Hệ Thống Công Lược Của Pháo Hôi

chương 18: chương 18

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Nháy mắt đã năm trôi qua, đủ thời gian hoàn thành nhiệm vụ cũng là lúc đến giới hạn của một con người ở thế giới này.

Những năm nay, Trương Gia Bảo vừa học tập vừa giúp đỡ Dương Hoài An giải quyết khó khăn và cho ra những biện pháp phát triển đất nước, tuy bận rộn nhưng hai người vẫn ân ái đến mức người khác phải ghen tị.

Công lao của hai người đã được ghi vào lịch sử để lại cho con cháu sau này.

Cậu cũng học hệ thống thêu khăn tay tặng hắn, làm hắn vui đến nổi làm cái hộp cất vào như bảo vật.

Nên cậu vừa lắc đầu vừa thêu cho hắn cái mới.

Sống đến nữa đời người hắn bí mật cho người đem một đứa trẻ khoảng tuổi về cung, đây là con của lão hoàng đế và cung nữ vì không muốn bị Như Phi hãm hại mà cầu sinh hắn cứu giúp.

Nhưng mẹ đứa bé suất huyết quá nhiều mà không qua khỏi.

Đứa bé được hắn che dấu đến bây giờ, được hắn nuôi dưỡng làm hoàng đế tiếp theo.

Nhưng vì chưa kịp nói rõ, đã làm cậu hiểu làm mà về ở nhà mẹ đẻ tuần liền không chịu gặp hắn.

Dương Hoài An phải đi thuyết phục thừa tướng bấy giờ là Trương Kiên cho vào giải thích với cậu.

Sau cùng hai người làm lành, cùng nhau nuôi dưỡng đứa bé.

Rồi sao đó phụ thân, mẫu thân cậu mất đi, dù đau lòng nhưng đây đã là số mệnh không thể thay đổi.

Đến năm đứa trẻ đó được tuổi, Dương Hoài An quyết định truyền ngôi lại cùng cậu đi du lịch khắp đất nước.

Mỗi năm sẽ về hai lần thăm người thân.

Cuối cùng, bây giờ đã đến lúc phải đi.

Dương Hoài An cùng cậu ngồi ở hoa viên trong cung bên cạnh là hoàng đế bây giờ - tên là Dương Bảo An.

Ba người nói chuyện vui vẻ, đến khi hệ thống thông báo đã đến lúc phải đi.

Cậu nhìn lên Dương Bảo An: " Tiểu An An.

Con đi lấy ta cái hộp mà ta để trên bàn đi đấy là quà của con đó".

Dương Bảo An tuy nghiêm túc nhưng trong mắt tràn đầy vui mừng: " Vâng".

Cậu nhìn Dương Hoài An: " Ta đã sắp đến lúc rồi hẹn chàng kiếp sau gặp lại".

Dương Hoài An nắm tay cậu, ôm cậu vào lòng: " Ừm.

Kiếp sao ta sẽ đi tìm đệ".

Khi Dương Bảo An đi ra đã thấy cậu và hắn dựa vào nhau, hai tay nắm chặt mà đi vào dắt ngủ ngàn thu.

Cậu ở trong không gian nhìn đứa trẻ tuy đã trưởng thành nhưng vẫn rơi nước mắt tiễn hai người đu làm cậu không nở chút nào.

Hệ thống trong hình dạng màn hình bay đến: " Kí chủ có muốn xoá hết cảm xúc của thế giới này không? Nếu không xoá có thể sẽ ảnh hưởng đến nhiệm vụ kế tiếp đó".

Trương Gia Bảo gật đầu: " Chỉ giảm bớt thôi được không và hãy giữ lại kí ức.

Tui sẽ xem nó như kỉ niệm".

Hệ thống : " Được ".

Nó tiến hành quá trình: " Đã hoàn thành.

Xin hỏi kí chủ có muốn đi đến thế giới tiếp theo hay là ở trong không gian vài ngày nữa mới đi?".

Trương Gia Bảo suy nghĩ một chút: " Thôi ở trong không gian đi.

Thống Thống, cậu có cái gì để giải trí không? ".

Hệ thống nhanh chóng giới thiệu tập phim truyện nó thích cho cậu: " Dị cậu coi phim đi.

Đây là bộ phim tui thích nhấ nè".

Rồi nó biến ra tivi và sô pha, nó cũng biến thành người trên tay là coca cola và bắp rang bơ.

Hai người ngồi lên sô pha, coi phim giải trí.

Coi xong bộ phim cẩu huyết có, ngọt sủng có, mọi thể loại khác cũng có.

Cậu cảm thấy hệ thống có khẩu vị thật là mặn.

Đã dị còn đam mê được truyện nữa lúc còn ở thế giới kia là biết nó đam mê cỡ nào rồi.

Hệ thống quay qua: " Kí chủ, chúng ta nên đi rồi.

Nhưng để cho chắc ăn tui sẽ phát cốt truyện của thế giới mới cho người xem trước, để đến đó khỏi bỡ ngõ".

Trương Gia Bảo gật đầu: " OK.

Cậu gửi đi"..

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio