Hể? Ngươi Không Phải Là Cẩu Sao?

chương 3

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

"Đệ mau thả ta xuống, bị xách như thế còn ra thể thống gì, mau thả ta ra, ta còn phải đi thăm đồ đệ a"

Hàn Diệp ở trên tay Tống Minh mà giãy giụa, Tống Minh vờ như không nghe lời y, vẫn tiếp tục hiên ngang xách người đem về phòng

Đệ tử trong môn phái nhìn cảnh này cũng không lạ gì, nhị trưởng lão một ngày không xách đại trưởng lão đi mới là lạ a, vì thế chỉ cúi đầu chào rồi ngó lơ

"Bịch"

Hàn Diệp bị Tống Minh không thương tiếc ném lên giường

"Oái...đệ dám..."

Hàn Diệp xoa cái eo già của mình trừng mắt nhìn hắn, cái tên này không biết thương hoa tiếc ngọc là gì à?

"Hừ"

Tức giận không thèm để ý đến hắn, y liền đứng dậy muốn rời đi lập tức bị túm lại và ném về giường

"Đệ..."

"Đi đâu?"

Tống Minh nhàn nhạt lên tiếng, ánh mắt sắt bén quét qua người y khiến y không tự chủ rùng mình một cái, không được dù gì cũng là sư huynh y không thể bị yếu thế

"Ta đi thăm Phong nhi"

Hàn Diệp chu chu môi lên nói, tiếc thay bộ dạng đáng yêu lại không hề làm Tống Minh xiêu lòng, hắn lạnh nhạt quăng ra một câu

"Nó có các đệ tử khác lo, không cần huynh quản"

"Ta....đệ...đệ làm gì?"

Hàn Diệp chậm rãi lùi về sau, ánh mắt kiêng dè nhìn nam nhân phía trước đang càng ngày áp sát vào mình

"Huynh hồi nãy ôm người khác rất thoải mái nhỉ?"

Tống Minh mỉm cười nói với y, cảm giác lành lạnh ở sống lưng khiến y kinh sợ nuốt nước bọt

"Ực...nó là đồ đệ ta, tại sao lại không được ôm?"

"Hử?"

Tống Minh híp mắt nhìn y, Hàn Diệp có cảm giác mình không xong rồi, liền ba chân bốn cẳng muốn chạy ra, nhận được ý đồ của y hắn liền túm chân y lại

"Không phải chỉ là ôm thôi sao, được rồi ta cho huynh ôm"

Nói xong liền đè y xuống

"Đừng...đừng mà..."

Tuệ Phong nhẹ nhàng đẩy cửa phòng, bước qua bậc cửa y âm thầm đánh giá xung quanh, phòng không tôi, rất sạch sẽ, ngăn nắp

Y bế cục bông đặt nó lên giường của mình sau đó cố gắng nhớ chỗ để y phục ở đâu rồi tiến lại đó

DÀNH CHO BẠN

Trải nghiệm game bài uy tín, chơi ít thắng nhiều. Đăng ký +79k

Thêm...

384

96

128

Y lấy y phục được coi như là đồng phục của môn phái và đi ra sau tấm bình phong tắm rửa

Một lúc sau, tiếng nước róc rách vang lên khiến cục bông đang ngủ trên giường cũng dần dần tỉnh giấc

Nó mở đôi mắt đỏ lên nhìn xung quanh, ban đầu Tuệ Phong thấy màu mắt của nó cũng rất sửng sốt nhưng nghĩ thế giới này thì gì chả có, ngay cả màu mắt của y hiện tại cũng là màu tím thạch anh thì chắc màu mắt của cục bông cũng chẳng có gì lạ, dù sao nhìn cũng rất đẹp

Cục bông đưa đôi chân nhỏ nhảy xuống giường bắt đầu đi xung quanh trong phòng, nhìn qua bức bình phong thấy có bóng người trong đó, biết là y nên nó lưỡng lự có nên qua đó hay không

Đang suy nghĩ thì bị tiếng gọi của Tuệ Phong đánh tĩnh

"Cục bông, vào đây"

Lúc đang tắm, y nghe tiếng động ở ngoài biết rằng cục bông đã tĩnh, dù sao lăn lộn ở ngoài mấy ngày người nó cũng bẩn không ít nên y quyết định tắm cho nó

Cục bông sau khi nghe lời nói của y liền vui vẻ vẫy đuôi đi vào

Vừa vào đã thấy Tuệ Phong y phục chỉnh tề, chỉ là lúc vừa nhìn thấy y hình như nó có chút ngẩn người

Tuệ Phong một thân lam y nhẹ nhàng thanh cao, màu lam lại càng tôn lên làn da trắng hồng của y, thắt lưng đeo một miếng ngọc đưa qua đưa lại nhịp theo từng chuyển động của y, mái tóc đen dài buông xõa, phía trên tóc còn đọng lại vài giọt nước, nhìn y không khác gì tiên giáng trần

"Còn không mau lại đây"

Thấy cục bông vẫn còn đứng ngơ ở đó, Tuệ Phong lên tiếng hối thúc

Cục bông nghe y gọi thì bừng tĩnh, bốn chân nhanh nhẹn đi tới cạ đầu vào chân y, chưa kịp cạ thì đã bị y túm gáy ném vào thùng nước nhỏ kế bên

Cục bông gặp nước vùng vẫy muốn thoát ra liền bị y nhấn đầu trở lại, còn không quên đe dọa

"Mày mà không tắm sạch thì tối ra ngoài mà ngủ, đừng có mơ mà nằm chung với tao"

Cục bông nghe thế thì sức vùng vẫy cũng không còn, ỉu xìu để y tắm cho mình

Tuệ Phong thấy nó ngoan ngoãn như thế thì nhoẻn miệng cười, đấu với ta? Còn khuya

Tuệ Phong biết thừa là nó không muốn ngủ ngoài, mấy ngày trước ở trong hang động, không hiểu lý do gì nó nhất quyết đòi ngủ chung với y, dù quăng ra ngoài bao nhiêu lần cũng không được, lúc đầu y nghĩ có phải là nó có âm mưu không nhưng nghĩ lại một tiểu cẩu thì có thể có âm mưu gì a, là y suy nghĩ quá nhiều rồi

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio