Chủ tiệm quay đầu gọi vào trong phòng, bà xã của hắn đi ra rất nhanh:
- Gì mà gọi ầm ĩ lên thế? Làm phiền tôi xem Douyu tôi bóp chết ông đấy tin không hả?
- Có khách tới tôi không gọi bà thì gọi ai?
Chủ tiệm nói:
- Cậu em này muốn làm bảng hiệu, bà xem thử xem.
- Ờ.
Bà chủ đáp một tiếp, sau đó thẳng tay lấy một cái bảng hiệu ra:
- Lớn cỡ này được không?
Tấm bảng kia dài tầm bốn mét, rộng một mét, coi như đủ xài. Trương Tiểu Kiếm lập tức gật đầu:
- Được được. Gọi là Hội Quán Massage Thức Tỉnh Huyền Thuật. Mấy chữ đó là được rồi. À đúng rồi thuận tiện viết số di động của tôi lên trên.
- OK.
Bà chủ tùy ý vẽ một hình ảnh trên máy tính, sau đó bàn tay khẽ nâng lên, Trương Tiểu Kiếm lập tức thấy đủ loại màu sắc phun ra từ trong bàn tay của bà ấy, chưa tới năm phút, bảng hiệu đã làm xong!
Sau đó bà chủ lắc eo nhỏ vào nhà:
- Lớn cỡ đó là một ngàn, quét code là được!
Trương Tiểu Kiếm: “...”
Chời má, chị làm bảng hiệu hơi bị ngầu đấy, quả nhiên đủ hiệu suất!
Trương Tiểu Kiếm đang chuẩn bị móc tiền ra, chủ tiệm lại nhìn bảng hiệu, rồi ngó Trương Tiểu Kiếm...
Chủ tiệm: “!!!”
- Chú em chờ chút đã.
Chủ tiệm túm chặt lấy Trương Tiểu Kiếm:
- Cửa hàng của cậu làm cái gì vậy? Massage thức tỉnh linh khí? Là ý gì? Cậu thức tỉnh năng lực là massage hả?!
Trương Tiểu Kiếm: “...”
Đậu phộng anh mày thức tỉnh năng lực là chém gió nhé! Massage chỉ là tặng kèm thôi!
- E hèm...
Trương Tiểu Kiếm hắng giọng một tiếng rồi nói:
- Tôi có thể massage cho các cô gái giúp đỡ thức tỉnh. Một lần là... . Nói chứ nhà anh có người không thức tỉnh à?
- Tốt quá!
Chủ tiệm vừa nghe vậy, lập tức lại xông vào nhà kêu:
- Bà xã ơi bà xã! Ra đây nhanh lên!
- Ông chán sống rồi hả?!
Bà chủ nổi trận lôi đình bước ra khỏi nhà:
- Lại chuyện gì nữa?! Ông không nói xong luôn một thể được à? Làm bảng hiệu hay là làm quảng cáo?!
- Bảng hiệu. À không phải!
Chủ tiệm sốt ruột nói:
- Chú em này có thể massage giúp người khác thức tỉnh đấy! Con gái mình không phải là chưa thức tỉnh đấy thôi, bây giờ còn chưa tìm được việc làm nữa!
- Thiệt hả?
Bà chủ vừa nghe vậy lập tức ngây ngẩn cả ngươi, sau đó nhìn Trương Tiểu Kiếm:
- Một lần bao nhiêu thế?
Trương Tiểu Kiếm:
- .
- Duyệt!
Bà chủ gọi vào nhà:
- Tiểu Ngọc, Tiểu Ngọc, nhanh ra đây. Người anh em này nói là sờ sờ giúp mày là có thể thức tỉnh đấy!
Trương Tiểu Kiếm: “...”
Chuyện rất tốt mà sao vừa nói ra nó lại thành + thế?
Cái gì gọi là sờ sờ là có thể thức tỉnh hả? Sờ chỗ nào cơ...
- Gì á...
Một cô gái trẻ tuổi nhanh chóng đi ra từ bên trong, khoảng tầm hai ba hai tư tuổi, ủ rũ nói:
- Con không thức tỉnh thì không đi tìm việc đâu. Giờ mấy công ty tuyển nhân viên đều suy xét nhân tố đầu tiên là thức tỉnh. Haizzz...
Ừm, chẳng trách cô nàng than thở như vậy.
Bây giờ thức tỉnh cùng một nhịp thở với dân sinh, không nói khác nếu bạn làm bơm xăng ở trạm xăng dầu, sau đó thức tỉnh dị năng hệ lửa, thế thì không phải là tìm chết sao...
- Đừng than thở nữa.
Bà chủ sốt ruột nói:
- Người anh em này nói có thể massage giúp người ta thức tỉnh đấy. Mày mau lên, dỗ được hắn thì mày có thể thức tỉnh rồi. Đến lúc đó tìm việc không phải là đơn giản sao?
Cô gái kia nhìn Trương Tiểu Kiếm, ánh mắt sáng lên:
- Nhiêu tiền một lần?
Trương Tiểu Kiếm: “???”
Sao nghe mùi có gì đó sai sai ấy nhỉ?
- ...
Trương Tiểu Kiếm cẩn thận nói:
- Cô nương cảm thấy...
- Thế thì còn chờ gì nữa?! Nhanh lên!
Tiểu Ngọc kéo lấy Trương Tiểu Kiếm vào trong nhà:
- Nhanh nhanh nhanh, ba mẹ đóng chặt cửa đi, bọn con cố gắng giải quyết nhanh chóng! Ây dà thật là mong chờ quá đi...
Trương Tiểu Kiếm: “...”
Tao... Đậu xanh...
Vào trong phòng, chủ tiệm với bà chủ còn cố ý ân cần khóa chặt cửa, thậm chí còn dứt khoát đóng cửa tiệm luôn, khiến Trương Tiểu Kiếm rất ngượng ngịu... Anh chỉ bán nghệ chứ không bán thân nhé!
Tiểu Ngọc:
- Có cần em cởi đồ không vậy đại ca?
Trương Tiểu Kiếm: “!!!”
- Cô chờ chút, trước đừng sốt ruột, bình tĩnh, bình tĩnh nha!
Trương Tiểu Kiếm chảy mồ hôi như thác, nói:
- Mình phải làm từng bước một ha... Cô đứng yên cái đã, tôi xem thử xem linh khí của cô là thế nào trước đã...
- Vâng.
Tiểu Ngọc đứng yên tại chỗ.
Nói chứ dáng người của cô nương này còn thật tốt...
Tiên sư, nghĩ đi đâu vậy? Trương Tiểu Kiếm tát mạnh cho mình một phát --- Nhất thiết không thể biến thành yêu râu xanh, tuổi thọ của anh tổng cộng mới có sáu năm thôi, không làm nổi đâu...
- Ừm...
Trương Tiểu Kiếm tập trung tinh thần, sau đó đi vòng quanh Tiểu Ngọc một vòng, nói:
- Lại nói cô chủ yếu là có ba loại khí, nước, cây, lửa. Ba loại khí này chủ yếu tích tụ ở vùng bụng bên trái, tập trung thành một khối. Lát nữa tôi giúp cô xoa bóp cho nó tan ra, hẳn là sẽ ổn. Nhưng nguyên nhân gây ra tình huống này ấy, bây giờ còn chưa thấy rõ được. Sau này có rảnh tôi sẽ kiểm tra giúp cô.
Tiểu Ngọc gật đầu:
- Vâng, thế đại ca nhanh lên nào.
Trương Tiểu Kiếm:
- Ừ ừ, tới đây, có lẽ sẽ khá đau đấy, cô chịu đựng nhé...
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Tiểu Ngọc đỏ ửng:
- Dạ.
Thế là Trương Tiểu Kiếm bắt đầu massage cho cô nàng. Đầu tiên vươn tay ra, lúc này trên tay hắn phát ra ánh sáng rực rỡ, rồi nhẹ nhàng đặt lên phần bụng trái của Tiểu Ngọc. Tiểu Ngọc lập tức cảm nhận được một dòng khí nóng tràn vào, toàn thân ấm áp thoải mái, không khỏi rên lên:
- Ui da...
Hệ thống mở chức năng huyền thuật sư chủ yếu là giúp người khác khơi thông linh khí, phụ trợ thức tỉnh. Trương Tiểu Kiếm không cảm thấy thế nào, nhưng vấn đề là chủ tiệm với bà chủ ngồi bên ngoài nghe thấy thì lại khác hẳn...
- Ê, Tiểu Ngọc nhà mình chủ động thế cơ à?
Bà chủ cười híp mắt:
- Sắp rồi mà còn chưa vội tìm người yêu, không ngờ lại rất có thiện cảm với người thanh niên này. Ông không nghe thấy sao? Con bé còn bảo đại ca nhanh lên kìa...
Ông chủ:
- Người thanh niên này lại còn nói có lẽ sẽ rất đau bảo Tiểu Ngọc chịu... Haizzz, con gái lớn không giữ được...
Bà chủ:
- Đúng đấy...
Đúng lúc này trong phòng truyền tới một tiếng “Ui da...”. Bà chủ vỗ tay cái bốp:
- Xong! Ê tôi nói ông này, người thanh niên này rất có bản lãnh đấy, Tiểu Ngọc nhà mình nhìn ai cũng không vừa mắt, không ngờ vừa gặp người trẻ tuổi này đã hợp rồi ---- Một lần massage kiếm , một tháng cũng không cần nhiều, năm người cũng được bốn mươi nghìn rồi! Ông xem cho cậu này làm con rể nhà mình có phải là cũng được lắm không?
Ông chủ:
- Ừ, cũng đúng đấy, chẳng qua người hơi xấu tí...
- Mặt xấu không phải tính xấu, ông cũng có hơn người ta đâu mà.
Bà chủ đắc ý nói:
- Chẳng phải tôi cũng coi trọng ông đó sao?
Ông chủ:
- Có lý... Ê, hình như bên trong sắp kết thúc rồi, nhanh thế!
Hai người vừa nói đến đây, Trương Tiểu Kiếm mở cửa “két” một phát, lần này ông chủ với cả bà chủ đều bị dính lên tường...
- Ông chủ, bà chủ?
Trương Tiểu Kiếm gọi:
- Làm xong... Ể? Người đâu rồi?