Xoa cái trán mở mắt ra, Choi Ae Young chỉ có thể cảm nhận được từng đợt choáng váng. Vô thức ngồi thẳng dậy: “Phanh” một tiếng chân đụng trúng chân bàn. Ách...... Laptop? Vươn tay cầm laptop dưới chân bàn lên, Choi Ae Young xoay đầu nhìn quanh.
Phòng tối đen, chỉ có ánh sang mỏng manh từ laptop. Đồ đạc, bàn học, trang web vẫn đang mở...... Trang web kia? Nơi này là...... Ký túc xá? Cô xuyên về ký túc xá trước?
Quơ quơ đầu, giờ khắc này Choi Ae Young không biết cái gọi là “Xuyên không” có phải là một giấc mộng của cô hay không. BG Choi Ae Young? Kwon Ji Yong? Trên thế giới này có người như vậy sao? Nói không nên lời là cảm thụ gì, Choi Ae Young tắt trang web, tìm kiếm BG và Choi Ae Young, tự nhiên xuất hiện một ít trang web linh tinh. Hơi hơi nắm tay, Choi Ae Young tiếp tục tìm Kwon Ji Yong. Enter, lập tức có một loạt dữ liệu.
Đội trưởng big bang, xuất đạo , ra album solo năm ...... Là Kwon Ji Yong kia, cũng không phải anh. Yêu đơn phương tiểu thư J nhiều năm? Bạn gái scandal hiện tại là kiko? Anh vốn không có tiểu thư J, cũng không có scandal với kiko! Phiền chán tắt trang web, Choi Ae Young xoa tóc nhắm mắt lại.
Cảm giác choáng váng cũng không biến mất, tâm tình mê mang, mang theo tâm lý trốn tránh Choi Ae Young đẩy bàn, ngã vào giường ôm chăn cuộn thành một cục. Điều hòa đối diện thổi hơi lạnh khiến cho Choi Ae Young chùm chăn ở trên đầu, mọi thứ ở xung quanh bị cô đá vào góc.
Tâm tình rõ ràng là phiền chán, hiện tại lại chỉ có thể cảm thấy dần dần rét run. Thời gian trôi qua, đến cuối cùng cô không biết mình đến cùng ngủ thế nào.
“Ae Young, đứng lên đi ăn cơm trưa!” Bạn cùng phòng của Choi Ae Young vươn tay đẩy mỗ Choi. Không thấy trả lời, Mộng Lôi kỳ quái tiếp tục nâng giọng: “Ae Young!”
Choi Ae Young vẫn đang mơ hồ dịch thân than thở nói: “Mong Ea cậu đi rửa mặt trước đi......”
“Hả? Rửa mặt gì?” Thật vất vả lay tỉnh Choi Ae Young, Mộng Lôi cả giận: “Cậu lại thức đêm đến sáng? Đã sớm nhắc cậu, cuộc sống nghỉ ngơi vẫn cần quy luật, cho dù là cuối tuần......”
Lăng Thần nhìn Mộng Lôi liên miên lải nhải trước mặt, Choi Ae Young vò tóc, không chú ý tới mình tươi cười có chút chua sót, lúc này cô dường như nghe thấy giọng của Mộng Lôi. Không có hệ thống, không có ca sĩ Choi Ae Young, cũng không có Kwon Ji Yong thân ái của cô.
Choi Ae Young chính là một nữ sinh viên Trung Quốc, Kwon Ji Yong cũng là G-Dragon của Hàn Quốc. Bọn họ không cùng xuất hiện, từ trước không có, hiện tại không có, về sau cũng......? Sẽ có sao? Khả năng có sao?
Cơm nước xong, Choi Ae Young mua vé xe lửa về nhà, lại gọi điện thoại xin phép giảng viên, xách túi lên xe lửa về nhà.
Mộng Lôi cau mày một đường đưa Choi Ae Young đi ra cổng trường thẳng đến khi cô ngồi trên taxi mới trở lại phòng ngủ. Ae Young cô...... Thế nào giống như thay đổi? Đến cùng phát sinh chuyện gì?
Choi Ae Young đứng ở cửa, nắm chìa khóa, nhưng không có dũng khí mở cửa. Rõ ràng ở trong mộng dần dần quên mất hiện thực, nhưng khi tỉnh lại, tất cả lại rõ rang như vậy, dường như cô chưa từng có gần mười năm trống rỗng. Cô chính là sinh viên Choi Ae Young, một nữ sinh viên Trung Quốc không có gì đặc biệt.
Mẹ Choi mở cửa, đang chuẩn bị đi đổ rác bỗng nhiên thấy Choi Ae Young ở cửa. Lúc này kỳ quái nói: “Sao con đã trở về rồi? Trường học cho nghỉ phép? Hành lý đâu?” Mỗi lần con gái trở về luôn kéo theo vali mang về một đống quần áo, sau đó mang quần áo cần mặc về trường học. Nghi hoặc hai giây, mẹ Choi trực tiếp đưa túi rác cho Choi Ae Young: “Con đi ném đi.”
“Vâng.” Cầm túi rác, Choi Ae Young chậm rãi đi xuống dưới lầu.
Thật là lâu lắm không nhìn thấy mặt...... Có lẽ đối với mẹ Choi mà nói, chỉ là hai tháng, nhưng là với cô mà nói, cũng đã gần mười năm.
Lấy lý do nghỉ phép thực tập, Choi Ae Young ở nhà chơi với ba Choi và mẹ Choi hai tuần. Hai tuần này, cô thậm chí không ra khỏi cửa.
Ăn cơm trưa sớm, Choi Ae Young và mẹ Choi ngồi ở trên băng ghế công viên cách nhà không xa. Mặt trời ngả về tây, nhiệt độ của mùa xuân vào chiều chỉ khiến người thoải mái mệt rã rời. Choi Ae Young tựa vào vai mẹ Choi nói: “Mẹ, con giống như đã yêu.”
“Yêu?” Thấy con gái nhắc tới đề tài này, lại nghĩ đến tuổi Choi Ae Young, không đến hai năm nữa là tốt nghiệp sau đó bắt đầu lựa chọn đối tượng yêu đương...... Nghĩ đến đây, mẹ Choi quan tâm nói: “Nhà trai đáng tin sao? Người thế nào, là người ở nơi nào? Thân cao bao nhiêu, trong nhà điều kiện thế nào, là con một hay là......”
“......” Choi Ae Young giựt giựt khóe miệng: “Kỳ thật con yêu đơn phương.”
“Yêu đơn phương mà thôi, nói thành yêu làm gì! Con đứa nhỏ này!”
“Con chỉ muốn hỏi một chút, yêu đơn phương không có hi vọng, có nên tiếp tục không?”
“Không có hi vọng?”
“Anh ấy...... Cách con rất xa.”
Choi Ae Young nói cho chính mình, kia chỉ là một giấc mơ, hiện thực cô có ba mẹ và em trai, cô có cuộc sống của chính mình, mà không phải Choi Ae Young trong mộng từng đã một lần kháng cự cuộc sống idol. Lúc này, Choi Ae Young cũng mê mang. Thật sự là mơ thôi sao? Nếu là mơ, vì sao mỗi một chuyện trong mơ cô đều nhớ rành mạch, cô thậm chí sau khi tỉnh dậy biết mói tiếng Hàn. Nói chỉ là mơ, cũng quá buồn cười rồi?
Nhưng mà, vậy thì sao? Bất luận là mộng, hay là đã trải qua, hiện tại không phải cô đang ở hiện thực sao? Cô không cảm nhận được hệ thống, cũng không biết mình nên làm cái gì bây giờ.
Muốn trốn tránh tất cả về Kwon Ji Yong, không nhìn đến sẽ không nhớ, không nhìn đến sẽ không khổ sở. Rõ ràng nói với mình, người kia chỉ tồn tại trong mộng, người kia không phải Kwon Ji Yong của cô, lại vẫn thường theo dõi tin tức của anh. Từ khi anh xuất đạo, một chút một chút, chậm rãi ôn lại, cùng biết thêm tin tức khác.
Người kia, trong cuộc sống của Choi Ae Young chưa từng xuất hiện Kwon Ji Yong này.
Hiểu anh, chỉ dừng lại năm. Ở hiện tại này năm chậm rãi biết năm , năm của anh. Nhìn đến năm có scandal của anh với kiko, năm truyền ra tin anh hút ma tuý, nhìn anh bị ngưng hoạt động, nhìn năm anh mạnh mẽ trở lại. Mấy tin tức này, khiến cô phẫn nộ, khiến cô buồn bực, khiến cô đau lòng, khiến cô kiêu ngạo, đồng thời cũng khiến cô dần dần chết tâm.
Lúc gọi điện thoại quốc tế, số điện thoại trong tâm khảm lại không có trả lời, cô chỉ có thể ở trên màn ảnh nhìn Kwon Ji Yong xa lạ, bọn họ cũng đã là người hai thế giới.
Anh là G-Dragon, anh không phải Kwon Ji Yong. Ít nhất, anh không phải Kwon Ji Yong của cô.
Cô vẫn thích anh như trước, gần như là fan, mà không phải người yêu.
Choi Ae Young nghĩ đến ngày đó, mẹ Choi ôm cô nhẹ giọng nói: “Trên thế giới không tồn tại người cách xa con, chỉ cần con muốn đi tới gần, cậu ta có thể xuất hiện trước mặt con.”
“Thiếu nhiều bài tập như vậy...... Cuối kỳ cậu muốn cầu may sao?” Cầm đặc sản Choi Ae Young mang từ nhà đến, Mộng Lôi sầu lo nói: “Muốn tớ giúp cậu học bổ túc một chút không? Hay là cho cậu mượn vở ghi?”
“Cái gì? Hẳn là sẽ cầu may, thiếu nhiều bài tập như vậy.” Choi Ae Young nghĩ đến chương trình học của Đại học Kyunghee trong mộng, bên trong còn có bài tập. Tiến độ giống như gần với hiện thực...... Hẳn là có thể đối phó qua.
“Bây giờ còn lo lắng vấn đề thi cuối kỳ. Một năm sau, sẽ phải lo tìm việc rồi. Cậu còn như vậy, cẩn thận không tìm được việc.”
“Việc làm......?” Dừng một chút, Choi Ae Young quay đầu nhìn Mộng Lôi: “Cậu nói xem tớ chuyển chuyên ngành được không? Chuyên ngành tiếng Hàn.”
“Ôi?!”
“Đùa.”
Nhạc chuông mới là “fantastic baby”, hình nền di động, máy tính là Kwon Ji Yong, bắt đầu tìm kiếm tin về GD, trở lại trường học Choi Ae Young nghiễm nhiên thành fan Trung Quốc của Hàn quốc.
Mộng Lôi chép miệng ngạc nhiên nói: “Không phải cậu không theo đuổi idol sao? Đến phim Hàn cũng không xem...... Nói cậu có biết exo, f(x) không?” Mộng Lôi tuy rằng cũng không hâm mộ idol Hàn, nhưng bởi vì hai nhóm Hàn Quốc này thường xuyên hoạt động ở Trung Quốc, liền biết một ít đại khái.
“Không biết exo, biết f(x).”
“Cậu còn biết f(x)? Cảm giác thật vui mừng! Trước kia còn tưởng rằng cậu chỉ biết tiểu thuyết. Tớ nói này...... Cậu có thể không cần tìm tòi Kwon Ji Yong được không? Thích một nghệ sĩ, nghe một chút bài hát, xem phim thì tốt rồi...... Đúng rồi, Kwon Ji Yong có đóng phim sao? Giống như nhớ được là chỉ có bài hát.”
Lời Mộng Lôi nói cô nghe tai trước ra tai sau, sớm đã miễn dịch, Choi Ae Young chỉ vào bộ Kwon Ji Yong mặc hỏi: “Cậu cảm thấy cái này thế nào?” Rất giống áo lông đôi lúc trước bọn họ cùng nhau mua, cũng một màu đỏ. Lúc đó ấm áp, lúc này chói mắt trào phúng.
“Cậu tiết kiệm tiền mua cũng không mặc được......”
Tươi cười vô hại, Choi Ae Young cười nói: “Ai nói không mặc được?”
“Này......”
Anh quá mức xa xôi, thầm nghĩ cách anh gần một chút, thông qua vật chết.
Ba tháng sau, dần dần quen cuộc sống đại học. Giống như gặp cứt chó gì, nấu ăn giỏi, học tập giỏi. Choi Ae Young thay đổi khiến bạn cùng phòng cảm thấy chính là – học dốt trở thành học bá như thế nào!
Choi Ae Young có thể học giỏi, Mộng Lôi tự nhiên giơ hai tay hai chân đồng ý.
Thi xong môn cuối cùng, Choi Ae Young cùng Mộng Lôi trở lại phòng. Ngày thứ hai chính là kỳ nghỉ hè bắt đầu, trở lại phòng ngủ mọi người liền bắt đầu thu dọn giường và hành lý. Cuốn lấy chiếu, Choi Ae Young cau mày cầm lấy dây chuyền hình mèo. Cô mua qua trang sức này sao?
“Ae Young! Mộng Lôi! Cơm trưa các cậu ăn gì?” Trở lại phòng sau, trong đó một bạn cùng phòng lấy điện thoại ra lớn tiếng hỏi. Mà giọng cô ấy cũng vừa đúng che giấu ở một tiếng “Meo ô” rất nhỏ, tiếng kia chính là tiếng dây chuyền mèo trong tay Choi Ae Young.
“Cơm chiên trứng.”
“Cũng thế.”
Bỏ dây chuyền vào trong túi xách, Choi Ae Young tiếp tục động tác.
Thật vất vả cướp được một vé concer của big bang ở Bắc Kinh, ngồi trên xe lửa, Choi Ae Young nói với chính mình, liếc mắt một cái thôi. Nhìn anh, chỉ liếc mắt một cái, cô liền quay về sinh hoạt của bản thân. Không có giấc mơ kia, không có ca sĩ Choi Ae Young, cũng không có Kwon Ji Yong.
Mùng ba biểu diễn, mùng một Choi Ae Young đến nơi. Lấy lý do du lịch giải sầu, một mình đi tới Bắc Kinh. Biểu diễn còn chưa bắt đầu, Choi Ae Young liền phát hiện trung tâm bốn phía bày đầy sạp. Có big bang, cũng có gd. Đại khái xem một vòng, phát hiện không ít thứ đều bị mình cất trong phòng ngủ.
Luôn chú ý tin tức bán vé, Choi Ae Young cướp được vị trí tốt, tuy rằng giá cũng rất cao. Cảm giác đầu tiên là rất hưng phấn, cô có thể nhìn thấy anh ở gần. Nhưng cảm giác này, cũng theo thời gian chờ đợi trôi qua, mà dần dần yên lặng.
Đứng ở trung tâm, Choi Ae Young dường như một người lạc đường đứng ở tại chỗ. Bốn phía đều là fan big bang, bọn họ giống cô, từ khắp nơi đến Bắc Kinh chỉ vì để thấy bọn họ, nghe được giọng bọn họ. Bbig bang đối với bọn họ mà nói, là tuyệt đối, không giống tồn tại, nhưng bọn họ đối với big bang mà nói cũng là giống như tồn tại đơn giản, bọn họ chính là fan.
Kwon Ji Yong đối với cô mà nói, là tuyệt đối, không giống tồn tại, nhưng cô đối với Kwon Ji Yong mà nói lại chính là một trong hàng triệu fan. Bất luận thế nào, cô đối với Kwon Ji Yong mà nói chính là một người xa lạ, một người dị quốc xa lạ.
Biểu diễn còn có ý nghĩa sao? Choi Ae Young mê mang. Đè nén dưới đáy lòng, cô chấp nhất, ao ước, kỳ thật chính là bọt biển. Cô biết, cũng không muốn thừa nhận, đối mặt.
Một fan vỗ Choi Ae Young nói: “Cậu cũng thích long ca sao?”
“Ừ?” Quay đầu, Choi Ae Young nhìn về phía thiếu nữ diện mạo tươi ngọt phía sau.
Cho rằng Choi Ae Young nghi hoặc sao biết cô là fan long ca, vì thế cười nói: “Xem áo thì biết, chúng ta đều mặc giống nhau~” Vui vẻ kéo áo, thiếu nữ cảm thấy cao hứng vì tìm thấy fan long ca, hơn nữa các cô chọn trang phục đều giống nhau!
“À, hình như là như vậy.” Choi Ae Young gật đầu. Thấy thiếu nữ kia còn định nói cái gì, Choi Ae Young ngượng ngùng tạm biệt nói: “Xin lỗi, tôi có chút việc đi trước.”
Fan long trước mặt, cũng dường như nói cho Choi Ae Young một hiện thực tàn khốc: “Xem đi, người giống mình rất nhiều.” “Mình chỉ là một trong hàng vạn fan.” “Cho dù đứng ở trước mặt hắn, có năng lực gì?”
“Gặp lại......” Thiếu nữ hơi giật mình vẫy tay. Fan long kia thật lễ phép...... Nhìn Choi Ae Young rời đi, trong nháy mắt cô dường như gặp được nữ nghệ sĩ Hàn Quốc. Không nói gì xoa xoa tóc, thiếu nữ nghĩ rằng là vì cô nói lời từ biệt mang hượng vị Hàn quốc đi!