Nhóm dịch: Thánh Thiên Tiên Vực
Người dịch: AliceGame
Biên: AliceGame
- Được rồi. – Tiểu Lý gật đầu thật mạnh: - Thế em đi nhé!
- Đi đi. – Đỗ Vân Vân nói: - Chị đứng chờ ở gần đây nhé. Có việc gì phải báo cho chị trước tiên!
Tiểu Lý lập tức đi gọi người. Không bao lâu sau, đã dẫn theo chừng hai mươi PG A ăn mặc rất là xinh đẹp quyến rũ.
Mấy cô gái này đều chừng – tuổi, đều cao khoảng trên dưới m, khuôn mặt mỗi một người đều thuộc level điểm trở lên, có thể xem như khá chất lượng.
Dẫn theo mấy cô nương này vào phòng, Tiểu Lý bắt đầu giới thiệu cho hai người:
- Quý khách, mấy em ở chỗ chúng tôi đã tới rồi, xin quý khách hãy lựa chọn.
Hai mươi cô nương xếp thành hàng trong phòng, Trương Tiểu Kiếm nhìn hoa cả mắt.
Lúc này, Tiêu Thần Tâm lại cười tủm tỉm hỏi:
- Thầy cảm thấy chất lượng của các cô nương này thế nào?
Thầy giáo?!
“Điểm số khiếp sợ +! +! +! +!...”
Cả đám gái đều sững sờ. Rốt cục thì quan hệ giữa hai người này là thế nào? Bọn họ không thể hiểu nổi!
- Được đấy. – Đây tuyệt đối là lời nói thật, bây giờ Trương Tiểu Kiếm cũng chẳng hiểu Tiêu Thần Tâm có ý gì nữa, cho nên dứt khoát nói thật: - Tuổi trẻ xinh đẹp dáng chuẩn. Sao?
- Thế thì được. – Tiêu Thần Tâm gật đầu: - Đều giữ hết! Lại thêm đám nữa!
Trương Tiểu Kiếm: “…”
Nhân viên phục vụ Tiểu Lý: “…”
Các PG lần đầu nhìn thấy có khách hào phóng như thế: “…”
Vừa rồi các cô không nghe nhầm chứ?!
Đều giữ lại? Hai mươi người theo hai người bọn họ?!
- Em làm gì đấy?! – Trương Tiểu Kiếm suýt nữa nhảy cẫng lên: - Làm thế sẽ không có bạn bè đâu thầy nói cho em biết nhé!
- Yên tâm yên tâm! – Tiêu Thần Tâm lại hoàn toàn không quan tâm: - Thầy cứ việc ngồi đó đi, em sắp đặt cho thầy xong rồi thầy sẽ hiểu!
Cô nói rồi vẫy tay:
- Mấy chị lại đây ngồi đi.
Một đám PG A run sợ ngồi xuống sofa, thậm chí có người cởi cả giày cao gót ra ---- Phát giác có gì không ổn nhất định phải chạy trốn trước tiên!
- Anh gì ơi! – Tiêu Thần Tâm nói với Tiểu Lý: - Tiếp tục tiếp tục, lại tới đám nữa!
- Vâng… Vâng…. – Tiểu Lý chảy mồ hôi, không thể nào hiểu nổi. Nhưng mà người ta lại chẳng gây chuyện ở đây, sao có thể không phục vụ người ta được? Cứ gọi đi! Dù sao vẫn thu được tiền, có chuyện gì đã có bên trên chống rồi…
Thế nên hắn đi ra ngoài.
- Bên trong sao rồi? – Đỗ Vân Vân thấy Tiểu Lý dẫn cả đám vào lại chỉ ra một mình, vội hỏi: - Gái đâu?
- Đều giữ lại. – Tiểu Lý cũng run rẩy da đầu: - Cô gái kia bảo em lại gọi một đám tới!
“Điểm số khiếp sợ +!”
- Làm cái quần què gì vậy trời?! – Đỗ Vân Vân cũng méo hiểu sao, nhưng ngẫm nghĩ, lại phất tay: - Cứ gọi đi cứ gọi đi. Hôm nay chị đúng là được mở rộng tầm mắt! Xem thử bọn họ tính làm trò gì!
Thế là lại thêm hai mươi người tới. Lúc này, Tiểu Lý nói:
- Chỉ còn lại những người này. Hai vị quý khách cảm thấy…
- Thầy cảm thấy đám này thế nào? – Tiêu Thần Tâm nhìn Trương Tiểu Kiếm: - Thầy cứ nói là được hay không thôi.
- Cũng… Cũng không tệ lắm. – Trương Tiểu Kiếm nhìn mà run rẩy da đầu: - Thầy cảm thấy… Đều rất ổn?
- Đều giữ lại! – Tiêu Thần Tâm lại giữ mấy người này lại: - Cứ thế trước đã, thêm nữa thì chật phòng.
Các cô nương: “…”
Dù sao thì khách nói cái gì chính là cái đấy, ở lại thì ở lại thôi. Hôm nay đều đã được dặn dò rồi, chỉ uống rượu, không làm cái khác, cho nên chẳng sao cả…
Cứ thế, cả phòng đầy người trong chớp mắt…
- Được rồi! – Tiêu Thần Tâm cười tủm tỉm: - Kiếm ca thầy chơi đi, em lên mạng chơi game tí đã.
Trương Tiểu Kiếm: “…”
Một đám PG A méo hiểu chuyện đéo gì đang xảy ra: “…”
- Ê ê ê… - Đối mặt với nhiều cô nương như vậy, Trương Tiểu Kiếm sao có thể ngồi yên được, hắn nhìn Tiêu Thần Tâm cứ như nhìn thấy ma: - Em rốt cục muốn làm trò mòe gì vậy hả?
- Không có gì. – Tiêu Thần Tâm cười hì hì: - Thầy cứ uống rượu nè, ca hát nè rồi ăn uống các thứ linh tinh với mấy chị gái đó đi, dù sao chỉ cần chơi vui vẻ là được.
Rồi cô nàng chỉ huy Tiểu Lý:
- Nhân viên phục vụ! Bưng hết rượu bia đồ ăn vặt trái cây các thứ lên đây đi! Cứ chuẩn bị phần cho người ấy!
Trương Tiểu Kiếm: “…”
Con nhóc này rốt cục đang có ý đồ gì đây?
Nhất định là không đơn giản như đang giỡn… nhầm, không đơn giản bề ngoài!
Nhưng ngẫm lại, bố mày đi đứng ngồi ngay, có đéo gì mà phải sợ? Chẳng phải là uống rượu sao? Có phải vào nhà nghỉ đâu mà! Chơi gì chơi bố sợ mày chắc!
Lại thêm nữa, đúng lúc tao còn đang rầu nên đi chỗ nào tìm điểm số khiếp sợ đây. Ở đây có nhiều người như thế…
Ước chừng năm chục người!
Mỗi người điểm số khiếp sợ đó chính là năm trăm, hai mươi điểm số đó chính là một ngàn…
Nếu đêm nay làm tốt, nói không chừng có thể kiếm được ba bốn ngàn ý!
- Tới tới tới! Các cô nương uống rượu đê! – Nghĩ vậy, Trương Tiểu Kiếm lập tức bất chấp tất cả, đứng dậy bắt đầu rót rượu: - Hôm nay chúng ta chơi cho đã ha!
Một đám cô nương, ước chừng có năm mươi người nhé!
Đồng thanh đáp lại:
- Dạ, cám ơn ông chủ!
Cả đám trước hết uống một ly, xem như mở màn.
Cái gì gọi là giọng oanh tiếng yến, Trương Tiểu Kiếm lần này xem như triệt để hiểu được, có thể nói là gầy mập tròn lép đầy đủ mọi thứ nhé!
Gần năm mươi cô nương điểm trở lên ngồi cùng một chỗ, cảnh tượng này như thế nào?
Quả thực cứ như là hiện trường cuộc thi Hoa Hậu Hoàn Vũ luôn ấy!
Mỗi người mỗi người, màu da gần như bao gồm phổ màu từ R, , , ; rồi G, , , ; B, , , … Chiều cao bao trùm trong khu vực từ , đến , cm.
Ngực thì càng không cần phải nói, từ cup A hơi gồ lên cho tới cup Q một tay cầm không được luôn…
Eo nhé, từ B tới A, mỗi . cm lại là một cấp bậc.
Chân thì… Từ eo xuống tất cả đều là chân luôn!
Lúc trước Trương Tiểu Kiếm vẫn cảm thấy mình rất có lực miễn dịch đối với mỹ nữ, nhưng bây giờ nhìn xem…
Tổ sư nó, mình vẫn quá too young rồi!
Chơi chơi chơi!
Đậu xanh nó, không chơi quả thực xin lỗi bản thân luôn nhé!
- Tới tới tới! Tiếp theo chúng ta bắt đầu chơi trò chơi nhé! – Trương Tiểu Kiếm nói: - Các cô đều biết có trò nào chơi vui không?
Chơi trò chơi?
Mấy cô nương liếc nhìn nhau. Trước khi tới đây đã nói rõ rồi, cùng lắm chỉ có thể chơi ném xúc xắc uống rượu linh tinh thôi, không thể chơi trò khác được!
- Chúng ta chơi ném xúc xắc đi. – Một cô nương khá dạn dĩ đứng ra nói: - Em chơi cái này giỏi lắm á! Lâu thế mà còn chưa thua bao giờ đâu! Anh giai dám chơi không?
- Chơi ném xúc xắc, so điểm uống rượu? – Trò này đơn giản! Trương Tiểu Kiếm lập tức gật đầu: - Cô suy nghĩ cho kỹ nhé. Tôi là chuyên gia trong mấy trò này đấy! Không phải tôi chém chứ, tới bao nhiêu người tôi diệt bấy nhiêu thôi cô tin không?
Hey yoo, còn tới bao nhiêu người diệt bấy nhiêu?
Ông tưởng ông là Thần Bài sao?!
- Được! – Cô nương kia lập tức gật đầu: - Tới tới tới. Em chơi cái này! Anh nói xem, nên uống kiểu gì đây?
- Cứ tính một ly rượu đi, ai thua thì uống. – Trương Tiểu Kiếm cười he he cầm xúc xắc: - Sao?
Cả đám cô nương lập tức ồn ào:
- Chơi!
- Đương nhiên là phải đấu rồi!
- Bọn em nhiều người nè, không được thì bọn em uống thay anh?
- Đúng đúng đúng! Năm mươi người chúng mình chẳng lẽ còn sợ mình ảnh sao? Hôm nay nhất định phải chuốc đổ ảnh luôn cho biết mặt!