-Cái gì? Thằng khốn đó là thằng nào vậy? Để tao giúp mày trả thù_An Nhi sau khi nghe Gia Hân kể hết mọi chuyện đã xảy ra với cô trong thời gian qua thì không khỏi tức giận, đứng dậy, đập tay xuống bàn một cái:"Bộp!" làm mọi người giật mình nhìn về phía bọn họ.
-Trời ơi mày ngồi xuống đi. Mọi người nhìn kìa_Gia Hân vội kéo An Nhi ngồi xuống, mắt e ngại nhìn mọi người xung quanh như muốn nói:"Xin lỗi!"
-Hừ cái thằng khốn đó dám làm vậy với bạn tao hả. Tức không chịu được. Thấy chưa tao nói rồi mày cứ hiền như vậy(hiền quá!) ngày nào cũng bị ăn hiếp cho coi. Chuyển trường cũng không nói với tao một tiếng nào đề tao qua tao bảo vệ mày. Được rồi bắt đầu từ hôm nay thằng nào con nào bắt nạt mày tao sẽ xử hết_An Nhi hùng hổ nói to làm mọi người lại thêm hoảng sợ.(Chị Nhi giang hồ wa' em hoảng!)
-Trời ơi mày điên hả, làm gì mà ghê vậy. Chuyện cũng qua rồi đừng bận tâm nữa_Gia Hân lại một lần nữa ngại ngùng nhìn về phía mọi người, thầm trách con bạn quá nóng tính, nhiễm phim kiếm hiệp rồi nổi máu anh hùng.
-Đúng đó với lại Hoàng Huy cũng xin lỗi Gia Hân rồi còn đến thăm Gia Ân nữa mà_Hương Mai cũng nói thêm vào mong con bạn hạ hỏa.
-Cái gì mà xin lỗi? Lừa gạt con người ta vậy mà nói một câu xin lỗi là được sao?_An Nhi cơn giận cũng đã giảm nhưng vẫn nói lí lẽ.
-Thôi được rồi, chuyện tao mà, qua lâu rồi đừng để ý nữa. Mày xem ảnh hưởng đến hình tượng quá đi. Từ lúc mày vào đây girl nào cũng nhìn mày hết á, hot boy phải giữ chuẩn mực cho hành động của mày hiểu không_Gia Hân cố tình nhấn mạnh hai chữ hot boy trêu chọc con bạn.
An Nhi quét mắt một lượt nhìn xung quanh, đúng thật là mấy đứa con gái cứ nhìn cô chằm chằm mắt nổi hình trái tim khiến cô không khỏi ớn lạnh:
-Trời da gà tao nổi hết rồi này. Cái bọn hám trai này ở đâu ra vậy?
-Ở trường tao á, ngày mai mày vào lớp tao đảm bảo bị vây không thở được luôn_Hương Mai vừa ăn viên chiên vừa cười.
-Đúng đúng. Trường tao có tứ đại mỹ nam thêm mày nữa là ngũ đại mỹ nam luôn rồi_Gia Hân cũng chọc thêm, tay múc một muỗng bắp xào cho vào miệng nhai.
-Trời thật là kinh khủng._An Nhi tưởng tượng viễn cảnh cả người bị một đám con gái bu quanh như ruồi thì không khỏi rùng mình.
-HaHa_Gia Hân và Hương Mai nhìn thấy biểu hiện "dễ thương" của con bạn thì đồng loạt nhìn nhau cười.
-Cười cái gì? Ngày mai tao sẽ tuyên bố Gia Hân là bạn gái của tao xem có đứa nào dám bám theo không_An Nhi cười đắc ý.
-Ê cái này không được à nha. Tao không có bị đồng tính à_Gia Hân phản đối.
-Mặc kệ. Tao cứ diễn với mày là không sợ nữa_An Nhi thản nhiên lấy hộp bắp xào về phía mình rồi ăn.
-Không được. Làm vậy khi nào tao cũng phải thân thiết với mày như con bệnh à_Gia Hân phản đối đồng thời giật lại hộp bắp của mình.
-Nếu vậy tao sẽ tung một bộ ảnh mà tao sưu tập được từ mày cho cả trường biết_An Nhi cười nham hiểm nói khiến Gia Hân xanh mặt.
-Ế, ảnh gì vậy nói tao nghe coi_Hương Mai tò mò quay sang hỏi.
-À là mấy bức ảnh rất thú vị nha. Chụp lúc Gia Hân còn nhỏ á..._An Nhi nói nửa chừng rồi quay sang nhìn Gia Hân
-Được được. Tao thua rồi. Cái con này phiền chết đi được_Gia Hân đành chấp nhận.
-Haha_An Nhi cười to.
-Ê còn chưa nói hết mà._Hương Mai buồn bực
-Thôi để khi nào rảh tao cho mày xem_An Nhi nói thầm vào tai Hương Mai khiến cô nàng mỉm cười thích thú. Rất tò mò nha. Ảnh nhỏ Hân chụp lúc nhỏ là ảnh gì mà không dám cho người ta xem?
-Mọi người tôi xin tuyên bố tôi là hoa đã có chủ. Bạn gái của tôi là Trịnh Gia Hân học lớp a_An Nhi đột nhiên đứng dậy nói to lại một lần nữa làm náo động cả khu ẩm thực. Gia Hân thì lắc đầu ngao ngán với nhỏ bạn thích công khai kiểu này. Cô cũng đành im lặng chứ biết sao được.
Còn Thiên Long ngồi cách đó không xa nghe thấy giọng nói hùng hồn của tên "con trai " kia thì tức giận đứng dậy nhanh chân đi về phía bàn của Gia Hân.(Chết rồi có bão lớn m.n mau di tán)
-Gia Hân là của tôi không ai được cướp lấy cô ấy!_Giọng nói bá đạo vang lên khiến An Nhi ngạc nhiên cùng khó chịu quay về phía người nói. Cả khu ẩm thực lại náo động cùng những lời bàn tán xôn xao và những ánh nhìn kinh ngạc chiếu về phía hai người con trai đang đứng đối diện nhau. Gia Hân cũng ngạc nhiên thầm nghĩ:"Anh ta điên rồi!"
An Nhi sững người khi thấy người con trai trước mặt quá sức thu hút bởi ngoại hình chuẩn và khuôn mặt có góc cạnh quá hoàn hảo nhưng vẫn bình tĩnh đánh giá anh ta và cất lời:
-Dựa vào đâu mà anh nói Gia Hân là của anh._An Nhi hai tay khoanh trước ngực, mặt đối mặt nhìn Thiên Long. Nếu cô đoán không nhầm thì người này đã bị nhỏ bạn cô làm cho rung động rồi.
-Nụ hôn đầu của cô ấy trao cho tôi, cô ấy đã từng ngủ ở phòng tôi,mặc áo của tôi, mang giày của tôi, mua sách cùng tôi, học cùng tôi, chơi cùng tôi, khóc cùng tôi, chia sẽ nỗi buồn cùng tôi, còn kể chuyện cười cho tôi nghe và vui vẻ cùng tôi. Sao nào? Nhiêu đó đủ chứng tỏ chưa?_Thiên Long nhếch mép.(Trời ơi anh ấy kể không sót một cái nào luôn. Thật pó tay) Mọi người kinh ngạc há hốc miệng trước lời nói của Thiên Long. Còn An Nhi thì nghi ngờ nhìn Gia Hân:
-Có thật không Gia Hân?
-Cái đó...Cái đó đúng là có xảy ra nhưng mà tao không có quan hệ gì với anh ta cả_Gia Hân ấp a ấp úng nói, mặt ngượng đến đỏ, không dám ngẩng đầu lên. An Nhi thầm chấn động nhìn con bạn thân thầm nghĩ:"Con này ghê thật!" Nhưng vẫn quay ra nhìn Thiên Long nói tiếp:
-Nếu vậy chỉ còn cách thi đấu cùng nhau để phân thắng bại. Người thắng đương nhiên sẽ được làm bạn trai của Gia Hân
-Vậy thi cái gì?_Thiên Long nhếch môi thầm đánh giá An Nhi:"Cậu ta lùn hơn mình, gầy hơn mình, giọng nói chẳng nam tính, xấu hơn mình, hừ dám thách đấu với mình sao? Còn lâu mới thắng"(Ơ cái anh này nhìn ngừi tar ghê z? Ngừi tar là kon gái làm sao men = ah dc)
-Tham gia trò chơi truy tìm khó báu đi_Gia Bảo không biết ở đâu nhảy vào đưa ra ý kiến.
-Được. Anh thấy sao?_An Nhi cũng chẳng biết gì thôi thì có trò gì chơi trò đó. Cô thử một lần đấu với tên này xem hắn có xứng với Gia Hân của cô không(Lại thêm chị này nữa. Bạn chị chắc j đã xứng vs ngừi tar)
-Không có ý kiến_Thiên Long cũng đồng ý
-Vậy thì tôi với Hương Mai một đội còn anh với Gia Hân một đội_An Nhi nở một nụ cười gian, trong lòng thầm nghĩ:"Để xem anh phối hợp với con nhỏ ngốc đó như thế nào? Haha thua tôi là cái chắc!"
-Không tồi!_Thiên Long khóe môi lại cong lên, tiến về phía Gia Hân đang còn ngây ngốc nhìn An Nhi.
Gia Hân không biết phải nói gì với An Nhi nữa. Cô còn chưa đồng ý cơ mà. Còn đang chẳng biết làm sao thì tiếng của Gia Bảo lại vang lên:
-Vậy mọi người cùng nhau tập trung ở phía bên kia, nơi bắt đầu trận đấu, hai đội chơi bắt đầu vào vị trí đi.
Gia Hân bực mình nhìn về phía Gia Bảo. Anh ta đang kiếm người chơi đây mà. Có cần phải làm đến vậy không trời? Thật buồn cười. Kho báu từ khi nào đã chuyển sang thành cái chức bạn trai của cô vậy? Hơ? Lại chuyện gì nữa đây? Mọi người bắt đầu tập trung theo lời của Gia Bảo vậy là mấy khu trò chơi khác cùng khu ẩm thực đều trống không. Hội chợ của trường sao lại biến thành như vậy? Gia Hân kinh ngạc nhìn mọi thứ xung quanh mà không hề hay biết có một bàn tay ấm áp đang nắm chặt lấy tay cô dắt đi về phía khu trò chơi của lớp a.