Thảo nguyên mấy ngày nay trở nên nhộn nhịp hơn hẳn, người ta ghé tai kể nhau nghe về cuộc thách đấu sắp diễn ra.
Cuộc chiến này người chiến thắng sẽ được lấy Cửu công chúa của Tây Lương, thành ra tin tức về cuộc so tài chỉ vọn vẹn có nửa ngày trời mà đã truyền khắp nơi nơi cho người người hay biết.
Cuộc so tài này sẽ thi bắn dơi, ai bắn được nhiều dơi hơn người đấy thắng.
-------
“Tần Quân, chàng...”
Tần Quân nắm tay Tiểu Phong ra hiệu ánh mắt cho nàng rằng hắn lo được, sau đó đưa mắt sang phía Lý Thừa Ngân đang đứng nơi vách núi.
Xung quanh mọi người ồn ào bàn tán, không thiếu người đặt cược với nhau đoán xem ai sẽ là người chiến thắng.
Chủ tế của Đột Quyết tụng bài ca ngợi, rồi nhỏ máu dê vào bát rượu, đoạn đưa bát rượu cho hai vị anh hùng sắp tranh tài, hai người nốc một hơi cạn bát rượu.
Cố Tiểu Ngũ, nhờ chiến công giết được vua sói mắt trắng nên nhiều người Đột Quyết xem hắn như anh hùng.
Còn Tần Quân thì có vẻ yếu thế hơn, nom xung quanh có vẻ chỉ có vài người quen biết như Hách Thất, A Độ là cổ vũ, hoặc cũng có người khâm phục về sự dũng cảm dám đem cược một cánh tay như hắn.
Mặc dù vậy hai người thi thố phen này cũng khiến người người rục rịch chộn rộn.
Nghe Lý Thừa Ngân có thể giết vua sói mắt trắng, nhiều người Đột Quyết vẫn còn chưa tin, vẫn còn có nét khinh thường ra mặt, thành ra là nhân cơ hội này mà sẽ đánh giá thử.
Chính cả Đại Thiền Vu cũng cùng tiến tới xem trận chiến này.
Đâu cũng vậy, các cuộc chiến, nhất là cuộc chiến tranh giành tình nhân đều sẽ hấp dẫn được rất nhiều sự chú ý, mọi người đến xem ai ai cũng phấn chấn.
Nếu là vài ngày trước, e là Tần Quân sẽ không tự tin như vậy.
Nhưng sau khi đạt được cấp bậc luyện khí đệ tam trọng thì khác, chỉ có ai chính thức bước vào tu luyện mới hiểu được uy lực của tu tiên.
Luyện khí chính là rèn luyện gân cốt, lợi dụng linh khí để tẩm bổ cơ thể.
Cấp bậc luyện khí tổng cộng có chín tầng trọng thiên, mặc dù Tần Quân mới đạt được đến đệ tam trọng, nhưng nếu so với Lý Thừa Ngân chỉ là người bình thường thì lại dư sức.
Luyện khí không chỉ đơn giản giúp sức lực trở nên mạnh hơn, mà còn nâng cao độ dẻo dai, thính giác, cảnh giác, nhanh nhẹn, trí nhớ, phân tích và còn nhiều thứ nữa, tóm lại là nâng cao toàn diện, có thể coi gần như là thoát thai hoán cốt.
Bởi thế mà các kỹ năng như bắn cung, múa kiếm đối với Tần Quân trở nên vô cùng đơn giản.
Mặc dù so về độ thành thục xem ra vẫn kém, nhưng có nhiều mặt người bình thường lại không thể bằng được.
Khi đến giờ, võ sĩ dưới trướng Đại Thiền Vu ôm tên tới, đống tên ấy chia đều xếp chồng dưới chân người.
Cuộc so tại diễn ra ven bờ sông, trời đã ngả dần về tối, ven sông chật kín dơi bay lượn.
Thật buồn cười, một trận so bắn cung thế nhưng cả hai người thi đều cầm tay không, chẳng ai có cây cung nào cả.
Hách Thất thấy thế lấy cung của anh ta đưa cho Tần Quân, khi đưa còn tiến tới vỗ vai rồi cổ vũ: “Cố lên!”.
Còn Lý Thừa Ngân, hắn ta được Đại Thiền Vu ban cho cây cung sắt của ông ấy.
Tần Quân nhìn nhìn song cũng không nói gì, cả Tần Quân và Lý Thừa Ngân bên người đều được chất chồng mũi tên, ai bắn được con dơi trước người đấy thắng.
Nhìn một lúc, Đại Thiền Vu gật đầu, rồi bảo: “Bắt đầu đi.”
Lý Thừa Ngân giương cung trước, hắn từ từ thong thả rút ra mũi tên rồi kéo cung.
Mọi người xung quanh thấy vậy đều trầm trồ, cung Lý Thừa Ngân đang sử dụng sức kéo lên tới ba thạch ( cân), ấy thế mà một người trông có vẻ thư sinh như Lý Thừa Ngân lại có thể giương dây cung lên một cách nhẹ nhõm.
Hơn thế hắn còn bắn một lần mũi tên, tên lao vút như sao băng.
“Tên liên hoàn! Tên liên hoàn kìa!” Mấy tay quý tộc Đột Quyết thốt lên trong ngạc nhiên, thậm chí, Đại Thiền Vu cũng kìm lòng không đặng mà gật đầu.
Trung Nguyên từng có vị đại tướng sử dụng ngón sở trường là tên liên hoàn, trong trận giao tranh với Đột Quyết trước đây, ngón tên liên hoàn ấy đã hạ gục được Hữu Đồ Kỳ Vương.
Có điều nói cho cùng cũng chỉ là truyền thuyết, mười mấy năm nay, quý tộc Đột Quyết chưa từng chứng kiến kiểu bắn tên liên hoàn.
Thế mà Cố Tiểu Ngũ lại thành thục bắn liên tục mấy phát tên liên hoàn, đám dơi tuy bay nháo nhác, song không tránh khỏi loạt tên của hắn, từng con dơi đen thui lủi ngã xuống bên chân hắn, chẳng khác nào một cơn mưa rào hỗn loạn.
Lý Thừa Ngân bắn xong một đợt, Tần Quân mới rút tên ra.
Không như Lý Thừa Ngân, Tần Quân chỉ rút ra một mũi tên, hơn thế cung đang sử dụng cũng chỉ là loại cung hai thạch rưỡi, trông thế nào nom cũng có vẻ yếu thế hơn so với Lý Thừa Ngân.
Tiểu Phong đứng từ xa tay nắm chặt, móng tay đâm vào da thịt đến toạc cả máu.
Mặc dù nhìn Lý Thừa Ngân bắn một lúc mũi tên, trên mặt Tần Quân vẫn không có vẻ lo lắng chút nào, ngược lại ánh mắt hắn dần trở nên sắc nhọn.
Cung giương càng ngày càng căng, khi cung đã bị kéo lên hết cỡ, thả tay, mũi tên lao đi như đạn bắn.
Mũi tên lao xuyên qua đàn dơi mà không ngừng lại, phi thẳng lên trời rồi biến mất.
“Lực bắn thật mạnh, nhưng độ chính xác thì...” Hách Thất thở dài, nhưng ngay sau đó nét kinh hãi đọng lại trên mặt anh ta.
Mọi người xung quanh cũng mở to mắt, từ xa xa phía đàn dơi bỗng con dơi ngã rơi xuống đất.
“Một mũi tên xuyên qua con dơi!”
Khó ai có thể tin vào những chuyện đang diễn ra, mọi người miệng há to đến mức có thể nhét vào một quả trứng.
Đáng lẽ không ai có thể làm được điều này, bởi tác động của ma sát và lực cản, dù ở thời hiện đại sử dụng súng, bắn xuyên qua một người rồi làm bị thương người ở sau đã vô cùng hi hữu rồi, trừ khi hai người dính sát vào nhau, chưa kể là sử dụng tên.
Để làm được điều này, công lớn phải tính lên linh lực được gia cố trên mũi tên.
Phần năng lượng được luyện ra trong cơ thể khi tu luyện, trong tiên hiệp gọi là linh lực, còn trong kiếm hiệp được gọi là nội lực.
Vốn cho dù là người luyện đến luyện khí tầng cũng không thể làm được việc gia trì linh khí lên mũi tên rồi bắn ra như Tần Quân, phải đến tầng trở đi mới có thể, nhưng nhờ tu luyện Ngự Nữ Tâm Kinh, hắn làm được điều đặc biệt này.
“Trước nghe có người có thể một mũi tên bắt chết hai con nhạn ta còn ngờ vực, hôm nay có thể coi như là mở rộng tầm mắt.”
Hách Thất trầm trồ vô cùng, hôm nay hắn đã đi hết từ ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác.