Nhóm dịch: Thánh Thiên Tiên Vực
Người dịch: AliceGame
Biên: AliceGame
Không thể không nói, không biết con nhóc kia suy nghĩ thế nào, nhưng mà trong lúc nhất thời, Trương Tiểu Kiếm không thể phản ứng lại được.
Hẹn hò sao? Còn là giáo viên và học sinh, đây là mờ ám cỡ nào!
Đậu má nó, có thể đồng ý được sao?
Hả?!
Nói to lên cho tao nghe! Có thể đồng ý được sao?!
Trương Tiểu Kiếm nhìn cô nàng:
- Đừng nói với thầy là em nói thật đấy.
- Đúng rồi thầy. – Tiêu Thần Tâm lại hoàn toàn không có một chút tự giác nào cả, chỉ cười hì hì nói: - Nếu thầy không hẹn hò với em, thì chờ thứ hai lên trường em sẽ nói thầy sàm sỡ em trên xe! Giật điện cho em bủn rủn hết cả người không thể phản kháng được!
Trương Tiểu Kiếm: “…”
Tiêu Thần Tâm:
- Rồi em còn sẽ nói với bố em, rằng em mang thai đứa con của thầy!
Trương Tiểu Kiếm: “…”
Ối giời ơi là giời!
Thần tiên tỷ tỷ nào giáng trần thu con yêu nghiệt này đi giùm tôi cái!
Đậu má nó, đéo thể ngờ nó lại đặt bẫy anh mày vào lúc này!
Trương Tiểu Kiếm bất đắc dĩ:
- Thầy có thể từ chối không?
- Đương nhiên là không được rồi! – Nói xong câu này, Tiêu Thần Tâm tổng kết một câu cuối cùng: - Cho nên thầy nhất định phải đồng ý, không muốn đồng ý cũng phải đồng ý, thầy có la khàn cả họng cũng không có tác dụng gì đâu!
- Thầy đi! Thầy đi là được chứ gì?! – Trương Tiểu Kiếm điên tiết: - Trong đầu mày rốt cục đều chứa mấy cái thứ gì thế hả?
Tiêu Thần Tâm cười hi hi nói:
- Không nói cho thầy biết đâu!
Trương Tiểu Kiếm: “…”
Không ngờ có một ngày, anh mày lại phải đề phòng một con nhóc xấu xa…
Ranh ma đến mức câu nào thật câu nào giả cũng không thể đoán được. Lại còn biết dụ dỗ người khác như vậy, ai chịu nổi chứ…
Ai biết lúc này hệ thống lại chợt lên tiếng ----
Hệ thống:
- Hệ thống cho rằng cô nàng này rất tốt.
Trương Tiểu Kiếm:
- Còn cần mày nói nữa sao? Thằng ngu cũng biết con nhóc này rất tốt nhé!
Hệ thống:
- Còn tốt hơn trong tưởng tượng của cậu đấy.
Trương Tiểu Kiếm:
- Tốt đến mức nào?
Hệ thống:
- Tiêu Thần Tâm, nữ, sinh ngày tháng năm , chòm sao Thiên Bình. Chiều cao: cm. Nhan sắc: Mặt mộc , trang điểm ~ .
Trương Tiểu Kiếm: “…”
Hệ thống:
- Tổng hợp tố chất thân thể: Vĩ đại. Không có bệnh gia tộc di truyền. Bằng cấp: Tạm thời không có. Chỉ số thông minh: ~ .
Trương Tiểu Kiếm: “…”
Hệ thống:
- Hoàn cảnh gia đình: Hiện tại tổng tài sản xếp hạng thứ trong thành phố Thiên Kinh, tổng cộng ,,,. tệ. Cha ruột: Tiêu Hồng Nho, thành viên hội đồng quản trị tập đoàn Ali. Mẹ ruột: Lâm Vạn Đồng, thành viên hội đồng quản trị tập đoàn Ali.
Trương Tiểu Kiếm: “…”
Chờ hệ thống nói xong hết tất cả, Trương Tiểu Kiếm lập tức mê mang!
Tổ sư nó… Trong trường học chúng ta còn che giấu một nhân vật trâu bò đến thế sao?!
Lúc trước chỉ biết rằng lai lịch của con nhóc xấu xa này không nhỏ tí nào, nhưng không ngờ lại có thể trâu bò đến mức đó…
Ba mẹ lại đều là thành viên hội đồng quản trị tập đoàn Ali luôn!
Đậu xanh, đây là muốn lên trời mẹ rồi!
- Đừng nói nữa. – Trương Tiểu Kiếm càng ủ rũ: - Càng nói tao càng đau nòng. Chênh lệch lớn quá…
Hệ thống:
- Hệ thống cho rằng cô nương này có khả năng.
Trương Tiểu Kiếm:
- Nó mới mười tám!
Hệ thống:
- Đã trưởng thành.
Trương Tiểu Kiếm:
- Con bé là học sinh của tao mà!
Hệ thống:
- Về mặt pháp luật thì không có vấn đề gì.
Trương Tiểu Kiếm:
- Tao vừa nghèo vừa xấu lại không có bản lãnh gì…
Hệ thống:
- Cậu biết chém gió. Hơn nữa cậu là người trưởng thành duy nhất trên thế giới này mà “cậu em” còn có không gian lớn lên!
Nói rất có lí, tao lại đéo còn lời nào để nói lại nữa!
Trương Tiểu Kiếm:
- Gia thế nhà tao cũng không được. Mày nói xem, môn không đương hộ không đối…
Hệ thống:
- Cậu có hệ thống.
Trương Tiểu Kiếm: “…”
Được rồi! Hệ thống vừa nói thế, Trương Tiểu Kiếm chợt cảm thấy, thật ra thì mình cũng rất là trâu bò đới!
Anh mày có hệ thống có một không hai trên thế giới này!
Thằng nào chém gió chuẩn hơn anh mày?
Sợ cái đầu bòi ấy!
Tuy rằng bây giờ mình hơi kém tí, nhưng không gian trưởng thành rất lớn nhá!
Hoàn thành các loại thân phận sẽ đạt được điểm số thuộc tính! Nhan sắc chính là một trong số đó!
Không có tiền có thể kiếm! Có hệ thống ở đây, đậu xanh thế mà còn sợ thì đập đầu vào gối chết quách đi cho xong!
Tới!
Kệ cha nó nói thật hay gió, anh mày chém cho nó hoài nghi nhân sinh cái đã rồi hẵng nói!
Hệ thống:
- Tinh thần của ký chủ rất tốt. Suy cho cùng thì ưu điểm lớn nhất của con người chính là luôn cho rằng mình không có gì là không thể làm được, do đó không ngừng cố gắng hướng về phía mục tiêu mờ mịt hư vô.
Trương Tiểu Kiếm: “…”
ĐKM nhà mày, lại làm anh đau trym rồi!
Thế thì vấn đề xuất hiện rồi đây ---- Hẹn hò sao? Phải đi đâu để hẹn hò đây?
Chẳng lẽ dẫn con nhóc đi quán net ăn gà sao?
Đang nghĩ tới đây, Tiêu Thần Tâm chợt lên tiếng:
- Thầy đang nghĩ gì đó? Suy nghĩ nên đi chỗ nào hẹn hò hả?
Trương Tiểu Kiếm tức giận:
- Nhóc con dế nhũi! Nói thật ngay cho thầy! Rốt cục em đang định làm trò quỷ gì hả? Hẹn hò cũng không phải là trò đùa đâu nhá! Tai nạn chết người đấy chứ không đùa đâu!
Tiêu Thần Tâm:
- Ai nha, thầy suy nghĩ nhiều quá. Lớn thế này rồi mà sao tư tưởng không trong sáng quá vậy?
Trong… Trong sáng?!
Trương Tiểu Kiếm hận không thể ném con nhóc này ra từ cửa xe! Mày bắt bố hẹn hò với mày, bố đã trải qua một trận đấu tranh tâm lý hết sức kịch liệt mới rốt cục đồng ý, bây giờ mày lại bảo tư tưởng của bố không trong sáng? Có nhầm hay không hả bạn học Tiêu Thần Tâm!
Trương Tiểu Kiếm:
- Kiếm ca của mày cực kỳ trong sáng nhá, muốn trong sáng bao nhiêu có bấy nhiêu nhé, còn trắng hơn bông tuyết, còn trong vắt hơn thủy tinh nhé!
Vẻ mặt Tiêu Thần Tâm rất chi là thuần khiết nhìn hắn:
- Thật hay giả? Lợi hại thế sao? Thế thì thầy nhất định là chưa từng phịch xã giao bao giờ đâu nhỉ?
Phịch… Phịch xã giao?! Tao đệt! Con nhóc xấu xa này biết không ít nhỉ!
Trương Tiểu Kiếm:
- Thầy chợt phát hiện em biết thật nhiều…
Tiêu Thần Tâm:
- Ai cần thầy lo! Thầy chỉ cần nói thầy từng xã giao hay chưa thôi!
Trương Tiểu Kiếm:
- Không có! Tuyệt đối không có! Tôi chính là người giáo viên nhân dân vinh quang, sao có thể làm chuyện như vậy được!
Tiêu Thần Tâm:
- Thế thì tiếc quá… Hẹn hò với phịch xã giao cũng giống nhau thôi mà. Nếu thầy đã từng phịch xã giao rồi thì đơn giản thôi. Nhưng cũng đúng thôi. Thầy chẳng đẹp trai, phỏng chừng có muốn người ta cũng chẳng cho xã giao ấy chứ…
Trương Tiểu Kiếm: “…”
Tao… Tao đệt!
Trương Tiểu Kiếm suýt nữa thì nghẹn tới mức trán nổi gân xanh. Con nhóc này muốn chết!
Có tin bố đánh mông mày không hả?!
Trương Tiểu Kiếm:
- Không phải là phịch xã giao sao? Bố mày không ham hố! Mấy cô nàng đó thì có gì thú vị đâu. Không có cảm tình, không thích nổi.
Tiêu Thần Tâm:
- Thầy cứ nói thẳng là thầy không mời được người xã giao thôi, cần gì phải kiếm cớ nhiều thế?
Trương Tiểu Kiếm: “…”
Tiêu Thần Tâm:
- Thôi để bổn tiểu thư dạy cho thầy nhá! Tới tới tới thầy cho em điện thoại của thầy đê! Em dạy thầy cách tìm người phịch xã giao! Nếu như may mắn ấy, là có thể gặp được không ít gái sinh viên đâu nha! Rồi office lady độc thân nè, thiếu phụ cô đơn nè!
Trương Tiểu Kiếm: “…”
Đậu má đều là cái quần què gì vậy?!
Trương Tiểu Kiếm vò đầu ---- Học sinh cầm di động của thầy giáo đi tìm người phịch xã giao nè trời!
Trương Tiểu Kiếm:
- Con gấu con chết tiết!
Tiêu Thần Tâm:
- Là lá la! Kiếm ca nhanh lên nào! Nếu không thì em gọi “Sàm sỡ” đó nha!
Trương Tiểu Kiếm: “…”
Tao ĐKM…
- Ai nha, không phải là phịch xã giao thôi sao! – Trương Tiểu Kiếm vội lấy di động ra, nói: - Cho mày, mày vui vẻ là được… Ha ha…
Tiêu Thần Tâm lấy di động ra, bắt đầu tìm người gần đây.
Nhanh chóng tìm được một nữ sinh có nickname là “Gái Đẹp Yêu Anh”, xem ảnh chụp trước.
- Hey yoo, thầy xem nè, xem kiểu ăn mặc của cô nương này, vừa thấy đã biết là shipper rồi nha!
Trương Tiểu Kiếm: “…”
ĐM ông trời ấy chứ shipper!