Hậu Tinh Thần Biến

chương 126: phát uy

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Lần này chính là Nghịch ương cũng cảm thấy lo lắng, ba ngàn thần nhân cùng nhau công kích thì ngay cả Hồng Quân có thượng phẩm thần khí hộ thể chiến y cũng không thể kháng trụ. Nhưng lúc này Hồng Quân vẫn đứng yên một chỗ, dường như hắn lựa chọn ngạnh kháng một kích này.

" UỲnh, uỳnh, uỳnh"

Một tiếng nổ rung trời, nơi Hồng Quân đứng bị ba ngàn thần nhân cùng nhau hợp kích khiến khói bụi bay lên, người ta chỉ thấy thần giáp trên người Hồng Quân phát ra ánh sáng, rồi sau đó không còn ai thấy thân ảnh của hắn đâu nữa.

Lần công kích này không giống như lần công kích của Nghịch Ương và Liêu Kiệt, lúc đó không gian chấn động mạnh mẽ khiến thần thức của thần nhân không thể tiến vào quan sát, nhưng lần công kích này tuy khói bụi bay lên mù mịt nhưng không gian lại không chấn động như vậy nên thần nhân thấy được Hồng Quân sau khi bị một kích như thế liền đột nhiên biến mất. tựa như chưa từng xuất hiện ở nơi này..ngay cả Nghịch Ương và Liêu Kiến cũng không nhìn thấy Hồng Quân ở đâu.

" Ba ngàn thần nhân công kích, nhưng mà không làm gì được ta…"Một đạo âm thanh sang sảng từ không trung truyền xuống, mọi người đều ngẩng đầu lên nhìn chỉ thấy Hồng Quân đang từ ngàn thước cao chậm rãi bay xuống. Hồng Quân bay lên không trung lúc nào? Không một ai có câu trả lời.

" Trung đội số một, trung đội số ba phối hợp cùng ba trung đội bên trên đồng thời tấn công, trung đội số sáu cùng trung đội số mười công kích ở cự ly gần." Liêu Sơn lập tức ra lệnh, thần nhân đột nhiên tràn ra lên tới bốn ngàn người, hai ngàn người hướng Hồng Quân bay đến.

" Nghịch…" Hồng Quân đột nhiên thốt ra một chữ, tiểu kiếm đột nhiên biến thành lớn.

" Thiên…" Trường kiếm nằm ngang tay của Hồng Quân, mênh mông kiếm khí sắc bén tập trung vào thân kiếm, tụ thành một đạo ánh sáng, phát ra quang mang chói mắt.

" Nhất…." Trường kiếm dựng đứng lên, bay tới hai ngàn thần nhân đang cố gắng bay đến sát người Hồng Quân.

" Kiếm." Chữ cuối cùng được Hồng Quân hét lên, lấy Hồng Quân làm trung tâm, đạo ánh sáng nhanh chóng phủ kín không gian xung quanh, hai ngàn người đang bay lên phía Hồng Quân cũng bị đạo ánh sáng này bao phủ.

" Uỳnh….~~~~"

Đạo ánh sáng đột nhiên bùng nổ, trong chớp mắt tạo thành một đòn hợp kích đối với cả năm ngàn thần nhân dưới đất. Ngay cả ba ngàn thần nhân đang chờ đợi bên ngoài cùng đội trưởng Liêu Sơn đều bị đạo ánh sáng này bao vây, tình huống bị đạo ánh sáng bao vây, không một ai biết được tình huống trong đó như thế nào.

" Kiếm khí thật mạnh" Nghịch Ương không nhịn được trong lòng đột nhiên run lên,Hồng Quân lần này sử dụng Nghịch Thiên Nhất Kiếm so với lần đầu tiên sử dụng còn muốn mạnh hơn nhiều …

Đạo ánh sáng dần dần tan đi, chính là kết quả phát sinh khiến mọi người đều không dám tin, bay lên trên trời để gần Hồng Quân có hai ngàn thần nhân tất cả đều biến thành những chiếc xác không nguyên vẹn…trên mặt đất thì tạo thành một …bãi xác cùng máu xám…như một trận mưa máu.

Tám ngàn thần nhân trên mặt đất thì tốt hơn một chút, hơn năm ngàn thần nhân trên mặt đất chỉ còn sống khoảng một ngàn, những người khác thì trọng thương không còn lực chiến đấu.

Mặt sau hơn ba ngàn thần nhân, bởi vì họ không phải là mục tiêu chủ yếu nhưng chỉ còn sống được một nửa, ai ai cũng mang thương tích, ngay cả đội trưởng Liêu Sơn thì tiên giáp cũng vỡ nát, khóe miệng mang theo tơ máu, hai mắt vô thần nhìn lên không trung. Kết quả này khiến hắn không thể nào tin và chấp nhận được.

Tất cả mọi người đều đứng nhìn ngây ngốc, một vạn thần nhân đi giết một người mới chỉ là hạ phẩm thần nhân nhưng lại bị hạ phẩm thần nhân này đánh cho toàn đội tàn phế, những người còn sống không được đến ba phần. Như vậy cuộc chiến này đã làm cho mọi người đều làm cho nhận thức mọi người như phát điên, cho dù là Thánh giới thôn hay là người của Lạc Phượng thành đều không thể dễ dàng chấp nhận sự thật này.

Bởi vì Hồng Quân cũng như hắn nói, không phải người của Thánh giới thôn, nếu có truy sát thì không ai bảo vệ nên Liêu Kiến cũng không sợ thiếu người để giết Hồng Quân, tuy nhiên…

" Liêu thành chủ, ngươi còn bốn đại đội có muốn cùng nhau lên một lượt? Hay là ngươi cùng bọn hắn lên cả, xem Hồng Quân ta có tiếp được không?" Hồng Quân vẫn còn phiêu phù tại không trung, không ai tin tưởng được rằng nhìn hắn đang đối diện với cái chết trước sự công kích của từng đấy thần nhân mà đột ngột biến mất và bay lên bầu trời, Những gã bay lên trên không truy sát Hồng Quân đều bị giết chết, ngay cả người của Thánh Giới thôn cũng nhìn hắn với ánh mắt sợ hãi.

" Ngươi…ngươi cuối cùng là ai…?" Ngữ khí của Liêu Kiến rất kinh ngạc, thái độ có vẻ rất sợ hãi, hắn bây giờ không tin rằng Hồng Quân là một hạ phẩm thần nhân, làm gì có một hạ phẩm thần nhân mà chỉ một kiếm đã giết tới hơn bảy nghìn thần nhân?

" Ta là một người vừa phi thăng, Liêu thành chủ, ta hi vọng ngươi phải nhớ kỹ cá độ lần này, nếu không ngươi có thể bị thiên địa không dung. Trong vòng một trăm năm, nếu Nghịch Ương thủ lĩnh không tiếp nhận được Lạc Phượng thành thì…hừ ta sẽ dùng chiêu vừa nãy luyện ở Lạc Phượng thành.

" Uy hiếp, ngươi nói là uy hiếp ta?" Liêu Kiến lớn tiếng hô, bây giờ trong lòng hắn cái gì cũng có: Hối hận, phẫn nộ, sợ hãi, …mặc kệ, giờ hắn chỉ còn biết hét lớn, phát tiết các loại cảm giác trong lòng.

" Ngươi có thể coi đó là uy hiếp, ta chỉ quan tâm đến cá cược…nhớ kỹ: Ngươi chỉ có một trăm năm thời gian" Hồng Quân ha ha cười to, không hề để ý đến người của Lạc Phượng thành, phi thân bay về chỗ của Nghịch Ương, cùng với người của Thánh Giới thôn trở về.

" Hồng Quân huynh đệ, ngươi thật sự làm cho người ta giật mình đó, nếu ta không phải tận mắt nhìn ngươi lĩnh ngộ Nghịch Thiên nhất kiếm, thật…không dám tin những điều vừa rồi."

Nghịch Ương ha ha cười to, có Hồng Quân giết địch như thế, hơn nữa những lời nói cũng uy hiếp Lạc Phượng thành … nói không chừng người của Thánh Giới thôn có thể được sống trong Lạc Phượng thành. Điều đó có ý nghĩa cực lớn, vì ở đây có thể nói là người của Thần giới thứ hai lần đầu tiên được ở trong thành trì, và thành trì đó là của họ. Mặc dù chỉ năm trăm ngàn năm thôi nhưng điều đó cũng là có một ý nghĩa cực kỳ quan trọng.

Hồng Quân cười cười nói: " Nghịch Ương lão ca, chỉ là vận khí thôi. Ba ngàn người công kích đệ cũng định tránh, nhưng lại có thêm một lĩnh ngộ mới cho nên mới có được kết quả như vậy. Nếu là bốn tháng trước chỉ giết được khoảng một ngàn thôi"

" Đệ không nói ta cũng quên mất, vừa rồi đệ đột nhiên biến mất là như thế nào? Ta còn nghĩ đệ …Thuấn di" Nghịch Ương a a cười, tâm lý cực kỳ hưng phấn, Nghịch thiên nhất kiếm Hồng Quân cũng truyền thụ cho lão, có thể nói Hồng Quân hôm nay làm được như thế này thì sau này lão cũng có thể làm được như Hồng Quân.

" Thuấn di…cũng không sai biệt lắm" Khóe miệng Hồng Quân có một ý cười, nhớ lại cảm giác khi mà mình biến mất trước mắt mọi người. Bạn đang đọc truyện tại -

Ba ngàn thần nhân cùng nhau đồng thời truy kích, uy lực quả thật rất lớn. Hồng Quân cùng lắm cũng chỉ là Hạ phẩm thần nhân, thần khí chiến y cũng có thể giúp hắn được đôi chút…nhưng ba ngàn thần nhân vừa công kích, Hồng Quân định chạy trốn thì đột nhiên nguyên anh trong cơ thể có một sự biến hóa mới.

Tại thời thời khắc mấu chốt, Hồng Quân lĩnh ngộ Nghịch thiên nhất kiếm thì cũng lĩnh ngộ Hồng Quân đạo tiến thêm một bước nữa. Mặc dù không bước vào tầng thứ hai trung kỳ nhưng cũng là đến sơ kỳ đỉnh phong. Chỉ một biến hóa nho nhỏ đó thôi nhưng thực tế bên ngoài Hồng Quân đã có những biến hóa rất rõ rệt.

Hồng Quân đạo chính là tu luyện vô danh vật chất màu xám, trước đây căn bản hắn không khống chế được vô danh vật chất này, nhưng trong khi bị ba ngàn thần nhân công kích, nguyên anh trong cơ thể đột nhiên bộc phát ra một cỗ lực màu xám, loại lực lượng này chính là lực lượng của vô danh vật chất.

Thông qua nguyên anh, Hồng Quân phát ra vô danh vật chất, mà nơi đây bầu trời đều là vô danh vật chất nên khi nhận được một nguồn lực từ màu xám vô danh lực khiến màu xám trên bầu trời có dị biến, trong nháy mắt đem Hồng Quân tới bầu trời. Sự biến mất này so với thuấn di không có nhiều khác biệt, chỉ là mục không biết được đích của mình muốn đến, chỉ nương theo hấp dẫn lực mà thôi.

Mặc dù vẫn như trước không khống chế được vô danh vật chất trong nguyên anh, nhưng một khi nguyên anh phún xuất ra màu xám vật chất năng lượng thì ngay lập tức Hồng Quân cảm nhận được bầu trời đầy vô danh vật chất màu xám. Đối với Hồng Quân mà nói, đây là một bước tiến bộ đáng kinh ngạc.

Ngẫm lại, bầu trời đều là loại vô danh vật chất này, Hồng Quân là người duy nhất có thể tiến vào, nên khi chỉ cần có nguy hiểm, Hồng Quân phát xuất năng lượng từ nguyên anh liến lập tức biến vào bên trong, tại tầng không gian này không có một người có thể tạo được uy hiếp cho hắn. Thần nhân không nắm giữ được không gian pháp tắc nên không thể dùng không gian lực để khống chế được hắn.

"Nói nhanh lên, làm thế nào mà đệ thuấn di được?" Nghịch Ương con mắt sáng ngời, Thuấn di là loại khái niệm gì? Đó là một loại hấp dẫn rất lớn, mặc dù không có thần khí nhưng chỉ cần có Thuấn di thì không ai có thể ngăn cản được trong tầng không gian này. Hơn nữa trong khi đối chiến, một người biết thuấn di còn người kia thì không thì kết quả chắc cũng chẳng cần phải bàn…

" Nghịch Ương lão ca, ta cũng hoàn toàn không phải thuấn di mà chỉ là đột nhiên biến mất, như thế nào mà tả đây? Chuyện này sợ rằng phải chính mình lĩnh ngộ, không thể nói ra được" Hồng Quân cười khổ, chỉ còn nói là tự mình lĩnh ngộ, tự mình tu luyện, chỉ giải thích được nửa vời như thế và mỉm cười ngoài ra không còn biện pháp gì khác.

" Như vậy à" Sắc mặt Nghịch Ương rõ ràng tối sầm lại, nhưng mà dù sao Nghịch Ương cũng là thượng phẩm thần nhân nên cũng rất nhanh chấp nhận sự thật này, mà hắn đã học được Nghịch thiên nhất kiếm, đó là có lời rồi.

" Nghịch ương lão ca, ta nhất định mang người của Thánh giới thôn tới định cư tại Lạc Phượng thành, trong trăm năm này chúng ta không nên chủ quan, đệ còn có mấy cái trận pháp trước hết phải bố trí cho Thánh Giới thôn, đề phòng bọn cẩu tặc đến khiêu khích"

" Đệ nói chính là để cho Liêu Kiến bỏ thành? Nói thật ta nghĩ hắn sẽ không dám bỏ đi, mặc dù phát thệ nhưng chúng ta vẫn phải cẩn thận." Nghịch Ương gật đầu tán thành, với ý kiến của Hồng Quân lão cũng rất tán đồng.

Hồng Quân bày ra bảy cái nhị cấp sát trận, bày ra ba cái tam cấp khốn trận. Mười cái trận pháp khiến Thánh giới thôn được bảo vệ yên ổn. Chỉ cần Lạc Phượng thành không có một cao thủ về trận pháp như Hồng Quân thì đảm bảo Thánh Giới thôn sẽ được an toàn.

Lạc Phượng thành------

Không giống với tình hình của Hồng Quân, người của Liêu gia tập trung hết ở chỗ này, mặt ai cũng buồn rầu. Tự nhiên ở đâu nhảy ra một ông tên là Hồng Quân khiến kế hoạch của họ rối loạn, không những thế họ lại còn cá độ thua cả Lạc Phượng thành.

" Đại ca, làm sao bây giờ, Lạc Phượng thành vạn vạn lần không thể cấp cho bọn chúng, nếu không Liêu gia chúng ta cũng hết đời" Ngay cả Liêu Kiệt linh hồn trọng thương cũng không được an dưỡng mà vẫn phải tham dự cuộc họp này.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio