Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí

chương 1001: trộm

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Tiên Y phường bên ngoài, Hải Chiến Nghi cùng một cái nào đó tu sĩ đang đứng ở một góc khuất, Hải Chiến Nghi lên tiếng:

“ thế nào, chuẩn bị xong chưa?”

người kia gật đầu:

“ hải sư huynh yên tâm, ta nhất định không làm nhục mệnh, bọn hắn bên trong cũng chỉ có mấy cái luyện khí kì mà thôi, không thể nào phát hiện ra ta được!”

Hải Chiến Nghi gật đầu hài lòng nói:

“ Được rồi, vậy bắt đầu đi”

ngươi kia nghe vậy gật đầu, sau đó nhanh chân hướng về Tiên Y phường đi tới.

....

Mã Tứ, Thanh Vân Tông một cái trúc cơ kì sơ kì, nội môn đệ tử bên trong rất bình thường một người.

Hắn thức tỉnh thần thông cùng hắn không hề hợp bộ, bản thân hắn căn cơ lại không ra sao, chiến lực không cao, tư chất thường thường, bởi vậy ở trong nội môn đệ tử cũng không phải cái gì đặc biệt mặt hàng, rất bình thường một người mà thôi.

Tu luyện khó khăn, Mã Tứ cũng không dễ dàng gì, hắn làm đủ loại tông môn nhiệm vụ để tích lũy tài nguyên tu luyện.

Khổ sở đến bây giờ cũng mới trúc cơ kì nhị trọng, cách tam trọng còn cách một bước ngắn.

Bởi vậy lúc Hải Chiến Nghi tìm đến hắn, hứa hẹn cho hắn một bút lớn tài nguyên lúc xong chuyện, đồng thời cũng nói cho hắn biết, đám người trong Tiên Y phường rất dễ qua mặt, hắn liền đồng ý đối phương yêu cầu.

Nhiệm vụ cũng rất đơn giản, đi vào Tiên Y phường nhân lúc đám người không để ý mang một số y phục thu vào nhẫn trữ vật, sau đó im lặng rời đi.

Một lần lấy không thể quá nhiều, nếu không sẽ khiến đám người chú ý

Lấy ra sau liền dùng súc cốt công thay đổi khuôn mặt, tiếp tục trở lại, lần nữa tìm chỗ khác ra tay.

Hắn thần thông không cái gì khác, chính là có thể tùy ý biến đổi gương mặt của mình, cùng súc cốt công một dạng.

Chỉ có điều súc cốt công là toàn cơ thể biến đổi, mà hắn là gương mặt biến đổi, bởi vì là thần thông lại tập trung vào mặt, nên biên độ biến đổi rất lớn, so với súc cốt công lợi hại hơn nhiều.

Tiên Y phường bên trong số lượng y phục rất lớn, chỉ cần cầm một nhóm trộm ra, cũng đủ khiến cho Triệu Vô Cực đau lòng một trận.

Mất đồ là chuyện nhỏ, nhưng y phục mất đi sẽ khiến cho người mua sau không mua được mẫu ưng ý của mình, ảnh hướng đến bọn hắn trải nghiệm làm cửa hàng uy tín giảm xuống như vậy mới là đại sự.

Bước vào cửa hàng Mã Tứ trong lòng vẫn rất sợ.

Đây là lần đầu tiên hắn làm chuyện trộm cắp, bởi vậy nói không sợ là giả.

Cửa mở ra, tiếp tân tiểu muội đối với hắn mỉm cười chào đón đưa hắn vào trong, đối phương chủ động hỏi lên:

“ vị này sư huynh, ngươi là tới mua y phục cho mình, hay là mua y phục cho bằng hữu? Ta rất quen thuộc các mẫu y phục ở đây, không bằng để ta giới thiệu giúp ngươi nha!”

tiếp khách tiểu muội rất niềm nở tươi cười hướng dẫn hắn, nhưng Mã tứ trong lòng trầm xuống.

Để ngươi hướng dẫn, như vậy ngươi bám lấy ta, ta còn trộm đồ thế nào?

Mã Tứ lập tức lên tiếng:

“ ta mua đồ cho nữ bằng hữu, nhưng ta muốn tự chọn không cần ngươi tư vấn!”

tiếp khách tiểu muội cũng không có gì lạ, Thanh Vân Tông đệ tử nhiều, tính cách quái lạ cũng nhiều.

Gặp một hai cái tự cho là đúng, thích tự mình làm tất cả, như vậy cũng không cần ở trên người đối phương mất thời gian, người mua còn nhiều đây.

Mã Tứ thấy đối phương đi xa, lúc này mới nhẹ nhàng thở phào một hơi.

Hắn nhìn xung quanh, không ít tiếp khách tiểu muội, nhưng mà mỗi người đều đang bận rộn cùng khác hàng của mình, đâu chú ý đến hắn chỗ này được.

ở trên cùng, một cái ngồi ở quầy thu ngân tiểu cô nương, rất ra dáng quản lí, đang nhìn quanh bốn phía, nhưng cũng không chú ý bên này.

Mã Tứ trong lòng có chút sợ hãi, trên tay nhanh chóng lóe lên, cả y phục cùng móc đồ đều bị hắn một mạch thu vào nhẫn trữ vật.

Nhìn quanh một chút, không ai nhận ra, Mã Tứ lúc này mới ung dung như không có chuyện gì rời đi Tiên y phường.

Tiếp tân tiểu muội còn rất niềm nở mở cửa giúp hắn, một chút cũng không nhận ra dị dạng.

“ha ha ha, quả nhiên là một đám luyện khí kì sâu kiến, ta hành động như vậy mà cũng không nhận ra!”

Mã Tứ trong lòng cười lớn, hắn cảm giác việc này quá đơn giản, phần thưởng của Hải Chiến Nghi cách hắn đã không còn xa.

Mang theo y phục trở lại gặp Hải Chiến Nghi, Hải Chiến Nghi nhẹ giọng hỏi:

“ thế nào? Thuận lợi không?”

Mã tứ không nói gì, trên tay lóe lên, một đống quần áo xuất hiện.

Hải Chiến Nghi nhìn đối phương rất hài lòng, sau đó gật đầu một cái.

Mã tứ hiểu ý, khuôn mặt biến đổi, y phục cũng không cần thay, dù sao đều là Thanh Vân Tông nội môn đệ tử chế thức y phục

Một lần thành công tiền lệ, khiến Mã Tứ trong lòng tự tin dâng tràn.

Một đám luyện khí kì mà thôi, sao có thể cản bước của hắn.

Thế là Mã Tứ không chút sợ hãi càn quét Tiên Y phường, đến lúc hắn cảm giác số lượng y phục đã thiếu một mảng lớn, tiếp tục ra tay sẽ gây ra người khác chú ý cuối cùng mới thu tay.

Đại công cáo thành!

Ngày hôm nay, hắn liền từ trong Tiên Y phường trộm ra gần ngàn bộ quần áo cùng nội y, tổn thất đối với Tiên Y phường không hề nhỏ.

“làm tốt lắm, đây là của ngươi phần thưởng, lúc nào ta cần tìm ngươi sẽ dùng truyền tin phù!”

thu vào một bút lớn Linh thạch, Mã Tứ vội vàng cảm tạ nói:

“ đa tạ sư huynh, đa tạ sư huynh!”

Hải Chiến Nghi gật đầu:

“ ngươi biết cái miệng phải như thế nào rồi chứ?”

Mã Tứ vội vàng gật đầu:

“ đương nhiên hiểu rõ, nhất định phải kín như bưng.

Ta chắc chắn sẽ không cùng ai đề cập chuyện này, sư huynh có thể tin tưởng ta!”

Hải Chiến Nghi thỏa mãn gật đầu, hai người nhanh chóng tản ra.

.........

“Công tử, đại sự không tốt!”

Tiểu Mai một mặt hốt hoảng chạy tới, Triệu Vô Cực đang ngồi nhàn nhã uống trà lúc này liền nhíu mày buông trà xuống.

“Tiểu Mai, có chuyện gì? từ từ nói!”

Tiểu Mai có chút run lên như muốn khóc nói:

“ công tử, hôm nay ta kiểm tra lại, phát hiện ra y phục thiếu một mảng lớn.

Không biết là trong lúc buôn bán xảy ra chuyện gì, có người trộm mất của chúng ta gần một ngàn bộ y phục a!”

Triệu Vô Cực nhíu mày, trộm y phục? gần ngàn bộ?

Một cỗ lửa giận trong lòng Triệu Vô Cực dâng lên, vốn nghĩ rằng Thanh Vân Tông mọi người tư tưởng thuần khiết, cũng không chơi cái gì trộm cắp sự việc, không ngờ lại vẫn xảy ra.

Đã thế một lần trộm liền trộm ngàn kiện, quả thật không xem ai ra gì.

một ngày mất ngàn kiện quần áo, tuy là Triệu Vô Cực sản xuất ra chi phí thấp nhất, nhưng cũng không phải là cái gì một bút nhỏ Linh thạch.

Đây chính là thỏa thỏa đánh mặt, muốn động tới hắn căn cơ a!

Cứ như vậy, Triệu Vô Cực không cần nói cũng biết, tái diễn vài lần, hắn cũng không cần mở cái này Tiên Y phường.

Là có người rắp tâm hãm hại, hay là bồng bột hoạt động?

nếu là có người rắp tâm hãm hại, như vậy cái này cũng chưa chắc là điểm cuối, đối phương chắc chắn sẽ còn ra tay.

Nhưng mà lúc nào ra tay, Triệu Vô Cực lại không biết.

Có câu, ngàn ngày làm tặc, không thể ngàn ngày phòng tặc a.

Nếu là hắn, hắn sẽ không lập tức ra tay, chờ một thời gian cho lắng xuống, sau đó lại ra tay.

Nếu là bồng bột hành động, vì không muốn bỏ ra số lớn Linh thạch mua y phục mà động thủ, như vậy đối phương lúc này cũng đã đủ y phục để mặc,sẽ không tiếp tục xuất hiện.

Bất kể là tình huống nào, Triệu Vô Cực đều ở thế bị động, khó mà xử lí được

Tiểu Mai như muốn khóc nói:

“ công tử, là ta không tốt, là ta để mất đồ. Công tử, ngươi phạt ta đi!”

Triệu Vô Cực nhìn nàng nước mắt lã chã bộ dáng, đứng dậy đưa tay ra, nhẹ nhàng vuốt tóc nàng an ủi:

“ không có gì to tát, mấy bộ y phục mà thôi.

Người ta là hữu tâm tính vô tâm, ngươi cũng không thể quản lí hết được cả tiệm y phục.

Được rồi, mất thì bổ sung! Chú ý một chút là được!”

Tiểu Mai vẫn không chịu:

“ công tử, gần một ngàn kiện y phục a, ta sao có thể xem như không có gì được?

Công tử, mau phạt ta đi!”

Triệu Vô Cực ha ha cười nói:

“ Tiểu Mai a, ta còn không nhận ra ngươi rất thích bị người khác phạt a!

Ta nói không sao vậy thì là không sao? Ngươi còn muốn nghi ngờ ta lời nói là đang qua loa ngươi hay sao?”

Tiểu Mai tiếng khóc chợt dừng, ánh mắt nhìn về phía lời nói tràn đầy hào sảng ánh mắt vô cùng kiên quyết đáng tin cậy Triệu Vô Cực, lúc này mới thấp thỏm hỏi:

“ công tử, ngươi không giận Tiểu Mai thật sao?”

Triệu Vô Cực gật đầu:

“ đương nhiên?”

“ngươi không để trong lòng?”

“ đương nhiên!”

“công tử không lừa Tiểu Mai?”

“ ta lừa ngươi có ích gì? Tiểu Mai, ngươi có hết hay không?”

“vậy ngày mai chúng ta có mở cửa bán hàng hay không?”

“mở, đương nhiên là phải mở. có điều, ngày mai chú ý một chút là được rồi!”

“vâng, công tử!”

............

Tối ngày hôm sau.

“ hu hu hu, công tử, đại sự không tốt! Tiểu Mai có lỗi với người, hức hức!”

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio