Hệ Thống Bá Đạo Cực Phẩm

chương 76: cứu người

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Yasuo xuất hiện, chỉ có Hiểu Lan vẫn miệt mài tu luyện, Lạc Tuyết cùng Tịnh Thủy hẳn đã ra ngoài.

Không làm phiền nàng, hắn để lại một chút đan dược rồi biến mất.

- Má nó...tên này làm nhầm ngành thì phải....

Đứng trước cái cổng to chà bá, hoành tráng hết chỗ chê Địa Phủ hai chữ sơn son thếp vàng uốn lượn....

Cổng Địa Phủ làm như cổng chào không bằng. Không nghĩ tên mập kia có thiên phú làm du lịch vậy!!!

Mà hắn vừa xuất hiện, một thân ảnh mập mạp khác cũng vọt lẹ ra.

Người cúi khum khum nói chuyện

- Đại nhân, không biết ngài là tới chơi hay là có chuyện???

" Mi thính vãi nồi!!!". Đó là đánh giá giành cho tên này.

Xong hắn cũng gật đầu trả lời...

- Cả hai...

Diêm vương nhưng khựng lại rồi nhanh chóng phản ứng....

- Mời đại nhân....

Càng đi với tên này, hắn càng cảm thấy.....tên mập đúng làm trái ngành mọe rồi.

Giới thiệu quảng bá cứ gọi là....

Xong hắn nói là thật, xấu bảo xấu, đẹp bảo đẹp.

Xấu thì đập đi xây lại... Đẹp ngay.

Vậy nên, Địa Phủ cũng chẳng như hắn tưởng tượng.

Tất cả đều được qui hoạch đâu ra đó, rất thuận mắt.

Yasuo vào việc chính

- Ở đâu nhiều tà hồn nhất???

- Dạ...

Diêm vương dẫn hắn tới một con sông mà bên trong nó sền sệt như chất lỏng trôi nổi, chìm đắm trong đó là những linh hồn không tài nào thoát ra được.

Bọn chúng cứ như vậy, đến khi nào tan biến thành những chất sền sệt kia mới thôi.

Hắn ném cây Katana ra giữa dòng.

Thanh kiếm không ngừng hấp thụ những linh hồn đang kêu thét muốn trốn thoát...

- Cứ vậy đi.... Dạo này có chuyện gì nóng kể ta nghe???

Diêm vương đang trố mắt nhìn thanh kiếm tỉnh lại, dẫn hắn rời đi chỗ khác tiếp tục.

- Đại nhân, trải qua kì đại chiến lần vừa rồi, chết có hơi nhiều... Mà chủ yếu là do nữ!!!!

- Hai người thôi???

- Đúng vậy.....còn có....

- Có cái gì???

Hắn ngạc nhiên hỏi.

- Tiểu thần so khí tức với ngài, có một chút giống, dù là rất ít nhưng quả thực rất giống...

- Hẳn là các nàng!!! Sao nữa.... Các nàng đã làm gì???

Hắn hứng thú, không biết thế giới này bị các nàng quậy thành dạng gì...

- .... Đại nhân....thuộc hạ cho biết, hai người đại chiến với vị thần khác, bất khả chiến bại.... Nhưng.....

- Nhưng sao...

Nhìn Diêm vương ngập ngừng làm hắn thấy không ổn, vội hỏi...

- Theo như vài linh hồn kí ức, hai người bị áp chế, phong ấn tại Thiên Luân sơn....

- Cái......( con đimeno)

Yasuo nổi cáu, vậy mà có kẻ dám động đến nàng....đã vậy, đây lại là thế giới của hắn...

Uy áp thả ra, chỉ thiếu chút muốn bóp nát Diêm vương, chết không kịp ngáp!

May mà hắn vẫn còn chú ý xung quanh đấy, vội kìm lại con giận.

Quăng cho Diêm vương lọ đan dược.

- Ngươi trước hết tìm kiếm, những kẻ nào tham dự, càng đầy đủ càng tốt!!! Ta tự giải quyết một lượt!!!

Thanh Katana về nơi tay, hắn biến mất ngay trước mắt Diêm vương.

Cảm nhận chính xác vị trí hai nàng, hắn không do dự một kiếm thẳng một đường dẫn tới nơi phong ấn.

Hai người nữ nhân bị xiềng xích còn to hơn cả thân mình các nàng trói lấy, bị treo lên giữa không trung.

Bên dưới là đồ án vòng tròn liên tục xoay chuyển, kìm giữ những sợi xích giữ hai người, một phần phân tán sức mạnh do hai người tỏa ra.

Nếu chú ý hơn, còn có một tòa trận pháp khác, bao phủ kín ngọn núi này.

Vậy nên, dù hai người gắng gượng đến đâu cũng sẽ như muỗi rung một cái mạng nhện khổng lồ.

Thanh Katana chém ra mấy đường kiếm khí sắc ngọt, cắt sợi xích to lớn kia.

Động tĩnh lớn như vậy cũng đủ làm hai người tỉnh lại...

- Yasuo!!!

- Chút nữa liền nói!!!

Hắn vung kiếm cắt đi toàn bộ số xích, còn cái trận pháp bên dưới, hắn chẳng thèm quan tâm!!!

Đỡ lấy hai nàng, lắc mình, hắn xuất hiện ở bên ngoài núi vung kiếm chém thêm mấy đường cho bõ tức rồi mới đi.

Rắc....

Rắc...rắc.....

Rắc....rắc....rắc...

Cả dãy núi sụp đổ xuống...

Từ nay làm gì còn Thiên Luân sơn.

- Báo.......báo.....cấp b....báo.......ba....báo......

Một tên bịt mặt chạy chối chết, thở không ra hơi, gào lên như thằng ngáo cần...

- Chuyện gì???

Một tên khác sốc cổ hắn lên như túm cổ một con gà vậy....

- Thiên.....Thuê....Thiên......

- Thiên thiên cái đéo gì???

Tên kia lắc đầu nguây nguẩy, mồm há hốc... Cố dặn từng chữ......

- Thiên......thiên....Thiên Luân sơn.....sụp đổ rồi!!!

Nói xong thì thằng này lăn đùng ra chết...

- Có thế thôi mà...... Á.......

Nghe xong thì hắn lại giật mình như không tin vào tai mình, nhưng xác tên kia vẫn còn đây....

Và lại đến lượt thằng này phê cỏ gào thét như điên....

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio