Hậu Tinh Thần Biến

chương 119: quả nhiên là hắn

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

" Lão huynh, ngươi không nghe nói sao? Thủ lĩnh Nghịch Ương của chúng ta đã gửi thiệp khiêu chiến tới thành chủ Lạc Phượng thành, chuẩn bị tại Sa Khâu quyết chiến đó." Một người trẻ tuổi ngồi bên cạnh một người hứng khởi nói.

" Đúng vậy, ta cũng có nghe nói qua, ta còn nghe nói rằng Nghịch Ương đại nhân còn đánh cược tánh mạng của mình là sẽ bảo vệ Thánh giới thôn năm trăm ngàn năm tuyệt đối an toàn." Người nọ cũng là nghe được không ít chuyện liền phụ họa theo.

" Nghịch Ương thủ lĩnh quả thật là một người tốt, mặc dù nhìn ngoài mặt không ra cái gì, nhưng tại những thời khắc mấu chốt luôn khiến chúng ta hi vọng…" Nguời tuổi trẻ trước khi nói cũng không quên làm một ngụm rượu. Đọc Truyện Online Tại

" Quan trọng là chúng ta tu luyện đến thượng phẩm thần nhân mà có thượng phẩm thần khí thì sao phải sợ cái bọn Lạc Phượng thành kia chứ? Công lực của chúng ta còn muốn cao hơn chúng…"

Nghịch Ương, quả nhiên là Nghịch Ương, chính là Nghịch Ương tiên đế dẫm phải độc trùng của Thần giới mà chết, theo bọn họ nói thì thủ lĩnh của Thánh Giới thôn chính là Nghịch Ương Tiên đế. Hồng Quân nghe được cái tên này trong lòng đã hưng phấn hẳn lên, hắn đi đến bên cạnh người trẻ tuổi đang uống rượu nói " Vị huynh đài này, ta là người mới phi thăng vừa rồi nghe các người nói Nghịch ương thủ lĩnh, không biết Nghịch Ương thủ lĩnh ở nơi nào?"

Người trẻ tuổi nghe hắn nói thế liền nhìn Hồng Quân với ánh mắt nghi ngờ " Như thế nào? Ngươi lại muốn học Nghịch ương thủ lĩnh Phá thiên kiếm quyết hả, phá thiên kiếm quyết không phải dành cho hạ phẩm thần nhân như ngươi luyện."

Hồng Quân sững sờ, cũng không nghĩ người trẻ tuổi đang nói chuyện lại sọ sang cái chuyện gì mà phá thiên kiếm quyết? Phá thiên kiếm quyết tại thần nhân là một bộ công pháp nhưng đối với thiên thần mà nói thì chỉ là một thứ rác rưởi. Công pháp của Hồng Quân đều do Tần Vũ truyền thụ, chỉ tùy tiện xuất ra một bộ đều mạnh hơn Phá thiên kiếm quyết vô số lần.

" Hừ, làm người thì phải biết mình là ai. Ngươi tưởng muốn gặp Nghịch Ương thủ lĩnh là có thể gặp ngay được sao? Ta xem ngươi kìa, thôi thì cố gắng mà đợi đi há:" Nói xong người trẻ tuổi còn nhìn Hồng Quân với con mắt ác cảm.

Hồng Quân nhất thời trong lòng tức giận, đã dùng từ ngữ tử tế để hỏi họ xem Nghịch Ương hiện giờ ở đâu nhưng không ngờ gã này lại… " Bùng" Một tiếng, Hồng Quân vỗ mạnh tay lên bàn nộ thanh quát " Lũ chó chết này, Thần giới thứ hai cũng chính vì những loại người như các ngươi mới bị Thần giới thứ nhất áp bức, các ngươi căn bản không biết cái gì là đoàn kết, mọi việc cũng chỉ có thủ lĩnh đứng ra gánh vác, còn các ngươi? Các ngươi chỉ biết ngồi đây uống rượu?"

Gã tuổi trẻ nghe Hồng Quân quát tháo như thế thì có chút hoảng hốt, nói như thế nào hắn cũng là trung cấp thần nhân, từ trước tới giờ chưa từng bị một gã vô danh vừa phi thăng lên là hạ cấp thần nhân chửi rủa, trong lúc nhất thời gã cũng không biết phải nói như thế nào. Nhưng chỉ cần đảo mắt một chút hắn có thể hiểu được mình bị một tên hạ cấp thần nhân chửi bới, đó là một sự sỉ nhục."

Chính vì thế, gã trẻ tuổi đứng mạnh lên, chén rượu trong tay nhanh chóng được đập xuống mặt đất, ngón tay chỉ vào mũi Hồng Quân mắng " Ngươi là cái thá gì? Chỉ là một hạ cấp thần nhân nho nhỏ mà cũng dám lớn tiếng mắng ta, ta nói cho ngươi biết ở chỗ này, cho dù ta có giết ngươi thì ở đây cũng không ai nói gì, bởi vì ngươi chỉ là một tên hạ cấp thần nhân nho nhỏ mà thôi"

Hồng Quân hoàn toàn nổi giận, hắn là ai chứ? Là con của Tần Vũ, mặc dù cũng có những địch nhân cũng cùng hắn chém giết qua, nhưng hắn chưa từng bị ai dùng ngón tay chỉ vào mặt, chỉ tới chỉ lui… đó là lần đầu tiên, thậm chí ngay cả Thần vương của Lâm Mông vũ trụ cũng không có trước mặt hắn kiêu ngạo như thế. Trước mắt chỉ là một trung cấp thần nhân cũng dám ngang nhiên chỉ tay vào mặt hắn.

" Được, được, được…" Hồng Quân vẻ mặt không khỏi nhếch một nụ cười. " Trung cấp thần nhân, hôm này ta ở nơi này nhìn xem ngươi là trung cấp thần nhân như thế nào giết được ta – một hạ cấp thần nhân?" Nói xong, hắn quay lưng đi ra đường, đứng ở trên đường đợi gã trung phẩm thần nhân.

Nhưng gã trung cấp thần nhân lại chần chừ, bọn họ không phải là người của thần giới thứ nhất, cơ hồ cũng không có thần khí. Mà khi không có vũ khí thì có sự khác biệt rất lớn. Hạ cấp thần nhân chống lại trung cấp thần nhân chỉ có một con đường chết nhưng lại thấy Hồng Quân muốn cùng hắn quyết chiến, điều này làm cho hắn có chút không rõ. Tuy nhiên ngay lập tức hắn thu hồi tâm tư, cũng đi theo ra ngoài, như hắn nói giết một tên hạ cấp thần nhân nhỏ nhỏ căn bản không tính toán làm gì.

" Tiểu huynh đệ, thôi bỏ đi con người không phục nhau cũng không phải là chuyện lớn, tính mạng mới là quan trọng, ở chỗ này mà chết đi là chết thật luôn đó" Một người bên cạnh Hồng Quân khuyên nhủ.

Hồng Quân mỉm cười nói: " Cảm ơn vị huynh đài. Mặc dù ta mới phi thăng, là hạ cấp thần nhân, nhưng có đôi khi cảnh giới không có nghĩa là tất cả."

"……" Người nọ đồng thời ngạc nhiên, cảnh giới không có nghĩa là tất cả? Vậy cái gì mới là đại biểu?

" Tiểu tử, ngươi là muốn chết đây, đừng có oán ta" Lúc này người trẻ tuổi đã đi tới trước mặt Hồng Quân, sắc mặt rất kiêu ngạo.

Nhìn thái độ đó, nhất thời trong tâm hắn sinh ra ác cảm, gã kia cậy công lực mình cao thì đối với người khác khinh thường, vũ nhục, nhưng đối với những người có công lực cao hơn hắn thì căn bản không dám có nửa lời bất kính. Chính vì thế Hồng Quân nhất thời dâng lên sự thống hận, trong lòng sinh ra sát khí, khóe mắt dư quang đảo qua nhìn người trẻ tuổi " Làm người không nên kiêu ngạo như vậy, ai muốn chết thì phải đấu mới biết được"

Hai người nhất thời rút kiếm nhìn nhau trừng trừng, tùy thời có thể ra tay. Những người thích náo nhiệt xung quanh ngày càng đông, đều chú ý cảnh tượng hai người, đợi bọn họ ra tay.

" Hừ, đi tìm chết" chẳng biết từ lúc nào trong tay người trẻ tuổi xuất hiện một thanh trung phẩm tiên kiếm, thân thể bỗng dưng mờ đi rồi đột nhiên biến mất không thấy…tốc độ đã lên tới cực hạn. Mặc dù tốc độ như vậy so với thượng cấp thần nhân thì không tính là gì nhưng so với Trung cấp thần nhân và hạ cấp thần nhân thì đó là một tốc độ kinh khủng.

Hồng Quân khóe miệng lộ ra một nụ cười, tốc độ ư? Tính bằng tốc độ có lẽ chính mình không bằng gã trung cấp thần nhân này, nhưng…

" Bùng…" tiếng kim loại va vào nhau, Hồng Quân đứng ngay tại chỗ, ngay cả người cũng không hề nhúc nhích. Mặc cho trung phẩm thần nhân dùng tiên kiếm đâm vào mình nhưng trên thân thể hắn không hề việc gì, thanh tiên kiếm ngay lập tức không chịu nổi liền nhanh chóng đoạn liệt, trực tiếp vỡ nát.

Thượng phẩm thần khí chiến y, trung phẩm thần nhân thân thể. Dừng nói là một trung phẩm thần nhân dùng tiên kiếm ngay cả dùng thần khí muốn phá phòng ngự của Hồng Quân thì cũng không dễ dàng gì.

" Owwww…" Những người đang xem được một trận chấn động, vừa rồi trên người Hồng Quân quang mang lưu chuyển, những người xem nhanh chóng nhận ra được đó chính là Thần khí " Thần khí chiến y. đúng là thần khí chiến y…gã trẻ tuổi này có thần khí chiến y.." Thần khí phòng ngự so với thần khí công kích thì còn trân quý hơn nhiều lần. Người của Thần giới thứ hai có khả năng chế tạo ra tiên khí thì….hiện tại lại có một gã hạ cấp thần nhân mặc trên người Thần khí chiến y….loại dao động này đối với người ở tầng là một loại cực kỳ chấn động.

" Như thế nào có thể?" Người trẻ tuổi nhìn những mảnh nhỏ tiên kiếm rơi trên mặt đất, mặc dù đó chỉ là một trung phẩm tiên khí nhưng đối với không gian này mà nói…đó là một loại đặc biệt trân quý. Cho dù chỉ là tiên kiếm nhưng không phải ai cũng có khả năng luyện chế. " Tiên kiếm của ta….."

Bi thống qua đi, người trẻ tuổi gắt gao nhìn chằm chằm Hồng Quân, " Tiểu tử..không tưởng ngươi trên mình sở hữu thần khí chiến y, xem ra ngươi hãy để lại thần khí chiến y, may ra ta sẽ cho ngươi con đường sống."

Hồng Quân nghe được thế thì phảng phất như nghe được lời nói đùa…đột nhiên hắn ngửa cổ cười to rồi nói " Ha ha cho ta một con đường sống? Xem ra ngươi không biết tình huống bây giờ của ngươi hả?" nói xong trên tay Hồng Quân đột nhiên xuất hiện một thanh trường kiếm.

" Thần khí, đó là thần khí…tên tiểu tử này sở hữu hai kiện thần khí…" Những người xem xung quanh nhất thời đều cảm thấy thế giới này có chút rối loạn. Một tên tiểu tử vừa phi thăng lên mà trên người có tới hai kiện thần khí., hơn nữa phân phối thành Phòng ngự và Công kích thần khí, quả thực khó để cho người ta có thể tin.

Nhẹ nhàng vuốt ve thân kiếm, Hồng Quân nhìn người trẻ tuổi nói " Nếu vừa rồi ngươi van xin ta một con đường sống, có lẽ ta còn phân vân…nhưng bây giờ ngươi hết cơ hội rồi…" Sắc mặt Hồng Quân bỗng dưng lạnh xuống, quang mang từ trường kiếm bắn ra tứ phía, kiếm thế rõ ràng kinh nhân, đột nhiên từ trong miệng thốt ra bốn chữ: " Kiếm đãng tứ phương".

Từng đạo kiếm khí mạnh mẽ bắn ra tứ phương, tiếng rít phát ra khủng khiếp…tám đạo kiếm khí phân biệt từ tám hướng khác nhau nhằm người trẻ tuổi bổ xuống. Kiếm khí của thượng phẩm thần khí phát ra tốc độ cực nhanh, so với tốc độ của người trẻ tuổi nhanh hơn không biết bao nhiêu lần. Đạo kiếm khí này căn bản dồn người trẻ tuổi vào tử lộ, không cho hắn một chút cơ hội nào.

Tất cả những người đang xem nhất thời đều sửng sốt, không có một người nào dám lên tiếng, Hồng Quân đã khiến họ có những rung động cực kỳ mạnh mẽ …một gã hạ cấp thần nhân mới phi thăng mà có trên mình đến hai kiện thần khí…đúng là biến thái mà. Mặc dù bọn họ không nhìn ra phẩm giai (chất lượng) của thần khí nhưng vừa rồi Hồng Quân sử dụng một chiêu là Kiếm đãng tứ phương rõ ràng đây chính là thức thứ sáu của Phá thiên kiếm quyết. Mà Phá thiên kiếm quyết là điều bọn họ mơ tưởng được học, vừa rồi người trẻ tuổi vũ nhục Hồng Quân rằng hắn không đủ tư cách học Phá thiên kiếm quyết, hắn còn tưởng Hồng Quân hỏi Nghịch Ương là muốn học Phá thiên kiếm quyết…aizzz.

" A, không sai…kiếm khí nhanh chóng đến bên người như thế mà vẫn tránh được những nơi yếu hại, không tránh được ta phải khen ngươi một câu." Nhìn người trẻ tuổi lung lay, hoảng loạn, Hồng Quân khóe miệng nở ra nụ cười. Những tức giận trong người cũng tiêu trừ một nửa, cười nhạt nói. " Thế nào? Còn muốn để cho ta một con đường sống nữa hay không? Hay là muốn ta để lại cho ngươi một con đường sống?"

Người trẻ tuổi vừa đứng lên, ánh mắt hận thù nhìn Hồng Quân, hắn trừng mắt rồi nói: " Tiểu tử, ta thừa nhận ngươi rất mạnh, nhưng một thần nhân cũng có tự tôn của thần nhân, ta kỹ thuật không bằng người, ngươi cứ giết ta đi, nếu ta có một chút nhíu mày Trầm Tư ta tuyệt đối không phải là nam nhân". Nói xong người trẻ tuổi tên Trầm Tư nhắm mắt lại, chờ Hồng Quân cho một kích chí mạng.

" Trầm Tư??" Hồng Quân nghe cái tên cũng có chút mờ mịt " Không biết đại ca giờ này thế nào, sở hữu kiện Hồng Mông linh bảo chắc cũng không sao" Nhìn thấy người trẻ tuổi có cái tên giống đại ca mình (Tần Tư – Trầm Tư hai từ đọc giống nhau) chỉ là tính cách bất đồng mà thôi.

" Thôi, đều đã chết qua một lần rồi còn phải đánh giết làm gì…sau này đừng nên ngạo mạn như thế nữa" Âm thanh trầm thấp vang lên, nói xong Hồng Quân xoay người bỏ đi.

" Bốp bốp bốp" mấy tiếng vỗ tay vang lên, ngay sau đó là một âm thanh già nua " Khá lắm tiểu bối, thấy được chuyện này khiến lão phu cũng có chút tâm tư"

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio