Hậu Thảm Họa

chương 59

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Khưu Thành rèn luyện ngọc thạch cũng đã được mấy hôm. Dạo gần đây, cậu luyện ra được không ít cơ thạch, nhưng đại đa số đều chỉ dùng ngọc thạch mà Thẩm Tinh mua được lúc trước tiến hành một chút gia công đơn giản. Một ít còn lại là do ngọc nát ngưng luyện thành, số lượng vừa ít, lại tiêu phí rất nhiều tinh lực của cậu.

Xem xem số lượng không sai biệt lắm, đủ bày ra một Tụ Linh trận lớn, Khưu Thành liền dành cả chiều hôm qua để bày một Tụ Linh trận cỡ lớn ở tầng mười lăm, đem toàn bộ tầng chung cư bao quát trong đó.

Phạm vi khống chế của Tụ Linh chỉ nằm trong khu vực tầng chung cư, nhưng ở một vài chổ có khả năng sẽ hơi vượt qua một chút. Thế nhưng do xung quanh tầng mười lăm không có toà nhà nào khác, dù lực ảnh hưởng có vượt qua bốn phía một chút cũng không ảnh hưởng quá lớn.

Đợi bố trí xong Tụ Linh trận, Khưu Thành liền thu lại từng Tụ Linh trận nhỏ đã được bố trí ở tầng mười lăm lúc ban đầu, để cho linh khí nồng đậm lưu thông tự do bên trong toàn bộ tầng chung cư.

Về phần mấy cái khuông nhân sâm, Khưu Thành tạm thời sẽ đem chúng nó đặt trong Tụ Linh đại trận ở tầng mười lăm, trước để hai ngày xem xét tình huống thế nào rồi tính sao. Với lại dạo gần đây, cậu hay ngẫu nhiên quan sát Tụ Linh trận cỡ nhỏ mà mình đã bày ra vì mấy khuôn nhân sâm, phát hiện linh khí trong trận tuy rằng mỏng manh, nhưng thập phần tinh thuần.

Sau khi thu hoạch lúa nước ở phòng 1507, Khưu Thành lại khẩn cấp bắt đầu công tác ươm giống cho vụ lúa tiếp theo.

Đầu tiên, cậu tát chút tro than vào trong khối ruộng nước, đào chút bùn từ sông Tân Nam bỏ vào, rồi dùng gỗ chế ra một nông cụ đơn giản, đem mãnh ruộng nước cày qua một lần, xới tung mấy gốc cây lúa còn lưu lại trên ruộng.

Trong mảnh ruộng nước này, cậu hồi trước đã bỏ vào vài con ốc bươu khỏe mạnh đang thời kì trưởng thành. Tới lúc xới đất, Khưu Thành liền cùng A Thường thuận tay nhặt một ít, tính toán đem xuống lầu dưỡng, ngày mai có thể làm một đĩa ốc xào ăn cơm.EditNhuÝ

“Trước đem cái này xuống rồi chúng ta đi mái nhà.” Khưu Thành dùng nước máy rữa sạch bùn đất ở cánh tay cùng cẳng chân. Lúc ra khỏi phòng 1507, cậu cũng không quên xách một cái thùng nhỏ đựng ốc bươu vừa nói với A Thường.

“Muốn bỏ muối.” A Thường nhìn nhìn ốc bươu bên trong thùng, lại nhìn nhìn Khưu Thành, hắn nhớ rõ lần trước khi mình mò ốc từ trong sông trở về, Khưu Thành chính là dùng nước muối dưỡng ốc mà.

“Buổi tối mới làm đi, hôm nay khẳng định rữa không sạch đâu, ngày mai hẳn ăn.” ChidangtaiP2haehyuk.wordpress

Trước khi lên tầng thượng, Khưu Thành lại tạt qua phòng 1505 nhìn nhìn mấy con giun đất. Tất cả thùng giun đất đều đã chuyển vào trong phòng vệ sinh của căn hộ 1505, trên dưới hai tầng, được xếp đứng trên cái giá dựa vào tường.

Khưu Thành mở đèn chiếu sáng lên, cùng A Thường một trước một sau vào buồng vệ sinh. Cởi bỏ dây buộc chung quanh của một thùng nhựa, vừa nhấc lên mảnh vải phía trên liền nhìn thấy rất nhiều giun đất đang quấn quanh thân và lá bắp cải vụn mà cậu đã cho vào sáng nay. Vải dệt vừa bị xốc lên, mấy con giun đất liền lần lượt lui xuống dưới lá bắp cải. EditNhuÝ

Thấy chúng nó đã thích ứng với môi trường, Khưu Thành mới an tâm che miếng vải lên, dùng dây buộc chặt. Lúc giun đất vừa mới được đưa tới, cũng không ít lần bị lăn qua lặn lại. Nhìn miếng vải dệt phía trên thùng liền biết, cơ hồ mỗi ngày miếng vải kia đều có chút chất dịch trong suốt khô cằn dính lên, đó là dấu vết lúc giun đất bò qua lưu lại. Mấy gia hỏa này có thể đem mình dính vào mảnh vải phía trên, ở không trung chơi trò chổng ngược qua lại.

Đi đến tầng mười lăm, Khưu Thành từ dưới mặt đất cầm lên một hạt lúa đặt vào miệng cắn cắn, phát hiện đã phơi không sai biệt lắm, hẳn đã có thể bóc vỏ, cậu liền đem bọn nó quẹt lại cùng một chổ, cầm một cái hộp qua, tiến hành bước xử lý cuối cùng.

Cậu đầu tiên là đổ chút ít thóc vào trong cái hộp rồi đứng thẳng người lên, đem chiếc hộp nâng lên vai, rồi hơi hơi nghiêng người để cho hạt thóc khô ráo trượt dọc theo góc chiếc hộp rơi trên mặt đất. Thời điểm gió nhẹ thổi qua sẽ đem những bụi bẩn và lá vỏ khô héo trộn lẫn trông thóc lúa cuốn đến bãi đất trống cách đó không xa. haehyuk8693

Vào lúc này, A Thường đang ngồi xổm ở ruộng khoai lang gần đó chuyên tâm nhổ cỏ. Vừa nhấc đầu, liền nhìn thấy dáng lưng thẳng tắp của Khưu Thành dưới ánh mặt trời, hai tay nâng đến bả vai, thật cẩn thận khống chế tốc độ thóc lúa trượt xuống. Mà hình ảnh thóc lúa rơi ào ạt xuống đất lại dễ dàng làm cho người khác liên tưởng đến thác nước vàng óng ánh……

Gió hẹ thổi bay vạt áo Khưu Thành làm lộ ra thắt lưng vừa xinh đẹp tinh tế lại tràn ngập sức mạnh. A Thường nhìn nhìn, lổ tai bất giác đỏ lên, hắn biết cái chổ kia khi sờ sờ vào sẽ có xúc cảm gì, ngửi ngửi sẽ có hương vị gì, dùng đầu lưỡi nhẹ nhàng liếm láp thì……

“Ô!” A Thường vội lao xuống lầu, trong phút chốc đã biến mất ở cửa cầu thang.

“Sao vậy?” Khưu Thành cũng bị hắn doạ sợ, vội vàng buông việc trong tay, cùng hắn đi xuống lầu.

“Rào rào……” Từ một đầu khác của hành lang truyền đến tiếng nước chảy, thời điểm Khưu Thành đi theo âm thanh tìm tới nơi, liền nhìn thấy A Thường đang ngồi xổm trong vại nước phòng 1502, chỉ lộ ra bên ngoài mỗi đỉnh đầu cùng hai con mắt.

Bình thường vại nước này là thứ mà hai người họ dùng để tồn trữ nước máy dùng dần. Do trong quá trình tinh lọc, nhà máy đã bỏ một ít chất phụ gia vào nước nên không thể dùng trực tiếp để tưới rau, nên hai người họ đều phải để trước một hai ngày rồi mới đem dùng.

“Sao thế?” Khưu Thành đứng ở ngoài vại nước, có chút bất đắc dĩ nhìn anh chàng. p2haehyuk.wordpress.com

“……” A Thường không lên tiếng bởi vì hắn lúc này đang ra sức giãy dụa trong lòng. Hắn vô thố nhìn Khưu Thành liếc mắt một cái, sau đó liền yên lặng đem mình trầm đến đáy nước.

Khưu Thành ở bên ngoài đợi trong chốc lát, thấy hắn không có ý định tự đi ra, đành phải thò tay vớt anh chàng khỏi vại nước. Thể trọng của A Thường không đến một trăm tư (khoảng 70kg), đối với Khưu Thành mà nói cũng không tính quá nặng. haehyuk8693

“Ô……” A Thường ướt sũng người bị đối phương vớt ra khỏi vại, oa trong lòng Khưu Thành lạnh run, thoạt nhìn thập phần đáng thương. Kỳ thật, hắn một chút cũng không cảm thấy lạnh, chỉ là phải nhẫn nhịn rất vất vả thôi…

“Khó chịu hả?” Khưu Thành vươn tay sờ sờ mái tóc ngắn đầy nước của đối phương, trong một khắc cậu đưa bàn tay vào nước, cũng đã biết là chuyện gì xảy ra. Tựa như hiện tại, đối phương toàn thân buộc chặt lui ở trong lòng mình, hô hấp dồn dập, nhiệt độ cơ thể cao đến dọa người. Làm đàn ông, cậu sao không rõ cơ chứ?

Khưu Thành vươn tay muốn sờ hai má của A Thường, lại bị hắn giãy dụa né tránh.

“Này, nghe lời.” Khưu Thành lấy ngón tay nhẹ nhàng xoa xoa lỗ tai của anh chàng, A Thường liền nức nở xụi lơ tay quên luôn phản kháng, để cho Khưu Thành đem khuôn mặt hắn nâng lên, ánh mắt dao động không ngừng.

Trong chớp mắt cánh môi của hai người dán cùng một chổ, A Thường chỉ cảm thấy trái tim của mình giống như đã bị một bàn tay to lớn hữu lực gắt gao nắm lấy.

“Ngoan, đợi chút lát là tốt thôi.” Khưu Thành liếm liếm bờ môi của hắn, bàn tay hơi hơi dùng lực, đem đầu A Thường oa ở phần gáy của mình, một tay chậm rãi đi xuống phía dưới tìm kiếm, nhẹ nhàng cầm dục căn lửa nóng cứng rắn kia.

“Ngô!” A Thường run rẩy, hai tay gắt gao cầm lấy quần áo của Khưu Thành, thân thể càng căng chặt hơn, trong lỗ mũi dồn dập phun ra nhiệt khí.

Khưu Thành dùng một tay còn lại sờ sờ cái ót của hắn, an ủi nói: “Thả lỏng chút.”

“!” Rốt cuộc A Thường không thể nhẫn nhịn dục vọng nơi đáy lòng của mình nữa. Anh chàng mạnh mẽ bổ nhào lên Khưu Thành đem cậu đè ngã xuống hành lang. Hai mắt đỏ ngầu, thẳng tắp nhìn chằm chằm nam nhân dưới thân trong giây lát, sau đó liền vung tay lên, đem cái áo ba lỗ trên người cậu xé nát…

…… p2haehyuk.wordpress.com

…… Giờ khắc này, A Thường rốt cuộc hiểu rõ, hắn kỳ thật không phải muốn ăn luôn người này, hắn chỉ muốn giữ lấy đối phương, tựa như bây giờ, làm cho mỗi một nhịp thở, mỗi một cái run rẩy của cậu đều chỉ có thể liên quan đến hắn…

……

Khi mặt trời chiều ngã về tây, màn đêm buông xuống, Khưu Thành gian nan đẩy tên A Thường vẫn đang gắt gao triền quấn trên người cậu từ nãy giờ ra. Mang theo toàn thân bủn rủn, cậu miễn cưỡng đứng dậy khỏi mặt sàn hành lang.

“Khưu, Khưu Thành.” A Thường ngồi dưới đất nhìn cậu y như một chú cún nhỏ. Vừa nãy, hắn tuyệt không ngoan, tuyệt không nghe lời, còn, còn… Khưu Thành sẽ chán ghét hắn sao?

“Về nhà tắm rửa.” Khưu Thành vừa cất bước, liền cảm giác được phía sau có một dòng chất lỏng đậm sệt chảy dọc theo đùi trượt xuống dưới, nhất thời ai đó liền mặt đỏ tai hồng. Cậu chẳng hề nghĩ tới chính mình sẽ có một ngày bị một người đàn ông đặt ở dưới thân, mà còn có thể cảm nhận được khoái hoạt như vậy. ( *tung bông*)

“Khưu Thành.” A Thường vò đầu bứt tai đứng ở bên người Khưu Thành, không biết làm sao.

Khưu Thành thật vất vả phục hồi độ dày của da mặt, từ trên nền đất hành lang nhặt lên quần áo vừa bị A Thường xé tan tành vào buổi chiều, lung tung xoa xoa, rồi mới mở cửa thép ở cầu thang, cùng A Thường một trước một sau xuống lầu.

Về phòng 1406 tắm rửa một cái, Khưu Thành lại bảo A Thường lên mái nhà thu lại thóc lúa cùng đậu phộng. Nguyên bản cậu còn tính ngày mai đi một chuyến ra tỉnh, hiện tại xem ra đành phải dời lại một ngày. p2haehyuk.wordpress.com

Khưu Thành vốn cho rằng thân thể mình đã rất tốt, thế nhưng đối mặt với tên dã thú A Thường vô độ đòi hỏi này, cậu vẫn có điểm ăn không tiêu. Tùy tiện ăn vài thứ lấp đầy bụng, Khưu Thành liền bắt đầu buổi đả tọa tu hành hôm nay từ sớm, sau đó liền lên giường ngủ.

A Thường nhìn Khưu Thành đã chìm vào giấc ngủ bên người, trong lòng thật cao hứng, lại cực kì thấp thỏm. Hắn có điểm ảo não chính mình hôm nay đã mất khống chế, lại nhịn không được bắt đầu chờ mong lần tiếp theo. Nếu ngày mai hắn lại đối Khưu Thành làm chuyện như vậy, cậu sẽ tức giận hắn chứ? Không, vẫn là đợi đến ngày mốt đi…

Buổi sáng hôm sau, Khưu Thành trời chưa sáng liền tỉnh. Trải qua lần đả toạ tối hôm qua cùng một giấc ngủ sung túc, tinh thần của cậu lúc này đã khá tươi tỉnh, cảm giác khó chịu trên người cơ bản cũng đều đã tiêu thất.

Nhìn A Thường mơ mơ màng màng ngồi dậy từ trên giường, Khưu Thành nhịn không được lưu lại cho hắn cái ót.

“Ô……” A Thường dùng ánh mắt vô tội mang theo cơn buồn ngủ nhìn về phía Khưu Thành.

“Lần sau lại không nghe lời thử xem?” Ngày hôm qua, cậu đều đã nói không muốn không muốn rồi, tiểu tử này còn đem cậu đặt tại hành lang… khụ khụ.

“Anh sẽ nghe lời.” A Thường vội vàng cam đoan.

“……” Khưu Thành nhìn hắn một cái, không nói chuyện, mặc quần áo đi đả tọa, lưu lại A Thường một mình ngồi ở trên giường bẻ đầu ngón tay. Xem ra mấy ngày nay làm không được, phải đợi đến khi Khưu Thành quên mất vụ này rồi nói tiếp. Ô~…… Phải đợi vài ngày lận. Năm ngày đủ không ta, chẳng lẽ phải chờ mười ngày?

Sau khi Khưu Thành xuất định thì đi làm điểm tâm, tiếp đến mới cầm ra thóc lúa A Thường thu hồi tối hôm qua kiểm tra một chút. Hoàn hảo, không có bị ẩm, hôm nay cũng không cần phơi nắng nữa, trực tiếp tuốt vỏ là được. p2haehyuk.wordpress.com

Máy bóc vỏ cùng máy tuốt hạt đạp bằng chân đều đặt ở phòng 1508, Khưu Thành cắm điện, mở chốt, đem thóc lúa đổ vào trong miệng máy. Qua thoáng chốc, phía dưới liền có hạt gạo trắng như tuyết trượt vào trong sọt, mặt khác còn có trấu cùng cám gạo. Trấu cũng chính là lớp vỏ bên ngoài hạt gạo, có thể dùng để làm phân bón. Cám gạo có thể cho gà ăn, là một loại thức ăn chăn nuôi khá tốt.

Đậu phộng cùng gạo, Khưu Thành chỉ phân biệt lưu lại mấy cân để cho nhà mình dùng, còn lại đều mang đi tỉnh lị, cùng với đám kim chi vừa mới làm xong.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio