Ba năm qua đối với An Nguyên Nguyên bình bình an an, vui vẻ sống qua ba năm. Trong ba năm này xảy ra vô số chuyện, đầu tiên phải bắt đầu từ viên đạn năm đó.
An Nguyên Nguyên sau khi được đưa vào cấp cứu, bởi vì vị trí viên đạn quá sát tim nên tình hình không hề lạc quan. An Như Anh vội vã đuối đến thấy Châu Vi Vũ một thân máu me, vô lực ngồi một góc, An Như Anh vừa lo sợ vừa tức giận tẩn cho Châu Vi Vũ một trận, Châu Vi Vũ cũng không phản kháng. Đám người kia đã tự tử cũng không thể làm gì khác được, An Như Anh vô cùng hối hận, vô cùng áy náy. Chỉ bởi vì cô trở thành như vậy không những không bảo vệ được em trai, trái lại còn khiến An An bảo bối của cô gặp nguy hiểm, An Như Anh ở bên ngoài khóc một trận liền gục vào người An Linh chờ kết quả phẫu thuật.
Ai cũng biết thời gian càng kéo dài tính mạng càng nguy hiểm, tiếng trôi qua, tất cả đều mệt mỏi lo sợ vô cùng, An Nguyên Nguyên cuối cùng cũng được đẩy ra. Tuy đã cứu lại được nhưng sức khỏe vô cùng yếu ớt, được đẩy vào phòng ICU.
Ba tháng sau sức khỏe An Nguyên Nguyên tạm thời hồi phục, không thể hoạt động mạnh. Mà cũng trong ba tháng này, Châu Vi Vũ triệt để biến thành một con người khác, càng ngày càng ít nói, càng ngày càng lạnh nhạt, chỉ khi nhìn đến An Nguyên Nguyên mới bất giác hiện lên tia dịu dàng, yêu thương. Hắn tiếp nhận một phàn gia sản Châu gia, là một công ty vũ khí đạn dược tại nước ngoài, hắn phải thường xuyên chạy đi chạy lại giữa các nước, thân hình gầy hẳn đi, nhưng trêи mặt lại tùy thời tồn tại tia sát khí. An Nguyên Nguyên yêu chết đi được.
Châu Vi Vũ trong vòng ba năm đạp xuống các tập đoàn hàng đầu leo lên vị trí vua của ngành sản xuất và buôn bán vũ khí đạn dược. Kết hợp với hệ thống tình báo của An Như Anh tạo nên một tổ chức không tài nào có thể lật đổ.
An Nguyên Nguyên lúc tỉnh lại mới biết thì ra An Như Anh đã sớm xây dựng tổ chức rồi, An Nguyên Nguyên nghĩ ngờ không biết có liên quan đến nguồn năng lượng ảnh hưởng hệ thống kia không.
Năm ngoái, An Như Anh với Châu Vi Vũ vừa đánh hơi ra đứa con kia đang bắt đầu kế hoạch trả thù, Châu Vi Vũ liền lập tức tiêu diệt gã, bóp chết kế hoạch gã từ trong trứng nước. Bởi vì gã là người có liên quan trực tiếp đến tính mạng của An Nguyên Nguyên, cho nên khi gã chết đi, mối họa này liền có thể theo đó bị diệt trừ.
An Nguyên Nguyên nghĩ nhiệm vụ đã hoàn thành, nhưng hệ thống chưa khôi phục, không biết đến lúc đó có thể thoát khỏi thế giới hay không.
An Nguyên Nguyên nhàn hạ, ngày ngày ở nhà vẽ vời thiết kế may quần áo, thỉnh thoảng sẽ đi du lịch với người yêu. Căn bản người yêu của cậu cũng rất bận đa phần thời gian du lịch là đi đàm phán tiện thể phiêu phiêu luôn. Người bận rộn rất mệt, Châu Vi Vũ nói một tháng nữa hắn xong việc hai người liền có thể ngày ngày dính nhau rồi.
An Nguyên Nguyên vui vẻ, tâm trạng hôm này của cậu đặc biệt tốt, thế là An Nguyên Nguyên mặt tươi như hoa vào bếp bắt đầu nấu cơm. Lúc An Như Anh và Châu Vi Vũ bước vào nhà, nước miếng sắp chảy đến sàn rồi ( Ai nha hình tượng)
An Như Anh phi đến nhà bếp nhìn trêи bàn một bàn tiệc thịnh soạn, gần hai chục món màu sắc tươi đẹp hương vị làm cô thèm chết đi được.
" An An, bé yêu, hôm nay sao em có tâm trạng nấu ăn vậy?"
An Nguyên Nguyên cười vui vẻ " Bởi vì hôm nay Vi Vũ về nha!"
Châu Vi Vũ nhẹ nhàng cười một cái, An Như Anh lặng lẽ chà chà cánh tay nổi đầy da gà của cô, An Linh còn không có ngọt với cô vậy nữa, nhớ Linh Linh quá đi.
An Như Anh đánh hơi ra cơm chó lập tức chuồn ra ngoài gọi điện với An Linh. Châu Vi Vũ bỏ áo khoác xuống, xắn tay áo sơ mi lên vào bếp phụ An Nguyên Nguyên.
" Xong việc rồi sao?"
" Xong rồi, bây giờ tôi không phải đi sớm về khuya nữa, có thể dành nhiều thời gian hơn cho cậu" Châu Vi Vũ ghé đầu cọ lên tóc An Nguyên Nguyên một cái.
" Có thể đi du lịch không?"
" Có!"
" Vậy chúng ta đi du lịch...hai...hai chúng ta...được không?" Mặt An Nguyên Nguyên đỏ chót rồi, đây là do " An Nguyên Nguyên " nha, tuyệt đối không phải do cậu. Nhất định là thế, đúng!
Châu Vi Vũ đơ người chốc lát, nghĩ đến chuyện gì đó, hắn cũng không khỏi bật cười, Châu Vi Vũ hôn An Nguyên Nguyên chụt một cái đáp ứng " Được, đều nghe cậu".
_______________________
An Như Anh mỗi ngày bận như chó, tại sao hả, tại vì cô là người nhàn nhất, An Linh đi công tác, cô không thể yêu đương. Em trai yêu quý của cô bị Châu chân chó lừa đi rồi, lại còn đi du lịch huhu, cô rất buồn đó được không. Em trai của cô khổ quá mà cô khổ quá mà. Người ta chẳng qua là vô tình đi uống nước ban đêm, vô tình đi ngang qua phòng em trai, lại càng vô tình áp tai lên nghe sáng hôm sau bị người ta phát hiện thui mừ, cô có làm gì ( đâu?)!!!. Nhưng mà tiếng...tiếng cũng quá là...ehem, chúng ta là công dân nghiêm túc, hãy dừng lại ở đây.
An Nguyên Nguyên chọn một khu suối nước nóng ở nhật, hào hứng sắp chết kéo tay Châu Vi Vũ đi. Cậu đặc biệt đặc biệt THÍCH ngâm suối nước nóng ó, cực kỳ cực kỳ thích.
Châu Vi Vũ bất đắc dĩ đem theo mấy thứ ( Thứ gì thì các bạn tự hiểu) An Nguyên Nguyên nói đi chơi một tháng liền, hắn...à thì cũng không phải không thích, hắn chỉ sợ Nguyên Nguyên của hắn mệt thôi.
Hai người xuống máy bay liền ngay lập tức đến khu nghĩ dưỡng, khu nghỉ dưỡng này khá đắt, nhưng mà bởi vì cách âm tốt nên An Nguyên Nguyên mới chọn đó, còn có khu ngâm mình riêng, rất hợp ý cậu, đánh giá năm sao lần sau lại tới.
An Nguyên Nguyên dọn đồ vào phòng, bây giờ đã là buổi chiều, trong tủ có chăn đệm, còn có hai bộ Yakata một lớn một nhỏ, hừm, khinh cậu nhỏ hay gì ( Ba năm qua con cao lên tí nào sao, vẫn nhỏ xinh vậy thôi).
Châu Vi Vũ vào phòng thấy An Nguyên Nguyên đang mắt to trừng mắt nhỏ với hai bộ đồ đặt trong tủ, không nhịn được liền cười một cái bị An Nguyên Nguyên quay ra trừng một phát. Aizzz càng đáng yêu nha, Châu Vi Vũ liền khom người ôm một cục An Nguyên Nguyên lên.
" Bây giờ là mùa đông rồi, có muốn đi trượt tuyết không?"
" Khồng, không đi, đi ăn, ăn nhanh một chút, tôi muốn ngâm, hehe"
" Vậy giờ đi dạo, xong hai chúng ta đi ăn, nào đứng dậy. Cậu có phải béo lên không?"
" Hừ hừ, tôi mới không béo, là do cậu gầy đi thì có"
Châu Vi Vũ cười hai tiếng liền thả Nguyên Nguyên của hắn xuống.
( tua nhanh quá trình đi ra ngoài × )
___________________
An Nguyên Nguyên ăn uống no nê cả người tràn đầy tinh thần chạy về khu nghỉ dưỡng dùng tốc độ bàn thờ chạy đi thay đồ tắm rửa rồi nhảy xuống suối ngâm mình, An Nguyên Nguyên thoải mái đến rêи hừ hừ, quả nhiên là rất thoải mái.
Châu Vi Vũ chậm rì rì đi vào phòng, lúc ra đến nơi đã thấy An Nguyên Nguyên bị hun đỏ bùng tựa người vào thành bể nghịch nghịch lung tung, da trắng như vậy, khói nước mờ như vậy....ấy...cái gì phồng lên...khăn tắm..Châu Vi Vũ nhanh tay nhanh chân cũng xuống suối, An An nhìn thấy sẽ sợ.
" Lần sau nhất định sẽ đến đây, thích chết đi được"
" Hử?"
" Ừm thì là...ý là chơi vui"
" À" Châu Vi Vũ nhếch khóe miệng.
" Cậu không thích sao? Tôi thấy rất thích mà" An Nguyên Nguyên ngẩng mặt tội nghiệp nhìn Châu Vi Vũ.
Châu Vi Vũ hít sâu một hơi, làm ơn đi An An đừng nhìn hắn như vậy. Châu Vi Vũ vươn tay kéo người An Nguyên Nguyên vào lòng, hôn hôn vành tai An Nguyên Nguyên.
" Không có, thích cậu thôi!"
" Haha, nhột, cậu đừng...." An Nam im bặt, cậu cảm thấy có một thứ siêu to khổng lồ đang chọc chọc ʍôиɠ mình....aaaaaa... mặt An Nguyên Nguyên nháy cái đỏ bừng. Đây là đang ở bên ngoài, ở ngoài trời đó.
" Cậu...cậu cậu..."
" Gì cơ?" Châu Vi Vũ chuyển cái hôn từ tai xuống đến cổ An Nguyên Nguyên, thích ý mà hôn gặm.
" Cậu đừng...ưm..."
An Nguyên Nguyên còn chưa kịp nói xong, cái miệng nhỏ đã bị Châu Vi Vũ chặn lại, môi hồng hồng bị hôn đến sưng đỏ, một sợi chỉ bạc theo khoảng cách của hai người kéo da ra. Cả người An Nguyên Nguyên đỏ rực, khóe mắt cũng hồng hồng, Châu Vi Vũ nhìn đào chín trong tay mà hận không thể cắn một miếng.
" Tay cậu...đừng...a" An Nguyên Nguyên vội vã ngăn lại đôi tay của ai đó đang lần sờ đến chỗ nào đó.
" Yên nào"
" Ư...ưm...đừng....đừng một lúc nhiều ngón như vậy"
Châu Vi Vũ ngậm lấy miệng ai kia, tay ở địa phương nào đó tiếp thực trìu sáp, dòng nước theo ngón tay của hắn len vào trong vách thịt ấm áp, tăng tốc độ khuếch trương.
" Nguyên Nguyên, yêu cậu"
" A... đừng ư a...nhẹ thôi nhẹ thôi Vi Vũ, Châu Vi Vũ "
Châu Vi Vũ mãi mãi không kiên nhẫn móc ra cái thứ siu to khỏng nhồ của mình cấp tốc đưa vào, bên trong ấm áp bao chặt lấy hắn. Châu Vi Vũ tăng nhanh tốc độ, từng tiếng vang nho nhỏ theo sóng nước trong hồ không ngừng lay động. An Nguyên Nguyên toàn thân ướt sũng bám lên thành bồn, cả người theo động tác của Châu Vi Vũ mà không ngừng run rẩy siết lấy Châu Vi Vũ.
" Chậm...chậm thôi mà...ưm a...."
" Không thích!"
( Chúng ta đều lớn rồi, phải tự liên tưởng không phải nói nhiều ok)
_______________________
( Tác giả thi xong tâm trạng không tốt do / không được về mà vẫn phải đi học. Cho nên quyết định cảnh báo mọi người sớm đội mũ bảo hiểm, ai biết khi nào tui dở trứng sẽ ngược nhẹ một cái đâu.
Đại khái là thấy hai đứa nhỏ khổ thân quá nên cho tí h an ủi)