Trúng độc thất bước xà thì làm sao còn có mạng để sống? Minh Nguyệt công chúa này sợ rằng chỉ có thể trở thành dĩ vãng!
Trở lại trong phòng, thanh âm của Minh Nguyệt công chúa đã tắt lịm, sau đó là những tiếng kêu kinh hoàng của nhóm cung nữ thái giám, Hải Táp cũng không tiếp tục ở lại hoàng cung, hắn biết, tối nay hoàng cung sợ là không thể an bình, mà việc mà hắn hiện tại phải làm chính là đi phục mệnh với chủ tử.
Hắn đã hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ được giao phó nha!
Hết chương
Sau một đêm, kinh thành truyền ra một đại sự, Minh Nguyệt công chúa ở chính tẩm cung của mình bị rắn cắn, trúng độc không thể chữa trị mà chết, Sùng Chính đế hạ lệnh tra rõ nhưng lại không có kết quả, chỉ cho là chết ngoài ý muốn liền lập tức hạ lệnh đem công chúa đi hậu táng, sai người chém chết con rắn kia tuẫn táng theo Minh Nguyệt công chúa.
Hoàng hậu nương nương bởi vì cái chết của Minh Nguyệt công chúa nên ngã bệnh ở ngay trên giường,ngày đưa tang cho Minh Nguyệt công chúa được quyết định vào bảy ngày sau... An Ninh ở An Bình hầu phủ nghe thấy hai người Bích Châu cùng Tuyết Nhi bàn tán chuyện này, không chút ngoài ý muốn là ngày thứ ba khi Minh Nguyệt công chúa chết, đối với An Bình hầu phủ mà nói hôm nay cũng chỉ là một ngày không lớn không nhỏ, một ngày này là An Bình hầu gia cỏ chè thần(??), tuy rằng không phải đại cỏ chè(??), nhưng Tần Ngọc Song vì mới tiếp nhận quyền lợi của đương gia chủ mẫu Hầu phủ, tự nhiên là muốn làm cho tốt một phen, nhân cơ hội lần này nàng quyết định ở trong phủ thiết gia yến, mọi người trong nhà đều cùng nhau tụ lại một chỗ.
Sáng sớm hôm đó, lục phu nhân Tuyết Nhi liền giúp đỡ Tần Ngọc Song chuẩn bị mọi việc, An Ninh căn bản không muốn đi tham gia cái gia yến gì, đối với An Ninh mà nói, cỏ ché thần của An Bình hầu gia, cùng nàng có quan hệ gì đâu?
Chính là, Tuyết Nhi đột nhiên vào Thính Vũ hiên, báo cho nàng biết một tin tức, cũng chính là nó khiến cho trên mặt An Ninh hiện lên một tia kinh ngạc.
"Là sự thật sao? Người đã đến đây rồi chứ?" An Ninh liễm mi, vẫn còn khiếp sợ với thông tin mà Tuyết Nhi đưa tới.
"Lão gia tự mình mang tam phu nhân vào phủ , Tuyết Nhi nghe nói, tất cả những người trong phủ đều chưa từng gặp qua tam phu nhân, tam phu nhân này rốt cuộc là loại người gì đây? Bà ta có thể khiến cho lão gia che chở như vậy?" Tuyết nhi nhíu mày, ở trước mặt An Ninh, nàng liền trở lại làm nha hoàn của An Ninh cho nên khi vừa biết được tin tức nàng liền mượn cớ rời đi đến Thính Vũ hiên, đem sự tình bẩm báo cho An Ninh.
"Phụ thân nếu đã muốn đem tam di nương hồi phủ, về sau chắc chắn sẽ có cơ hội biết đến, đi thôi, chúng ta đi xem một chút vị tam phu nhân kia có phải là người ba đầu sáu tay hay không!" An Ninh đứng dậy, nói với Tuyết Nhi cùng Bích Châu, phải biết rằng, kiếp trước, vị tam phu nhân này thủy chung đều không có xuất hiện ở Hầu phủ đâu! Cơ hội này, nàng tự nhiên phải bắt được, đi xem vị tam phu nhân rốt cuộc là ai!
Ba người bước ra Thính Vũ hiên, rất nhanh liền đến bên ngoài đại sảnh, còn chưa có tiến vào đại sảnh An Ninh đã mơ hồ cảm nhận được không khí quỷ dị bên trong,đáy mắt An Ninh xẹt qua một tia hiểu rõ, tam phu nhân hồi phủ, quý phủ này sợ lại trở nên náo nhiệt hơn .
Vào đại sảnh, An Ninh nhất nhất thỉnh an, lúc giương mắt nhìn về phía người ngồi ở bên cạnh An Bình hầu gia trong lòng An Ninh liền ngẩn ra, "Là bà?"
Trên gương mặt xinh đẹp kia là một vết sẹo, đây không phải là vị mỹ phụ nhân nàng đã gặp ở trong chùa sao? Bà ấy là tam phu nhân? Lúc An Ninh còn đang khiếp sợ ,đồng thời tam phu nhân cũng là vẻ mặt kinh ngạc, kinh ngạc rất nhiều, đáy mắt còn kèm theo vài phần bất an.
"Như thế nào? Các ngươi... Biết nhau?"