Hệ Thống: Bàn Tay Vàng Nổ Mạnh

chương 57

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

“Hôm nay Lâm Tuyết ra viện, sau này muốn theo dõi liền khó khăn rất nhiều!” Sáng sớm thức dậy liền nhìn đến hộ sĩ hỗ trợ Lâm Tuyết thu dọn đồ đạc, Lý Giai nhíu mày gặm bánh mì than thở.

Hiện tại vẫn chưa biết Lâm Tuyết như thế nào người đã bắt đầu chạy.

“Không cần phải lo những chuyện không thuộc phận sự của chính mình!” Lệ quỷ cười hì hì cảnh báo.

Đừng nhìn hiện tại bọn họ đứng chung một phòng chung sống vui vẻ nhưng Lý Giai cùng Ngạ quỷ thực chất là không giống nhau. Ngạ quỷ theo dõi người là hợp pháp, có giấy chứng nhận, Lý Giai theo dõi người là phạm pháp, cần phải ngồi tù!

“Mấy người các người luôn thích qua cầu rút ván như vậy sao?”

Lý Giai không vui trừng mắt nhìn Lệ quỷ.

“Qua cầu rút ván?” Dạ Xoa ngồi trên ghế nghiền ngẫm từng chữ một.

Lý Giai nghe tiếng nói của Dạ Xoa sắc mặt tái mét. Mẹ nó, băng sơn sáng sớm mở miệng lạnh chết người!

Lệ quỷ cùng La Sát ở bên cạnh một người cười ha hả một người tựa tiếu phi tiếu.

“Cô nhóc phá đám, bọn ta chưa bao giờ làm cái chuyện qua cầu rút ván thiếu đạo đức như vậy!” Lệ quỷ cười cười, ánh mắt giống như muốn xem kịch vui. “Qua cầu hủy cầu, qua sông nổ đập, qua đường hủy đường mới là chuẩn tắc sống được không?”

Nghĩ đến mấy lần tìm đường sống trong chỗ chết lần nào không là hủy thi diệt tích mới chạy thoát? Qua cầu rút ván? Nói nhảm, rảnh háng muốn chết mới làm như vậy!

Lý Giai ánh mắt lóe lên không dám nhìn thẳng. Qua cầu hủy cầu qua sông hủy đập gì đó Lý Giai chưa nhìn đến, qua đường hủy đường liền từng gặp, cái lần truy bắt khủng bố bọn họ thật sự đem bom ném văng ra, đừng nói đường, nhà cửa đều tan không sai biệt lắm. Sau này bọn họ còn nói bản thân là nhà thầu xây dựng đang sửa đường đâu!

“Phải rồi, mặc thử coi!” Lệ quỷ đột nhiên ném ra một cái váy. Lý Giai cầm lấy váy ngơ ngác chưa hiểu liền nhìn Lệ quỷ ôm một cái hộp sang chảnh đưa cho Dạ Xoa cung cung kính kính. “Dạ Xoa mau thử xem vừa lòng không?”

Dạ Xoa cầm hộp đứng lên hướng về phía Lệ quỷ gật đầu đi vào phòng.

“Đây là cái gì?” Lý Giai hướng về phía Lệ quỷ hỏi.

“Mắt mù?” Lệ quỷ nhíu mày. “Lễ phục dạ hội!”

Lý Giai nghẹn họng. Cô đương nhiên biết đây là lễ phục dạ hội chỉ là… Được rồi, đi thử xem thế nào. Muốn hiểu được mấy người này nghĩ cái gì, cô còn phải tu luyện thêm mấy năm.

Nhìn bản thân trong gương, Lý Giai thoáng có vẻ kinh diễm.

Chiếc váy màu vàng nhạt bên ngoài phủ một tầng sa mỏng đính thủy tinh sáng lấp lánh, không khó tưởng tượng vào đêm ánh đèn nhấp nhoáng nó sẽ rực rỡ ra sao. Hơn nữa, mặc còn rất vừa vặn, tôn lên dáng vẻ của Lý Giai.

Trong lòng Lý Giai âm thầm dâng lên yêu thích.

“Ai yo~ không ngờ… lại có mắt thẩm mỹ đến vậy!”

Lệ quỷ đẩy cửa đi vào phòng nhìn đến Lý Giai mặc váy, ánh mắt thoáng hiện vẻ kinh diễm. Bình thường nhìn cô nhóc này bình bình phàm phàm, hiện tại thay đồ giống như đổi một người, càng thêm linh động xinh đẹp rồi.

“Không ngờ đến… chậc!” La Sát nhìn bị Lệ quỷ đẩy ra ngoài Lý Giai ánh mắt cũng hiện vẻ bất ngờ.

“Đúng vậy, lần đầu phát hiện ai đó ánh mắt không tồi!” Lệ quỷ gật đầu.

Lý Giai quay đầu nhìn La Sát cùng Lệ quỷ không hiểu hai người này lại đang nói cái gì. Luôn chơi cái trò ngươi biết ta biết ai cũng biết chỉ có mình cô không biết vui lắm sao?

Trước mắt đột nhiên lóe lên ánh vàng nhạt lấp lánh, Lý Giai bị tóc mai gẩy tung che mắt có chút giật mình vuốt vuốt tóc. Vừa rồi có gì đó bay qua? Xoay người nhìn đến phía sau không có ai, nhìn lại thấy Lệ quỷ cùng La Sát một người cầm một chiếc giày cao gót màu vàng.

“...” Lý Giai im lặng.

Vừa rồi có người cầm giày ném mình? Cái gì thù cái gì oán nha?

“Đang muốn nói cô nhóc thiếu đôi giày. Không ngờ giày đến nhanh vậy!” Lệ quỷ liếc La Sát một cái sau đó thản nhiên nói.

“...” Cho nên đây là dịch vụ chuyển phát nhanh của mấy người? Cầm đồ ném như phóng ám khí? Lần sau nhận dao cũng phi dao? Nhận đạn dược có cần ăn bom ăn đạn không?

“Nhìn cái gì? Chưa thấy nhận chuyển phát nhanh bao giờ?”

Lệ quỷ cầm giày từ tay La Sát quay đầu nhìn đến ánh mắt kỳ quái của Lý Giai nhướng mày hỏi.

“Thấy…” Đã nhìn đến rất nhiều, chỉ là chưa lần nào nguy hiểm như lần này. Nghĩ lại mà kinh!

“Nếu thấy còn không đến thử giày? Ngây ra đó làm gì? Từ nay đến chiều còn nhiều chuyện phải làm lắm, không có thời gian cho cô nhóc ngốc ở đó đâu!” Lệ quỷ đưa giày cho Lý Giai.

Đôi giày này…

Lý Giai mắt thoáng qua vẻ kinh ngạc.

Chỉ có đi qua giày cao gót nữ sinh mới biết, vì cái đẹp bản thân hi sinh những gì. Mọi người đều nói, giày cao gót đi trên chân của mỹ nữ giống như đôi chân của nàng tiên cá, mỗi bước đi đều là châm chích dao quát đau đớn đổi lại bộ bộ sinh liên. Nói chính là giày cao gót đi rất đau chân! Nhất là giày mới, có đủ loại không phù hợp ma sát chân, đó quả thực là tai nạn!

Nữ sinh có thể đổi rất nhiều son môi nhưng giày cao gót lại khá là chuyên tình bởi không phải ai cũng có đủ lòng dạ bao dung mỗi đôi giày mới hành hạ. Giày cao gót càng đi lâu lại càng phù hợp là như vậy.

Chỉ là đôi giày này, tiêu chuẩn phân, không chỉ phù hợp lại còn rất êm ái…

Lý Giai không tin được đứng lên đi lại mấy vòng, thậm chí còn thoáng nhảy nhót, quả thực không thể càng thoải mái.

“Không cần phải kinh ngạc, giày do đại sư thiết kế còn dùng tài liệu đặc biệt chế tác, đi không thoải mái mới là lạ!” Giống như hiểu suy nghĩ của Lý Giai, Lệ quỷ giải thích. Thật ra nói đúng hơn là giày do tiền đắp cùng giày do rất nhiều tiền đúc phân biệt thôi.

“Không cần hỏi! Cô nhóc chưa đủ tư cách biết!”

Lệ quỷ không nhìn ánh mắt sáng lấp lánh của Lý Giai nhàn nhạt đáp.

Lý Giai mím môi cúi đầu nhìn giày. Được rồi, muốn từ mấy người này biết cái gì cô còn chưa đủ tư cách, một đôi giày cùng váy đã kiếm được!

Đừng tưởng cô không biết, cái váy này cũng không đơn giản! Mặc lên lâu như vậy nhưng da thịt vẫn luôn cảm thấy lành lạnh mát mẻ, dường như chất liệu làm váy cũng không phải là hàng vỉa hè gì.

Theo tiếng thúc giục của Lệ quỷ, Lý Giai hưởng qua đặc cấp mỹ dung phần ăn. Quả thực mở rộng tầm mắt! Vốn da dẻ của Lý Giai đã không tệ, lần này mỹ dung dưỡng nhan xong, làn da thủy linh linh, trơn mềm thông thấu, khí chất cũng tăng lên phần!

Lý Giai cảm thấy bản thân sắp quỳ gối trước cửa nhà mấy người kia cầu thu lưu rồi…

Lợi ích quá mê người…

Hiện tại không cần đặc hiệu, chụp tấm ảnh thông thường cả người đều mau phát sáng được không? Lý Giai yêu chết nơi này rồi!

“Đừng tưởng bở! Cô nhóc có bán thân cũng không đủ tiền chi trả tiền mỹ dung lần này đâu!” Lệ quỷ lại một lần nữa tạt nước lạnh. “Phải biết để đạt hiệu quả mỹ dung cấp tốc lại không ảnh hưởng thân thể, lại còn có thể duy trì hiệu quả lâu dài, tất cả các nguyên liệu đều là thuộc về thế giới hi hữu, có chút còn là vật phẩm đặc cung…”

“Đùa… đùa sao? Vậy mấy người còn cho tôi dùng?”

“Ngu xuẩn!”

Lệ quỷ không buồn đánh giá.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio