Hôn lễ rất mệt mỏi, khách khứa rất nhiều, đồng học cùng khoa cũng rất nhiều, Tiêu Duệ Hoa bận kính rượu ứng phó khách khứa.
Hắn không rảnh đi xem khuê tú hoài xuân, từ khi hắn làm trạng nguyên được hoàng đế xem như sủng thần, nhóm khuê tú nhìn hắn bằng ánh mắt ái mộ, hắn đã thấy quá nhiều.
Khi hắn còn bần hàn, danh môn khuê tú nhìn hắn như không thấy, hiện giờ hắn phong cảnh, đương nhiên cũng sẽ không coi trọng danh môn khuê tú.
Sau khi cùng Khương Lộ Kỳ định ra hôn ước, hắn đã sớm từ bỏ tâm tư cầm sắt hòa minh, chỉ cầu Khương Lộ Kỳ không gây chuyện phiền toái cho hắn là tốt rồi.
Từng đáp ứng những gì với Vĩnh Ninh hầu, hắn sẽ nhớ rõ, còn muốn hơn, hắn sẽ không làm, Khương Lộ Kỳ cũng không đáng để hắn phải trả giá.
Lẽ ra Khương Lộ Dao cũng ở trong đội ngũ đưa gả, nhưng nàng trêu đùa nói một câu.
"Tiêu Duệ Hoa là tân lang tuấn mỹ nhất"
Bởi vì lời này, Tần vương thế tử từ trong đội ngũ đưa gả túm Khương Lộ Dao đưa đi, hơn nữa ở đại môn Vĩnh Ninh hầu, làm trò trước mặt khách khứa, ôm Khương Lộ Dao cưỡi tuấn mã, hai người ngồi chung một con, nghênh ngang mà đi.
Tiêu Duệ Hoa giống như không để ý, khóe môi vẫn mỉm cười, đưa tân nương ra cửa.
Các tân khách châu đầu ghé tai, phu thê Tần vương thế tử đoạt đi nổi bật của tân nhân, có người đồng tình Tiêu Duệ Hoa cùng Khương Lộ Kỳ.
Tần vương thế tử luôn luôn bá đạo, cho dù có đoạt đi nổi bật, thì Tiêu Duệ Hoa cũng không dám lên tiếng.
Cũng bởi vì có quan hệ thân gia với Vĩnh Ninh hầu thế tử, Tiêu Duệ Hoa cùng Khương Lộ Kỳ chỉ có thể tự nhận xui xẻo.
Khương Lộ Kỳ cách hỉ khăn nhìn thấy hết thảy, hôn lễ kiếp này không long trọng xa hoa bằng kiếp trước, điều này nàng đã sớm chuẩn bị tâm lý.
Nàng không phải là nữ nhi của Vĩnh Ninh hầu thế tử, cũng không gả vào đệ nhất danh môn Tần vương phủ, nhưng hôn lễ của nàng như thế nào lại bị Khương Lộ Dao đoạt đi nổi bật?
Khương Lộ Dao cùng Tần Vương thế tử khi nào không thể thân mật? Sao lại làm trò khi nàng thành thân?
Này không phải là đánh vào thể diện của nàng?
Đứng ở cửa đưa gả, Khương nhị gia đưa chất nữ xuất giá sang sảng, sung sướng cười to:
- Nhìn thấy tiểu tế cùng Dao Dao hòa thuận như thế, ta thật là vui mừng, sanh tế( cháu rể), ngươi cũng phải học theo thế tử nha.
- Nhị bá phụ, sanh tế nhớ kỹ.
Tiêu Duệ Hoa nhàn nhạt đáp lại, vẻ mặt nhìn không ra một chút khí sắc không vui nào.
Lời này của Khương nhị gia xua tan nghị luận của mọi người, Tiêu Duệ Hoa nhìn Khương nhị gia đùa giỡn cùng đám người không thượng không hạ, không biết vì sao sâu trong đáy lòng lộ ra một tia hâm mộ cùng hối hận, nếu lúc trước…
Phụ mẫu hắn mất sớm, chỉ còn muội muội sống nương tựa lẫn nhau, Tiêu Duệ Hoa dù thông minh cũng thiếu một vị phụ thân giữ gìn.
Tần vương thế tử có phúc khí hơn hắn.
Khương tứ gia chức quan so với Khương nhị gia còn cao hơn, tài danh so với Khương nhị gia còn vang dội hơn, nhưng Khương tứ gia không xem tiểu tế như nhi tử mà đối đãi giống như Khương nhị gia.
Nhìn muội muội Tiêu Chước Hoa hạnh phúc tươi cười liền có thể đoán, nàng ở Vĩnh Ninh hầu phủ sống rất tốt, tuy muội phu( em rể) đọc sách không được tốt, nhưng được cái nghe lời, lại thật lòng đau muội muội.
Phu thê son giống như đường mật ngọt ngào, hơn nữa phu thê Khương nhị gia cũng xem muội muội như thân khuê nữ, mọi cách sủng ái yêu thương.
Lúc Tiêu Chước Hoa hồi môn, đã từng cùng hắn nói đến thú sự của Khương gia.
Tiêu Duệ Hoa vốn dĩ lãnh tâm lãnh phổi, nghe Khương nhị gia làm việc, đáy lòng cũng ấm áp một ít.
Khương Mân Cẩn là tú tài, Tiêu Duệ Hoa nghĩ có nên giúp muội phu lấy cử nhân công danh? Sau đó lại để muội muội giám sát hắn thi hội, đến lúc đó…
Trên quan trường có hắn cùng Tần vương thế tử chiếu cố, Khương Mân Cẩn không cần làm quan lớn, chỉ cần vui vẻ không ai dám khi dễ hắn là được.
Tần vương thế tử?
Tiêu Duệ Hoa mặc hồng lụa cưỡi tuấn mã, tay nắm thật chặt dây cương, người khác không phát giác Tần Vương thế tử đã thay đổi sao?
Hỉ kiệu nhẹ nhàng đi theo phía sau, Khương Lộ Kỳ ngồi trong cỗ kiệu xóc nảy, tâm nàng cũng không ngừng phập phồng, bừng tỉnh như mộng…
Nàng đã làm thê tử của Tiêu Duệ Hoa, cách Tiêu phủ càng gần, Khương Lộ Kỳ lại càng khẩn trương, Tiêu Duệ Hoa là người như thế nào?
Nàng chỉ biết tương lai sau này hắn sẽ trên vạn người dưới một người, nàng chỉ thấy hắn săn sóc yêu thương Khương Lộ Dao, hắn sẽ thích nàng sao?
Sau khi bọn họ bái lạy thiên địa, vào động phòng, Tiêu Duệ Hoa xốc lên khăn voan của Khương Lộ Kỳ.
Không thể phủ nhận, lúc này Khương Lộ Kỳ thả lỏng tâm tư rất nhiều, dung mạo so với ngày thường thì minh diễm kiều mị hơn.
Các vị tiểu thư Khương gia đều có dung mạo không tồi.
Khương Lộ Kỳ cũng là một vị giai nhân thanh tú, không kém hơn Khương Lộ Dao.
Nhận thấy Tiêu Duệ Hoa nhìn mình chuyên chú, trong lòng Khương Lộ Kỳ thầm vui vẻ, lặng lẽ ngẩng đầu nhìn Tiêu Duệ Hoa e lệ ngượng ngùng mỉm cười, mềm mại thay đổi gọi một tiếng:
- Tướng công.
Dáng vẻ hiện hiện giờ của nàng là dáng vẻ mà trước kia Tần vương thế tử thích nhất, lúc tình nùng ý mật, Tần vương thế tử từng nói lúc nàng xấu hổ e thẹn là lúc nhìn nàng đẹp nhất, có thể mê hoặc nam nhân!
Tiêu Duệ Hoa cũng là nam nhân.
- Ừ.
Tiêu Duệ Hoa hơi nhíu mày, động phòng còn phải xem lễ người khác, Tiêu Duệ Hoa không tiện nói rõ, có lẽ về sau Khương Lộ Kỳ sẽ hiểu rõ.
Hắn cần một vị thê tử, cùng hắn hướng về phía trước, cứng cỏi, tràn ngập tự tin.
Hiện tại hắn không cần một vị bạch liên hoa động một cái liền đỏ bừng khuôn mặt, nhút nhát bầu bạn.
Tuy hắn đối với Khương Lộ Kỳ cũng không ôm quá nhiều hy vọng, nhưng Tiêu Duệ Hoa cũng trông cậy vào nàng có thể vì tư gia rào tre rào cọc, quan trường tranh đấu hung hiểm vạn phần, Tiêu Duệ Hoa không muốn nội bộ mâu thuẫn, bị người khác tính kế.
Lần trước chuyện ở trà lâu, đã khiến Tiêu Duệ Hoa cảnh giác.
Uống lên rượu giao bôi, Tiêu Duệ Hoa thấp giọng kêu Khương Lộ Kỳ nghỉ tạm, hắn rời khỏi tân phòng đi đến đại phòng đón tiếp khách khứa.
Khương Lộ Kỳ đánh giá bài trí trong tân phòng, trong lòng có vài phần thất vọng, không bằng Tần vương phủ xa hoa lãng phí, không thể nhìn trước mắt, phải nhìn tới tương lai…
Tương lai Tiêu Duệ Hoa hơn gấp ngàn vạn lần heo chó Triệu Đạc Trạch.
( Yul: chửi hoài vậy bà, quạo nha.)
Tiêu Duệ Hoa hiện giờ là thanh lưu, đương nhiên sẽ không làm quá mức rõ ràng chuyện tham ô, lúc này là lúc phù hợp gia tăng danh vọng, bởi vậy hắn mua phủ cũng không lớn, chỉ là một chỗ tầm thường có ba sân viện, dù chỉ như vậy, thì hắn cũng là một tuyệt bút kim tiền.
Sau khi chuẩn bị cho muội muội một phần phong phú của hồi môn, Tiêu Duệ Hoa còn thừa bạc cũng chỉ đủ mua dinh thự, chuẩn bị hôn lễ liền dùng, đến nổi ruộng đất mà hắn muốn mua cũng phải chờ đến mùa thu mới có thể thu được.
Hắn đã tận lực vì Khương Lộ Kỳ làm một phần hôn lễ long trọng, chỉ tiếc kiếp trước Khương Lộ Kỳ có một hôn lễ quá xa hoa, đối với chuyện Tiêu Duệ Hoa chuẩn bị cũng không thấy gì vui sướng.
Chân mày nhíu lại hiện rõ một phần mất mát, tuy nàng đã tận lực dấu diếm, nhưng Tiêu Duệ Hoa là ai?
Cho dù là hoàng thượng, trong quan trường biết bao lão quan gia, nhưng có thể đoán tâm tư đế vương lại không quá mười người.
Khương Lộ Kỳ khác thường, căn bản không thể gạt được Tiêu Duệ Hoa đang giả say nằm trên giường...
Hắn không thoải mái giật giật cổ áo hỉ phục, vốn định để Khương Lộ Kỳ nhìn thấy, sẽ đi giúp hắn, nhân cơ hội này hắn sẽ cùng Khương Lộ Kỳ nói chuyện, có lẽ bọn họ cũng sẽ làm một đôi phu thê tương kính như tân.
Chỉ là Khương Lộ Kỳ căn bản không có ý hầu hạ Tiêu Duệ Hoa thay y phục, phân phó nha hoàn hồi môn chiếu cố Tiêu Duệ Hoa, còn nàng thì đi thay hỉ phục, chải đầu rửa mặt, Tiêu Duệ Hoa mơ hồ nghe thấy, Khương Lộ Kỳ nhỏ giọng nói:
- Ngay cả hương liệu cũng chưa chuẩn bị? Ngươi tìm trong đám đồ hồi môn của ta xem.
Tiêu Duệ Hoa quay người âm thanh lạnh lùng nói với nha hoàn định giúp hắn thay y phục:
- Tránh ra.
Nha hoàn hồi môn nha hoàn không dám nhiều lời, thối lui qua một bên…
Sau khi Khương Lộ Kỳ rửa mặt trải đầu xong cả người tản ra thanh hương nhàn nhạt, nàng muốn tới gần Tiêu Duệ Hoa, lại không dám quá mức chủ động, nghe người ta nói nam nhân không thích nữ tử quá mức chủ động, giống như Triệu Đạc Trạch cũng không thích.
(Yul: cứ so sánh như thế sao hạnh phúc được bà cô. Tiêu với Triệu là họ khác nhau mà nói gì đến con người)
Tiêu Duệ Hoa giống như say rượu ngủ say, không liếc nhìn nàng một cái, một đôi hỉ đuốc thẳng đến hừng đông mới dần dần tắt, Khương Lộ Kỳ nhìn giá cắm nến loang lổ, chua xót cười, đây là đêm động phòng mà nàng chờ đợi hai kiếp người sao?