tuần sau:Hôm nay nó đặc biệt thức rất sớm nha...vì tiết học đầu là của "Nữ thần lung linh"nên nó không muốn đi trễ để bị la ảnh hưởng đến lớp(với gia thế nhà nó thì dư sức tống cổ bà Nữ thần lung ling ấy chứ nhưng tại nó không làm thôi)...Nó dắt con ngựa sắt ra cửa...rồi leo lên đạp đến trường..khoảng cách từ nhà nó đến trường cũng không xa lắm chỉ mất khoảng - phút là đến...Đang tung tăng đạp xe, nó thấy có đám đông tụm lại bên đường..hiếu kì nhìn đồng hồ thấy còn sớm nên nó ghé vào xem..
Nó chen lấn xô đẩy cuối cùng cũng chui vô được và đập vào mắt nó là cảnh tượng đám giang hồ mặt mày bặm trợn đang ăn hiếp cụ già và chỉ riêng duy nhất có cô bé trông rất xinh (thua nó^^)nhìn có vẻ bằng tuổi nó là đứng ra bảo vệ cụ thôi...nó rất bức xúc vì sao lại chỉ có mà không nhiều hơn lại chỉ là cô bé..mấy người đó chỉ biết đứng nhìn thôi sao...có còn tình người không vậy..nó hỏi nhỏ ngừơi kế bên: "tại sao không giúp"..."tất cả mọi người ai ai cũng muốn giúp cả nhưng mà mấy tên này là trùm xã hội đen gê lắm..nên đành phải đứng đây..."-người kế bên trả lời nó cộng cái lắc đầu nhẹ
-"Tránh ra"- tên đại ca đầu trọc lên tiếng nói
-"Tôi không tránh,các người là loại súc vật gì vậy chỉ là cụ già mà các người cũng bắt nạt các người không có quyền kêu tôi tránh ra"-cô bé hùng hổ nói
-"Là bà ta bị đuôi không thấy bọn tao mà đâm chiếc xe cà tàn này vào bọn tao..nếu mày không tránh thì đừng hòng nhìn thấy mặt cha mẹ mình nữa..đồ con ních ranh"-tên đại ca đầu trọc nói
-"Các người câm hết cho tôi"-cô bé vừa hét vừa móc trong túi ra cây phi tiêu phóng thẳng vào tay của tên đại ca khiến hắn la ó ênh ỉ
-"Con nhãi ranh..giết nó cho tao"-tên đại ca vừa dứt lời thì cả đám xông lên tiến về phía cô còn những người xung thì chỉ biết lui xa ra lắc đầu thương cho cô bé.
Còn nó thì vẫn đứng đó xem nhỏ dạy dỗ mấy tên đó..bỗng nó nhìn thấy tên cầm cây dao tiến về phía nhỏ..ngay lập tức nó bay đến đá vào tay tên đó làm hắn ta nằm ra ôm cái tay của mình (gãy lun ròi..nó đá mà chứ lị..^^^)..
"Đã chơi thì chơi cho tới"-nó suy nghĩ..
Đánh đựơc khoảng phút bỗng nó nghe nhỏ nói...
-"Bạn đưa cụ ra xa giùm mình"
-"Được"-nó đáp
Rồi nó cõng cụ ra xa theo lời nhỏ nói..
-"Có ngon thì vô đây hết lượt..tôi tiếp"-nhỏ nói với bọn kia
Bùm..- tiếng nổ không lớn cũng không nhỏ phát ra từ phía nhỏ...khói bay mịt trời..rồi từ từ dần tan biến. Thấp thoáng có bóng dáng cô bé cao cao, mặc bộ váy sọc caro màu xanh lá, gương mặc trái xoan, mũi cao, làn da trắng, nhưng hiện tại trên gương mặt cô đang lấm lem màu đen do tác hại của tiếng nổ lúc nãi..cô bé đi hiên ngang sau đó là cả bọn kia đang nằm lê lếch trên mặt đường..
-"Cháu không sao chứ?"-bà cụ giọng rung rung hỏi vừa lau mặt cho nhỏ
-"Hi cháu không sao đâu bà"-nhỏ cầm tay bà nói
-"Bà cám ơn đứa rất nhiều"-giọng cụ nghẹn ngào ôm lấy nó và nhỏ
-"Dạ không có gì"-nó và nhỏ đồng thanh cũng ôm lấy bà
-"Bây giờ chắc cũng trễ giờ học hay đứa về nhà bà chơi đi bà làm bánh cho ăn nhé"-bà cụ mĩm cười hiền từ nói
Sau khi nghe câu nói của bà đứa lật đật xem đồng hồ thì đã h..cho nên quyết định đến nhà bà chơi luôn...
Đến nơi trước mặt tụi nó là căn nhà cũ kĩ tồi tàn bên trong có cái tủ thờ người đàn ông trung niên tuy nhiên có thể che nắng che mưa được..
-"Bà sống một mình ạ"-nhỏ vừa nói vừa đỡ bà
-"Ừ..con cháu của bà bọn nó sống bên Úc"-bà cười buồn
-"Thế sao bọn họ không đưa bà sang bên ấy"-nó vừa nói vừa đặt quan gánh của bà xuống tỏ rỏ bức xúc
-"À tại bà không muốn, nếu đi thì bỏ ông nó mình buồn lắm "-bà vừa nói vừa nhìn lên tủ thờ
-''Nhưng ít nhất họ cũng phải xây cho bà căn nhà đàng hoàng chứ..đằng này lại để bà sống như thế này lại phải ra ngoài kiếm tiền nữa chứ"-nhỏ cũng bức xúc không kém
-"Bọn chúng bảo nếu bà không đi thì chúng cũng không quan tâm đến bà để bà ở đây mà tự sống"-bà nói buồn
-"Sao cơ ạ????"- đứa đồng thanh.
-"Thôi không nói chuyện này nữa đứa đợi ở đây để bà làm bánh cho ăn nhé"-bà nói
-"Để bọn cháu giúp bà"-nó nhanh nhảu
-"Thôi đứa cứ ở đây"-bà nói rồi vào bếp
......-"À mà bạn tên gì thế"-nhỏ hỏi
-"Mình là Trần Anh Vi, tuổi học ở trường Candy,còn bạn mình thấy đồng phục của bạn cũng giống giống của mình.."-nó
-"Hi mình tên Vương Minh Thùy, t..mình học trường Flower"-Thùy đáp
-"hi..mà sao bạn lại biết dùng phi tiêu vs thuốc nổ vậy"-nó vờ hỏi
-"Cái đó là mình tự chế"-Thùy nói
-"Bạn chế ư??"-nó có vẻ vui mừng
-"Um"-Thùy gật đầu chắc nịch
-"Bánh tới đây"-bà bưng ra khay bánh nóng hổi thơm lừng
-"WOAAAA...ngon quá"- đứa đồng thanh hét
-"Ừ ngon thì ăn cho nhiều vào"- bà cười hạnh phúc vuốt tóc tụi nó
-"Mà đứa tên gì"-bà hỏi
-"Dạ con tên Anh Vi"-nó nhanh nhảu vừa ăn vừa nói
-"Dạ con tên Minh Thùy"-nhỏ cũng chẳng khác nó
-"Mà bà ơi hay là mình mở tiệm bánh đi..vừa nướng vừa bán người ta mua về còn nóng ăn ngon hơn...nha bà"-Thùy nảy ý kiến
-"Í được đó bà như vậy bà sẽ đỡ cực hơn"-nó hưởng ứng
-"Ừ bà cũng đang dành dụm để mở tiệm"-bà cười nói
-"Thôi khỏi!! bà để con giúp bà cho"-nó
-"Cả con nữa"-Thùy
-"Thôi bà không muốn phiền đứa"-bà nói
-"Nhưng mà tụi con muốn bà phiền tụi con...nha bà nha nha nha"-nó nũng nịu
-"Đúng òy đó bà...bà chịu nha nha nha"-Thùy cũng nũng nịu
-"Thôi được rồi"-bà chịu thua đứa
-"Mình phải sửa căn nhà nữa"-Thùy gợi ý
-"Đúng òy ha...phải sửa căn nhà nữa"-nó
-"Thôi thôi đi đứa"-bà cố ngăn cản
-"Không!! phải sữa nhà"- đứa cố chấp
-"Thôi được rồi bà thua đứa"-bà vừa nói vừa cóc yêu đứa nó
-"YEAH YEAH"- đứa la hét ôm sòm
Thế là sau cuộc tranh cãi bà phải tạm chuyển sang nhà Thùy để ở...rồi sau đó mới về nhà mở tiệm bánh...
h TỐI:
Nó có hẹn với Thùy đi ăn kem vào h còn bây giờ thì nó phải đến chỗ ba nuôi để nói chuyện quan trọng..(t/g:có ai biết chuyện gì không ta^^)
cốc..cốc..cốc
-"Vào đi"-ông Trí
-"Có lẽ đã tìm được O(t/g:xác thủ O á mọi người)"-nó lạnh lùng
-"SAO??"-ông Trí vui mừng
-"Lúc sáng..&₫₫%@%"-nó kể lại chuyện hòi sáng cho ông Trí nghe
-"Thế bây giờ con muốn làm gì"-ông Trí
-"Lúc nãy con đã hẹn vs Thùy cho nên con sẽ cho đàn em chặn đường..thử lại lần nữa sẽ chắc chắn hơn..con cần ba đi vs con"-nó nói
-"Được"-ông Trí
Theo như địa chỉ nó đưa Thùy loay hoay tìm nên không để ý rằng mình đã lạc vào con hẽm..
-"Ax..đi lộn rồi"-Thùy tự trách
-"Hey...cô em đi đâu đây"-một tên to con nhất trong bọn nói
-"Tránh ra"-nhỏ lạnh lùng
-"Dạ em sợ em sợ quá...chỉ là đứa nhóc vắt mũi chưa sạch..hahaha"-tên đó cười giễu cợt
Phập- cây phi tiêu nằm gỏn gọn trên trán hắn(lạy trời mong anh ở dưới bình an..)..phải chính là Thùy đã phóng..nhỏ rất ghét những ai khinh thường mình..đặc biệt là bọn con trai...Còn lũ đàn em thấy vậy cũng xông lên về phía nhỏ (nó đã dặn là phải đánh hết mình không được nương tay vì nó biết đối vs Thùy không quá khó để giải quyết)..
Phập..phập..phập- Thùy điêu luyện phóng từng cái phi tiêu vào lũ kia dứt khoác chắc nịch..nhưng có lẽ nhỏ đã quá nhẹ tay nên mấy tên đó không bị thương nặng mà cứ thế xông lên...
-"Có lẽ chúng ta đã nhầm"-nó thấy Thùy cứ đánh nhẹ mà không thẳng tay nên có chút thất vọng,.cái nó muốn là Thùy phải dùng hết sức của mình phải giết những tên đó cơ...rồi lắc đầu bước nhẹ đi..
-"Khoang đã con gái..chúng ta không nhầm đâu con xem kìa"-ông Trí kéo tay nó lại hất mặt về phía Thùy đang đánh
Quay lại, nó thấy Thùy đã hạ gục hơn phần nữa đàn em..hơn nữa còn có máu...rồi gật đầu nhẹ tỏ vẻ hài lòng..tiếp tục xem kịch
Còn về phía Thùy nhỏ quyết định dùng những phi tiêu có độc của mình để hạ chúng..điều đặc biệt là độc này do chính tay nhỏ chế tạo tác dụng rất tốt...còn những tên, nhỏ đã kiệt sức nên quyết định dùng chiêu cũ..
"Có ngon thì nhào hết vô đây, tiếp hết"-nói rồi nhỏ bỏ viên kẹo vào miệng sau đó đưa tay vào túi quần....
-"Lùi lại"-nó biết Thùy sẽ làm gì nên nói vs ông Trí lùi ra xa
Bùm-không sai, quả như dự đoán nhưng lần này Thùy dùng thuốc nổ loại mạnh...mấy tên đàn em nằm lê lếch máu me đầy người.Lúc đầu Thùy không định giết chúng đâu..nhưng nhớ đến cái cảnh bọn chúng khinh thường nhỏ cho nên mới ra tay..nhỏ cũng không sợ sẽ ngồi tù vì gia đình dư sức cứu nhỏ..trước đây nhỏ cũng đã từng giết người nhưng chỉ là những tên háo sắc trong bar thôi.. nhiều nhất cũng chỉ mười mấy tên nhưng lần này thì nhiều hơn nhỏ tưởng...
Đi ra trong làn khói bay mịt mờ..Thùy vẫn hiên ngang như ngày nào..nhưng bây giờ bộ váy nhỏ đã nhuộm máu..
"Because Im To lonely lonely girl
Xung quanh đông vui nhưng em vẫn thấy sao mình thật cô đơn
Bao nhiêu suy tư hoang mang cứ dồn vào lòng chỉ riêng em thôi
Nên đôi khi em muốn tâm sự cùng người lạ.."
(Tâm Sự Với Người Lạ-Tiên Cookie)
Điện thoại Thùy reo..
-"Alo"-Thùy
-"Alo..sao bạn chưa tới"-nó
-"Bạn đợi mình xíu nha..mình gần đến rồi"-Thùy
-"Ừ..nhưng mà nhanh lên nha mình có chuyện vô cùng quan trọng muốn nói với lại phút nữa mình bận rồi"-nó
-"Vậy để bữa khác nói luôn đi.."-Thùy
-"Không được nhất định phải nói bây giờ..không còn nhiều thời gian đâu"-nó
-"Ừ ừ mình đến liền"-Thùy
Thật ra là nó thừa biết chắc chắn Thùy sẽ về nhà thay đồ..Thùy sẽ không để nó thấy bộ dạng đầy máu đó đâu.Nhưng nó chính xác là muốn Thùy phải mặc bộ đồ để đối mặt vs nó và cả thân phận của Thùy nữa..cho nên
nó mới hối thúc Thùy vs dòng thời gian ngắn ngủi..
-"Hộc hộc.."-Thùy thở như chưa từng được thở..
-"Mình đây này"- nó ngoắc tay Thùy
-"Có chuyện gì mà hối mình dữ vậy..hộc hộc.."-Thùy vừa thở vừa nói
-"Cho mình hỏi nhé"-nó
-"Ừm bạn cứ hỏi"-T
-"Bắt đầu từ bây giờ chúng ta sẽ là bạn thân chứ"-nó
-"Ừm chúng ta sẽ là bạn thân.."-T
-"Vậy sẽ càng thân hơn mình xưng mày tao nhá"-nó
-"Haha được đấy"-T
-"Ước mơ sau này của mày là gì?"-nó
-"Thật ra thì từ nhỏ tao rất thích làm giáo viên nhưng bây giờ thì không còn nữa.."-T
-"Tại sao"-nó
-"Không biết nữa"-T
-"Thế mày có xem mấy bộ phim về xác thủ không'-nó dần đi vào vấn đề..
-"Có chứ..tao rất ngưỡng mộ họ luôn..có lần tao còn tưởng tượng bản thân là xác thủ nữa đấy"-T
-"THẬT HẢ"-nó nói lớn..
-"Ax nhỏ miệng thôi mọi người đang nhìn mày kìa..mà sao mày hỏi vậy"-T
-"Nếu mày có cơ hội trở thành xác thủ mày sẽ làm gì"-nó
-"Tao á hả tao cũng không biết nữa..nhiều lần tao nhìn thấy papa mệt mõi khi phải cạnh tranh vs mấy đối tác làm ăn mà chúng thì lại rất nham hiểm độc ác còn tao thì chả giúp được gì cho nên tao tự rèn cho bản thân nhiều điều để sau này có thể giúp đỡ papa tao..vs lại tao cực kì ghét cái bọn con trai giang hồ..đường đường là đấng nam nhi mà lại đi áp bức bốc lột những người yếu đuối.."-Thùy tâm sự
-"Ruốt cuộc là mày có muốn không"-nó
-"À thì cũng muốn muốn"-Thùy đan hai tay vào nhau rồi nói..
-"Tốt"-nó cười (mãn nguyện)
Đặt tờ nghìn lên bàn nó kéo Thùy lên xe rồi nhắn tin cho người mà lưu trong danh bạ là "Ba Trí êu vếu" với nội dung ngắn gọn vẻn vẹn chữ "Chuẩn bị"..
Ông Trí nhận được tin nhắn thì vui mừng khôn xiết cuối cùng..cuối cùng thì cũng đã tìm ra vị xác thủ thứ...
Lưu Gia:(tức nhà ông Trí)
Bíp..bíp-nó ngồi trong xe bấm kèn in ỏi..
-"Nè nè cái con kia..có cần bấm kèn dữ vậy không"-Gia Minh từ trong nhà chạy ra mắng yêu nó
Nó không trả lời mà chỉ đợi Minh mở cửa, rồi chạy lạng qua lạng lại xíu nữa là đâm vào người anh..
-"Ba à con gái cưng của ba mém nữa là tiễn con về thế giới bên kia rồi đấy"-Minh hậm hực vờ mét ba
-"Con đâu có..tại anh í đi không nhìn vào xe con chứ bộ"-nó chu chu cái mỏ lên cãi trông cực đáng yêu
-"Thôi đi cho ta xin..hôm nay có khách đấy"-ông Trí
-"Dạ con chào bác"-Thùy giờ này mới lên tiếng
-"Ừ chào con gái"-ông Trí cười hiền hậu
-"Ơ sao không chào anh"-Minh
-"Ai bảo anh ăn hiếp bạn thân em"-Thùy vừa nói vừa câu cổ nó
-"Haha..hahaha..Haha"-nó cười to
-"Thôi không giỡn nữa..con gái ngồi đi"-ông Trí
-"Dạ"-Thùy
-"Con tên gì bao nhiêu tuổi học lớp mấy con nhà ai"-ông Trí hỏi tràng
-"Vương Minh Thùy,,,Vương Trung Phát"-Thùy trả lời gọn bơ theo trình tự câu hỏi của ông Trí..
(Có ai thấy khúc này quen quen hông^^)
-"Haha giống rất giống"-ông Trí
-"Là sao ạ"-Thùy
-"Mày ii chang tao hồi lúc còn t luôn"-nó
-"Không hiểu lắm"--Thùy nói
-"Là như thế này:@&&₫%₫..."-sau vài tiếng đồng hồ ông Trí đã kể tất tần tật cho Thùy nghe..
-"HẢ"-Thùy la lớn
-"Chính xác là như vậy"-Minh
-"Thì ra là mày..là xác thủ trên tivi thường nhắc đến"-Thùy ngỡ ngàng
Nó chỉ gật đầu..
-"Woaaaaaa..đã quá đêêê''-Thùy
-"HẢ"-lần này đến lượt ông Trí, Minh và nó la lớn..bọn họ cứ nghỉ nhỏ sẽ sợ sẽ bối rối..ai mà ngờ..
-"Yeah yeah..được làm xác thủ..ố dè"-Thùy...
-"Thế là con đã đồng ý rồi nhé"-ông Trí cười..
-"VÂNG"-Thùy
-"Và từ bây giờ ta sẽ là ba nuôi của con..mật danh của con là Oly.."-ông Trí
-"Thế khi nào con sẽ bắt đầu đợt huấn luyện"-Thùy
-"Thời gian đang ngày càng ít..cho nên con đi càng sớm càng tốt..vs lại ta thấy con rất thông minh có lẽ - tháng sẽ xong..hơn nữa khi về con còn phải giúp Rin nó tìm xác thủ còn lại.."-ông Trí
-"Rin?????" -Thùy
-"là mật danh của tao"-nó
-"À..thế ngày mai con đi luôn nhé ba"-Thùy
-"Ừ ta sẽ đặt vé cho con..bay vào lúc h nhé..thế con có định nói vs pama là đi đâu không"-ông Trí...
-"Vâng con sẽ nói là đi chơi"-Thùy..
-"Ừm"-ông Trí
-"đứa còn chịu không nổi giờ lại thêm đứa..chắc tui chớt"-Minh đau khổ
-"Hahaha.."-nó ông Trí và Thùy cười lớn..
-"Thôi cũng trễ rồi con phải về để nói vs pama con nữa"-Thùy
-"Ừm để tao đưa mày về"-nó
-"Ừ..vậy con về nhé ba..thưa anh em về"-Thùy cười
TRÊN XE:
-"Tại sao phải che dấu"-Thùy bỗng nói
-"Che dấu gì"-nó vờ không hiểu
-"Mày biết tao đang nói gì mà"-Thùy
-"Không thích nói ra thôi"-nó
-"Tao là bạn thân mày mà"-Thùy
Kíttttt..nó phanh xe gấp..rồi...nước mắt rơi..
-"Tao mệt lắm..mệt khi phải tạo ra cái vẻ bề ngoài hồn nhiên lắm..mệt khi phải vẽ những nụ cười giã tạo lắm..tao đau lắm đau khi anh ấy rời xa tao..đau khi bản thân không được là chính mình..."-nó khóc...đây là lần đầu tiên nó khóc kể từ khi làm xác thủ..
-"Tao biết mà..mày cứ khóc đi"-Thùy vỗ về nó..
-------------
-''Alo pama hả ngày mai con sẽ sang Mĩ tháng nhé"-Thùy
-"Con đi làm gì"-mama
-"Ở đây chán quá con muốn đi chơi"-Thùy
-"Ừm..vậy con gái mama đi chơi vui nhé"-mama
-"Vâng..nhưng mà pama đừng làm việc quá sức đấy nhé"-Thùy
-"Ừ pama biết rồi"-mama
-"Dạ chúc pama ngủ ngon"-Thùy
-"Ừm con gái cũng vậy..tạm biệt con nhé"-mama
-"Tạm biệt pama"-Thùy
.....Ố dè Vương Minh Thùy..mày là xác thủ đấy!!-Thùy hét (cũng may nhà có tường cách âm nếu không thì cả thế giới biết bả là xác thủ luôn dòi =_=)
-------------------------
(Xin lỗi m.n nha..chương này đối thoại hơi nhiều cúi đầu)