Hãy Đẩy Thuyền Tôi Với Tổng Giám Đi

chương 132: hắn nghĩ đến cũng là cô

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Đối với bạn trai của Cù Ngôn mà nói, Khâu Dạng là có ấn tượng, đây là người bạn trai duy nhất của Cù Ngôn mà Khâu Dạng chính thức gặp trong bốn năm qua.

Các nàng trước kia có quan hệ tốt, Cù Ngôn sẽ đưa bạn trai đến cùng nhau ăn bữa cơm là rất bình thường, nhưng cũng chưa gặp qua mấy lần.

Khâu Dạng và không hề có sự tương tác nào ngoại trừ lần đầu tiên họ bắt tay nhau.

Cù Ngôn nói chuyện này nàng cũng không biết, hiện tại nghe Cù Ngôn nói đến, nàng chỉ cảm thấy vớ vẩn và cạn lời.

"Cho nên?"

"Việc này đâu có liên quan gì tới tôi?"

Cù Ngôn chậm rãi gật đầu: "Đích xác, không có liên quan gì đến cô, nhưng mà, nhưng mà......" Cô ấy nói không có cách nào duy trì được bình tĩnh, có chút kích động lên, "Cô dựa vào cái gì chứ? Cô và hắn mới gặp qua vài lần? Cô và hắn mới nói qua mấy câu? Tôi thích hắn như vậy, hắn lại bị cô câu đi tâm, hắn thất thần khi hẹn hò với tôi, chỉ nhìn hai chữ QY này, hắn nghĩ đến cũng là cô."

Cù Ngôn âm lượng không thấp, chung quanh có người nghe thấy được, hơn nữa nhìn tới với ánh mắt tò mò.

Tốt, lại là tiết mục cẩu huyết hai người phụ nữ giành một người đàn ông.

Khâu Dạng bị cô ấy chất vấn một hồi, cũng bực bội,trên mặt vẫn nở nụ cười như thường lệ, nàng nhướng mày: "Chị hỏi ta dựa vào cái gì, vậy còn có thể dựa vào cái gì đây? Đơn giản chính là tôi đẹp hơn chị nhỉ? Cũng trẻ tuổi hơn chị."

3

Khâu Dạng rất ít có thời khắc như vậy, nàng cũng không thích nói kích thích người khác, nhưng nàng biết đây là đáp án trong lòng Cù Ngôn.

Quần chúng xung quanh nghe thấy Khâu Dạng nói, còn đối lập một phen, theo sau lặng lẽ tán đồng lời Khâu Dạng.

Nhưng bọn họ đồng thời lại cảm thấy tiểu tam này thật kiêu ngạo.

Cù Ngôn như là khôi phục một chút bình tĩnh, Khâu Dạng nói mỗi một chữ cô ấy đều nghe được rành mạch, không có để sót bất luận một chữ gì.

Người phục vụ lại lên thêm hai món ăn, Khâu Dạng cầm chiếc đũa, không có động tác.

"Sao lại không nói?" Khâu Dạng nắm giữ thế chủ động, nàng cười nhạo một tiếng, "Nếu không phải hôm nay, tôi cũng không biết chị ghen ghét tôi lâu như vậy."

Cù Ngôn cười nhìn nàng: "Phải, tôi là ghen ghét cô, không giống tôi cần làm mọi chuyện chu đáo mới có thể được người khác thích và tôn trọng, cô thì không cần, cô tựa như vừa mới cười như vậy một chút, cũng có người cảm thấy cô đáng yêu, muốn tới làm bạn với cô."

"Tôi tựa hồ phải nỗ lực hơn cô rất nhiều, tôi mới có thể được những món đồ giống cô."

Khâu Dạng không muốn nghe cô ấy nói cái này, vì thế bày xuống tay: "Tôi từ chối bị ụp nồi."

"Chẳng lẽ tôi nói không phải sự thật sao?" Cù Ngôn lộ ra một chút dáng vẻ khoa trương, rồi sau đó trào phúng mà nhếch khóe môi.

Khâu Dạng chau mày: "Chị không cảm thấy chính chị rất vô nghĩa sao? Từ lúc ban đầu tôi tiến công ty liền gần gũi với chị nhất, chuyện tôi thích con gái tôi cũng nói cho chị, bạn trai rác rưởi kia của chị có ý với tôi tôi cũng không biết, cho dù tôi đã biết, tôi cũng sẽ không có ý nghĩ gì với hắn, chị đem hắn coi như một báu vật, cảm thấy tôi chiếm đi rồi, chị có nghĩ tới hắn ở chỗ tôi không bằng một cái rắm hay không?"

Quần chúng xung quanh:???

1

Sao cốt truyện càng ngày lại càng kỳ quái vậy? Giống như cốt truyện trong tưởng tượng chính mình có chút không giống nhau.

Những người phục vụ phục vụ đồ ăn đều dỏng tai lên nghe nhưng không thể ở lại lâu hơn.

Khâu Dạng còn đang tiếp tục, ánh mắt nàng chặt chẽ mà khóa ở trên người Cù Ngôn: "Vấn đề lớn nhất của chị chính là không tín nhiệm tôi, trên thực tế tôi cũng không có được hoan nghênh hơn chị, tôi tới công ty quen biết bao nhiêu người chị không rõ ràng sao? Chị lại là dựa vào cái gì hất nước bẩn cho tôi? Chị nỗ lực, tôi liền không nỗ lực?"

"Cù Ngôn, cho dù chị không quen nhìn tôi, nhưng có thể nói phép cơ bản hay không?"

"Nói chị rất đáng thương như đúng rồi vậy, rốt cuộc là ai đưa hoa cho bạn gái tôi muốn tạo hiểu lầm, rốt cuộc là ai xúi giục Bành Khai Miểu tới theo đuổi tôi, rốt cuộc là ai lợi dụng tín nhiệm của tôi để tôi kể cho chị nghe mọi chuyện, lại rốt cuộc là ai muốn tạo cho tôi bóng ma tâm lý cả đời a?"

"Là chị a, chị có biết hay không?"

Khâu Dạng một mạch phát ra, người chung quanh nghe xong đều phát khờ, mọi người cùng bạn của họ liếc mắt nhìn nhau một cái, mới lại âm thầm đối với Cù Ngôn lộ ra biểu tình khinh thường.

Nhưng đây thật sự không phải hiện trường giỡn chơi quay chụp video sao? Chính là cố ý ở trước mặt khách hàng khác diễn kịch, đến cuối cùng lại tiến lên đây nói với mọi người vừa rồi đều là đang quay video, lại đến trưng cầu bọn họ có thể đồng ý phát trên mạng hay không.

Chính là ở hiện trường cũng không nhìn thấy camera a.

Chẳng lẽ có camera giấu kín?

Khâu Dạng không biết người chung quanh suy nghĩ cái gì, hiện tại nàng chỉ cảm thấy trong lòng thoải mái, nàng nhìn Cù Ngôn không hé răng, cau mày lại: "À đúng rồi, tội trạng của chị còn một cái nữa, đó chính là thông đồng Đào Tư Nhàn vì ích lợi, thật là buồn cười a, tôi bị người chị tôi tín nhiệm bán đứng đến không còn một mảnh, người đầu tiên tôi nói tôi bị bệnh là chị, buổi tối cô ta đã biết."

"Cù Ngôn, vì sao chị lại tàn nhẫn.....như vậy chứ?"

"Khi chị làm những việc này, cũng có giống hôm nay hồi ức chúng ta lúc trước như vậy sao?"

Khâu Dạng khó tránh khỏi hốc mắt có chút chua chát, ngồi đối diện nàng, là một trong những người nàng đã từng tín nhiệm nhất.

Nhưng nó cũng làm nàng tổn thương hoàn toàn.

Cù Ngôn buông đũa, ánh mắt từ dại biến thành thanh minh: "Tôi từng hồi ức qua, càng hồi ức càng làm tôi ghê tởm cô."

"Người tự giữ thanh cao là cô, người được vây quanh vẫn là cô, tôi thật cảm thấy ghê tởm a."

"Nhưng không sao, về sau chúng ta sẽ không còn có cơ hội lui tới nữa, hiện tại tôi liền đem cô xóa và chặn đi."

Khâu Dạng đã không còn dao động gì nữa, trước kia gặp qua kẻ ác đều hợp với mặt ngoài, tiếp xúc liền sẽ muốn kéo ra khoảng cách, Cù Ngôn sau lưng tiểu nhân như vậy mới là để cho người thất vọng buồn lòng, nàng nhìn đầu ngón tay Cù Ngôn ở trên màn hình di động lướt lướt, trong đầu lại nhớ tới một sự kiện, ánh mắt nàng không khỏi ngưng ngưng: "Vừa mới tôi còn bỏ sót một cái, số di động của Thẩm tổng giám cũng là chị tiết lộ."

"Đúng vậy, là tôi tiết lộ."

"Hai ngày nay tôi dựa cái này kiếm lời mấy trăm tệ tiền boa, cảm ơn cô ấy nha, tiền này tôi cầm đi mua giày cho em trai tôi."

Cù Ngôn nói lại uống ngụm đồ uống.

Khâu Dạng không muốn lại nhiều lời với cô ấy nữa, bưng ly trên bàn lên, liền tạt vào cô ấy, cái ly vừa đặt xuống, nàng cũng đứng lên.

Thức ăn trên bàn nàng một ngụm cũng không động, nàng không có tâm tư ăn, nàng vẫn là không nhịn xuống, làm chính mình phẫn nộ rồi.

Thẩm Nịnh Nhược là người nàng để ý nhất.

Nàng nhìn Cù Ngôn chật vật, cuối cùng cái gì cũng chưa nói, xoay người rời khỏi nơi này.

Nàng đã có được đáp án nàng muốn, nàng đã biết vì sao Cù Ngôn lại đối đãi với mình như vậy, đồng thời cho nàng cũng là không vui.

Thẩm Nịnh Nhược liền đợi người ở cửa, chỉ là cô không nói với Khâu Dạng, lúc sau Khâu Dạng ra tới thấy cô trong khoảnh khắc, có chút sửng sốt, theo sau đi qua ôm lấy Thẩm Nịnh Nhược.

Thẩm Nịnh Nhược xoa xoa phía sau lưng nàng: "Lên xe trước đi."

"Được."

Xe liền ngừng ở gần đó, Thẩm Nịnh Nhược nắm tay Khâu Dạng đi theo, cô mở cửa ghế phụ cho Khâu Dạng, lại khom lưng thắt đai an toàn cho Khâu Dạng, lúc này mới đi vòng quanh xe để ngồi vào ghế lái.

Cô không sốt ruột thắt đai an toàn cho chính mình, mà là hơi hơi hơi nghiêng nửa thân trên, ôm lấy mặt Khâu Dạng.

Cô rất lo lắng: "Tiểu Dương, không sao chứ?"

"Không phải rất tốt." Khâu Dạng nói xong chớp hạ mắt, giây tiếp theo, hốc mắt liền đỏ, nàng thật sâu mà hít vào một hơi, lấy điện thoại ra từ trong túi.

Mặt trên biểu hiện ghi âm còn đang tiếp tục, nàng ấn nút ngừng, bấm vào file ghi âm mới tạo ra, lấy tai nghe từ trong túi ra đeo cho Thẩm Nịnh Nhược.

Thẩm Nịnh Nhược biết nàng có ý tứ gì, là muốn chính mình bình tĩnh một chút, vì thế mới cho cô nghe hiện trường ghi âm.

Đầu Khâu Dạng dựa vào cửa sổ xe, nàng nhắm mắt lại, tay trái nàng nắm lấy tay phải Thẩm Nịnh Nhược, độ ấm lòng bàn tay chân thật như vậy, đang truyền lại an ủi và năng lượng cho nàng.

Bên trong xe một mảnh an tĩnh, ngoài cửa sổ xe lại là dòng xe cộ và dòng người.

Thẩm Nịnh Nhược nghe ghi âm.

Bên trong có chút thanh âm ồn ào, nhưng vẫn có thể nghe rõ cuộc đối thoại của Khâu Dạng và Cù Ngôn.

Về Cù Ngôn vì sao đưa hoa cho chính mình, chuyện này cũng ở hôm nay được giải thích ——

Là muốn giữa chính mình và Khâu Dạng sinh ra hiểu lầm.

Nếu không phải chính mình lúc trước biết Khâu Dạng đã thấy bó hoa kia, sau khi nhận được hoa thấy thiệp chúc mừng như vậy, mặt trên ký tên "QY" khẳng định sẽ bị cô tự động nghĩ đó là Khâu Dạng, cùng Khâu Dạng khẳng định sẽ nói lên chuyện này, có lẽ cũng sẽ không nói tới, nhưng sẽ chụp ảnh gửi đi, bị Khâu Dạng thấy, do đó khiến cho hiểu lầm.

Thủ đoạn không cao minh, có lẽ cũng chỉ là một phép thử mà thôi, yếu điểm duy nhất chính là Khâu Dạng đang đứng ở giai đoạn bị Đào Tư Nhàn thương tổn, đối với tín nhiệm là rất xem trọng.

Không phải sao?

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio