Mọi người...đưa nhau đi khắp các chốn, lên sơn xuống bể gần như không bỏ qua những địa điểm nổi tiếng nào.
Đi đến sẩm tối mới trở về lại khách sạn.
Đèn đuốc sáng lòa hòa quyện, sự lung linh, rực rỡ.
Từ tiệc trong nhà chuyển thành tiệc ngoài trời vô cùng thích hợp.
Nhân viên khách sạn cũng hỗ trợ cho cả đám.
Chẳng mấy chốc, những bộ bàn ghế được đặt trên thảm cỏ xanh, xung quanh đống củi lửa bật bùng cùng những que thịt xiên, những món thịt nướng đủ kiểu.
Hoa quả đủ loại được bày trí bắt mắt.
- A, Tiểu Lôi, không ngờ gặp ngươi ở đây, xem ra ngươi cũng có rất nhiều bạn a, lắm mĩ nhân đó chứ.
tên không biết từ đâu chui ra kêu lên.
-Dương Cẩu, ngươi cút cho ta, ở đây không chào đón ngươi.
Phong Lôi vừa nhìn thấy tên kia liền muốn đuổi.
- Haizzz, dù gì cũng là người nhà, với lại nơi này cũng thuộc Dương gia ta, ta muốn đến thì đến, muốn đi thì đi.Ngươi quản được sao.
- Ngươi....
-À ta quên, chắc là ta lỡ tay đánh ngươi trọng thương hả, đang cần giúp đỡ từ lũ rác rưởi này sao....hahaha à, nhưng cũng có nhiều mĩ nhân đó chứ, có cần để ta phụ tay không???.
Phong Lôi tay nắm chặt, không nhịn thêm được nữa, lao tới muốn đánh bay tên kia.
Dương Cẩu bắt được tay Phong Lôi, cũng tung cước vào bụng hắn khiến Dương Lôi bay về phía mấy người Yasuo hắn.
Nhìn như cú văng rất mạnh, có thể còn xô ngã thêm vài người, nhưng Yasuo nhẹ nhàng đỡ lấy lưng Phong Lôi, cũng tiện tay vận thuật chữa thương cho hắn.
Mà rõ ràng nhất là Phong Lôi, hắn cảm thấy cả thương cũ lẫn mới biến mất tăm a, như chưa hề có, ngoài ra còn cảm thấy rất khỏe mạnh nữa là đằng khác.
Nhìn ra Yasuo nháy mắt ý bảo hắn giả vờ thụ thương.
Phong Lôi ho sặc sụa, như muốn chết lên chết xuống khiến Tiểu Thanh cũng vội vàng chạy tới cho hắn nuốt viên đan dược.
" Ngươi diễn có hơi quá đà rồi" Nhìn thằng cha kia cứ như bị ngáo tới nơi rồi á.Diễn gì mà "xuất sắc" quá cơ, không đi làm diễn viên hơi phí tài năng.
Nhìn thấy Yasuo đỡ Phong Lôi nhẹ nhàng, không như ý muốn của hắn khiến tên này bất ngờ.
Dù chỉ tùy tiện nhưng không có dễ dàng vậy chứ.
Còn Yasuo hắn, tất phải cho tên kia nhớ đời chút, chừa thói huênh hoang máu chó đi.
Mới đạt Sơ Kì mà đã thích coi thường người khác chẳng khác chê sống quá lâu rồi sao.
-Ngươi có vẻ rất thích phá đám người khác ah.
Yasuo cười, nụ cười nham.....nhở.
Tên kia thì có hơi rùng mình.
-Ngươi qua..qua đây ta liền không nương tay đâu....
Tuy nói vậy nhưng trong lòng hắn cứ nổi lên nỗi sợ hãi, chân không ngừng lùi bước về phía sau.
- Ơ nhưng ta cứ thích qua đó cho ngươi trận đó, thì làm sao....
Yasuo cứ tiến tới, lại gần, ngày càng gần.
Tên kia chính thức máu chó lên não, đâm ra cũng lao tới tính đánh Yasuo.
quyền đấm tới mang theo uy lực không nhỏ, tốc độ cũng khá.Nhưng bị Yasuo chặn lại.
- Mới Sơ Kì nho nhỏ mà cũng dám phá rối, ngươi cũng to gan lắm a, cũng may ta ăn chay niệm phật, cũng giết không quá nhiều người, hôm nay lại là ngày chúng ta họp mặt lần đầu...ừm....cho ngươi là phế vật cho biết cảm giác ah.
Nói xong, Yasuo tay đấm mạnh vào bụng tên kia.
La như chọc tiết lợn, tên kia trợn mắt sủi bọt mép ngã gục xuống.
Tu luyện ở đây, mọi thứ bắt nguồn từ đan điền, mà Yasuo thông qua đòn vừa rồi, chấn nát đan điền của Dương Cẩu, phá nát căn cơ của hắn khiến hắn không thể nào tu luyện lại được nữa.
Nghe tiếng la hét, vài nhân viên bảo an cũng xuất hiện.
-Ai cho hắn vào đây???
Phong Lôi hỏi mấy người.
-Thiếu gia, do Dương Cẩu công tử muốn vào trong gặp người nên....
-Các ngươi mang hắn đi...
- Vâng thiếu gia...
Mang Dương Cẩu đi bệnh viện chữa trị.
-Được rồi, không còn bị phá đám, chúng ta cứ tiếp tục.
Phong Lôi ra hiệu cho mọi người rồi hướng lại phía Yasuo.
-Cảm ơn, nhưng phó bang chắc cũng biết hắn là người Dương gia mà....
- Không phải Phong Lôi trưởng lão cũng là người Dương gia sao.
Yasuo khẽ cười.
-Nhưng chính việc này cậu sẽ gặp rất nhiều rắc rối đó.
- Không cần lo cho ta, ít ra hiện tại cậu là người trong bang của ta, bữa tiệc này là của chúng ta, hắn tới phá đám, đáng ăn đòn.
-Còn nữa gặp khó khăn cứ gặp ta. Chuyện giúp được ta sẽ giúp, trong chuyện này chúng ta có công không nhỏ a...Dẹp qua, bây giờ là bữa tiệc, đừng quan tâm nhiều.
Nói rồi người cũng chẳng nhắc đến nó nữa.
Bữa tiệc diễn ra đến giữa đêm mới ngưng lại.
Nhà nào về phòng đó mà nghỉ ngơi.
- Yasuo....
- Có chuyện gì vợ???
- Ưm...chồng là tu luyện giả???
- Cũng có thể coi là vậy.
Hắn cũng xác nhận.
- Em muốn tu luyện.
-Tại sao?
-Em muốn mạnh hơn, không muốn bị đè ép, cũng có thể giúp đỡ cho chồng.
Yasuo cũng chỉ ôm chặt lấy nàng mà không nói gì.
Suy nghĩ của nàng đều rất giống với những người khác bên cạnh hắn, đều đang nỗ lực để mạnh hơn, cũng muốn bảo vệ cho hắn.
Hắn cũng gật đầu.
- Sẽ có nhiều gian khó, Tuyết Nhi, nàng xác định kĩ chưa?
Tịnh Tuyết gật đầu chắc chắn.
- Vậy thì...
Hắn lao tới quấn lấy nàng từng món đồ cứ thế bị lột ra sạch sẽ...
Chuyện gì tiếp chắc hẳn ai cũng biết.
Sáng sớm hôm sau, mọi người chia tay nhau trở về.
Hắn tạm thời cũng quay lại học viện chút, ít ra cũng phải xem xét nó chút cho lão kia.
Tịnh Tuyết thì trở về nhà trước.
Vừa trở lại đã có nguyên đám giáo sư như hổ vồ mồi lao tới tính hỏi tội hắn.
- Xin lỗi, ta có chút việc phải vào trong Đà Nẵng ah,mọi người thông cảm.
-Hừ... ngươi quay lại là được rồi, giải quyết việc của mình đi.
- Được rồi, được rồi...
Hắn quay lại phòng của viện trưởng,
-Nhộn nhịp thật a...
Trong đó có nguyên đám người nữa a.
Cũng may trong số hơn người thì cũng có mĩ nhân a, còn lại là đực rựa hết với nhau.
Thằng nào thằng đó đều đeo kính đen, đứng phía sau ra vẻ phong độ lắm chứ.
Thấy hắn bước vào, cả đám sấn sổ tới.
- Ngươi là viện trưởng?
- Vậy các ngươi nghĩ ta là ai?
Nữ nhân hỏi hắn.
tên phía sau đi tới, như muốn đập cho hắn trận đến nơi vậy
-Lui lại!!!
- Dạ, Tiểu thư.
- Xin lỗi...
-Khỏi cần.
-Được rồi các ngươi đến đây???
- Nhập học.
-Số lượng.
-Chỉ có .
- Dẹp đám phía sau đi.
- Tại sao?
- Không cần thiết đến bọn chúng, gây chú ý nhiều, phiền toái.....ăn hại.
Yasuo nhàn nhạt trả lời.
Đám phía sau cảm thấy mình bị khinh thừng cực điểm, nhưng chủ nhân đang trước mặt, làm sao dám ra tay.
-Tốt thôi.
-Các ngươi trở về, báo với gia tộc chúng ta đã an toàn.
nàng quay sang nói.
Đám kia cũng rút ra ngoài, như đi mất.
Yasuo cười khẩy.
-Xem ra bọn chúng rất lo lắng cho các ngươi a, cũng chỉ có tên trở về.
Hắn nói như vậy, nhưng nàng đều không có thấy thuộc hạ của mình, cũng có vẻ không tin lời hắn cho lắm.
-Không tin? Thử cái biết liền.
Tay hắn hướng ngực người như làm động tác sàm sỡ....
Cũng vì vậy mà xuất hiện nguyên đám, hằm hằm sát khí.
-Thấy thế nào?
người nhìn cái đám trước mặt này có chút nổi nóng.
-Các ngươi không nghe lời???
Vừa xuất hiện mà đã bị tiểu thư nhà mình mắng te tua, cả đám mới biết mình bị lừa a.
Nếu đã có thực lực nhìn ra bọn hắn thì có thể còn mạnh hơn nên cả đám cũng chỉ im ỉm rút gọn.
-Ta còn nghĩ viện trưởng phải già lắm cơ...
-Thì đúng vậy mà, lão ta có việc nên ta quản giúp, thế thôi.
Hắn cũng cầm lấy vài cái hồ sơ thủ tục nhập học.
-Phạm gia, Lí gia, Tô gia...các ngươi bối cảnh cũng không tệ a.
người chẳng biết nói gì hơn.
Cả đều là gia tộc hùng mạnh, đứng trong gia tộc mạnh nhất ở Việt Nam, đối với hắn cũng chỉ có không tệ thôi sao.
( Thứ tự gia tộc nè
Trần gia
Lí gia
Phạm gia
Tô gia
Dương gia
Vương gia
Đặng gia
Thế gia
Văn gia
Huỳnh gia)