Hậu Thảm Họa

chương 61

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Hai người Khưu Thành bày quán trên con phố đến gần mười một giờ trưa thì chỉ còn lại hơn mười cân đậu phộng chưa bán hết. Mắt thấy người trên đường đã càng ngày càng ít, Khưu Thành liền quyết định không trì hoãn thời gian thêm nữa mà trực tiếp thu sạp, đến cửa hàng ngủ cốc của Bạch lão đại mua đậu nành.

Trái ngược với gạo trắng cùng kim chi, thì cả ngày hôm nay, hạt đậu phộng tiêu thụ khá chậm. Từ nam chí bắc ở khu vực tỉnh lị này, thương nhân và hàng hoá vốn rất nhiều, bình thường cũng có không ít giao dịch ngủ cốc và lương thực với số lượng lớn diễn ra. Như đậu phộng cậu bán, trong thành phố cũng có không ít, đã vậy thứ này còn không phải là món chính, nên không được mọi người yêu thích như gạo trắng. Thêm vào Khưu Thành định giá tương đối cao, bán không hết hàng cũng là chuyện bình thường. haehyuk8693

Khưu Thành quyết định mai mốt vẫn nên trồng ít đậu phộng một chút. Chu kỳ sinh trưởng của loại hạt này rất dài, thời điểm gieo trồng thì còn ổn, lúc thu hoạch lại tương đối phiền toái, sản lượng còn cực kì thấp. Mà với nguồn tiêu thụ lèo tèo như vậy, hai người họ dứt khoát tạm thời không trồng nữa thì tốt hơn, chỉ cần lưu trữ tần ấy đậu phộng cho nhà mình dùng là đủ rồi.

Cửa hàng bán ngũ cốc của Bạch lão đại cũng nằm trên con đường này, ngay tại giao lộ của con phố nhỏ và đường cái nối dài bên ngoài. Đoạn đường này khá đông đúc, mặt bằng cửa hàng cũng tương đối lớn. Khưu Thành bảo A Thường đứng bên ngoài chờ mình tiện thể trông chừng đồ đạc trên thùng xe, còn cậu thì đi một mình vào tiệm.

“Quý khách muốn mua gì ạ?” Khưu Thành vừa đi vào, liền có một người phục vụ nom sáng sủa đi đến tiếp đón.

“Tôi muốn mua ít đậu nành.” Khưu Thành nói rồi lấy ra tờ giấy của Bạch lão đại viết cho mình, đưa cho người bán hàng.

“À, lão đại cũng đã nói chuyện này với tôi. Tôi sẽ ấn theo giá của khách hàng lớn để tính cho ngài. Xin mời ngài đi qua bên này. Mấy ngày trước, cửa hàng vừa mới nhập một đợt đậu nành, hiện tại đang được chất ở nhà kho phía sau.”

Người bán hàng vừa giới thiệu, vừa dẫn Khưu Thành đi vào sâu trong cửa hàng, mới đi vài bước liền tới một cái hẻm nhỏ. Sau khi quẹo vào bên trong, người bán hàng lấy chìa khóa mở cửa cuốn gara lên, ánh vào mi mắt đầu tiên chính là hàng tá túi bạt đựng đậu nành chất cao thành đống.

“Ngài muốn lấy bao nhiêu?” Người bán hàng hỏi Khưu Thành.

“Gía cả thế nào?” Khưu Thành hỏi lại hắn.

“Nếu ngài muốn lấy bột ngô đến đổi, một cân đậu nành sẽ tính một cân tám lạng năm bột ngô. Gía này ở chổ của tôi cũng không tính là rẻ gì, bất quá đậu nành trong tiệm đều là loại hảo hạng, không hề có hàng cũ, không pha tạp chất. Cái giá này thực chất đã rất thực dụng.”

Người bán hàng giải thích xong liền xách một túi đậu nành từ trong nhà để xe ra, tìm đúng đầu dây kéo, mở rộng miệng túi bạt, lộ ra những hạt đậu vàng ươm bên trong. Khưu Thành vừa thấy liền cảm thấy chất lượng đậu quả thật rất tốt. haehyuk8693

“Vậy lấy cho tôi năm trăm cân đi!” Khưu Thành tính tính thu hoạch ngày hôm nay của mình, nói ra số lượng.

Lần đến tỉnh thành kế tiếp, hẳn sẽ là chuyện của nửa tháng sau. Khi nhà Vương Thành Lương bắt tay vào làm đậu hủ, mỗi ngày đều phải tiêu hao không ít đậu nành, cậu chỉ sợ là sẽ không có đủ đậu để dùng.

“Có ngay!” Người bàn hàng vang dội lên tiếng trả lời. Hắn guyên bản còn tưởng người này không phải là khách lớn gì, chỉ đơn giản là do lão đại nhà mình căn dặn trước mới nhiệt tình tiếp đón như vậy. Không nghĩ tới lượng hàng mà người này mua lại nhiều như thế, phải biết rằng trong cửa hàng ngoài trừ tiền lương cơ bản, còn tính cả doanh số bán hàng để kế toán tiền thưởng, người bán được nhiều thì càng nhiều tiền thưởng.

Rất nhanh, bọn họ lại về đến mặt trước của cửa hàng. Khưu Thành khiêng bột ngô từ trên xe xuống, nhân viên trong cửa hàng cũng vừa lúc vận chuyển đậu nành tự nhà xe ra. Mỗi bên tự cân đo lại số lượng tương đối với những gì giao hẹn, rồi hoàn thành cuộc mua bán.

Mấy trăm cân đậu nhanh chóng được chuyển lên xe, Khưu Thành khởi động xe chạy thẳng về thành phố Tân Nam. Tiết trời tháng sáu vốn đã nắng gắt, lúc này lại đã hơn mười một giờ trưa, cũng là khoảng thời gian mặt trời đứng bóng. Hai người mở rộng cửa sổ, lúc chiếc xe chạy băng băng trên đường, gió hè liền không ngừng ùa vào bên trong, thổi cho mái tóc cả hai bay tán loạn. EditNhuY8693

A Thường ngồi ở trong xe, đầy mặt hưng phấn nhìn phong cảnh hai bên đường bay qua cực nhanh. Tuy rằng số lần ngồi xe của bản thân chưa đếm được tới mấy lượt, nhưng anh chàng nửa điểm cũng không cảm thấy kinh hoảng. Khưu Thành càng chạy nhanh bao nhiêu, hắn lại càng cao hứng bấy nhiêu.

“Muốn học lái xe không?” Lái xe chạy lên đường cao tốc, Khưu Thành cười hỏi hắn. p2haehyuk.wordpress.com

“Muốn~” A Thường chốc lát thì xem xem vô lăng cầm trong tay Khưu Thành, lúc khác lại chăm chú xem xem chân ga cùng phanh xe ở dưới chân của cậu, đầy mặt hứng trí dạt dào.

“Về sau chúng ta sẽ tự mua xe, đến khi ấy tôi sẽ chậm rãi chỉ cho anh chạy.” Khưu Thành híp mắt cười nói.

“Lúc nào?” A Thường hiện tại đã học được chút tinh khôn. Anh chàng biết từ về sau này rất là mơ hồ, có thể là vài ngày sau, cũng có thể là mấy tháng sau lận cơ.

“Tiếp qua một tháng nữa.” Khưu Thành nghĩ nghĩ, nói.

“Muốn mua xe gì?” A Thường hiếu kì hỏi. Ngày hôm qua, lúc hắn và Khưu Thành cùng đi thuê xe có nhìn thấy một chiếc xe màu đỏ rất cao rất lớn còn rất dài nữa. Khi ấy, hắn đã cảm thấy chiếc xe này đặc biệt uy phong.

“Anh muốn chiếc nào?” Khưu Thành hỏi hắn. haehyuk8693

“JAC môtô á.” (Jac motors) A Thường lập tức trả lời, ngày hôm qua hắn đã nhìn thấy hai chữ này trên hai chiếc xe to to kia.

“Ha.” Khưu Thành nhịn không được nhếch miệng tươi cười: “Chiếc xe kia quá lớn, ăn dầu rất nhiều, chúng ta nuôi không nổi nó đâu.” Sự nhiệt tình của A Thường đối với chiếc xe tải bự ngày hôm qua, Khưu Thành cũng nhìn ra được. Bất quá bọn họ không phải người vận chuyển hàng hóa, nếu mua một chiếc xe tải lớn như vậy thì biết dùng để làm gì?

“Thật ăn rất nhiều sao?” A Thường nhất thời có điểm rối rắm, ăn quá nhiều cũng không tốt lắm.

“Nhiều lắm.” Khưu Thành gật gật đầu.

“Vậy, vậy mình mua nhỏ một tí đi.” A Thường rõ ràng buông bỏ ý định ban đầu. Tuy rằng nhìn đẹp, bất quá ăn quá nhiều, vẫn là quên đi.

Lúc cả hai trở lại Thành phố Tân Nam, thời gian mới chỉ đến hai giờ chiều. Khưu Thành lái xe hướng đến nhà ga tìm Vương Thành Lương, kết quả khi đến nơi lại nhìn thấy hai người cháu của hắn.

“Tam thúc của hai đứa đâu?” Khưu Thành cũng đã gặp qua hai cậu trai này rồi, bọn họ đã từng cùng người lớn trong nhà chở gỗ phế liệu qua cho cậu. EditNhuY8693

“Tam thúc trở về tắm rửa rồi, buổi tối mới quay lại.” Cậu trai thoạt nhìn nhỏ tuổi hơn lên tiếng trả lời.

“Chú muốn đi một chuyến đến nhà hai đứa, ai trong hai cháu tới dẫn đường cho chú đi?” Khưu Thành hỏi.

“Để cháu để cháu.” Cậu trai nhỏ hơn vài tuổi căn bản không đợi ca ca của mình lên tiếng, đã đứng dậy khỏi băng ghế, chạy vài bước đến bên cạnh xe tải của hai người Khưu Thành, rồi quay đầu nói với anh trai: “Ca, anh nhớ trông sạp cho kỹ, em đi rất nhanh liền trở lại.”

“Xí.” Anh trai của hắn có điểm khó chịu, nhưng lại không muốn ở trước mặt Khưu Thành tranh cãi với em trai, nên đành phải xí một tiếng, làm như không phản ứng.

Khưu Thành nhanh chóng lái xe đi một chuyến đến nhà Vương Thành Lương. Nhà bọn họ nằm trong một thôn ở ngoại ô, đường đi rất xa, nhưng nếu lái xe kỳ thật cũng đi rất mau, chưa tới hai mươi phút đã tới nơi.

Căn nhà có một khoảng sân rất lớn, trong viện chất không ít những thứ thượng vàng hạ cám gì đó, dường như mỗi nhà trong thôn này đều giống như vậy hết. haehyuk8693

“Chú hai, chú ba đâu rồi? Có bạn học của chú ấy đến tìm này.” Đứa cháu thứ hai của Vương Thành Lương vừa xuống xe, vèo một tiếng đã lủi vào trong sân.

Anh hai nhà họ Vương lúc này đang chỉnh lý lại mấy cái khuôn đậu hủ mà hắn đã làm trước đó vài ngày.

Tất cả các ruộng mương ở vùng này, có thể đào đều đã xới lên hết, cuối cùng cũng chỉ lòi thêm được một hai con chuột đồng, còn không bằng ở nhà nghỉ ngơi, chỉnh đốn đồ đạc này nọ. Đến khi thật sự làm đậu hủ, sử dụng công cụ vật liệu cũng thuận tay hơn.

“Chú ba đang ngủ, đừng làm phiền chú ấy.” Nghe cháu trai nói như vậy, Vương lão nhị khẳng định là hai người Khưu Thành đã đến. Vừa nhấc đầu, quả nhiên liền nhìn thấy đối phương đi từ bên ngoài vào.

“Đậu nành đã mua được rồi.” Khưu Thành cười nói.

“Vậy ngày mai liền bắt đầu làm đậu hủ, đồ đạc này nọ anh đều đã chuẩn bị tốt.” Vương lão nhị đứng lên nói.

“Em hôm nay vừa vặn có thuê xe, để em giúp mọi người chuyển đồ qua đi? Đậu nành cũng dỡ ở bên kia luôn.” Khưu Thành bổ sung.

“Cũng không có bao nhiêu đồ, có thể khiêng anh đều đã chuyển qua hết. Giờ chỉ còn có mấy cái khuôn gỗ, bởi vì chúng cần phải đem ngâm nước khử vị, hiện tại cũng đã không sai biệt lắm.” Vương lão nhị có chút hơi băn khoăn bức rức.

Đậu nành là Khưu Thành ra, nơi làm đậu nành cũng là do Khưu Thành an bài, bọn họ chỉ cần tốn chút sức, đã được phân một nửa lợi nhuận. Phải biết rằng, Khưu Thành đã có sẵn tiền vốn, cậu ta muốn tự mình mở cửa hàng đậu hủ thì chỉ cần thuê một hai công nhân làm việc, tiền kiếm được khẳng định càng nhiều hơn. Phí nhân công hiện tại miễn bàn là rẻ đến cỡ nào rồi. haehyuk8693

“Thế anh muốn đi qua một mình hay là đi cùng mọi người trong nhà?” Khưu Thành lại hỏi thêm. Lúc làm đậu hủ, một người khẳng định là vô cùng bận rộn, hơn nữa nếu đối phương đều đi ra ngoài bán đậu hủ vào buổi sáng hằng ngày, trong nhà để nhiều đậu như vậy cũng phải có người trông coi mới được.

“Hôm nay, anh trai và chị dâu của anh đã qua bên kia sửa sang lại viện tử, em đợi chút để anh đi kêu vợ anh.” Vương lão nhị nói xong liền ra cửa, qua thoáng chốc, liền mang theo một tốp người đầy đủ già trẻ lớn bé trở lại. Xem ra mọi người vừa nãy đang ở trên ruộng làm việc.

Vương lão cũng cùng mọi người quay trở lại. Vừa tới nhà, ông liền chạy đi xem đậu nành Khưu Thành chở tới. Mở dây kéo bên hông ra một kẻ hở nhỏ, ông lấy ra vài hạt đặt ở trong lòng bàn tay, lăn qua lộn lại quan sát, rồi nói:

“Đậu này chất lượng khá lắm! Thằng hai, nhanh đi thu dọn này nọ rồi dọn qua luôn đi, đừng trì hoãn thời gian nữa. Chốc lát nữa phải đem đậu ngâm nước, ngày mai liền bắt đầu đi bán đậu hủ. Ngày đầu tiên phải làm ít một chút, để xem giá thị trường. Sau này, mỗi ngày có thu được bao nhiêu tiền thì mấy đứa cũng không được quên, mỗi cuối tháng đều phải đưa một nửa lợi nhuận cho cậu Thành.”

“Cũng không cần đến một nửa lợi nhuận đâu bác.” Việc này Khưu Thành đã nghĩ tới mấy lần. Nếu cậu nói không muốn phân chia lợi nhuận khẳng định là không thích hợp, người trong Vương gia cũng sẽ không chịu đáp ứng. Thế nhưng nếu lấy đi một nửa lợi nhuận, cậu lại cảm giác có hơi quá nhiều rồi. Vì thế cậu mới đưa ra một biện pháp trung hoà cho cả hai bên: “Cháu chỉ lấy hai phần lợi nhuận. Mặt khác mọi người chỉ cần đem bã đậu mỗi ngày vôi ra khi làm đậu hủ đưa qua cho cháu là được.”

“Hai phần sao mà đủ cơ chứ?” Vương gia bên này nhất thời đều như bị dội bom. Nguyên bản bọn họ đã bàn xong việc để cho Khưu Thành ra đậu nành và viện tử để làm đậu hủ, chính mình thì cố gắng xuất hết khí lực, lấy một nửa lợi nhuận. Dù vậy bọn họ vẫn cảm thấy sự phân chia này không quá thiết thực. Hiện tại, cậu ta lại nói chỉ cần hai phần lợi nhuận, bọn họ sao dám đồng ý chứ?

Cách đó không xa, A Thường ngồi trên xe, chán đến chết ngáp một cái. Nhìn Khưu Thành cùng mấy người nọ đẩy đến kéo đi, cuối cùng đành lấy sự nhượng bộ của Khưu Thành, đáp ứng mỗi tháng lấy ba phần lợi nhuận cùng bã đậu mỗi ngày thừa ra mới chấm dứt.

Sau khi sự tình thương lượng đâu vào đó, Khưu Thành lại lái xe chở anh hai nhà họ Vương cùng vợ con của hắn đi đến sân làm đậu hủ. Đứa nhỏ vừa nãy dẫn đường cho cậu cũng muốn đi theo góp vui, kết quả lại bị ông nội bà nội giữ chân ở nhà giúp bắt côn trùng, làm cho cậu chàng hận đến mức thiếu chút nữa đã giơ chân.

“Muốn bã đậu để làm gì vậy?” Buổi tối khi hai người về đến nhà, A Thường nhịn không được hỏi. haehyuk8693

Vài hôm trước, bọn họ có tự làm đậu hủ ở nhà mình, cũng có dư ra một ít bã đậu. Khi ấy, Khưu Thành đã thử làm bánh bã đậu, A Thường ăn thử thì không thấy thích cho lắm. Hiện tại, Khưu Thành lại đem nhiều bã đậu như thế trở về, chẳng lẽ bọn họ về sau mỗi ngày đều phải ăn cái này hết sao?

“Dùng để cho heo ăn đó!?” Khưu Thành vừa tắm rửa xong, thanh thanh sảng sảng đi ra từ trong phòng tắm, đặt mông ngồi lên sô pha nhà mình, thoải mái thở dài một hơi.

“Cho heo ăn?” A Thường kinh ngạc, thì ra không phải cho mình ăn hả?

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio