Hôm nay quả thực Kiếm Tông ức hiếp người quá đáng. Nếu như Võ Viện nhẫn nhịn thì từ sau ngày hôm nay Võ Viện vĩnh viễn không thể ngóc đầu lên bên trong thư viện Quan Huyên được nữa! Chiến! Vậy thì chiến! Đại võ quan mở lòng bàn tay ra, một tấm truyền âm phù đột nhiên lao lên bầu trời rồi biến mất nơi cuối chân trời! Đại võ quan nhìn về phía chân trời, khẽ nói: “Mấy người cũng nên trở về lộ diện rồi! Nếu không thì người khác lại cho rằng Võ Viện chúng ta không còn ai nữa!” Chẳng mấy chốc, chuyện Võ Viện muốn lên đài sinh tử với Kiếm Tông đã nhanh chóng lan truyền khắp thư viện Quan Huyên! Khoảnh khắc này, tất cả thiên tài của thư viện Quan Huyên đồng loạt tìm tới đài sinh tử! Không chỉ như vậy, vô số con cháu thế gia và tông môn cũng đến đài sinh tử, bọn họ đương nhiên đứng về phía người mang thiên mệnh. Trước Kiếm Điện của Kiếm Tông. Giọng nói của Lục Thiên đột nhiên vang lên khắp khoảng trời phía trên Kiếm Tông: “Kiếm Tông các người không phải muốn chiến sao? Vậy thì chiến, tất cả đệ tử Võ Viện bọn ta chờ Kiếm Tông tới đài sinh tử! Chúng ta, một mất một còn!” Một mất một còn! Dưới sự cộng hưởng của huyền khí, giọng nói này không chỉ lan truyền khắp Kiếm Tông mà còn lan truyền khắp thư viện Quan Huyên! Sắc mặt Trần Quan Tử vẫn bình tĩnh, y quay đầu nhìn về phía Tào Bạch: “Gọi người tới, giết chết bọn chúng!” Gọi người tới! Nghe Trần Quan Tử nói vậy, Tào Bạch cũng không phí lời nữa, y xòe bàn tay ra, một thanh kiếm phóng lên trời. Vù! Tiếng kiếm bay vang vọng khắp Kiếm Tông. Ngay sau đó, hàng trăm kiếm quang từ khắp nơi trong Kiếm Tông phóng lên trời, lao về phía Kiếm Điện, trong nháy mắt, hàng trăm kiếm tu xuất hiện trước mặt Trần Quan Tử, bọn họ hành lễ: “Tham kiến Đại sư huynh!” Thấy vậy, Diệp Quân vô cùng kinh ngạc. Trong đám kiếm tu này, có hơn một trăm vị Đại Kiếm Tiên, hơn hai trăm vị Kiếm Tiên phổ thông, còn lại cảnh giới thấp nhất là Kiếm Thánh. Ngoài ra còn có sáu Kiếm Đế, cộng thêm Tào Bạch, Viên Cung và Tần Tuyết, cả Kiếm Tông có chín vị Kiếm Đế. Mà Đại sư huynh là Chuẩn Đại Kiếm Đế, thực lực của y không phải Kiếm Đế bình thường có thể so sánh được. Đội hình này là bất khả chiến bại! Trần Quan Tử nói: “Đi!” Vừa dứt lời, y đã hóa thành một đạo kiếm quang, phóng lên trời. Tất cả kiếm tu đều hóa thành kiếm quang, phòng vút đi. Hàng trăm kiếm tu tiến về phía đài sinh tử.
Đài sinh tử của thư viện Quan Huyên nằm trên đỉnh thí luyện, không phải đỉnh thí luyện của Trung Thổ Thần Châu, mà là đỉnh thí luyện của thư viện Quan Huyên. Cả đỉnh núi cao ngút trời, trên đỉnh núi là đài sinh tử khổng lồ dài rộng trăm trượng, bốn góc của đài sinh tử bị bốn chiếc xích sắt lớn dài trăm trượng khóa chặt, đầu bên kia dây sắt chìm trong mây mù, bị bốn trận pháp khóa lại.