Hầu Môn Kiêu Nữ

chương 72: đánh nhau

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Tần vương phi không hiểu, tại sao Triệu Đạc Trạch cùng Khương nhị gia lại xuất hiện ở bãi săn, nhưng nàng cảm nhận được một tia quỷ dị biến hóa.

Triệu Đạc Trạch biến đổi thế này là điều nàng không nghĩ đến, huống chi vì Triệu Đạc Trạch, Triệu Đạc Dật phải chịu tội.

Triệu Đạc Dật bị hoàng đế nghi kỵ, đương nhiên sẽ liên luỵ đến mấy nhi tử mà Tần vương phi sở sinh.

Lẽ ra Tần vương phi còn tính toán dựa vào Triệu Đạc Dật đưa nhi tử của nàng đến trước mặt hoàng đế, để tỏ vẻ trung tâm, hoặc tỏ vẻ thần phục, để hoàng đế chỉ nhớ kỹ nhi tử do Tần vương phi sinh trưởng.

Hơn nữa có hoàng hậu cùng thái tử trợ giúp, một khi thân phận của Triệu Đạc Trạch bị vạch trần, nhi tử của Tần vương phi mới có khả năng kế thừa tước vị.

Còn Khương nhị gia khiến Tần vương phi cảm giác nguy hiểm, Khương nhị gia ảnh hưởng quá sâu đến Triệu Đạc Trạch.

Ở vương phủ, Tần vương phi cho Triệu Đạc Trạch tất cả thứ tốt nhất, nhưng không cho hắn tình thân cùng quan ái.

Tuy thái phi đau hắn, nhưng thái phi cũng đau các tôn tử khác, Triệu Đạc Trạch vì Dương phi, đối với thái phi vẫn luôn phòng bị, thái phi nói, hắn nghe không vào.

Thái phi cũng là người có tính tình, có vài tôn tử ở bên người chọc thái phi vui vẻ, cần gì một hai phải quan tâm Triệu Đạc Trạch?

Tần vương cũng có tâm tư giống thái phi, hơn nữa Tần vương vì Dương phi mà đối xử với Triệu Đạc Trạch càng lạnh nhạt.

Bên người Triệu Đạc Trạch không có một người thân, không có một bằng hữu, ở trong cô đơn mà lớn lên, bản năng tính cách sẽ lệch lạc, sẽ trở nên xúc động phẫn nộ, cực đoan.

Bởi vì bên người hắn chỉ có hạ nhân, không ai có thể an ủi hắn, có việc cũng không ai khuyên bảo hắn, Triệu Đạc Trạch bị ‘ kích thích ’ làm ra cái gì cũng không ngoài ý muốn.

Hết thảy vốn dĩ dựa theo kế hoạch của Tần vương phi mà tiến hành, ai ngờ Triệu Đạc Trạch thú vào cửa lại là nữ nhi của Khương nhị gia.

Sau khi Khương Lộ Dao vào cửa, mang đến cho Tần vương phi đủ chuyện ngoài ý muốn.

Khương nhị gia ảnh hưởng tới Triệu Đạc Trạch khiến Tần vương phi cảm giác nguy hiểm.

Những lời này, nàng không thể nói cùng Triệu Đạc Trạch, nhưng nàng có thể nói cùng Tần vương.

Mấy năm nay Tần vương phi luôn biểu hiện ôn lương nhu thuận, đủ để đả động Tần vương.

Huống chi Tần vương vẫn luôn cho rằng hắn là phụ thân tốt của Triệu Đạc Trạch.

Đồng thời Tần vương cũng không có khả năng chịu đựng thế tử Triệu Đạc Trạch bị thê tộc quản chế.

Nếu tương lai Tần vương bị Khương gia bắt chẹt, sao hắn có thể yên tâm?

Đại Minh triều, Tần vương phủ chính là đệ nhất danh môn, Tần vương nhất mạch cũng là hoàng tộc, Vĩnh Ninh hầu Khương gia là thần tử của Đại Minh triều.

Từ phương diện này mà nói, cho dù Tần vương không hài lòng Triệu Đạc Trạch, vẫn như cũ sẽ đem vị trí Tần vương giao cho hắn.

Tần vương phi ý cười ôn nhu, có những chuyện Tần vương phi có thể làm rất nhiều, nhưng muốn làm lại không thể làm.

Nam nhân chính là bị nữ nhân lợi dụng.

Tần vương càng thương tiếc Tần vương phi, thì Tần vương phi càng đắc ý.

……

Không chờ hoàng thượng hồi kinh, Triệu Đạc Trạch thần thanh khí sảng( tinh thần thoải mái) xuất hiện trước mặt Tần vương.

Nhìn vẻ mặt hắn không còn cảm thấy thương tổn cùng suy sụp, ngày xưa giữa mày thường xuyên lộ ra xúc động phẫn nộ cùng táo bạo, lúc này đã tiêu tán.

Dung mạo Triệu Đạc Trạch tuấn lãng, so kém hơn dung mạo của Triệu Đạc Dật nho nhã phiêu dật.

Trước kia Triệu Đạc Trạch luôn mang theo tâm sự, khiến người nhìn tâm sinh cảnh giác, lần này thanh tỉnh, lời nói việc làm ít tối tăm, nhiều tiêu sái, trên người tràn đầy hơi thở tươi mát, không chỉ có tướng mạo giống lão Tần vương, khí chất cũng cực kỳ gần.

Tần vương cảm xúc thâm hậu, nhìn Triệu Đạc Trạch có vài phần mất tự nhiên, lão Tần vương gây áp lực tới Tần vương.

Triệu Đạc Trạch vừa chuyển biến, cho dù Tần vương muốn nói hắn, cũng phải ước lượng lúc nào mới nên mở miệng.

Tần vương còn như thế, lúc Triệu Đạc Trạch gặp hoàng đế, hoàng đế muốn rớt tròng mắt ra ngoài, sắc mặt không khỏi đại biến, như thế nào sẽ giống?

Này quả thực chính là lão Tần vương chết đi sống lại.

Bản thân hoàng đế có hổ thẹn với lão Tần vương, tuổi tác đã cao, nghỉ ngơi không tốt, thần sắc có vài phần hoảng hốt, đối với chuyện Triệu Đạc Trạch giải thích vì sao tới bãi săn cũng nghe không vào.

- A Trạch, ngươi càng ngày càng giống tổ phụ của ngươi.

- Bệ hạ, thần muốn noi theo tổ phụ, vì người tận trung thú biên.

- Không được.

Hoàng thượng lắc đầu, khuôn mặt hòa hoãn rất nhiều:

- Tổ phụ của ngươi trọng thương không trị, vẫn là chuyện khiến trẫm áy náy nhất, vì chuyện này mẫu hậu vẫn không chịu tha thứ cho trẫm, ngươi là người giống hoàng đệ nhất, trẫm không thể trơ mắt nhìn ngươi đi thú biên, A Trạch, về sau ngươi tiến cung bồi mẫu hậu nhiều một chút, gần đây mẫu hậu thường xuyên mơ thấy hoàng đệ.

Triệu Đạc Trạch nhàn nhạt nói:

- Tuân chỉ.

Vốn cũng biết hoàng thượng sẽ không lập tức đồng ý để hắn đi thú biên.

Hoàng đế không có hỏi trách chuyện Triệu Đạc Trạch đột nhiên xuất hiện ở bãi săn, đương nhiên là tin lời Triệu Đạc Trạch nói.

Triệu Đạc Trạch cũng không vì Triệu Đạc Dật bị hoàng thượng khiển trách đi làm mã phu mà cầu tình.

Lấy thân phận Tần vương thế tử đi theo bên người hoàng đế, đi theo thánh giá tới bãi săn.

Mọi người nhìn thấy đều cảm thấy kỳ quái, hoàng thượng cùng Tần vương thế tử Triệu Đạc Trạch vừa nói vừa cười, giống như cực kỳ thân cận.

Những lão thần từng gặp lão Tần vương, lúc nhìn thấy Triệu Đạc Trạch, cũng không khỏi xoa xoa đôi mắt.

Năm đó hoàng đế đối xử với lão Tần vương rất tốt, rốt cuộc trưởng huynh như phụ, hoàng đế lớn hơn lão Tần vương gần mười tuổi, lão Tần vương cũng là hoàng đế một tay nuôi lớn.

Chỉ là sau này lão Tần vương đi thú biên, hoàng đế không còn thân cận nữa.

Trong lòng Tần vương run sợ, Tần vương bản tính cẩn thận đương nhiên nhìn ra các hoàng tử chú ý đến Triệu Đạc Trạch.

Đặc biệt là đám người thái tử, ánh mắt rất nghiền ngẫm.

Tần vương không khỏi vì tương lai của Tần vương phủ mà lo lắng, mấy năm nay Tần vương cẩn thận duy trì Tần vương phủ vững vàng, trăm triệu không thể vì Triệu Đạc Trạch trong giây lát biến hóa, mà khiến Tần vương phủ lâm vào vòng xoáy đoạt đích.

Nhưng Tần vương lo lắng suông, Triệu Đạc Trạch vẫn như cũ cùng hoàng thượng nói đùa.

Thậm chí hoàng thượng còn thân mật vỗ bờ vai của hắn nói gì đó, còn khiến mọi người khiếp sợ hơn, là hoàng đế kêu thái tử đến, một tay lôi kéo thái tử, một tay túm Triệu Đạc Trạch, đem tay của hai người chồng lên nhau, vỗ vỗ, hơn nữa còn sai nội thị đem một đôi ngọc bội phân tách ban thưởng cho thái tử cùng Triệu Đạc Trạch.

Ánh mắt của các vị hoàng tử như lửa nóng, ngọc bội kia là năm đó tiên hoàng ban thưởng cho đương kim hoàng đế cùng lão Tần vương.

Sau đó, vì chuyện của Dương gia, hoàng thượng thu hồi lại ngọc bội của lão Tần vương.

Năm đó Tần vương rất thất vọng, cũng vì vậy mà oán trách Dương phi chỉ lo cho ngoại gia.

Không nghĩ tới, hôm nay hoàng thượng lại lấy đôi ngọc bội này ra, ban thưởng cho thái tử cùng Tần vương thế tử……

Trong đó hàm nghĩa, mỗi người có lý giải của mỗi người, nhưng có thể khẳng định, hoàng thượng càng coi trọng Tần vương thế tử, rất có thể có tâm tư muốn Tần vương thế tử làm cánh tay của thái tử.

Vài vị hoàng tử có tâm đoạt đích, đôi mắt họ không khỏi mạo hiểm hồng quang, ước lượng vị trí của Triệu Đạc Trạch ở trong lòng hoàng đế.

Cho dù không đoán được tâm tư của hoàng thượng, nhưng chuyện hôm nay sẽ làm mọi người hiểu rõ, về sau có thể Tần vương thế tử sẽ trở thành người ảnh hưởng đến triều cục.

Hoàng thượng ra lệnh một tiếng, các hoàng tử cưỡi ngựa ra bãi săn săn bắn, Triệu Đạc Trạch cũng thúc giục tuấn mã, khí phách hăng hái cùng các hoàng tử săn bắn.

Ánh mắt hoàng đế phức tạp, nhìn Triệu Đạc Trạch thật lâu cũng chưa thu hồi ánh mắt…

Nội thị bên cạnh không dám nói gì, chỉ là cảm giác, hôm nay hoàng thượng khác với thường ngày.

Ở bãi săn, Triệu Đạc Trạch thả mấy mũi tên, hắn không có tâm tư tranh phong cùng các vị hoàng tử, cũng không nghĩ nổi danh.

Thúc giục tuấn mã đi dạo bãi săn, chậm rãi rời xa đám người tranh giành thắng lợi, cúi đầu nhìn ngọc bội trong tay.

Tâm tư đế vương không dễ đoán, nhưng Triệu Đạc Trạch rõ ràng cảm giác hoàng đế có thiện ý với hắn.

Trước kia Triệu Đạc Trạch vì Dương gia bị thù hận che mờ đôi mắt, luôn oán niệm hoàng thượng, không nhìn thấy hoàng đế áy náy với tổ phụ mà chiếu cố hắn.

Cũng vì Triệu Đạc Trạch không có khí chất giống lão Tần vương.

Không như hôm nay, đã khiến hoàng đế xúc động, Triệu Đạc Trạch nhìn ngọc bội, có lẽ tổ phụ thật sự chết ngoài ý muốn, hoặc là tổ phụ qua đời để lại vết thương trong lòng hoàng thượng không thể khép lại.

Vì vậy hoàng thượng mới chấp thuận thái hậu ‘ che chở ’ nhất mạch Tần vương.

Nghĩ đến án oan Dương gia trước và sau, hoàng đế càng nhanh chóng quyết định, càng quả quyết bất cận nhân tình.

Thái hậu vẫn luôn cho rằng, bản thân có thể ảnh hưởng triều cục, cũng chỉ bảo vệ một môn quả phụ Dương gia cùng Dương Gia Bảo mà thôi, trả giá đại giới là Dương phi ôm tử tự sát, cùng với lão Tần vương lưu lại nhân mạch đều mất hết.

Rốt cuộc hoàng thượng vẫn vì mặt mũi của thái hậu mà thả cho Dương gia một con ngựa.

Phúc thẩm án oan Dương gia, là lúc hoàng thượng cảm giác Dương gia không còn uy hiếp, cho Dương Soái một cái thanh danh trung thần anh liệt?

Trước kia tuyệt đối Triệu Đạc Trạch sẽ không nghĩ sâu như vậy, hiện giờ tầm mắt trống trải, không hề vì thân phận báo thù chèn ép, hắn muốn cùng thái tử…… Hoặc là hoàng đế cùng đánh cờ.

Muốn chiến thắng bọn họ, trước tiên phải hiểu biết bọn họ, biết người biết ta, trăm trận trăm thắng.

Cho dù hoàng đế vô tình, trước sau vẫn là hoàng đế Đại Minh triều, cầm quyền giang sơn vài thập niên, Đại Minh triều có một ít ảnh hưởng chính trị, biên cảnh cũng không quá an ổn, các hoàng tử không thành thật.

Nhưng không thể phủ nhận, đương kim hoàng đế làm tốt, vững vàng ở những năm tiên hoàng băng bày ra thế cục, nếu hắn tuyển một người thừa kế giỏi, Đại Minh triều sẽ thịnh vượng ít nhất hai trăm năm.

Người thừa kế?

Triệu Đạc Trạch thu hồi ngọc bội, xem ra hoàng thượng chưa bao giờ từ bỏ thái tử.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio