- Phát tiền, phát cơm hộp!
Có đạo diễn gõ thước, trợ lý trường quay lập tức bắt đầu phát tiền lương cho mọi người.
Tiếp nhận hai trăm tệ trợ lý trường quay đưa đến, Trương Tiểu Kiếm cười đến mức miệng suýt nữa thì rách tới mang tai!
Hệ thống:
- Thứ hạng hiện tại của ký chủ là .., phần thưởng một khung kỹ năng trống.
Vạn tuế! Ha ha ha ha ha, đạt thành mục tiêu!
Trương Tiểu Kiếm cười híp mắt nhìn khung kỹ năng trống. Đây chính là thứ đảm bảo cho anh mày về sau làm giàu đấy!
Nhanh chóng xem xem thử muốn có kỹ năng tiếp theo cần bao nhiêu…
Hệ thống:
- Ký chủ còn cần kiếm thêm . tệ mới có thể thăng cấp đến thứ hạng trên .. trong bảng xếp hạng!
Còn thiếu hơn một ngàn, ừm… còn được, có thể tiếp thụ!
Ăn cơm hộp!
- Kiếm ca, hôm nay thật là sướng bay! - Lúc ăn cơm, Hồng Lôi ngồi bên cạnh Trương Tiểu Kiếm, cười ha ha nói: - Anh em tao rốt cuộc cũng ăn được cơm hộp của đoàn làm phim, ha ha!
- Xì, đừng bảo anh chém, - Trương Tiểu Kiếm ăn miếng thịt kho tàu, nói: - Làm diễn viên quần chúng, đối với anh chỉ là chuyện nhỏ! Đây mới chỉ là giả chết thôi! Nếu có lời thoại khác, anh cũng tuyệt đối không sợ nhé!
Hồng Lôi: “…”
Bên này hai người đang trò chuyện, bên kia Lưu Hải Đào liền vui vẻ chạy tới.
- Đang ăn à? Cơm hộp được không? - Lưu Hải Đào cầm điện thoại trả cho Hồng Lôi, cười nheo mắt nói: - Còn hợp khẩu vị không?
- Hương vị không tệ. - Hồng Lôi vừa ăn vừa gật đầu: - Em thích, he he! Em nói lão Lưu nhé, về sau còn có việc tốt thế này sao? Anh xem hôm nay hai anh em bọn em đều giả chết rồi, đằng sau chắc là cũng chẳng có vai diễn nào đâu nhỉ!
- Tôi không phải là đang tìm hai cậu sao! - Lưu Hải Đào cười nói: - Trịnh đạo bảo anh lại đây, hỏi một chút hai cậu có muốn casting thử hay không? Dù sao thì phim của chúng ta cũng là phim chiến tranh, cần người đóng giả thi thể chuyên nghiệp số lượng lớn, còn cần diễn viên quần chúng số lượng lớn. Nếu casting không có vấn đề, về sau có thể thường xuyên diễn phụ, thậm chí còn có thể có lời thoại nhé! Dù sao phim online giá thành thấp, bên phía diễn viên quần chúng đều là chọn đại thôi!
Casting? Đây là muốn làm dài hạn nha!
- Kiếm ca, anh thấy thế nào? - Hồng Lôi quay đầu nhìn Trương Tiểu Kiếm, hỏi: - Có muốn lâu dài chơi cái này không?
- Được đấy! - Trương Tiểu Kiếm gật đầu thật mạnh: - Không có việc gì thì đến thôi. Nhưng bình thường em phải đi làm, sợ là không thể đến được bất cứ lúc nào đâu.
- Chuyện nhỏ. - Lưu Hải Đào nói: - Có không ít cảnh ban đêm đâu. Cuối tuần cậu không phải là nghỉ ngơi sao? Cũng có thể lại đây. Khi đó càng dễ quay, nằm trên đất là được. Anh còn sợ cậu không phát huy tốt ấy chứ!
Ah? Còn có loại chuyện tốt này? Vậy thì tốt, dù sao làm sales nha, buổi tối rảnh rỗi thì đến đây giả thi thể kiếm chút tiền làm thêm cũng không tệ!
- OK, vậy thì quyết định thế nhé! - Trương Tiểu Kiếm lập tức gõ thước: - Đi đi đi, em lập tức đi thử ngay đây!
Ba người liền đi tìm đạo diễn Trịnh Tiền. Vừa thấy Trịnh Tiền liền cười nói:
- Chú em đến đây rồi. Đến đến đến, bên này, casting thử xem cảm giác màn ảnh thế nào? Nếu được ấy, sau này có rảnh rỗi thì cậu cứ đến đóng vai quần chúng, một ngày ba trăm, bao cơm hộp!
Một ngày ba trăm, còn bao cơm hộp!
Làm!
- Vậy thì còn chờ gì nữa, let’s go! - Trương Tiểu Kiếm nháy mắt liền cảm giác tinh khí thần cả người đều tăng cao: - Đi thử xem thử cảm giác đi! Em diễn quần chúng á, kia tuyệt đối không thành vấn đề, cam đoan một lần là đạt không cản trở!
Đinh Nhã Quân đứng bên cạnh xem náo nhiệt thấy thế mím môi, cười nói:
- Tôi còn chưa từng thấy diễn viên quần chúng nào có thể khoác loác sẽ không phạm sai lầm như cậu đâu!
Trương Tiểu Kiếm cười đáp một câu:
- Về sau có thể thường xuyên thấy rồi, he he.
Sau đó bắt đầu casting ngay và luôn.
Trương Tiểu Kiếm đứng trước màn ảnh, người quay phim cầm camera quay trước quay sau, đạo diễn Trịnh Tiền nhìn màn ảnh, sau đó sờ cằm, nói:
- Chỉnh thể mà nói, cảm giác màn ảnh còn tàm tạm, hơi đáng tiếc chút. Chú em tôi nói thật cậu đừng trách, lúc trước cậu đóng vai quần chúng thì khỏi phải bàn về diễn xuất rồi, đáng tiếc là mặt xấu chút…
Trương Tiểu Kiếm: “…”
Trong phòng live stream nháy mắt cười lăn lộn ----
“Ha ha ha ha ha, trym anh đau quá man!”
“Đạo diễn thật là rất có ánh mắt!”
“Chủ phòng đáng thương, xì ha ha ha ha ha!”
“Chủ phòng đừng nản chí, ủng hộ một cái cá viên an ủi ông!”
Cái đầu mày! Có biết nói chuyện hay không thế? Anh mày có xấu đến mức đó sao?! Tốt xấu cũng là đạt mức tiêu chuẩn được không! điểm chứ đéo đùa đâu!
Lại còn nói tao xấu, không thể chấp nhận được!
Trương Tiểu Kiếm:
- Hệ thống! Ổng nói tui xấu kìa!
Hệ thống:
- Thì thật thế mà.
Trương Tiểu Kiếm: “…”
Nháy mắt bị thương tổn một vạn điểm bạo kích á mẹ kiếp!
Trương Tiểu Kiếm:
- Tao muốn trở nên đẹp trai!
Hệ thống:
- Làm nhiệm vụ có thể tăng lên điểm số nhan sắc.
Trương Tiểu Kiếm:
- Làm!
- Xấu không phải là vấn đề. - Lúc này Trương Tiểu Kiếm thật sự liều mạng, liều mạng chém: - Dựa vào diễn xuất của em á, tuyệt đối có thể khiến người xem bỏ qua giá trị nhan sắc của em! Cho dù mặc một đồ diễn của bọn quỷ, cũng có thể diễn xuất một người làm cách mạng nằm vùng trong nội bộ quân địch nha!
- Ui chà, có chí khí! - Đạo diễn Trịnh Tiền cười nói: - Đến đến đến, dù sao bây giờ cũng không có việc gì, biểu diễn một chút biểu diễn một chút! Nhã Quân, casting diễn chung với hắn đi!
- Vâng ạ. - Đinh Nhã Quân liền bước lên một bước, cười tủm tỉm nói: - Để cho tôi xem thử cái gì gọi là diễn xuất một lần là đạt, hi hi!
Vừa thấy lúc này có náo nhiệt để xem, nhất thời có một đám người ùa lên vây quanh, bảy mồm tám lưỡi thảo luận ----
- Ai yoo, cậu em này là sắp casting với Đinh Nhã Quân nha!
- Ha ha, ma mới mà thôi, hơn nữa còn diễn quần chúng, lát nữa nhất định sẽ xấu mặt!
- Tôi thấy không ổn đâu, dù sao cũng không phải là chuyên nghiệp, giả chết thì thôi, casting lại không đơn giản đâu…
Thấy có một đám người vây xem, Trương Tiểu Kiếm hít sâu một hơi, sau đó hỏi một câu…
- Xác định là quần chúng đúng không? - Trương Tiểu Kiếm nói: - Em không đóng vai phụ đâu đó…
- Đúng đúng đúng. - Trịnh Tiền cười ha ha, nói: - Là vai quần chúng. Lần này cậu diễn một chiến sĩ Bát Lộ quân nằm vùng trong quân địch, sau đó bị quân địch phát hiện, lao ra bao vây, nhưng vẫn bị bắn trúng. Cuối cùng dùng sinh mệnh để đưa tình báo mấu chốt nhất cho người liên lạc, tình báo này chính là cái bẫy của kẻ địch nhằm khiến cho Bát Lộ quân trúng kế, hiểu chưa?
Đoạn tình tiết này cũng không khó, chủ yếu là diễn gián điệp bị phát hiện sau đó truyền tin tức, chẳng qua đạo diễn chưa nói lời thoại, vậy thì cần bản thân tự phát huy.
Trương Tiểu Kiếm gật đầu:
- Hiểu rồi.
- Hiểu là được. - Trịnh Tiền gọi mọi người nhường chỗ, sau đó vung tay lên: - Bắt đầu!
Xoẹt, toàn bộ sân bãi yên tĩnh trong nháy mắt.
Trương Tiểu Kiếm hít sâu một hơi, đi ra chỗ xa, bắt đầu mở ra kỹ năng diễn viên quần chúng cấp hoàn mỹ!
“Hộc… Hộc…”
Trương Tiểu Kiếm bắt đầu chạy bộ, vừa chạy vừa thở dốc kịch liệt, còn thỉnh thoảng quay đầu liếc nhìn ra đằng sau, tuy rằng sau lưng hắn không có quỷ đuổi theo, nhưng hắn vẫn hiểu hiện ra một tia sợ hãi.
- Tốt! - Trịnh Tiền thầm khen một tiếng, chăm chú nhìn vào thân ảnh của Trương Tiểu Kiếm.
Năng lực nhập diễn trong nháy mắt này thật là quá đỉnh!
Người vây xem xung quanh cũng không khỏi hô hấp gấp gáp hơn. Tuy rằng chỉ là casting, nhưng cũng đã lan truyền đến thần kinh của họ!