Nghe Chu Tuyền nói, cậu liền biết hắn lúc trước vì nghĩ thời gian của mình không còn nhiều, lúc này đây rời đi không biết còn có thể trở lại hay không?
Vì vậy, trước khi ra khỏi cửa, đã đem toàn bộ bất động sản xử lý, một ít đồ dùng quần áo chăn màn gối đệm sinh hoạt cũng đều đóng gói đưa cho cô nhi viện trong thành phố, hiện tại có thể nói hắn ta chỉ còn một thân một mình.
Khưu Thành từ trước cũng biết con trai của người đàn ông mẹ cậu gả đi có tên là Chu Tuyền. Bộ dạng lớn lên ưa nhìn, tính cách tốt, thành tích học tập cũng tốt, còn có thể đàn guitar, chơi đàn dương cầm, tham gia thi đấu luôn giành được giải.
Mấy điểm này đều là Khưu Thành nghẹ mẹ cậu nói trong điện thoại lúc trước, chẳng qua khi đó Khưu Thành một thân một mình không có chổ nương tựa, nghe mẹ mình nói một thiếu niên khác tốt thế này thế nọ, trong lòng dĩ nhiên có chua xót. Khi đó cậu còn ẩn ẩn sinh ra địch ý với cái tên mà mình chưa từng gặp mặt, đối với gia đình kia cũng có oán hận. editNhuy p2haehyuk.wordpress.com
Nay, vật đổi sao dời, người bề trên đều đã qua đời, thế giới bên ngoài nhìn như hân hoan hướng vinh, kì thực lại là gió nổi mây phùn.
Vào thời điểm này, Chu Tuyền lại có thể vào lúc sinh mệnh sắp chấm dứt mang theo tin tức của mẹ cậu đi tới thành phố Tân Nam, Khưu Thành nhìn người thanh niên cao to trước mắt, vài địch ý cùng oán hận ẩn giấu ở trong lòng rốt cuộc đã không còn bóng dáng.
“Nếu cậu không có chổ đi, vậy trước hết ở lại chổ tôi giúp đỡ đi.” Nói đến sau cùng, Khưu Thành đã ngỏ ý như vậy.
Buổi tối hôm đó, Chu Tuyền và hai người Khưu Thành A Thường cùng ăn một bữa bột quấy. Tuy bột quấy vẫn là dùng bột ngô làm, nhưng phối liệu lại được chế biến thập phần tinh tế. Bột quấy nóng hầm hập ăn kèm với canh chua beo béo, thập phần ngon miệng.
Thời điểm mới đầu, Chu Tuyền còn có điểm câu nệ, sau gặp Khưu Thành cùng A Thường đều bưng lấy bát lớn ăn, ăn xong một chén lại múc một chén, thoạt nhìn nhà bọn họ quả thật không giống như thiếu ăn thiếu uống, dần dần cũng liền buông lỏng, rộng mở cái bụng ăn một chén lớn bột quấy.
Sau bữa cơm, Khưu Thành đem Chu Tuyền sắp xếp ở phòng 1407. Ít ngày trước, bọn họ đã thu mua được bảy căn hộ. 1407 là một trong số ít căn hộ đã được trang hoàng giản lược qua, vòi nước mạch điện đều còn tốt, vách tường cùng trần nhà cũng đều trát vôi, nhưng sàn nhà chưa lót, chỉ đơn giản được trát cho phẳng thôi.
Khưu Thành cùng A Thường đi ra ngoài một chuyến, không biết từ nơi nào khinh về một tấm ván gỗ thoạt nhìn chất lượng khá tốt, sau đó lại lên tầng mười lăm lục lọi tìm ra không ít đồ dùng sinh hoạt. Đến đêm, Chu Tuyền liền ngủ ở căn hộ 1407.
Tối đó, lúc Khưu Thành xuất định, gặp A Thường ỉu xìu ghé vào cái đệm bên cạnh, cằm đặt ở trên sàn nhà, một bộ phờ phạc đáng thương, còn kém đem lỗ tai cũng gục xuống theo.
“Đi ngủ thôi!” Khưu Thành vỗ vỗ lưng của anh chàng. haehyuk8693
“Ô.” A Thường hữu khí vô lực lên tiếng, ở trên sàn nhà xoay thân, trực tiếp từ trên đệm lật qua, nhưng lại không đứng dậy đi vào trong phòng.
Vừa nãy lúc Khưu Thành nhập định, chàng mèo đã chạy vào phòng ngủ soi gương hồi lâu, ngắm kiểu gì cũng đều thấy cái tên cách vách so với mình càng đẹp trai hơn vài phần.
Điều này làm cho A Thường cảm giác thập phần nhụt chí. Hồi trước lúc chưa gặp Khưu Thành, hắn đã quan sát vài con vật cả bay trên trời và chạy dưới đất, đặc biệt còn đem một đoạn tình ái của lão miêu xem vào trong mắt. A Thường biết, cạnh tranh giữa giống đực luôn rất kịch liệt…
“Lại nghĩ vớ vẩn gì nữa?” Khưu Thành đứng dậy rót cho mình chén nước, quay đầu liếc mắt nhìn A Thường vẫn đang nằm trên mặt đất như cũ.
“……” A Thường rầm rì nửa ngày, cuối cùng lại chẳng hề nói gì.
“Không thích Chu Tuyền sao?” Khưu Thành hỏi hắn. editNhuy
“Hừ.” A Thường khẽ hừ một tiếng, không thừa nhận, cũng không phủ nhận.
“Vậy anh thích Vương gia không?” Khưu Thành lại hỏi hắn.
“Thích.” A Thường rất thích Vương gia.
“Cảm giác bên nhà họ chơi vui đúng không?” Khưu Thành bưng chén nước ngồi xổm kế bên chổ sàn A Thường đang nằm, cười tủm tỉm cúi đầu nhìn hắn.
“Đúng.” A Thường nằm ở trên sàn, ngưỡng mặt nhìn về phía ánh mắt Khưu Thành, nguyên bản tầm mắt có chút dao động, lúc đối diện với một cái chớp mắt thoáng qua của Khưu Thành, tâm rốt cục dứt không ra.
“Biết Vương gia vì sao lại vui như vậy không?” Khưu Thành vươn tay sờ sờ mái tóc dạo gần đây đã dài ra của hắn.
“Vì cái gì?” A Thường dưới cái vuốt ve thân mật của Khưu Thành thoải mái nheo nheo mắt.
“Bởi vì bọn họ có người nhà.” Khưu Thành nói: “Anh nghĩ xem, Vương Thành Lương có hai anh trai một chị gái, còn có A Phong A Lỗi, tổng cộng có bao nhiêu em trai em gái?”
“……” A Thường không nói lời nào, hắn không quá hiểu chuyện Khưu Thành nói có quan hệ gì với Chu Tuyền.
“Mẹ của tôi chính là mẹ cuả Chu Tuyền, lại nói tiếp, hắn coi như là em trai của tôi đó.” Khưu Thành cười nói.
Trong lúc cùng Chu Tuyền trò chuyện, Khưu Thành phảng phất có thể xuyên thấu qua mỗi động tác mỗi một biểu tình của thiếu niên trước mắt, tìm được vài bóng dáng của người phụ nữ kia. Lúc trước khi bà được gã đến nhà bên đó, đứa nhỏ này hẳn còn bé, hình như là bảy hay tám tuổi gì đấy?
“Em trai?” Biểu tình A Thường có chút mờ mịt.
“Đúng vậy.” Khưu Thành nói, cúi người hôn hôn môi A Thường: “Hiện tại biết rồi, đừng miên man suy nghĩ nữa, nhanh đi ngủ đi!” Nói rồi cậu liền đứng dậy, đem chén nước đặt ở trên bàn trà, xoay người đi vào phòng ngủ.
“……” A Thường sờ sờ lỗ tai có chút nóng lên của mình, xoay người một cái bò dậy khỏi sàn nhà, nhắm mắt theo đuôi Khưu Thành vào trong phòng.
Sáng sớm hôm sau, đương lúc Khưu Thành còn đang đả tọa, A Thường liền trực tiếp từ 1406 chui đến tầng mười lăm, đem mấy việc nhà nông cần làm mỗi sáng đều xử lý. Sau khi tắm rửa, anh chàng lúc này mới thần thanh khí sảng trở lại bên người Khưu Thành.
Mới vừa nằm sấp xuống đệm, A Thường ngẩng đầu nhìn bức tường đối diện, nghĩ nghĩ, lại đứng dậy chạy vào buồng vệ sinh. Đến gần cái gương, anh chàng mới đem một đầu lông tóc chỉnh a chỉnh. Đụng phải mấy cọng lông vuốt hoài không theo nếp, anh chàng liền mở vòi nước dính miếng nước chùi chùi.
A Thường một cước đạp trên bồn rửa mặt, cả người nghiêng về phía trước, đem cả khuôn mặt dán lên cái gương. Sau một thời gian hết sức chăm chú chỉnh tu dung gian, anh chàng bấy giờ mới rốt cuộc hoàn thành công tác sửa sang lại hình tượng. Lùi ra phía sau hai bước, cuối cùng lại hướng gương soi soi, trong lòng cảm giác tương đối vừa lòng, A Thường mới đi ra nghênh đón Khưu Thành xuất định.
Thời điểm hắn vừa xoay người muốn rời buồng vệ sinh, dư quang khóe mắt của A Thường thoáng nhìn, vừa liếc thấy cái dấu chân to tướng trên bồn rữa mặt, anh chàng lại quay ngược trở về, rúc một khúc giấy vệ sinh, đem cái dấu chân xoa xoa, lúc này mới làm như không có việc gì đi ra ngoài.
Sáng đó lúc Khưu Thành xuất định, liền nhìn thấy chàng mèo tinh thần chấn hưng lại sạch sẽ như xưa.
Khưu Thành nấu một nồi cháo hoa, lại từ trong tủ lạnh cầm ra bánh bao hấp chín làm từ ngày hôm qua dùng như điểm tâm, sau đó mới kêu Chu Tuyền cách vách qua ăn chung.
Chu Tuyền ngày hôm trước ăn được một viên “Giải trăm độc”, lại ở nhà Khưu Thành ăn uống no đủ, hảo hảo ngủ một giấc. Một buổi tối trôi qua, cả người thoạt nhìn đã so với ngày hôm qua có thêm một phần sinh khí, nhưng tựa hồ càng thêm câu nệ.
Mới trước đây, Chu Tuyền có lẽ còn mơ hồ, chờ hắn hơi lớn lên một điểm, cũng chậm chầm hiểu được một vài sự tình. Từ trước, hắn cùng cha mình vì bản thân, làm ra lựa chọn ích kỷ, biểu hiện thái độ không muốn nhận Khưu Thành, cho nên bọn họ mới không thể trở thành người một nhà. haehyuk8693
Lúc trước, mẹ hắn vừa đến nơi này, cũng từng vì chuyện này mà cố gắng rất nhiều, có đôi khi sẽ ở trước mặt hắn nói chuyện ở thành phố Tân Nam còn có một anh trai như thế nào lại như thế nào. Hắn khi đó chỉ là một đứa nhỏ ngây thơ ích kỷ, chỉ biết theo bản năng bài xích, cha tự nhiên cũng đứng về phía hắn.
Đợi đến sau này hắn hơi chút trưởng thành, cũng chầm chậm học được vì người khác suy nghĩ, trong nhà đã không còn ai nhắc đến chuyện này.
Sau này hắn nghe nói Khưu Thành mua phòng ở bên cạnh đại học Tân Nam, ngày đó mẹ hắn rất vui, viết địa chỉ cùng điện thoại ra tờ giấy, cẩn thận bỏ vào hộp thiếc, còn nói về sau muốn dẫn Chu Tuyền đi gặp cậu.
Lại đến sau này, mẹ rời khỏi nhân thế, cha mang theo tâm tình áy náy lưu lại hộp thiếc. Đến sau đó nữa, cha cũng mất, chỉ còn lại mình hắn vẫn như trước lưu giữ hộp thiếc. p2haehyuk.wordpress.com
Lúc này đây, khi hắn đem hộp thiếc đưa tới nơi, dù thế nào cũng nghĩ không ra sự tình sẽ biến thành như vậy.
“Ăn đi, ăn xong theo bọn anh cùng đi làm việc.” Thấy thiếu niên không thể thả lỏng, Khưu Thành vươn tay gắp cho hắn cái bánh bao.
“……” Động tác hút cháo rồn rột của A Thường đình chỉ, giương mắt nhìn Khưu Thành.
“Anh cũng ăn đi, ăn nhiều một chút.” Khưu Thành gắp hai cái cho chàng mèo.
“!” A Thường thế này mới cao hứng, cầm lấy một cái bánh bao rất lớn cắn một ngụm, không tới vài cái, đã đem hai cái bánh bao ăn sạch sẽ.
Nếm qua điểm tâm, Khưu Thành mang theo A Thường cùng Chu Tuyền đi làm việc ở tầng mưới bốn. Mấy ngày trước sau khi mua được mấy gian phòng trống, tính đến hiện tại cũng đã đến lúc phải chậm rãi sửa sang lại. Nếu biến nơi này thành vườn thuốc giống 1402, bọn họ bình thường cũng không cần tiêu phí quá nhiều thời gian cùng tinh lực để quản lý chúng.
Vô luận muốn gieo trồng gì ở mấy căn phòng này, việc xử lý chống thấm cho sàn nhà đều phải trải qua trước, gương trên vách tường cũng cần trang bị. Mấy ngày kế tiếp, đám người Khưu Thành đều tận lực làm việc này.
Vài ngày trôi qua, ấn tượng của Khưu Thành đối với Chu Tuyền cũng không tệ lắm. Đối phương làm việc nghiêm túc còn ra sức, bình thường cũng không hay nói nhiều. haehyuk8693
Khưu Thành dẫn hắn đi qua Vương gia, mấy người lớn trẻ con bên Vương gia đều rất thích hắn, lại nói tiếp, Chu Tuyền so A Phong A Lỗi của Vương gia cũng chỉ lớn hơn mấy tuổi, nhưng so với bọn họ còn thành thục không ít, so với mấy đứa nhỏ lại càng cách biệt.
Cho tới bây giờ, Khưu Thành cũng chỉ để hắn hỗ trợ làm việc tu sữa mấy căn phòng tầng mười bốn. Về bí mật Tụ Linh trận, Khưu Thành không tính toán cho hắn biết, tuy rằng việc bại lộ viên “Giải trăm độc” trước đó của bọn họ đã là sự kiện rất không tầm thường.
Theo Khưu Thành thấy, biết quá nhiều đối Chu Tuyền mà nói cũng không phải chuyện tốt. Nếu có một ngày, sự tồn tại của Chu Tuyền biến thành một loại uy hiếp với họ, đến lúc đó, cho dù trong lòng không muốn đối mặt thế nào, đến cuối cùng, Khưu Thành chỉ có thể lựa chọn bản thân cùng A Thường.
Bận việc một trận xong, ngày đó, Khưu Thành rốt cuộc giành ra chút thời gian, mang theo A Thường cùng Chu Tuyền ngồi lên xe vận tải, chạy đến nhà máy của Thẩm Tinh thăm viếng.
Khưu Thành lúc trước đã xem qua khu xưởng một lần, khi đó nơi này vẫn là cảnh tượng hoang vắng, nay thoạt nhìn đã có sức sống hơn hẳn. Nguyên bản chỉ cần tùy ý là có thể nhìn thấy rác rưởi cùng tạp vật, nay trên mặt đất hay bụi cỏ đều đã được thanh lý sạch sẽ, vừa nhấc đầu, liền có thể nhìn thấy mấy cái nhà kính trắng toát trên nóc nhà. p2haehyuk.wordpress.com
Trên mặt đường xi măng đặt đầy những tấm chiếu, trên chiếu lại phơi đủ loại trùng tử. Phía bên nhà đỗ xe, còn có vài công nhân đang gia công và đóng gói bột trùng. Nghe nói mấy công nhân này đều được Thẩm Tinh thuê từ phụ cận. Bởi vì thế, nhà máy của bọn họ còn rất được hoan nghênh.
Thẩm Tinh lúc này đang tính sổ sách trong văn phòng, nghe nói bọn Khưu Thành đến đây, vội vàng buông công tác trên tay đi ra nghênh đón, nói như thế nào, đây cũng là lần đầu tiên Khưu Thành đến nhà máy nuôi cá.
Dưới sự dẫn dắt của Thẩm Tinh, ba người tham quan hồ nuôi cá dưới lầu cùng nhà kính trên lầu. Toàn bộ nhà máy tổng cộng chỉ lớn như vậy, kỳ thật cũng không có gì để xem. Dạo qua một vòng, Khưu Thành để A Thường cùng Chu Tuyền ra ngoài đi chơi, cậu và Thẩm Tinh đứng một bên bàn bạc vấn đế vận hành nhà máy nuôi cá.
Nhà máy hiện còn chưa sản xuất, tiền lương công nhân, còn có thức ăn chăn nuôi mua cho cá đều là các khoảng cần chi. Tuy rằng lấy tình hình trước mắt mà nói, mấy chuyện này cũng không phải vấn đề quá lớn với Khưu Thành. Thế nhưng đối với các khoản chi, hay lúc nào có thể thu lợi, trong lòng cậu cũng phải có tính toán.
“Ngày hôm qua có người hỏi tôi, mấy căn hộ từ tầng mười bốn toà nhà số 6 tiểu khu Gia Viên trở xuống anh còn mua không?” Nói xong chuyện nhà máy nuôi cá, Thẩm Tinh lại hỏi Khưu Thành chuyện khác.
“Mua, chỉ cần giá cả thích hợp là được.” Khưu Thành trả lời.
“Vô luận lầu mấy đều được?” Thẩm Tinh kinh ngạc. p2haehyuk.wordpress.com
“Đúng, bất quá tôi trên tay hiện tại chỉ còn không đến một ngàn cân bột ngô để dùng, cô xem thế nào rồi xử lý.” Mua nhiều phòng chút cũng không có gì xấu, cho dù không cần dùng, ít nhất cũng có thể làm cho chung cư của bọn họ có ít người đến hơn.