Đáng lẽ Thượng Khả sẽ xin nghỉ phép để đi thăm Mẫu phụ một chút, kết quả khi Mẫu phụ biết được tin tức, quyết đoán không cho cậu trở về, bên ngoài có rất nhiều phóng viên đang ngồi chờ ở đó, đơn giản là vì muốn xác nhận tin tức về tình trạng thân thể trước mắt của cậu có đủ tư cách gia nhập vào quân đoàn hay không.
Vốn dĩ ảnh hưởng của chuyện này không đến mức lớn như vậy, vì đãi ngộ của đế quốc dành cho anh hùng vẫn rất tôn trọng và lễ độ, cho dù Thượng Khả thật sự không thể nhập ngũ đi nữa thì cũng có thể phân phối làm một chức quan nhàn tản, hưởng thụ đãi ngộ đặc biệt. Thật ra thì chuyện này cũng là chuyện mà quan cấp cao trên thích nghe ngóng, đem Thượng Khả đắp nặn thành một vị anh hùng đầy bi kịch, không có việc gì thì lại cầm ra để khích lệ sĩ khí một chút, so với việc cho cậu ra chiến trường chịu chết có giá trị hơn nhiều.
Sau khi xem báo cáo khám và chữa bệnh của Fillmore, không ai tin rằng cậu vẫn có thể tham gia chiến đấu. Nếu cậu ở trên chiến trường hy sinh vô nghĩa, sẽ khiến cho danh hiệu “Anh hùng” của cậu lưu lại vết nhơ. Vì quốc gia mà hy sinh nhận được quang vinh, nhưng vẫn phải xem xét đếm thực lực cá nhân. Khi đã biết rõ thân thể của mình lâm vào tình huống bị thương nghiêm trọng mà vẫn muốn cậy mạnh, đến khi xong việc thì tất nhiên sẽ bị úp lên đầu ô danh “Không biết tự lượng sức mình”.
Đối với gia tộc Hi Duy mà nói, nếu Fillmore xuất ngũ thì đây cũng là một lựa chọn không tồi, tuy rằng không thể tiếp tục kiến công lập nghiệp, nhưng ít nhất vẫn mang vinh dự trong người, có thể đề cao danh vọng sự nghiệp gia tộc. Nhưng Thượng Khả vẫn lựa chọn nhập ngũ, quyết định này cho dù là các quan cấp cao của đế quốc hay là gia tộc Hi Duy đều rất bất mãn.
Cho nên, đối với tin tức mà các phóng viên đưa lên hay là đánh giá của dân chúng, cả hai bên đều mặc kệ. Khảm Văn càng khoa trương tuyên truyền với bên ngoài rằng mình đã khổ công khuyên ngăn nhưng không có kết quả, con trai vẫn kiên quyết phải vì quốc gia mà ra sức, làm cha của nó, chỉ có cách là ủng hộ gì gì đó, đánh ra một lá bài tình cảm lớn, hoàn toàn không để bụng nếu làm như vậy có tạo ra ảnh hưởng hay áp lực nào cho con mình hay không.
Đáng lẽ thì sự kiện anh hùng đã được kết thúc viên mãn, nhưng bởi vì ngoại giới cứ lăng xê lên không ngừng nên đã bị mọi người chú ý rộng rãi. Lực chú ý của dân chúng bắt đầu từ sự khen ngợi đối với anh hùng dần dần chuyển thành bán tán vấn đề cậu có tư cách gia nhập vào quân đoàn hay không, hay là cậu có năng lực chiến đấu với Trùng tộc hay không, lúc chiến đấu sẽ có biểu hiện như thế nào vân vân...
Nếu sau này trong lúc chiến đấu Thượng Khả biểu hiện không tốt, vậy thì những vinh dự mà trước kia đã tích góp sẽ suy giảm lớn. Việc này có ý nghĩa rằng cậu chỉ được phép làm tốt hơn người khác, nếu không thì cho dù có hy sinh, cũng chỉ sẽ làm người ta thổn thức vài tiếng thôi. Bởi vì đây là thời đại chiến tranh, lớp lớp anh hùng xuất hiện, không phải chỉ có một mình Thượng Khả mới đáng giá để tưởng niệm.
Có thể nói quyết định tòng quân của Thượng Khả đã đem chính cậu đặt vào hoàn cảnh chỉ có thể tiến chứ không thể lui, thậm chí còn không có ai ủng hộ. Nhưng cậu cũng hết cách rồi, nhiệm vụ đưa ra là trong vòng mười năm thăng chức đại tá, nếu không tòng quân để tích lũy quân công, thì khẳng định nhiệm vụ sẽ thất bại. Có điều kiện muốn thăng, không có điều kiện thì vẫn phải thăng.
Cuộc trò chuyện của Thượng Khả và Mẫu phụ kết thúc, không dám ở bên ngoài lâu nên quay trở về doanh trại huấn luyện, một lần nữa bắt đầu sinh hoạt gian khổ mà buồn tẻ của mình, cơ hồ là đoạn tuyệt quan hệ với ngoại giới.
Việc đáng cao hứng chính là từ sau trận đấu so tài kia, thì số người khiêu khích Thượng Khả đã giảm đi. Hơn nữa ngày qua ngày cậu vẫn kiên trì huấn luyện, dần dần đạt được tán thành của mọi người. Dưới ảnh hưởng của cậu, sĩ khí trong doanh trại huấn luyện đột nhiên tăng vọt dị thường, xuất hiện một đám hán tử sục sôi như được bơm máu gà.
Hai tháng sau, biên cảnh đông nam báo nguy hiểm, Rhine lập tức mang theo quân đoàn lao tới chiến trường.
Trên tinh cầu Emma tràn lan Trùng tộc, chủng loại phong phú, hơn nữa sức sinh sản cực mạnh, giết mãi không hết, nhân loại thậm chí từng mấy lần thiếu chút nữa đã diệt vong bởi vì trùng triều mãnh liệt. Mãi cho đến khi nhân loại phát triển lớn mạnh, trình độ khoa học kỹ thuật được đề cao, dần dần mới có thực lực và địa vị ngang hàng với Trùng tộc.
Nhưng Trùng tộc vẫn chiếm cứ một phần hai diện tích đại lục trên tinh cầu, tuy rằng không phải tất cả Trùng tộc đều có tính công kích, nhưng Trùng tộc nguy hiểm thì không ít hơn trăm loại.
Thượng Khả ở thành Vias gặp được Phụ trùng, tính nguy hiểm cũng không phải cao, chỉ là bởi vì điện từ mà trùng dẫn phát kết hợp với trùng sa phong bạo, cắt đứt giao thông, không thể tiếp viện, mới có thể xuất hiện thương vong lớn như vậy.
Lần này ở biên cảnh đông nam xuất hiện ba loại Trùng tộc chủ lực, một là Phụ trùng với số lượng nhiều nhất, hai là Giáp trùng với kĩ năng phóng ra mũi tên gai nhọn, ba là Phi trùng có năng lực bay và hình thể lớn.
Lúc quân đội của Rhine đến đại quân Trùng tộc đã vây chật kín Già La Nam Thành như nêm cối, bọn họ chỉ có thể tạm thời đóng quân ở Già La Đông Thành, chuẩn bị cứu viện.
Đây là chiến trường trọng yếu của Đế quốc, Rhine và Thượng Khả ở biên cảnh đông nam đều bị chú mục. Hai người một là tướng quân trẻ tuổi nhất đế quốc, một là tân anh hùng mang vết thương tham gia chiến đấu, dân chúng cả nước đều đang chú ý tình huống chiến đấu của bọn họ
Trên mạng xuất hiện vô số tiên đoán, lấy ánh mắt chuyên nghiệp thảo luận chiến cuộc, mọi thuyết đều xôn xao, đa số mọi người nghĩ rằng trận chiến này có Rhine chỉ huy thì tất nhiên sẽ lấy được thắng lợi, điểm này không thể nghi ngờ, nhưng mọi người đều suy đoán Thượng Khả sẽ không tham gia tác chiến.
Nhưng ngược lại Thượng Khả chẳng những tham gia tác chiến, mà lại còn có được chiến công xa xỉ.
Tham khảo kinh nghiệm chiến đấu ở thành Vias, Thượng Khả dưới sự trợ giúp của đồng đội bắt được mẫu hoàng Phụ trùng, đem nó ghim trên lưng của một con Phi trùng, còn hảo tâm mà cho nó bộ một bộ hộ giáp, sau đó tập trung sức mạnh công kích con Phi trùng này, đánh đến khi nó chạy trốn khắp nơi khiến cho đại quân Phụ trùng bị ảnh hưởng.
Con Phi trùng bị đánh đuổi kia nội tâm cuồng bạo: Dựa vào cái huần hoè gì mà lại đuổi theo đánh lão tử!
Nhóm Phụ trùng muốn nghĩ cách cứu viện mẫu hoàng cũng bực bội: Tên Phi trùng lớn kia, mau thả mẫu hoàng của tụi tao ra, nếu không thì chúng tao sẽ tạo phản, đừng có trách nha!
Phi trùng lớn: Đệch, đánh giặc mà còn mang theo cái gì? Mẫu hoàng? Chuẩn bị để giao phối mọi lúc mọi nơi hả? Khó trách mấy ngàn năm nay các mày đều là cái dạng XX này, tăng số lượng chứ không tăng chỉ số thông minh!
Phụ trùng: Đm con trym sâu kia! Body lớn thì hay lắm sao, biết bay thì hay lắm sao? Có bản lĩnh thì xuống đây, xem ai giết chết ai!
……
Nhóm Trùng tộc nháo loạn vui vẻ vô cùng, nhân loại cũng đánh đấm vui vẻ vô cùng.
Chỉ số thông minh của Trùng tộc không cao, đây cũng là một trong những nguyên nhân mà nhân loại có thể chống lại đại quân Trùng tộc khổng lồ. Dồn chúng nó vào thế hỗn loạn, nhân loại hỏa lực sung túc chiến đấu liên tục mấy giờ, hầu như không có thương vong đáng kể.
Mà chiêu nham hiểm này là do Thượng Khả nghĩ ra, Rhine không chút khách khí mà tặng công đầu cho cậu. Chờ cậu chiến đấu trở về, đứng trước mặt mọi người cho cậu một cái ôm thật lớn, thuận tiện dùng tin tức tố làm “Lễ rửa tội” cho cậu từ trong ra ngoài một phen.
Nhưng nếu muốn tiêu diệt hết sâu, giải vây cho Già La Nam Thành thì không phải là việc dễ dàng. Tuy rằng lực lượng Phụ trùng đã suy yếu, nhưng Giáp trùng và các Phi trùng khác thì chiến lực vẫn không tổn hao gì.
Vì thế trên mạng lại bắt đầu hứng thú bừng bừng mà thảo luận về việc khi nào bọn họ có thể giải vây cho Nam Thành, có người đoán ít nhất là ba tháng, có người tương đối lạc quan, cho rằng chỉ cần hai tháng là đủ rồi.
Ai biết lần này lại vượt xa dự kiến của mọi người, Rhine không lựa chọn tiến công từ phần ngoài mà là dẫn dắt một đội ngũ nhỏ và vật tư, phá vỡ một thông đạo, trực tiếp vọt vào Nam Thành, đóng giữ phòng tuyến, phòng thủ ở hai khu vực cùng phối hợp, phát động giáp công với Trùng tộc.
Một tháng sau, bọn họ không chỉ giải trừ nguy cơ cho Nam Thành, mà đại quân Trùng tộc cũng bị quét sạch. Thương vong của trận chiến không đến ngàn người, coi như là một trận đại thắng.
Hai tháng sau, Rhine mang theo quân đoàn vinh quang trở về, nghỉ ngơi chỉnh đốn quân lực, thống kê quân công.
Lúc trên mạng quân đội công bố Thượng Khả đạt được quân công nhất đẳng, tất cả mọi người đều ngây dại. Cậu ta làm gì mà lại có thể đạt được quân công nhất đẳng? Phải biết rằng trong thời kì chiến tranh, quân sĩ đạt được quân công nhất đẳng không đến mười người, một Thượng Khả thực lực đã suy giảm mà cũng có thể nằm trong số đó?
Đối mặt với sự nghi ngờ của ngoại giới, trên mạng lại công bố vài đoạn video chiến đấu. Khi mọi người người nhìn thấy Thượng Khả xuất hiện ở trận chiến đầu tiên đều tỏ vẻ kinh ngạc. Sau đó càng mở rộng tầm mắt với những kỹ năng chiến đấu mà cậu sử dụng.
Lần trước ở thành Vias là một trận chiến suy sút, phải dựa vào thể năng và ý chí của bản thân, kỹ thuật chiến đấu cũng không có chỗ để phát huy. Nhưng lần lại khác, cậu có hậu viên cường đại giúp đỡ, có thể sảng khoái mà chiến đấu, kỹ thuật chiến đấu tự nhiên cũng tỏa sáng rực rỡ, trở thành một trong những điểm cộng trong trận chiến.
Lúc mà tất cả mọi người không xem trọng, cậu dứt khoát lựa chọn trở lại quân đội; lúc cơ năng của thân thể bị tổn thương nghiêm trọng, cậu lại dùng kỹ thuật chiến đấu cao siêu bù đắp vào nơi mà mình thiếu; cậu dựa vào năng lực của bản thân làm cho tất cả những người nghi ngờ mình phải câm miệng.
Chính miệng nguyên soái đế quốc - Khải Minh Uy đánh giá rằng: “Không phải tất cả chiến sĩ đều có thể trở thành cường giả, cũng không phải tất cả cường giả đều có thể trở thành anh hùng.” Nghị lực và sự kiên trì, cùng với niềm tin mãnh liệt, đều là điều kiện quan trọng ắt không thể thiếu.
Nếu nói trận chiến đầu tiên làm cậu trở thành anh hùng ngăn cơn sóng dữ nhưng lại ẩn chứa sắc thái bi kịch, vậy thì trận chiến thứ hai, lại đẩy cậu đến một tầm cao mới.
Hai chiến đặt danh hiệu “Tân nhân vương”, trở thành nhân vật được xuất hiện với tần suất cao trong nửa năm nay, còn được xếp vào danh sách người được nhiều Beta và Omega lựa chọn làm bạn lữ nhất. Cái gia tộc luôn thờ ơ với cậu cũng bắt đầu trở nên ân cần, mỗi ngày thăm hỏi không ngừng.
Vì muốn thanh tịnh, thuận tiện giảm bớt mệt nhọc, Thượng Khả muốn nghỉ ngơi mấy ngày thật tốt, dưỡng đủ tinh thần để chuẩn bị nghênh đón chiến tranh bất cứ lúc nào cũng có thể xảy ra.
Cậu đặt một gian phòng trong khách sạn xa hoa, mới vừa tắm huân hương làm thoải mái cơ thể xong thì nghe được tiếng gõ cửa từ bên ngoài truyền đến.
“Ryan?” Thượng Khả nhìn thấy người tới, vẻ mặt kinh ngạc.
Ánh mắt Ryan như nước, thấp giọng nói: “Phil, em có chuyện muốn nói với anh.”
Thượng Khả do dự một chút, mời cậu ta vào, đồng thời nói: “Đã trễ thế này, một mình em ở bên ngoài không an toàn, đợi anh thay đồ xong sẽ đưa em về……”
Nói đến một nửa, đột nhiên phát hiện trong không khí xuất hiện một cỗ hơi thở dị thường. Thượng Khả quay đầu lại nhìn về phía Ryan, trợn mắt há hốc mồm. Cái tên Omega này nửa đêm chạy đến phòng cậu là để phát tình với cậu hả?
“Em, em làm gì vậy?” Thanh âm Thượng Khả cứng đờ hỏi.
Ryan liếc mắt đưa tình mà nhìn cậu: “Phil, em muốn làm Omega của anh.”
Vẻ mặt Thượng Khả ngốc bức: “……”
Bởi vì số lượng Omega thưa thớt, lại phải chịu trách nhiệm sinh dục, cho tới nay đều được bảo hộ cẩn thận. Nhưng bọn họ cũng có việc bất đắc dĩ riêng, làm Omega, căn bản không thể kháng cự Alpha, đặc biệt là những quý tộc có thân phận có địa vị. Tuy rằng Omega có rất nhiều người theo đuổi, nhưng bọn họ cũng không thể hoàn toàn nắm giữ tương lai của bản thân mình. Cho nên rất nhiều Omega trước khi bị dấu hiệu sẽ chủ động lựa chọn đối tượng mà mình thích, tránh cho việc trở thành vật hi sinh trong việc tranh đấu quyền quý.
Phân vân giữa Zeca và Fillmore mãi đến khi trận chiến này kết thúc, Fillmore vinh quang trở về, cậu ta mới hạ quyết tâm, lựa chọn cậu làm bạn lữ của mình. So với Zeca hoa tâm phong lưu, khó có thể nắm giữ thì Fillmore si tình luôn nỗ lực tiến tới rõ ràng là đối tượng tốt hơn.
Thượng Khả đối với tình cảnh của Omega vẫn tương đối lý giải, nhưng việc này không đại biểu cho việc cậu phải tiếp nhận nha!
Tin tức tố của Omega tràn ngập toàn bộ căn phòng, thân thể Thượng Khả trở nên khô nóng, dục vọng điên cuồng dâng lên. Nhìn trên Ryan dụ người đang ngồi trên giường, Thượng Khả cộp cộp cộp, thối lui đến góc tường. Nhưng dục vọng bên trong cơ thể cậu không ổn định nổi, ngược lại càng thêm mãnh liệt.
Mắt thấy Ryan đôi mắt mê ly đi về chỗ mình, cậu tựa như nhìn thấy mãnh thú hồng thuỷ mà kêu to trong lòng: Đừng đến đây! Sau đó nhanh chóng chạy đến của phòng mở cửa ra, đầu đâm vào lòng ngực của một người.
Ngẩng đầu nhìn lại thấy Rhine! Hắn không đi tham gia Khánh Công Yến, mà chạy đến đây làm gì? Còn mang theo một chai rượu vang đỏ?
Thượng Khả lui về phía sau một bước, không chút nghĩ ngợi chuẩn bị đóng cửa lại. So với Ryan, chỉ số nguy hiểm của Rhine rõ ràng là cao hơn rất nhiều.
Nhưng Rhine sao lại có thể cho câu có cơ hội đóng cửa? Bước nhanh đá văng cửa ra, đi vào giữa phòng, nhìn thấy Ryan đang phát tình, sắc mặt trầm xuống, sau đó thân hình chợt lóe, đánh xỉu Ryan, một phen đẩy mạnh vào tủ quần áo.
Làm xong tất cả, ánh mắt sắc bén của Rhine phóng thẳng đến Thượng Khả. Cậu vừa mới tắm xong, trên người chỉ mặc một cái áo tắm dài to rộng, tản ra hương thơm từ sữa tắm, làn da trắng nõn bởi vì động tình mà hơi hơi phiếm hồng, ánh mắt bịt kín một tầng sương mù, đôi môi thủy nhuận ướt át, hơi hơi mở ra, tựa như mời gọi.
Sao Rhine có thể cự tuyệt lời mời như thế được? Không nói hai lời liền đem Thượng Khả áp đảo trên giường.
Dưới ảnh hưởng tin tức tố của Omega kích thích, trong nháy mắt khi đôi môi của hai người tiếp xúc chiến hỏa được châm ngòi. Tựa như hai con dã thú, điên cuồng cắn xé lẫn nhau.
Thượng Khả cho dù vẫn còn một phần lý trí, nhưng thân thể thành thục và dục vọng, đều khiến cậu khó có thể khống chế.
Không, không được!
Thượng Khả nỗ lực muốn thoát ra, nhưng mỗi lần đều bị Rhine cường ngạnh áp chế.
“Rhine, anh đã nói,” Thượng Khả thiếu oxi nói, “Đã nói sẽ chờ đến lúc tôi mạnh hơn.”
“Đó là dưới tình huống em không câu đáp những người khác.” Rhine kéo cánh tay cậu đè ở đỉnh đầu, ánh mắt như muốn ăn người.
Thân thể của Thượng Khả so với mấy tháng trước càng thêm rắn chắc, vân da đều đều, không có một tia sẹo lồi. Hai chân thon dài hữu lực, cặp mông đầy đặn co dãn thật tốt.
Khi mà Rhine chuẩn bị nghiên cứu để thâm nhập vào, Thượng Khả đột nhiên kẹp lấy eo hắn, dùng sức uốn người, đem hắn đè dưới thân. Nhưng vẫn chưa ngồi ổn thì lại bị một trận trời đất quay cuồng đè ép trở về.
Rhine đè cậu trở lại, căng hai chân cậu ra, một cỗ hơi thở khổng lồ xoay quanh mà lan tràn trên người.
“Ưm……” Mồ hôi Thượng Khả đầm đìa, trong miệng phát ra tiếng than nhẹ, đồng thời phóng thích tin tức tố của mình kháng cự sự xâm lược của đối phương.
Đệch, một giây trước là Omega hiến thân cho cậu, một giây sau lại biến thành cậu hiến thân cho người khác!
Lúc hai dòng hơi thở của Alpha va chạm vào nhau, tin tức tố Omega trong không khí cũng càng ngày càng nùng liệt, tựa như chất xúc tác, thúc đẩy dục vọng lan tràn.
Ý thức của Thượng Khả dần dần hỗn độn, cực lực muốn phát tiết, lại bị nam nhân đè trên người gắt gao áp chế.
Lúc mà nam nhân kia xâm nhập vào, Thượng Khả biết mình xong rồi, cuối cùng vẫn không thể bảo vệ phòng tuyến.
Theo dục vọng mãnh liệt mà đến, Thượng Khả không chống cự nữa, bị Rhine kéo vào vũng sâu địa chấn dây dưa……
Cầu cho Ryan đang nằm trong tủ quần áo không để lại bóng ma tâm lý
Tác giả có lời muốn nói: Sau khi đi vào thế giới này, luôn nghĩ đến việc lái xe là sao ta........