, không dám quyết định nhưng bà ấy lại nghĩ đây có lẽ là một cơ hội của động thiên Tuế Nguyệt. Đã thế thì để tiên tổ đến xem thử thanh niên này. Tiên tổ nói ủng hộ thì đứng về phía hắn vậy. Tiên tổ nói không thì chỉ đành từ bỏ.