Mang Tán Lôi trận cho La Thiên cùng Triệu Phi Dương tự mình nghiền ngẫm nghiên cứu, Triệu Vô Cực trong người cũng nhẹ nhàng không ít.
Tán Lôi trận đối với hắn bây giờ mà nói có chút gân gà, bởi vì muốn có được nó khá là khó khăn
Chưa kể tìm nguyên liệu tạo thành trận pháp, bên trong các loại trận pháp cùng cấm chế cũng không phải là Triệu Vô Cực bây giờ có thể hiểu được cùng làm được.
Cho dù hắn thân ở Thanh Vân Tông cái này danh môn đại phái, thời gian tu luyện của hắn còn quá ngắn, hơn nữa tài liệu liên quan để học tập có thể điều động được lại quá ít, bởi vậy Triệu Vô Cực nếu muốn tự mình bắt tay vào làm vẫn là rất khó khăn, không biết ngày tháng nào mới có thể tập hợp đủ để làm ra một cái Tán Lôi trận.
Hơn nữa Triệu Vô Cực tâm ý ban đầu chính là đem Thanh Vân Tông phát triển lên, có thể đánh ngược trở về Trung châu, tái hiện Thanh Vân Tông năm xưa huy hoàng chứ không phải chỉ một mình hắn hèn mọn phát dục.
Bởi vậy đem cái này Tán Lôi trận cho tông môn cấp xuống cho đệ tử sử dụng mới là chính xác cách làm, quan trọng vẫn là bọn hắn đan khí nhị mạch nắm giữ cái này Tán Lôi trận trong tay, cũng không sợ tông môn có người dám đối với bọn hắn bất lợi.
Ngươi muốn mưu hại ta? hắc hắc, vậy thì Tán Lôi trận từ đây đối với ngươi đóng lại phục vụ, tự mình độ kiếp đi thôi!
Nói tóm lại, đưa ra Tán Lôi trận cống hiến cho tông môn dùng chung không làm cho Triệu Vô Cực gặp bất kì cái gì bất lợi, ngược lại càng khiến cho hắn địa vị ở tông môn nhanh chóng tăng lên, kiếm được một bút lớn tài nguyên tu luyện, khiến cho người khác cho dù muốn cùng hắn động thủ hay dùng âm mưu quỷ kế cũng phải tính toán một chút xem bản thân mình có thể chịu nổi hậu quả khi sự việc bại lộ hay không.
Mang theo tâm tình vui vẻ trở lại, Triệu Tiếu Tiếu đã sớm đứng ở trước cửa nhà chờ hắn.
Triệu Vô Cực mỉm cười gật đầu với nàng một cái, Triệu Tiếu Tiếu cũng vui vẻ đi tới.
Bỗng nhiên Triệu Vô Cực bước chân dừng lại, hắn giống như cảm giác được cái gì đó.
Ánh mắt nhìn về phía sau, Triệu Vô Cực ánh mắt nheo lại.
Một đạo hắc ảnh tốc độ nhanh như chớp đang từ dưới núi xông lên, cái này hắc ảnh nhanh đến mức chính Triệu Vô Cực ánh mắt cho dù được cường hóa qua động sát lực vô cùng kinh khủng cũng phải cố gắng ngheo mắt mới có thể thấy rõ.
Đối với hắc ảnh lao tới, Triệu Vô Cực không hề làm ra bất kì cái gì phòng ngự tư thái, bởi vì hắn đã cảm nhận được một luồng khí tức quen thuộc trên người đối phương.
Hắc ảnh hướng về Triệu Vô Cực xông tới, sau đó ở ngay trước mặt hắn dừng lại.
Hắc ảnh không ai khác chính là từ Vô tận sơn mạch lịch luyện trở về Tiểu Hoàng.
Tiểu Hoàng một năm trước liền theo Triệu Vô Cực mệnh lệnh rời đi Thanh Vân Tông ra ngoài tự mình lịch luyện chém giết.
Đối với thử loại yêu thú không thiện chiến đấu như nó mà nói, cái này yêu cầu quả thật có chút độ khó.
Nhưng Triệu Vô Cực yêu cầu, Tiểu Hoàng cũng không thể không nghe theo.
Mấy năm nay Tiểu Hoàng ở Thanh Vân Tông đi theo Triệu Vô Cực ăn hết không ít thứ tốt, một thân cơ bắp cũng là luyện ra được, tốc độ cùng lực bộc phát đều rất kinh người, khuyết thiếu chính là huyết tính
Mấy lần đại chiến Tiểu Hoàng cũng chỉ là đánh lén mà thôi, nó cũng không hề chân chính cùng người khác đối mặt qua, bản tính nhát gan sợ hãi vẫn luôn tồn tại.
Nhưng một năm này ra ngoài tự mình ở Vô tận sơn mạch săn giết cùng chiến đấu, Tiểu Hoàng giống như là lột xác hoàn toàn vậy.
Đầu tiên phải kể đến chính là chiến thắng đầu tiên của Tiểu Hoàng.
Vừa bước vào Vô tận sơn mạch, nó liền gặp một đầu Hôi lang, luyện khí kì đỉnh phong Hôi lang.
Trước đây mà nói, Tiểu Hoàng nếu gặp phải cái này Hôi lang chỉ có cúp đuôi bỏ chạy phần, bởi vì nó hoàn toàn không phải đối thủ của đối phương.
Hai bên ở chuỗi thức ăn trên vị trí hoàn toàn khác biệt, Tiểu Hoàng chính là nạn nhân bị ăn cái kia.
Nhưng Tiểu Hoàng thực lực lúc này đã là trúc cơ kì, gặp nhiều tràng diện cũng khiến nó tâm cảnh khá là ổn định, không đến mức gặp phải luyện khí kì đỉnh phong Hôi lang liền sợ co quắp.
Bình tĩnh bày ra sở trường tốc độ mở ra chiến đấu, Tiểu Hoàng móng vuốt sắc bén vậy mà đơn giản xé rách Hôi lang da lông, đem nó đánh một cái toàn thân là máu.
Mà Hôi lang tuy điên cuồng công kích nhưng một cọng lông của nó cũng không đụng tới được, tốc độ của Tiểu Hoàng hoàn toàn bỏ xa nó.
Thế là một trận ngược sát diễn ra, Tiểu Hoàng đơn giản vô cùng liền đem Hôi lang đánh bại.
Hôi lang lúc đó chỉ có thể ư ử vài tiếng co đuôi liền chạy.
Nhưng Tiểu Hoàng tốc độ nhanh gấp mấy lần nó, sao có thể đơn giản như vậy liền để cho nó chạy được.
Một trận đuổi theo chém giết, cuối cùng Hôi lang ở trong móng vuốt Tiểu Hoàng điên cuồng trảo kích một hồi liền đoạn khí.
Từ lúc này, Tiểu Hoàng liền nhận ra một điều.
Giống như trước đó đối với nó rất đáng sợ, rất lợi hại yêu thú bây giờ cũng không có đáng sợ như vậy nữa.
Hôi lang, lão hổ, đại xà, những cái này ăn thịt yêu thú trước đó lấy nó làm con mồi đi săn, bây giờ rất nhiều đầu đều không phải là nó đối thủ.
Nó đã không còn là lúc trước yếu đuối Tiểu Hoàng, nó rất mạnh.
Tiểu Hoàng chiến thắng Hôi lang, lại đại chiến qua lão hổ, lúc này trong tâm tràn đầy tự tin.
Chỉ cần cảnh giới không vượt qua nó, Tiểu Hoàng đều nếm thử chiến đấu một phen, không ít trận đạt được thắng lợi, trực tiếp đem đối phương ăn hết.
Nếu đánh không lại, vậy thì chạy mà thôi.
Chạy là nó sở trường, một khi quyết tâm bỏ trốn, ai có thể cản được nó.
Thế là Tiểu Hoàng ở Vô tận sơn mạch bắt đầu một năm điên cuồng chiến đấu của mình, cảnh giới cũng theo đó dần dần tăng lên.
Một năm nay, Tiểu Hoàng tích lũy không ít kinh nghiệm chiến đấu, tâm cảnh cũng được củng cố không ít, trong lòng tự tin dâng lên rất nhiều.
Nó cảm giác, chỉ cần là đồng cảnh giới, nó đã đứng ở thế bất bại.
“ chủ nhân, ngươi đã xuất quan rồi sao?”
Tiểu Hoàng ánh mắt đỏ rực nhìn lấy Triệu Vô Cực.
Triệu Vô Cực cùng nhìn vào mắt nó, thử nhãn nhỏ như hạt đỗ, như là một viên hồng bảo thạch, lóe lên yêu dị huyết quang, yêu thú huyết tính bộc lộ không sót lại chút gì
Triệu Vô Cực hài lòng gật đầu, xem ra một năm nay Tiểu Hoàng thu hoạch không tệ a, đã bắt đầu có lại được yêu thú huyết tính cần có, như vậy sau này nếu đụng phải chiến đấu nó cũng sẽ không sợ hãi nửa đường tuột xích.
Ồ!
Triệu Vô Cực bỗng nhiên ồ một cái, bởi vì hắn cảm nhận được Tiểu Hoàng ánh mắt giống như là truyền tới nóng lòng muốn thử cảm giác.
Giống như, nó muốn khiêu chiến chính mình?
Triệu Vô Cực khóe miệng câu lên một cái mỉm cười, một năm ra ngoài lịch luyện lực lượng tăng lên, liền muốn tìm đường chết rồi đúng hay không?
Triệu Vô Cực nhẹ nhàng nói ra:
“ Tiểu Hoàng a, ngươi một năm nay thành quả ta đã thấy, rất không tệ.
Không bằng chúng ta giao thủ một chút, để ta xem ngươi tiến bộ thế nào a!”
Tiểu Hoàng có chút không chờ được nói ra:
“ vậy làm phiền chủ nhân chỉ điểm ta rồi!”
tuy miệng nói rất lễ phép, nhưng ánh mắt nóng rực muốn thử của ngươi đã hoàn toàn bán ngươi a Tiểu Hoàng.
Hôm nay không dạy ngươi một bài học ta mới uổng làm chủ nhân ngươi đây.
Nuôi ngươi béo tốt mập mạp, bây giờ dám nhảy lên đầu lật ngói rồi đúng không? Ha ha ha!
Triệu Vô Cực vừa nói xong, Tiểu Hoàng đã di chuyển.
Triệu Tiếu Tiếu có chút ngạc nhiên nhìn lấy ở xung quanh Triệu Vô Cực chạy thành vòng tròn Tiểu Hoàng, bước chân vội vàng lui lại.
Tiểu Hoàng lúc này tốc độ quá nhanh, khiến cho nó ở Triệu Vô Cực xung quanh di chuyển biến thành mấy chục cái tàn ảnh đồng thời xuất hiện, giống như là có mấy chục đầu Tiểu Hoàng đang đồng thời chạy nhanh vậy.
Triệu Vô Cực tán dương:
“ tốc độ không tệ, quả nhiên Không minh thử chủng tộc lấy tốc độ phát triển phương hướng là chính xác!”
Triệu Vô Cực một bộ phong khinh vân đạm tại chỗ nhận xét, lúc này sau lưng hắn bỗng nhiên âm phong tập kích, tốc độ nhanh đến cực hạn, khiến Triệu Vô Cực trong lòng nguy hiểm cảnh báo điên cuồng kéo vang.
Triệu Vô Cực không cần quay lưng lại cũng có thể thấy rõ, Tiểu Hoàng đang hướng về ót hắn vung lên móng vuốt sắc bén lóe lên hàn mang, chỉ cần phản ứng chậm tích tắc nữa thôi,hắn chỉ sợ sẽ đầu lìa khỏi cổ.
Tốt tốc độ~
Triệu Vô Cực trong lòng tán dương một cái, cả người cúi thẳng xống, chân từ phía dưới đá ngược mà lên, nhắm thẳng Tiểu Hoàng cơ thể.
ầm!
một cái trầm đục âm thanh vang lên, Tiểu Hoàng trực tiếp ăn một cước này, cả người như là quả bóng bị Triệu Vô Cực đạp bay thẳng lên thiên không, vị trí vừa nãy bị đá trúng của nó còn bắn ra một vòng không khí bạo, đủ thấy Triệu Vô Cực một cước này có bao nhiêu mạnh.
Tiểu Hoàng bị đá văng lên giữa thiên không mặt đều ê ẩm muốn cắn phải lưỡi, nó ánh mắt nhìn về phía dưới Triệu Vô Cực đang đứng vị trí, nhưng nó lập tức kinh hãi phát hiện, Triệu Vô Cực lúc này đã không còn ở vị trí cũ nữa rồi.
Không tốt!
Cùng lúc đó, nội tâm của nó cảnh báo nguy hiểm điên cuồng vang lên, Tiểu Hoàng chỉ có thể đem ánh mắt nhìn lên phía trên đầu của nó.
Phía trên đầu của nó bây giờ đã toàn là âm ảnh, ánh mặt trời cũng bị che khuất, bởi vì Triệu Vô Cực không biết từ lúc nào đã xuất hiện ở ngay trên đỉnh đầu nó, một cước chẻ dọc từ phía trên chém xuống.
Bành!
Trầm đục nhục thân va chạm âm thanh vang lên, Tiểu Hoàng lấy tốc độ so với lúc bay lê còn nhanh gấp lần như lưu tinh bay thẳng xuống mặt đất.
Ầmmmm~
Địa địa chấn chiến, mặt đất lõm xuống một cái hố sâu rộng chừng m, xung quanh tràn đầy vết rạn như là mạng nhện.
Phốc~
Tiểu Hoàng cho dù là yêu thú, da dày thịt béo vô cùng cũng không chịu nổi như vậy một cước, trực tiếp nôn ra máu tươi, tại chỗ nằm tê liệt.
Triệu Vô Cực lúc này mới từ không trung nhẹ nhàng rơi xuống, đứng ở ngay bên cạnh hố cười nói:
“ tốc độ không tệ, móng vuốt cũng rất sắc bén, có thể dễ dàng phá vỡ linh lực hộ tráo hoặc nhục thân yêu thú.
Tiểu Hoàng, ngươi tiến bộ ta đã nhìn rõ!”
Tiểu Hoàng nằm trong hố sâu, nôn ra một ngụm máu tươi khó thở nói ra:
“ cảm... cảm ơn chủ nhân khen ngợi!”
trong lòng nó thì đang điên cuồng gào thét:
“ a! ta tại sao lại phải đi khiêu chiến chủ nhân! chẳng lẽ còn không rõ hắn lợi hại như thế nào sao? Ta đây đúng là tìm đường chết a!
May mắn không bị đánh gãy xương, Tiểu Hoàng, ngươi lần sau nhất định không thể tiếp tục như vậy chơi đùa, sẽ mất mạng a!”
vốn tự tin tràn đầy Tiểu Hoàng cùng Triệu Vô Cực tỉ thí, muốn dùng tốc độ chiếm ưu thế đánh bại Triệu Vô Cực cuối cùng bị Triệu Vô Cực hai cước liền giải quyết chiến đấu khiến nó vô cùng bối rối.
Đầu tiên chính là sợ hãi, Triệu Vô Cực vẫn như cũ mạnh như vậy, nó không địch nổi.
Thứ chính là cảm giác một trận kinh sợ, nó gần nhất tu luyện cũng rất liều mạng, tiến bộ không ít a, vậy sao đối mặt với chủ nhân vẫn như vậy vô lực? cái này không khoa học a?
Mặc dù không biết khoa học là gì, nhưng Tiểu Hoàng cảm giác, cái này thật khó tin, thật tuyệt vọng!
Đau khổ từ trong hố sâu bò lên, Triệu Vô Cực trên tay truyền pháp chi quang hiện lên, bắng vào nó não hải.
Triệu Vô Cực nói ra:
“ đây là một môn bí pháp, tên là Ngũ Quỷ mật tịch.
Tuy Ngũ Quỷ mật tịch là nhân loại bí pháp, phương thức vận chuyển kinh mạch chỉ áp dụng cho nhân loại, yêu thú không thể tu luyện, nhưng ngươi thời gian rảnh rỗi nhiều, thử nghiệm đem nó cái biến thành ngươi có thể sử dụng được bí pháp, biết đâu lại có kinh hỉ bất ngờ!”
đánh một gậy lại cho một quả táo, Triệu Vô Cực làm được vô cùng ổn.
Tiểu Hoàng vội vã cúi người:
“ đa tạ chủ nhân truyền pháp!”
Triệu Vô Cực gật đầu đối với Triệu Tiếu Tiếu nói ra:
“ chuẩn bị đi thôi!”
“vâng!”
........
Triệu Vô Cực cùng Triệu Tiếu Tiếu chuẩn bị một chút vật dụng, sau đó mang theo Tiểu Hoàng liền đi ra Thanh Vân Tông đại môn.
Lúc này Từ Tiểu Bạch đám người đã chờ sẵn ở chỗ này, bên trong vậy mà còn có cả Long Miên Nhi tiểu cô nương này.
Triệu Vô Cực cười một tiếng nói ra:
“ mói người đã đến đông đủ a! chúng ta lên đường thôi!”
Từ Tiểu Bạch gật đầu:
“ chỉ đợi ngươi nữa mà thôi!”
Sau đó hắn nhỏ giọng đối với Triệu Vô Cực nói ra:
“ Vô Cực, sư phụ phân phó ta chiếu cố một chút Long Miên Nhi.
Ngươi nói đây là nàng chủ động đòi đi cùng chúng ta hay là thế nào? Mục đích của nàng là gì?”
Triệu Vô Cực thở dài:
“ sư phụ ngươi phân phó như vậy,chúng ta cũng chỉ có thể đồng ý mà thôi.
Tuy không biết giữa Long Miên Nhi và chưởng môn nói những cái gì, chỉ cần nàng không gây chuyện ta cũng không đối với nàng thế nào a!”
Từ Tiểu Bạch gật gù một cái, sau đó đối với mọi người nói ra:
“ đại gia lên đường!”
Vạn Hắc Vận, Trường Hồng, Thiết Tam Ngưu mỗi người riêng phần mình cưỡi lên phi kiếm lập tức phi hành lên không trung.
Triệu Vô Cực cùng Triệu Tiếu Tiếu, Từ Tiểu Bạch, Long Miên Nhi cùng một cái thanh niên cũng nhanh chóng theo sau.
Triệu Vô Cực hiếu kì nhìn về phía thanh niên nhân kia lên tiếng hỏi:
“ người này là ai?”
Từ Tiểu Bạch đang đinh giải thích cái gì, Long Miên Nhi đoạt đáp:
“ hắn là Thiết Hổ, là Long gia chúng ta hạ nhân, cũng là hộ vệ của ta, cảnh giới trúc cơ kì thât trọng.
Lần này đi Thiên Tướng môn có thể gặp nguy hiểm, bởi vậy ta bắt buộc phải mang hắn theo, nếu không sẽ không được ra ngoài a!”
Triệu Vô Cực nhìn về cái này gọi là Thiết Hổ thanh niên.
Một gương mặt rộng rãi sáng sủa, cơ thể cũng có chút cường tráng, cho dù là lúc phi hành cũng không nguyện cách Long Miên Nhi quá xa, trong hộ vệ cái ngành nghề này làm được đủ chuyên nghiệp.
Thấy Triệu Vô Cực ánh mắt nhìn tới, Thiết Hổ rất lễ phép gật đầu một cái đáp lại.
Triệu Vô Cực cũng không hề nhìn thấy trên người hắn bất kì cái gì cảm xúc ba động, trẻ tuổi như vậy liền có thể làm được không kiêu ngạo không siểm nịnh đủ thấy không tầm thường.
Đáng tiếc xuất thân thấp hèn là hạ nhân, nếu không ở Thanh Vân Tông chỉ sợ cũng có thể xuất một phen mặt mũi!
Nghĩ một chút Triệu Vô Cực liền đem ánh mắt thu hồi, đối với Từ Tiểu Bạch cười nói:
“ Tiểu Bạch, ta nghe nói ngươi bôn lôi kiếm pháp có một cái ngự kiếm thuật tên là Thiểm Lôi ngự kiếm thuật, là Thanh Vân Tông chúng ta nhanh nhất ngự kiếm thuật, không biết ngươi đã học xong hay chưa?”
Triệu Vô Cực hứng thú nhìn hắn hắn một chút, Từ Tiểu Bạch không hề trả lời Triệu Vô Cực mà nói ra:
“ ngự kiếm thuật cho dù tốt đến đâu vẫn là nhìn linh lực mạnh yếu, cảnh giới tu luyện thế nào.
Thiểm Lôi chỉ là biện pháp dự phòng bảo mệnh mà thôi.
Ta càng thích đem kẻ địch của mình đánh bại mà không phải là tìm cách chạy trốn khỏi nó!”
Triệu Vô Cực vỗ tay:
“ nói hay lắm,rất hợp ý ta.
Có điều, kẻ địch của chúng ta nếu như cường đại đến mức tuyệt vọng không cách nào đánh bại, vậy thì lúc đó nên tìm đường lui chứ không phải xông lên liều chết đúng hay không?”
Triệu Vô Cực nhìn về phía Từ Tiểu Bạch nói ra, Từ Tiểu Bạch khinh thường hừ lạnh một cái:
“ ta đã không còn yếu như trước đây nữa rồi, không cần cùng ta rào trước đón sau.
Nếu ở Thiên Tướng môn có đám người nào dám đối với chúng ta động thủ, làm chết hắn!”
Triệu Vô Cực lắc đầu:
“ được rồi, ngươi lợi hại!”
một đường ngự kiếm phi hành vô cùng nhàm chán, nhưng đám người đều là trúc cơ kì cường giả, tốc độ đều rất nhanh.
Thiên lăng quận nói xa không xa, nói gần không gần, bay ngày đường liền đến nơi rồi.
Mất ngày phi hành, Triệu Vô Cực thở dài một cái.
Lúc này nếu có một cái phi thuyền có phải là tốt hay không, mọi người đều có thể nghỉ gơi, phi thuyền tốc độ lại vô cùng nhanh chóng, chỉ cần ngày là có thể đến nơi.
Sau này nếu có cơ hội,nhất định phải làm một cái mới được.
Đáng tiếc Thanh Vân Tông cũng chỉ có một cái phi thuyền mà thôi, hắn dạng này dòng chính đệ tử cũng không được đụng vào, bởi vậy mới phải một mực phi hành như vậy, thật thảm a!
Thiên Lăng quận là một cái quận thành tiếp giáp giữa tu tiên thế lực ma đạo thế lực.
Bởi vậy Thiên Tướng môn vừa bị diệt, lúc này Thiên lăng quận lập tức tràn về đại lượng nhân mã.
Có tu tiên thế lực danh môn chính phái, cũng có ma đạo tu sĩ, tình thế vô cùng hỗn loạn,chiến đấu có thể xảy ra bất cứ lúc nào.
Triệu Vô Cực đám người tìm nhà trọ nghỉ ngơi một ngày, sau đó hướng về Thiên Tướng môn đi tới.
Thiên Tướng môn ở trong tu chân giới cũng là một đóa kì hoa, không phải tự nhiên mà bọn hắn được gọi là Trang bức môn, sớm đã có rất nhiều người nhìn bọn hắn không vừa mắt rồi, nếu không phải thực lực đối phương cũng không yếu chỉ sợ cũng không chịu được đến ngày hôm nay.
Dưới chân núi Thiên Tướng môn, Triệu Vô Cực cùng đám người lập tức gặp được một cái tạm thời phường thị.
Nói là tạm thời bởi vì cái này cũng là đám người lâm thời mở ra.
Thám hiểm Thiên Tướng môn cũng có rất nhiều nguy hiểm.
Chưa nói đến trận pháp bên trong có thể có cái gì sát cơ hay không, lúc thám hiểm đụng phải người cạnh tranh, hoặc là vừa cầm vào tay đồ tốt liền bị người cho giết người đoạt bảo, đại chiến nổ ra hết sức kịch liệt, đương nhiên là sẽ có thương vong.
Mà cái này phường thị chính là phục vụ nhu cầu cho đám người thám hiểm Thiên Tướng môn này, bên trong bán đầy đủ các loại đan dược chữa thương.
Không chỉ có thế, các loại thiên tài địa bảo từ bên trong Thiên Tướng môn bị người khác đào ra cũng ở chỗ này bị bày bán.
Nhìn thấy bốn phía toàn là người bày quầy bán hàng, Long Miên Nhi lập tức vui vẻ lên.
Nàng chủ động thoát ra khỏi nhóm người, hướng về mấy cái quầy hàng liên tiếp chạy qua chạy lại nhìn xem rốt cuộc có thứ gì vui hay không.
Nhìn nàng liên tục cầm mấy thứ đặt lên đặt xuống, Triệu Vô Cực thở dài một cái liền phải đi ra cùng bồi nàng.
Đám người thấy vậy cũng bất đắc dĩ đi tới, lúc này đều kéo qua bên này.
Thám hiểm Thiên Tướng môn, đi một nhóm người cũng là một loại lợi thế.
ở đây tình thế cực loạn, thế lực các nơi không rõ ràng, thân cô thế cô tới chỗ này rất dễ dàng gặp phải người khác ỷ đông hiếp ít vô cùng phiền phức.
nếu trên người không mang nhân vật chính quầng sáng hoặc là thực lực nghiền ép hết thảy vậy thì tốt nhất vẫn là kết đoàn mà đến.
Long Miên Nhi lúc này chính là dừng lại ở trước một cái to lớn quả trứng, hiếu kì nhìn lấy quả trứng này.
Vị này Lão bản quầy hàng lập tức cười hì hì nói ra:
“ đạo hữu thật có ánh mắt.
Cái này trứng yêu thú là ta từ Thiên Tướng môn bên trong phất mất ngày thời gian đem trận pháp phá vỡ mới có thể tìm thấy.
Sau đó lại bị người chặn giết, chúng ta nhóm người, chết mất người mới có thể từ trong hung hiểm hoàn cảnh toàn thân trở ra, có thể nói là nguy hiểm đến cực hạn.
Cái này quả trứng không nói khoác, đây chính là Huyền vũ thần thú trứng, cách ấp nở thời gian chỉ còn một chút, đạo hữu nếu như mua về thêm một chút công sức mang nó chiếu cố tốt, không chừng một thời gian ngắn nữa liền có thể có một đầu Huyền Vũ thần thú làm tọa kị a!”
Long Miên Nhi nghe vậy ánh mắt lập tức sáng lên:
“ là Huyền vũ thần thú trứng thật sao?”
tên kia lập tức khẳng định:
“ ta còn có thể lừa đạo hữu hay sao? Đây chắc chắn là Huyền vũ trứng.
Chỉ cần ấp nở, chính là một đầu thần thú a!
Nếu không phải ta quá nghèo, nuôi không nổi dạng này thần thú, ta cũng không nỡ bán đi đây!”
Lão bản một trận thịt đau tiếc rẻ dáng vẻ nói ra, giống như bán đi quả trứng này là cắt thịt hắn đồng dạng.
Triệu Vô Cực ánh mắt nhìn qua đối phương, trúc cơ kì tam trọng cảnh giới, không mạnh cũng không yếu, vừa vặn thích hợp thám hiểm cái này Thiên Tướng môn tàn tích.
Triệu Vô Cực nghe hắn một trận yêu ngôn hoặc chúng cũng là muốn che mặt lại.
Tên này thật biết thổi, không biết đâu ra một quả trứng liền bị thổi thành Huyền Vũ thần thú trứng, đã vậy cái này ngu xuẩn Long Miên Nhi còn giống như là tin tưởng đối phương lời nói muốn mua bộ dáng, quả thật là một đôi cực phẩm.
Quả nhiên, Long Miên Nhi lập tức hỏi:
“ cái này quả trứng giá thế nào?”
Lão bản có chút đau lòng nói ra:
“ không đắt, ta nhịn đau bán đi cái này cơ duyên cho đạo hữu, chỉ cần Linh thạch hạ phẩm, cái này trứng yêu thú liền là của ngươi!”
Long Miên Nhi mân mê miệng:
“ Linh thạch hạ phẩm a!”
Triệu Vô Cực lúc này chợt lên tiếng:
“ tình bạn nhắc nhở một câu, ngươi tốt nhất đừng mua quả trứng kia!”
hắn nói xong liền im miệng, cũng không nói nhiều nữa.
Sở dĩ nhắc nhở một câu là bởi vì hắn dùng thần thông của mình, đã không cảm giác được chút nào sinh mệnh chi hỏa trong quả trứng này, hơn nữa trứng còn cảm giác lạnh siu siu, đu thấy được nó sinh cơ đã sớm tuyệt, còn thành trứng chết không phải đoạn thời gian ngắn.
Hắn nói như vậy là đề phòng nữ nhân này lại vung tiền vô tội vạ, ảnh hưởng đến cả nhóm người bọn hắn mà thôi.
Quyết định đều là ở nàng, tiền của nàng nàng muốn dùng, hắn cũng không quản nhiều được như vậy.
Vị kia lão bản thấy Triệu Vô Cực lên tiếng có chút gấp nói ra:
“ đạo hữu, cơ duyên không phải ở đâu cũng có thể gặp, ta đã nhịn đau nhường cho ngươi cơ hội này, ngươi không nắm lấy, sau đó nếu có người đến mua mất quả trứng Huyền Vũ này, vậy thì đừng trách ta a!”
Long Miên Nhi nhìn lão bản một cái, lại nhìn Triệu Vô Cực một cái quệt miệng nghĩ:
“ tên này chắc chắn là đang lừa dối ta, hắn không muốn ta mua được trứng Huyền Vũ, để ta bỏ qua cơ duyên lần này.
Hắn rõ ràng là thấy ra định mua mới cản ta lại, sau đó chắc chắn sẽ bí mật tới mua cái này quả trứng, hừ hừ!
Tên Triệu Vô Cực này, xấu vô cùng,ta không thể tin hắn!”
nghĩ nghĩ, nàng nhẫn trữ vật trên tay lóe lên một cái, Linh thạch hạ phẩm lập tức xuất hiện trước mặt vị này lão bản, nàng vui vẻ nói ra:
“ trứng này, ta mua!”
Triệu Vô Cực thấy thế lạnh nhạt nói ra:
“ mua xong rồi thì đi thôi, chúng ta không có nhiều thời gian lãng phí ở đây đâu!”
Long Miên Nhi nghe vậy hừ lạnh một cái, ôm lên trứng liền đi.
Quả trứng này có cm cao, to lớn vô cùng, nếu nói là Huyền Vũ trứng, quả thật nhiều người không biết hàng cũng sẽ tin tưởng.
Nhưng ở cái thế giới này, yêu thú đầu nào đầu nấy đều cao lớn như cái tòa nhà, trứng cao cm cũng không thiếu thấy.
Mấy người rời đi được một đoạn khá xa hướng về Thiên Tướng môn đi tới, Triệu Vô Cực mới sâu lắng lên tiếng:
“ Long Miên Nhi, ngươi giống như đối với ta có cái gì ý kiến đúng không?”
Long Miên Nhi nhìn Triệu Vô Cực một cái, sau đó quay đầu đi không để ý hắn.
Triệu Vô Cực lạnh nhạt nói:
“ ngươi vừa tới chỗ này liền vung tiền mua một cái không rõ ràng lai lịch quả trứng.
Ngươi có biết hay không,vừa rồi ngươi biến chúng ta thành dê béo trong mắt rất nhiều người sao?”
Long Miên Nhi lập tức cãi lại:
“ cái gì không rõ lai lịch quả trứng, ta đây chính là mua Huyền Vũ trứng, ngươi đây là đang ghen ghét với ta!”
Triệu Vô Cực cười lạnh:
“ Huyền Vũ trứng? ngươi đây là nằm mơ sao?
Đầu tiên, quả trứng này là hắn từ bên trong Thiên Tướng môn đoạt tới, hay là từ bên ngoài mang tới, ai biết được? hắn nói vậy ngươi liền tin? Đúng là dễ tin người.
Hơn nữa, Huyền Vũ là thần thú, bọn nó thông minh độ không thấp hơn nhân loại, còn có tộc quần của mình, sao có thể dễ dàng như vậy để trứng của mình lưu lạc ở bên ngoài?
Lại nói, Huyền Vũ trứng bên ngoài vỏ sẽ có lấm tấm màu nâu chấm chấm, độ lớn cũng so với cái này quả trứng lớn gấp mấy chục lần.
Ngươi dạng này một quả trứng nếu có thể là Huyền Vũ trứng, ta liền có thể tại chỗ cho ngươi nhận lầm.
Cuối cùng một cái, ta có thể đảm bảo chắc chắn nói cho ngươi, quả trứng này bên trong sin h cơ đã hoàn toàn đoạn, ngươi mua chính là một cái chết trứng!
Không kiến thức, thật đáng sợ!”
Triệu Vô Cực cuối cùng khinh bỉ một câu, ánh mắt nhìn về Long Miên Nhi tràn đầy xem thường.
Long Miên Nhi nghe Triệu Vô Cực khinh bỉ mình ít đọc sách lập tức xù lông.
Nàng đúng là từ nhỏ không thích đọc sách, nhưng cái này nàng biết, người khác nói nàng liền không vui.
Long Miên Nhi cắn răng nghiến lợi nói ra:
“ Triệu Vô Cực, ngươi đừng quá đáng.
Ai nói đây không phải là trứng Huyền vũ, chỉ dựa vào ngươi mấy câu mà có thể quyết định sao?
Hơn nữa ngươi làm sao biết nó là trứng chết? Ta nhất định sẽ đem nó ấp nở, ngươi cứ chờ đấy mà xem!
Đến lúc đó trợn to mắt chó của ngươi lên mà nhìn cho rõ a!”
Long Miên Nhi tức giận một tay ôm trứng một tay chỉ vào Triệu Vô Cực mắng to, Triệu Tiếu Tiếu thấy vậy cũng là nổi giận, lập tức muốn bước ra cùng nàng đấu khẩu.
Triệu Vô Cực lập tức kéo lại tay Triệu Tiếu Tiếu, Long Miên Nhi nữ nhân này thật không thể nói lí, hắn có ý tốt nhắc nhở, còn bị xem như là người xấu sao? Thật đúng là hài hước.
Triệu Vô Cực sau đó cười hì hì nhìn nàng nói ra:
“ nói ngươi ngu xuẩn ngươi còn không tin?
Không tin cái này quả trứng là trứng chết đúng không?
Ta nói, quả trứng này đã chết, hơn nữa chết còn rất lâu rồi!
Nếu ngươi đã không tin, vậy thì...”
Triệu Vô Cực nói đến đây bỗng nhiên động thủ, tay hắn nhanh như chớp hướng quả trứng mà Long Miên Nhi đang ôm trên người đánh tới.
Long Miên Nhi thấy cảnh này lập tức giật nảy mình, nàng cũng không ngờ Triệu Vô Cực đang yên đang lành lại dám động thủ như vậy, không hề có chút nào chuẩn bị liền bị hắn đắc thủ!
“Triệu Vô Cực, ngươi... khốn kiếp!”
Răng rắc!
Trứng trên tay Long Miên Nhi không chút nào sức chống đỡ lập tức bị Triệu Vô Cực một cái gõ đánh vỡ, lòng trứng từ bên trong tràn ra ngoài.
Long Miên Nhi tức muốn nổ phổi, nàng đang định hướng Triệu Vô Cực mắng chửi một trận lúc này bỗng nhiên dừng lại,bởi vì nàng ngửi thấy một cỗ hôi thối mùi vị, giống như là... trứng thối mùi vị.
Long Miên Nhi ánh mắt không thể tin nổi nhìn xuống đất, lúc này trứng trên tay nàng lòng trứng toàn bộ đã chảy xuống đất, toát lên một cỗ tanh hôi mùi vị.
Hiển nhiên, trứng này thật sự đã chết!
Triệu Vô Cực ánh mắt trêu tức nhìn về phía nàng, ánh mắt hắn giống như là đang nói, ngươi bây giờ tin ta đi?
Long Miên Nhi nhãn thần run lên, ánh mắt tràn đầy khó tin cùng khó chịu ngây người nhìn xuống đất.
Cái này trứng vỡ nát, Long Miên Nhi giống như ở bên tai cũng nghe thấy cái gì đó vỡ nát âm thanh. Là nàng lời nói, đạo lí, tin tưởng cùng tự tin.
nàng không phải là tiếc rẻ cái này quả trứng, cũng không phải là vì Triệu Vô Cực đánh vỡ trứng mà ngây người mà là bởi vì Triệu Vô Cực vậy mà nói đúng.
Như vậy nãy giờ hắn nói mấy thứ kia, có phải hay không đều là đúng?
Hắn nói bản thân mình ngu ngốc, lại nói bản thân mình thể hiện ra tài phú khiến cho cả đoàn người gặp nguy hiểm đều là đúng?
Đã vậy, nàng bây giờ còn không thể cũng không có đạo lí gì để phản bác lại Triệu Vô Cực.
Chính mình cứ như vậy ngu xuẩn hay sao?
Không không không, không thể nào!
Ta chính là Long gia tiểu công chúa, đây chỉ là Triệu Vô Cực vừa vặn biết cũng có kinh nghiệm trong việc chọn trứng yêu thú mà thôi, không phải là lỗi của ta.
Long Miên Nhi bắt đầu tìm cách chối bỏ lỗi lầm, nàng nhất quyết không tin mình làm sai.
Nhưng đúng lúc này, một giọng nói tràn đầy vô lại cùng trêu tức thần thái lập tức đánh thức nàng:
“ các ngươi là Thanh Vân Tông đệ tử sao? Hắc hắc hắc, quả nhiên là đại môn phái đi ra đệ tử nha, tiền thật nhiều.
Chúng ta gần nhất đang thiếu Linh thạch tu luyện, các đạo hữu có thể hay không chia sẻ cho chúng ta một ít!”