Hầu Môn Kiêu Nữ

chương 24: ký danh

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Kiếp trước cả đời Khương Lộ Dao ăn mặc là nhất phẩm cáo mệnh, có trượng phu bầu bạn không rời.

Đến thăm hàn xá(nhà nghèo) lúc nàng đang đau khổ giãy giụa......

Khương Lộ Dao nói rất nhiều, cũng để lại một xấp ngân phiếu, lúc ấy trong lòng nàng tràn đầy cảm kích.

Trong phủ liên tiếp bị xét nhà ngay cả cơm cũng không có ăn.

Nàng có thể chịu đói, nhưng đám thứ tử thứ nữ,thân sinh nữ nhi của nàng cũng phải ăn cơm.

Hôm nay nghĩ lại, Khương Lộ Dao không chỉ tới thăm, mà là tới thị uy, biểu hiện nàng có bao nhiêu hạnh phúc, mỹ mãn.

Chuyện này khắc sâu trong lòng Khương Lộ Kỳ, Khương Lộ Dao cái gì cũng không bằng nàng thế mà cái sau lại vượt cái trước.

Trong đám tỷ muội Khương gia nàng có thân phận hiển hách nhất, cũng là nữ tử hạnh phúc nhất.

So với bản thân nàng đã từng phong cảnh gả vào Tần vương phủ, có phụ thân thừa tước Vĩnh Ninh hầu thì sao có thể chịu nổi?

- Tiểu thư, tiểu thư.

- Ừ

Khương Lộ Kỳ thanh tỉnh từ trong hồi ức, trên trán đầy mồ hôi lạnh, không thể hồi tưởng nữa...

Nàng đã thoát khỏi ác mộng của kiếp trước, dù có lỗi với nhi nữ ở kiếp trước, nhưng nàng không muốn bước chân vào Tần vương phủ, càng không muốn gặp lại Tần vương thế tử...

Nàng sợ...Sợ nàng sẽ cầm đao đâm chết Tần vương thế tử cái loại người vong ân phụ nghĩa, mất nhân tính cầm thú súc sinh!

- Chớ có trách ta.

Khương Lộ Kỳ lẩm bẩm tự nói, là Khương Lộ Dao "khiêu khích" nàng.

Nàng cũng nghĩ sẽ tìm cách giải trừ hôn ước của Vĩnh Ninh hầu phủ cùng Tần vương thế tử.

Cọc hôn sự này là Vĩnh Ninh hầu trèo cao, nàng lực lượng "nhỏ bé" lại không thể nói cho người khác biết nàng đã từng trải qua...

Nàng chỉ có thể bảo vệ chính mình, ích kỷ tránh đi này cọc hôn sự bất hạnh này.

Muốn làm cho Khương Lộ Dao cùng Tần vương thế tử thành thân, là tư tâm của nàng.

Khương Lộ Dao rất thông tuệ, sâu sắc và quan sát tỉ mỉ, này đó Khương Lộ Kỳ đều thừa nhận.

Bởi vậy cũng chỉ có Khương Lộ Dao mới đủ tư cách gả vào Tần vương phủ, cho dù không thể thay đổi được ác tính của Tần vương thế tử, chờ đến lúc bị xét nhà diệt tộc, thì Khương Lộ Dao so với nàng ở kiếp trước cũng tốt hơn một chút.

Nếu Khương Lộ Châu gả qua, có lẽ chưa được hai năm đã bị Tần vương thế tử cùng Tần vương phi tra tấn đến chết.

Khương Lộ Kỳ càng nghĩ càng kiên định ý niệm trong lòng, chờ đến lúc Khương Lộ Dao nghèo túng, nàng sẽ tới thăm, cho nàng ít ngân phiếu, như thế cũng coi như là hoàn lại "ân tình" của kiếp trước.

- Nhị tỷ tỷ có đi gặp tổ mẫu không?

- Nhị phu nhân ở trong phủ tai mắt không linh hoạt, hai ngày gần đây lại giúp đỡ lão phu nhân quản trướng(sổ sách), chỉ sợ tâm tư của nhị phu nhân đều đặt trong sổ sách.

Nha hoàn trả lời trong giọng nói mang theo một tia khinh miệt, trong mắt nhị phu nhân chỉ có bạc, một lòng một dạ tham ô bạc.

Ở trong phủ mọi người đều biết chuyện này, có đôi khi nhị phu nhân tính kế khiến cho các nàng khinh thường.

Có rất nhiều người đồng tình với các hạ nhân làm việc ở nhị phòng, nhưng những người bị đồng tình lại chưa từng nói chủ tử nhị phòng có gì không tốt.

Điều này cũng làm cho người trong hầu phủ cảm thấy lạ, có vẻ bọn họ đã bị nhị phu nhân cai quản đến choáng váng.

Nhị phòng trừ chuyện Khương nhị gia hồ nháo, nhị thiếu gia ham chơi ở bên ngoài đánh nhau, thì rất ít có tin tức nào khác lan truyền ra bên ngoài...

Đương nhiên cũng có chuyện nhị phu nhân đào góc tường hầu phủ.

Nhưng Khương nhị gia dám đại náo Triệu vương phủ, ẩu đả Quốc Tử Giám tế tửu, có loại tin tức táo bạo này, nên không ai không quan tâm nhị phòng trôi qua ngày tháng như thế nào.

Khương Lộ Kỳ đứng lên, chỉnh lại y phục:

- Đi, chúng ta đi gặp tổ mẫu, nhị bá mẫu một lúc lâu nữa mới có thể bị nhị tỷ tỷ kéo đi.

Có một người nương hồ đồ như vậy, nhị tỷ tỷ cũng đủ vất vả.

- Người đi thăm lão phu nhân?

- Ta không chỉ muốn đi thăm tổ mẫu, mà còn muốn đưa cho nhị bá phụ một phần đại lễ.

Khương Lộ Kỳ đã có chủ ý, muốn ngăn chận chuyện về Liễu di nương, chỉ có thể thay đổi xuất thân của Khương nhị gia.

Chắc chắn lão phu nhân Gia Mẫn quận chúa cũng không muốn trêu vào quý nhân sẽ tới cửa làm chủ cho Liễu di nương đã mất...

Chuyện năm đó, có thể kéo dài một ngày thì tốt một ngày.

Tam bá mẫu đối với Khương Lộ Kỳ mà nói chính là loại người không có đầu óc là người hồ đồ.

Nhưng tam bá phụ của nàng cũng không phải ngốc tử, còn làm quan thị lang.

Nếu Khương Lộ Kỳ muốn cướp tước vị từ trên tay tam bá phụ sẽ phí rất nhiều tâm tư, huống chi Khương Lộ Châu...Nàng cũng vì muốn tốt cho Khương Lộ Châu.

Cho dù hiện tại Khương Lộ Châu hận nàng, chờ đến lúc Tần vương thế tử lộ bản chất thật bị người trong thiên hạ phỉ nhổ, nhất định Khương Lộ Châu sẽ cảm kích nàng.

Ở Chính phòng, lão phu nhân vân vê Phật châu trong tay, sắc mặt âm trầm, nha hoàn trong phòng không ai dám lên tiếng.

Ở hành lang gấp khúc, treo lồng chim bói cá mà lão phu nhân thích nhất cũng để nha hoàn mang đi.

Trong phòng ngoài sân đều yên tĩnh không một tiếng động.

Ở góc phòng đặt chuông vàng, tiếng gõ chuông giống như cây búa đánh vào tâm của bọn hạ nhân.

Sau khi tiếng chuông qua đi lão phu nhân cười lạnh nói:

- Trời muốn đổ mưa, nương phải gả người...

- Chủ tử, tứ tiểu thư tới.

Tiểu nha hoàn canh cửa vào hồi bẩm, cũng đẩy ra màn che, Khương Lộ Kỳ đi vào trong phòng, phúc thân nói:

- Thỉnh an tổ mẫu.

Tay Lão phu nhân vân vê Phật châu hơi dừng một chút, hòa hoãn tức giận hỏi:

- Là tứ nha đầu à, sao lúc này lại đến đây?

Khương Lộ Kỳ nhìn lão phu nhân tinh thần mệt mỏi, trong lòng cũng cảm thấy khó chịu.

Nếu sau này phụ thân nàng thừa tước vị, nàng nhất định phải khiến phụ thân hiếu thuận với tổ mẫu, đừng giống như kiếp trước...

Nhưng mà hiện giờ nàng không rảnh mà lo lắng đồng tình với tổ mẫu, dù gì tổ mẫu cũng không ít lần làm khó dễ phụ thân nàng.

Cuối cùng bị phụ thân coi thường trả thù cũng khó tránh khỏi, hai người đều sai...

Khương Lộ Kỳ cũng không dám quá mức thân cận tổ mẫu, sợ tổ mẫu nhất thời xúc động có ý định thỉnh phong phụ thân làm thế tử.

- Trong phủ xảy ra chuyện, tôn nữ muốn đến bầu bạn với người.

Khương Lộ Kỳ biết vì cái gì mà sắc mặt lão phu nhân không tốt, cả đời khống chế hầu phủ, lão phu nhân tuyệt đối không chấp thuận một cái thị thiếp bò lên đầu mình, cho dù là Liễu di nương đã chết.

- Ngươi cũng biết được? Xem ra người an bài chuyện này cũng rất chu đáo, ta nha, lão rồi, muốn áp cũng áp không được, lời nói không còn trọng lượng, ở trong hầu phủ cũng không được việc gì, nhi tử càng lớn càng không nghe lời...... Ta nói, bọn họ nghe không vào.

- Nhị phòng vẫn luôn hiếu thuận với người, chỉ là tiểu nhân quấy phá mà thôi.

Khương Lộ Kỳ ngồi bên người lão phu nhân, tuy nhìn nàng có vẻ cung kính, nhưng lão phu nhân có thể nhìn ra đôi mắt của nàng có tính toán, cũng có thể nhìn ra nàng đang thương hại mình...

Lão phu nhân thẳng thắt lưng, thương hại? Cuộc đời này của nàng lại bị tôn nữ thương hại?

Xem ra lão hổ không phát uy, mọi người trong hầu phủ sẽ xem nàng là bệnh miêu(mèo bệnh), lão phu nhân dò hỏi:

- Tứ nha đầu rất thông minh, ngươi mau giúp ta nghĩ cách, hiện tại nên làm cái gì bây giờ?

- Tổ mẫu đã sớm có tính toán, còn cố tình dò hỏi tôn nữ.

Khương Lộ Kỳ nhàn nhạt cười nói:

- Nhưng nếu người đã mở miệng, tôn nữ liền cả gan nói ra suy nghĩ trong lòng...Kỳ thật chuyện này muốn áp xuống lại rất đơn giản, chỉ cần tổ mẫu đem nhị bá phụ ghi tạc dưới danh nghĩa của mình, thì ai dám nhắc lại chuyện nhị bá phụ có xuất thân ti tiện?

Đôi mắt lão phu nhân thâm trầm nhìn khương Lộ Kỳ, nàng lại đoán được tính toán của mình?

Tứ nha đầu cũng không thể coi thường, có thể đưa ra ý tứ ghi tạc dưới danh nghĩa đích mẫu, tứ phòng thật sự vô tâm với tước vị?

- Ngươi phải biết rằng, cho dù lão nhị ghi tạc dưới danh nghĩa của đích mẫu, thì tước vị cũng khó có thể bảo toàn.

- Tổ mẫu, tuy nhị bá phụ có chút hồ nháo, nhưng được cái hiếu tâm, có người nghiêm khắc giáo dưỡng có lẽ sẽ trưởng thành cầu tiến.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio