Hậu Thảm Họa

chương 57

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Thỏa thuận giá xong, bọn họ cùng đi một chuyến đến sở địa chính, đem khu đất sang tên cho Khưu Thành, sau đó song phương ai nấy tự về nhà mình.

Số bắp cải ở phòng 1501 lại đến thời điểm thu hoạch, Khưu Thành và A Thường cùng nhau nhổ hết bắp cải, chém rớt phần rễ của bắp cải, rồi bóc một ít lá già héo bên ngoài. Sau khi đem rữa sạch hong khô, cậu lại đem từng bó bắp cải trắng cắt thành bốn khúc, phết muối đem đi ướp, còn lại rễ rau cùng cuống rau, đều đem cho chuột đồng ăn.

Hiện giờ đã là trung tuần tháng sáu, nhiệt độ không khí ở thành phố Tân Nam đã tương đối cao, mọi người cũng đã bắt đầu mặc quần đùi mang dép sandal chống nóng, thức ăn này nọ cũng không thể để lâu được. Như số rau cải nhà họ, trên cơ bản chỉ có thể để hai ngày, nếu tiếp tục kéo dài sẽ dễ dàng bị biến chất dẫn đến hư thối. Nếu mà cầm đi cho chuột đồng ăn, cậu lại lo lắng chuột đồng sẽ sinh bệnh.

Sau khi hai người Khưu Thành lưu đủ đồ ăn cho lũ chuột đồng, liền đem số rễ rau lá rau còn lại bỏ vào một cái thùng cũ, rót vào trong thùng một ít nước dùng để rữa mặt tối hôm qua, sau đó đậy nắp, đem thùng để vào một góc tối lên men. Chờ thêm ba đến năm ngày nữa, là có thể lấy chúng nó cho giun đất ăn. EditNhuy

Rau xanh khi đã hư thối, hương vị khẳng định sẽ không dễ ngửi, nếu đem bán cũng sẽ không dễ dàng, bất quá so với nước tiểu phân người, Khưu Thành vẫn tương đối tiếp nhận dễ dàng hơn. Nếu muốn gieo trồng mà không phải loay hoay lo chuyện phân bón, thì chỉ có cách dùng phân hóa học. Chẳng qua đầu năm nay phân hóa học cũng không còn dễ kiếm như xưa, trước mắt chỉ có vài nhà máy sản xuất phân, mà đã có đến không biết bao nhiêu là nông trường đang ngóng trông nhìn chằm chằm vào.

Lo liệu xong đám bắp cải trắng, Khưu Thành lại đem số phân còn sót lại trong nhà trộn vào đất của mấy khuông gỗ, rồi bỏ hạt giống đậu nành vào trồng.

Đậu nành không chỉ dễ chăm bón mà cậu còn nghe nói rằng trồng đậu nành sẽ giúp cho đất đai càng phì nhiều hơn. Trong nhà Khưu Thành hiện tại đang thiếu phân bón, nếu trồng thêm một ít đậu nành nữa, ngược lại càng thích hợp với hoàn cảnh hiện tại.

Sau khi thu hoạch, bọn họ vẫn như cũ đem đậu nành phơi trên nóc nhà. Khưu Thành cùng A Thường sẽ lần lượt đi lên đảo mặt đậu, rồi dùng một cái mẹt đựng đậu đem xuống dưới lầu bóc vỏ.

Buổi chiều tháng sáu, thái dương trên mái nhà gay gắt đến nóng cháy. Đại khái là do nhà họ trồng quá nhiều hoa màu, nên dù tầng mười lăm là tầng cao nhất, cũng không oi bức cho lắm.

Khưu Thành cùng A Thường ở trong phòng khách của căn hộ 1501 chuyên tâm bóc đậu phộng. Hồi nãy, cậu đã mở cửa lớn phòng 1501 đối diện phòng 1512 ra, hai bên nam bắc thông thấu nên thường có gió lùa vào, làm cho cả hai cảm giác thập phần mát mẻ.

“Phần hư để nơi này nhé!” Gặp A Thường bóc phải một hạt đậu phộng có phần vỏ bị sâu mọt ăn, trong lúc nhất thời anh chàng chỉ biết cầm ở trong tay không biết xử lý như thế nào mới tốt, Khưu Thành mới đưa cái thao nhựa qua. p2haehyuk.wordpress.com

“Được.” A Thường lên tiếng rồi lấy ngón tay nhẹ nhàng tháo phần vỏ bị cắn hư cùng cả con sâu trắng mập mạp bỏ vào trong cái chén nhựa, còn lại phần ruột tươi tốt thì vẫn được đặt chung cùng mấy hạt đậu khác.

Vào một buổi chiều yên tĩnh như mọi ngày, hai người ngồi ở một vị trí trống trải trong căn phòng với gió lùa ào ạt từ tứ phía, “rột roạt rột roạt” bóc đậu phộng, ở ban công bên cạnh là đủ loại ớt trái. Lá cây xanh mượt hoà cùng ớt trái xanh mơn mởn, ngẫu nhiên sẽ có một ít sắc hồng lặng lẽ vấy lên.

Trong căn phòng phía sau lưng Khưu Thành, còn nuôi ba con dê to béo. Phòng này cũng khá lớn, ba con dê sinh hoạt bên trong cũng không có vẻ gì là chật chội. Phía dưới cửa sổ còn có không ít cỏ dại tươi tốt để cho chúng nó có thể tuỳ ý lấy ăn, kề bên là một máng nước sạch sẽ, nguồn nước sạch bên trong vẫn chưa hề bị gián đoạn.

Mà ngay vào khoảnh khắc yên bình này, từ dưới lầu lại vang lên một trận tiếng động ồn ào, sau đó Khưu Thành liền nghe thấy có thanh âm: “Rồi rồi! Mọi người hãy nghe tôi nói! Thẩm Định Quân tôi tuyệt đối sẽ không để cho mọi người chịu thiệt ……”

“Hoa màu trên ruộng phải làm sao đây? Ông phải cho chúng tôi một câu trả lời hợp lý chứ!?” Có người hét lên.

“Đương nhiên, đương nhiên, khẳng định sẽ nói rõ! Tôi không phải đã mang nhân viên kỹ thuật tới rồi sao, mỗi mảnh ruộng có thể sản xuất bao nhiêu lương thực, hiện tại cách thời gian thu hoạch còn có bao nhiêu thời gian, tôi đều sẽ cho người ấn theo tỉ lệ tính ra, bồi thường cho bà con cô bác.” Thanh âm trầm ổn của Thẩm Định Quân vang lên khắp nơi, chẳng hề bị việc mọi người đuổi theo đòi công đạo làm cho bối rối.

“Hạt giống phải tính khác.” Lại có một người đưa ra yêu cầu.

“Bà con cô bác yên tâm, tôi khẳng định sẽ không để cho mọi người chịu thiệt. Mọi người trước đừng kích động, để cho nhân viên kỹ thuật tính toán, chúng ta trước nói những chuyện khác.” Thẩm Định Quân nói xong, cũng không quản người khác có đáp ứng hay không, liền bắt đầu đàm những vấn đề khác: haehyuk8693

“Tôi ôm một mảnh đất lớn như vậy, kiểu gì cũng không thể tự trồng cho hết được. Trừ vài nhân viên quản lý, còn phải thuê thêm một đợt nhân công. Kỳ quản lý nói muốn đến nhà ga tuyển người, tôi đã nói đi đến chổ đó làm gì, không phải ở ngay phụ cận nơi này đã có sẵn nhân công rồi sao? Không chỉ mảnh đất nằm ngay ở tiểu khu, mà cách nơi làm việc cũng không xa……”

“Hiện tại, chúng tôi quyết định trước tuyển hai mươi người, trong đó cũng cần có vài nữ nhân công. Về phần đãi ngộ, nhân công nam một ngày là tám lạng bột ngô, nữ nhân công là năm lạng. Qua hai ngày nữa, đội khai hoang sẽ tới làm việc, đến thời điểm đó, sau khi khai hoang xong sẽ rời đi đến……”

“Kỳ quản lý à, đến đến, anh mau ngồi vào nơi này đi! Nếu bà con cô bác nào nguyện ý làm việc, trước tìm đến Kỳ quản lý báo danh. Chúng tôi chỉ cần hai mươi người thôi. Nếu số người báo danh nhiều hơn, thì chúng tôi còn phải tiến hành một đợt sàng lọc đơn giản.”

Khưu Thành một bên bóc đậu phộng, một bên vểnh tai nghe ngóng động tĩnh dưới lầu. Lúc nghe đến đó, cậu cũng biết sự tình đến đây coi như đã tới lúc quyết định. Thẩm Định Quân đưa ra đãi ngộ như vậy, ở trước mắt coi như đã rất ổn rồi, với lại người ở tiểu khu Gia Viên muốn đến nơi lão làm việc, thì hiện tại không thể nháo loạn được. Hơn nữa lão còn đáp ứng bồi thường cho một bộ phận người dân, nên cũng không tính là ngang ngược gì.

Bóc xong một mẹt đậu phộng, sắc trời cũng gần đến hoàng hôn. Khưu Thành cùng A Thường lại lên lầu, thu hồi số đậu phộng đem phơi nắng còn lại. Thu xong đậu phộng, Khưu Thành lại đứng ở bên lan can, hướng dưới lầu nhìn nhìn.

Thẩm Định Quân lúc này đang đứng trên con đường xi măng ngoài tiểu khu Gia Viên cùng một người nói chuyện. Sau khi lên đến Trúc Cơ, nhãn lực của Khưu Thành đã biến thành cấp siêu nhân. Lúc này ngưng thần quan sát, cậu liền nhìn thấy người phía dưới một cách rõ ràng. Chỉ thấy người đàn ông cùng Thẩm Định Quân nói chuyện khoảng hơn năm mươi tuổi, dáng người trung đẳng, sống lưng thẳng tắp, bộ dạng mày rậm mắt to, nghiễm nhiên là một người chính khí.

Ở một chổ cách bọn họ không xa, người được gọi là Kỳ quản lý đang bị cư dân của tiểu khu Gia Viên vây quanh một vòng. Bên ngoài đường cái còn có một ít người vừa tan tầm đi tới tiểu khu, nhìn thấy trước chung cư tụ tập nhiều người như vậy, ai nấy đều lần lượt dừng bước.

Khưu Thành không dừng trên mái nhà quá lâu, đứng ở bên lan can quan sát trong chốc lát, cậu liền thu lại này nọ cùng A Thường xuống lầu.

Lúa nước ở phòng 1507 đã thành thục, phần cây lúa xanh mượt đã dần dần thối lui. Khưu Thành tính toán sẽ ngưng nước, để cho bùn đất được khô ráo một cách tự nhiên, đến khi ấy chỉ cần thu lúa là được. Quanh qua quẩn lại, Khư Thành vẫn cảm thấy hơi không yên tâm, nên cả ngày hôm nay cậu đều đi qua nhìn vài lần, mà lúc này cậu lại nhịn không được đi vào phòng xem xét qua một lượt. EditNhuy

“Người vừa nãy đứng trên nóc nhà là ai vậy?” Hai người Khưu Thành vừa đi khỏi, Thẩm Định Quân liền quay đầu nhìn về phía nóc nhà của chung cư, đầy mặt có vẻ rất đăm chiêu.

“Bên kia?” Người cùng hắn nói chuyện hình như không rõ ràng cho lắm nói.

“Chính là tầng thượng cao nhất.” Thẩm Định Hải thân thủ chỉ chỉ.

“À, tầng thượng đó hả, người đó tôi biết, là một người họ Khâu trẻ tuổi. Cậu ta đã mua hết mấy căn hộ của tầng mười lăm của chung cư số 6 rồi đó. Í, không đúng, hình như còn thiếu một căn. Mấy hôm trước, người chủ hộ kia còn hỏi thăm bên này nữa.” Người này thật sự là tri vô bất ngôn.

“Là một người trẻ tuổi?” Thẩm Định Quân hỏi.

“Rất trẻ, đại khái cũng khoảng 27-28, trông thanh nhã, nhìn không ra là người có bản lĩnh.”

“Thật sự là tuổi trẻ tài cao mà!” Thẩm Định Hải cảm thán một câu, lại hứng thú hỏi: “Còn thiếu một hộ?”

“Cũng không phải vậy, hộ gia đình kia muốn lôi kéo cậu ấy, tưởng nâng giá lên cao, cũng được một thời gian rồi. Vậy mà Tiểu Khâu cũng không sốt ruột, còn hai người chủ hộ kia có đôi khi không nín được, cũng sẽ qua đây tìm chúng tôi hỏi thăm tin tức.”

Khưu Thành lúc này đang ngồi ở trong phòng khách 1406 nhào bột, đoạn đối thoại của hai người dưới lầu, cậu một chữ cũng không sót mà nghe hết vào tai. haehyuk8693

“Làm không?” Thấy A Thường ngồi chồm hổm ở một bên mong chờ nhìn mình, Khưu Thành liền tươi cười đem chậu bột đẩy đẩy qua trước mặt anh chàng.

A Thường tiếp nhận cái thao, vô cùng cao hứng xắn tay áo muốn bắt đầu nhào bột.

“Rửa tay chưa?” Khưu Thành hỏi hắn.

“Rửa rồi.” A Thường lên tiếng, học theo Khưu Thành, đem cục bột trong thao nhào qua lăn lại.

Khưu Thành thấy hắn làm ăn rất có bộ dáng, liền xoay người chuẩn bị phần nhân bánh. Cậu trước lấy từ trong tủ lạnh ra một khối đậu hủ cắt khúc, định làm nhân đậu hủ nhồi cay, sau đó lại ra ban công cắt mấy cọng rau hẹ, trộn thành nhân rau hẹ.

Lúc gói bánh bao, da bánh bao đều được cán rất mỏng, phần nhân cũng được bỏ vào rất nhiều. Bởi vậy mẻ bánh bao này lúc được hấp xong cái nào cái nấy đều là da mỏng nhân bự. Cũng không có cách nào khác, bột mì hiện giờ thật sự rất quý.

A Thường chộp lấy nồi bánh bao mới ra lò cắn một ngụm, miệng toàn là nước đậu hủ, vừa thơm lại vừa cay, mềm mềm nộn nộn, sau lại nắm lên một cái bánh nhân rau hẹ cạp một ngụm, lá rau hẹ còn mọng nước, ăn vào cay vô cùng, cũng thơm đến nồng đậm. EditNhuy

“Uống chút canh đi này.” Khưu Thành đưa một chén canh mướp cho hắn.

“Ồ~” A Thường miệng đầy nhân bánh bao, với ra một tay tiếp nhận chén canh mướp, đem nó phóng tới trên bàn trà, rồi không để ý đến nữa, chỉ chuyên tâm ăn bánh bao.

Khưu Thành cũng không quản hắn, vừa ăn bánh bao, một bên mở TV. Cậu từ bé đã là một đứa nhỏ TV, thói quen ăn cơm xem TV cũng đã được hình thành từ tấm bé. Chỉ có điều xem TV nhiều năm như thế mà hai mắt của cậu vẫn chưa hề bị cận thị.

Gần đây lại có thêm hai kênh mới, một kênh là của đài truyền hình tỉnh, một kênh là kênh nghệ thuật tổng hợp. Kênh nghệ thuật tổng hợp đang phát một cuộc phỏng vấn với một nam ngôi sao tại hiện trường, nghe nói người này hiện là một trong mười đại soái ca của Á Châu. Khưu Thành nhìn trái nhìn phải đều cảm giác bình thường quá chừng, cũng chả biết người này làm gì lại được bầu chọn vào cái thứ hạng này. Ở mỗi điều kiện ngoại hình thôi, so với A Thường nhà cậu đã kém rất xa.

“Ăn no chưa?” Thấy A Thường uống xong chén canh dây mướp đang lục tục thu thập bát đũa, Khưu Thành liền hỏi. p2haehyuk.wordpress.com

“Rồi.” A Thường đem bát đũa của hai người họ vào trong phòng bếp, rất nhanh, liền truyền đến tiếng nước ào ạt.

“Lát nữa chúng ta sẽ đi tìm Thẩm Tinh cùng Vương Thành Lương.” Khưu Thành theo sau cũng vào phòng bếp.

“Ừ.” A Thường không có ý kiến, hắn hiện tại cùng đã tương đối quen thuộc với Thẩm Tinh cùng Vương Thành Lương.

Khưu Thành cầm ra hai hộp giữ tươi từ trong ngăn tủ, đặt ở dưới vòi nước đảo qua đảo lại, lại vẫy khô vệt nước phía trên, đem ra phòng khách bên ngoài, xốc lên nấp nồi hấp, bỏ vào hai hộp giữ tươi đầy ụ bánh bao.

Mang theo mấy lọ rau hẹ muối cùng tương ớt cà chua mà bọn họ vừa làm hai ngày qua, Khưu Thành cùng A Thường cưỡi xe ba bánh, từ khu phố sinh viên phía sau tiểu khu chạy đến nhà của Thẩm Tinh. Đám người ở mặt trước tiểu khu Gia Viên hiện vẫn còn chưa tan, tuy rằng chỉ có hai mươi danh ngạch, nhưng người báo danh vẫn nối dài không dứt, thậm chí còn có người bên ngoài tiểu khu nghe được tin tức vội vàng chạy tới.

“Phanh phanh phanh!” Hơn mười phút sau, Khưu Thành vỗ vang cửa viện của nhà Thẩm Tinh.

“Chuyện gì?” Thẩm Tinh rất nhanh đi ra, trên mặt mang theo thần tình khó hiểu, chiều hôm nay hai người này vừa đi tìm cô, như thế nào buổi tối lại qua lần nữa? p2haehyuk.wordpress.com

“Nè.” A Thường đang ngồi xổm ở phía sau xe ba bánh nhe răng, đưa cho cô một hộp bánh bao.

“Hở!?” Thẩm Tinh tiếp nhận hộp giữ tươi xem xem, rồi nhịn không được kinh hô lên tiếng: “Bánh bao!”

Sau đó rất nhanh, biểu tình trên mặt cô lại có chút rối rắm. Khi không hai người này lại đưa cho cô thứ tốt như vậy chứ? Cô còn muốn cùng Khưu Thành bảo trì mối quan hệ hợp tác ổn định trường kỳ, còn loại quan hệ nam nữ luôn mang theo nhân tố không ổn định thì tuyệt đối chẳng có chút ưu việt nào đối với hợp tác của bọn họ.

“Đừng nghĩ quá nhiều, vừa làm bánh bao, vừa lúc có chuyện muốn nói với cô, thuận tiện mang vài cái qua đây.” Khưu Thành thấy cô đầy mặt rối rắm, nhịn không được cười nói.

“Chuyện gì?” Thẩm Tinh không có chút che giấu thở dài nhẹ nhõm một hơi.

“Chắc cô biết chuyện Thẩm Định Quân thu mua một mảnh đất ở chổ tôi chứ?” Khưu Thành hỏi.

“Biết.” Thẩm Tinh nhíu nhíu mày. EditNhuy

“Hắn hôm nay đã đến tiểu khu của tôi.” Khưu Thành đáp.

“Thì sao?” Thẩm Tinh hỏi.

“Thẩm Định Quân hỏi thăm người khác chuyện của tôi, giống như cảm thấy rất hứng thú. Ông ta hiện tại đã biết tôi còn chưa mua được căn phòng 1510 ở tầng mười lăm, không biết có thể xảy ra sự cố gì không?” Khưu Thành nói với cô sự tình vừa phát sinh.

“Như vậy à.” Thẩm Tinh nheo mắt, nói: “Anh yên tâm, sáng ngày mai đừng đi ra ngoài, cứ chờ tin tức của tôi.”

Chuyện này cô kỳ thật đã tiến hành không sai biệt lắm, chẳng qua đợt này vì chuyện vặt vãnh trong nhà quá nhiều, cô khó tránh khỏi sẽ có chút lơi lỏng. Hiện tại nghe nói có khả năng sẽ sinh ra biến cố, cô tự nhiên phải tốc chiến tốc thắng. Cho dù chẳng có quan hệ với Thẩm Định Quân, thì lấy mối quan hệ hợp tác giữa cô cùng Khưu Thành, cũng tuyệt đối không thể khiến chuyện này xảy ra sai lầm.

“Thế thì chúng tôi đi trước.” Chuyện nên nói cũng đã nói xong, Khưu Thành liền muốn chạy ra chợ đêm.

“Này!” Thẩm Tinh giương giọng gọi bọn họ lại.

“Cái gì?” Khưu Thành quay đầu. EditNhuy

“Cảm ơn bánh bao của mấy người, tôi ngày mai sẽ đem hộp giữ tươi qua.” Thẩm Tinh có chút không được tự nhiên nói.

“Được.” Khưu Thành cười cười, dưới chân phát lực, đạp vài cái liền lái xe ba bánh ra khỏi ngõ nhỏ.

Bọn họ vừa ly khai không bao lâu, Thẩm Tinh rất nhanh cũng đi ra ngoài.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio