Diệp Quân và Tiêu Qua đứng đó vui sướng vô ngần! Công pháp tu luyện cấp Tiên! Đỉnh của đỉnh! Cả cái Nam Châu chắc cũng không móc đâu ra! Hai người bỏ qua hết những xích mích khi trước, nở nụ cười xán lạn. Lúc này, trận pháp dịch chuyển ở đằng xa bỗng rung lên. Diệp Quân quay đầu nhìn, hắn biết thư viện Quan Huyên đang tu sửa trận pháp! Sau khi im lặng một lát, Diệp Quân nói: "Tiêu Qua huynh, chút nữa huynh ra trước, sau đó nói một mình huynh phá ải!" Nghe thế, Tiêu Qua không hiểu: "Sao phải vậy?" Diệp Quân cười: "Ta có kẻ thù ở trong thư viện, thế nên ta muốn kín tiếng chút!" Tiêu Qua chớp mắt: "Huynh muốn đội lốt heo cắn chết hổ hả?" Diệp Quân cười ha ha: "Đúng vậy!" Tiêu Qua suy nghĩ rồi nói: "Nói thật là ta không muốn làm vậy cho lắm, vì điều này khiến ta thấy hơi xấu hổ!" Diệp Quân chân thành thuyết thục: "Huynh cứ xem như là giúp ta một tay!" Người tài luôn bị ganh ghét! Hắn vẫn muốn khiêm tốn một chút! Dù sao hắn cũng không muốn bị người khác ngày ngày dòm ngó. Làm thinh rinh cục vàng mới là chân ái! Danh tiếng? Hắn không quan tâm cho lắm. Sau khi đắn đo một hồi, Tiêu Qua đáp: "Được!"
Diệp Quân cười: "Đa tạ!"