Ngao Thành nhìn về phía Ngao Thiên Thiên: “Con không muốn đi theo người mang thiên mệnh à?” Ngao Thiên Thiên gật đầu: “Vâng!” Ngao Thành nói: “Là vì Diệp Quân sao?” Ngao Thiên Thiên lắc đầu: “Không phải hoàn toàn, ấn tượng của con với người mang thiên mệnh này không tốt!” Ngao Thành ngẩn ra: “Ấn tượng không tốt hả?” Ngao Thiên Thiên gật đầu: “Nếu như gã cạnh tranh công bằng với Diệp công tử thì chẳng sao, nhưng gã lại cố ý chèn ép Diệp công tử, đặc biệt là câu nói: Có gã thì không có Diệp công tử, có Diệp công tử thì không có gã...” Nói xong, cô ta khẽ lắc đầu: “Hành vi như vậy thực sự quá tiểu nhân, phong thái nhỏ nhen, không có lòng bao dung kẻ khác. Loại người như vậy, mặc dù thân phận đặc thù, nhưng con tin rằng con đường gã đi sẽ không dài đâu!” Ngao Thành trầm mặc. Ngao Thiên Thiên nhìn về phía Ngao Thành: “Ngược lại, cảm giác mà Diệp công tử kia cho con lại rất tốt, người này dũng cảm lại mưu trí, thiên phú yêu nghiệt, cư xử chân thành, có thể làm nên việc lớn!” Ngao Thành nhìn Ngao Thiên Thiên: “Cho ta một lý do thuyết phục!” Ngao Thiên Thiên nghĩ ngợi, sau đó nói: “Phúc địa Linh Hư và động thiên Tuế Nguyệt...” Ngao Thành lắc đầu: “Con gái, ta hiểu ý của con, bọn họ ủng hộ Diệp Quân như vậy chắc chắn là vì nguyên nhân gì đó. Thế nhưng bây giờ ta không muốn bận tâm tới bọn họ, chỉ muốn nghe suy nghĩ thật sự của con!” Ngao Thiên Thiên nhìn thẳng vào mắt Ngao Thành: “Con đề cao Diệp công tử hơn, con muốn ủng hộ hắn”. Ngao Thành nhìn Ngao Thiên Thiên: “Con phải biết rằng, nếu như chọn nhầm phe thì tộc Thiên Long của chúng ta sẽ có kết cục như thế nào!” Ngao Thiên Thiên gật đầu: “Con biết!” Ngao Thành nói: “Vậy con vẫn muốn ủng hộ cho Diệp Quân sao?” Ngao Thiên Thiên gật đầu: “Con ủng hộ hắn!” Ngao Thành lại hỏi: “Không hối hận chứ?” Ngao Thiên Thiên cười nói: “Chuyện này có gì mà hối hận?” Ngao Thành khẽ cười: “Ta cũng ủng hộ Diệp Quân!” Ngao Thiên Thiên ngẩn ra. Ngao Thành cười nói: “Con có biết ta không thích điểm gì ở người mang thiên mệnh không?” Ngao Thiên Thiên lắc đầu. Ngao Thành khẽ nói: “Giống như con, không thích câu nói đó của gã: Có gã thì không có Diệp Quân, có Diệp Quân thì không có gã. Người này lòng độ lượng quá nhỏ. So với Kiếm Chủ Nhân Gian, ngay từ phương diện khí phách đã thua xa mười vạn tám nghìn dặm. Muốn quản lý cả thư viện, thống trị cả thư viện, không có lòng độ lượng thì sao được chứ? Nếu như hôm đó gã đứng về phía Diệp Quân trừng trị tộc Thiên Long chúng ta và nhà họ An thì ta mới thực sự đề cao gã. Không chỉ có vậy, gã cũng có thể nhận được sự công nhận của Diệp Quân, được Diệp Quân đi theo...”