Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí

chương 272: lần thứ hai hấp thu vạn niên ngẫu liên

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Săn bắn đại điển của Từ gia cũng không phải là mở rộng cho Từ gia con em đều tham gia. Chỉ có đám người thanh niên của Từ gia đã đột phá nhất lưu cảnh giới mới có tư cách tham dự.

Mỗi người đều cần ở trong rừng sâu đơn độc tác chiến đánh giết một con yêu thú.

Đúng, là yêu thú mà không phải mãnh thú.

Đột phá nhất lưu cảnh giới, cũng có thể xem như là luyện khí kì tam tầng sơ kì trên lí thuyết.

Nhưng yếu thú sức mạnh nằm ở chỗ bọn chúng nhục thân cường hãn, muốn đánh giết một con yêu thú cùng cảnh giới thường phải sử dụng tới hai ba người đồng thời tổ đội tiến công vây giết mới có thể thành công.

Bởi vậy bọn hắn mục tiêu chính là luyện khí kì hai tầng yêu thú. Mỗi người chỉ cần có thể thành công săn bắt một con luyện khí kì hai tầng yêu thú liền hoàn thành nhiệm vụ, bất kể là loại nào yêu thú.

Đương nhiên một con thỏ luyện khí kì hai tầng không thể nào cùng một con sói luyện khí kì hai tầng so sánh, bởi vậy thỏa mãn yêu cầu là một chuyện kết quả đánh giá lại là một chuyện khác.

Nếu không thể săn được thứ gì ra trò, vậy thì cho dù là Từ gia dòng chính tương lai cũng vô duyên với cái ghế trưởng lão.

Mỗi người đi vào đều sẽ được phát một viên cảm ứng thách dùng để cảm ứng sức mạnh của yêu thú gần đó.

Cảm ứng thạch này là đồ vật của Từ gia dùng nhiều năm trước đây để lại, vốn có chút liên quan tới tiên môn. Nếu có yêu thú ở gần đấy, nó cảm ứng được sẽ hiển thị lên số vạch tương ứng với yêu thú đẳng cấp.

Một vạch tương ứng với luyện khí kì một tầng, cứ thế suy ra. Nếu có nhiều yêu thú, nó sẽ chỉ hiển thị số vạch tương đương với con yêu thú mạnh mẽ nhất ở đấy. Đương nhiên cái này cảm ứng thạch chỉ là đồ cấp thấp mà thôi, vượt quá luyện khí kì nó không thể cho lực.

Cảm ứng thạch chỉ là một thủ đoạn hỗ trợ Từ gia con em nhận rõ thực lực đối thủ mà thôi, tránh để bọn hắn mù đâm đầu chọc phải yêu thú mình không địch nổi.

Từ Tiểu Bạch bị thương nhẹ trở về dưỡng thương, trong lúc đó Triệu Vô Cực trở lại Triệu Vô Cực cứ điểm gặp Thử sư huynh.

Triệu Vô Cực cúi đầu thi lễ một cái:

“ sư huynh, lần này làm phiền ngươi rồi!”

Thử su huynh vui vẻ mỉm cười:

“ sư đệ quá khách khí rồi. Nào, vào bên trong đi!”

Nói xong hắn dẫn Triệu Vô Cực đi vào bên trong một căn phòng tu luyện, hai người bắt đầu ngồi xếp bằng lên.

Triệu Vô Cực từ nhẫn trữ vật lấy ra Vạn niên ngẫu liên một cái hạt sen, đưa ra trước mặt Thử sư huynh.

Thử sư huynh gật đầu tiếp nhận hạt sen nói:

“ Sư đệ đã có lần trước kinh nghiệm lần này hẳn là hấp thu rất dễ dàng, ngươi thu liễm tinh thần, sư huynh bắt đầu ngay đây!”

Thử sư huynh vốn không thích làm việc lề mề, Triệu Vô Cực nằm xuống tiến vào trạng thái Pháp Luân Chiếu Minh lập tức cảm nhận được một luồng hương thơm xông vào mũi.

Tuy Thử sư huynh đối với Triệu Vô Cực nằm tu luyện hành động có chút lạ lẫm nhưng hắn vẫn là làm đúng nhiệm vụ của mình, không muốn hỏi nhiều.

Phía trước người hắn Thử suy huynh đang liên tục đánh ra pháp quyết, giúp hắn chắt lọc tinh hoa của Vạn niên ngẫu liên hạt sen.

Thanh Vân Tông mỗi người đệ tử bình thường đều chỉ tinh thông một môn kĩ nghệ mà thôi, nhưng đám này trông giữ sư huynh thời gian quá nhàn rỗi lại có đại lượng tri thức có thể nghiên cứu, bởi vậy mỗi người hoặc nhiều hoặc ít đều tinh thông cả luyện đan lẫn luyện khí.

Chắt lọc tinh hoa dược liệu chỉ là một chút lòng thành mà thôi.

Triệu Vô Cực cảm nhận được một cỗ tỏa ra mùi thơm ngào ngạt dược dịch đang ở trong miệng mình tan ra, mùi thơm xông lên đến tận não hải của hắn khiến hắn cả người cảm giác lâng lâng như đang bay bổng.

Bởi vì có kinh nghiệm lần trước, lần này Triệu Vô Cực cực kì nhanh chóng thu lại tinh thần, tập trung khống chế cỗ dược lực đang phát tác trong cơ thể hắn.

Cỗ dược lực này như là một thớt ngựa hoang điên cuồng ở trong kinh mạch xông loạn, trái xông phải đụng như muốn xông phá nát kinh mạch của hắn, dược lực như đang ở trong người hắn nổ tung, nếu không phải ở trạng thái Pháp Luân Chiếu Minh Triệu Vô Cực sẽ cảm thấy thống khổ vô cùng.

Nhưng ở trạng thái Pháp Luân Chiếu Minh, Triệu Vô Cực có thể hoàn mĩ tập trung tinh thần đi khống chế cỗ dược lực này, bắt đầu buộc cương vào cho ngựa.

Hắn dùng ý chí của bản thân dẫn đạo con đường cho dược lực này, để nó không còn loạn xông, sau đó chính là dùng Tử Hà Bất Diệt thần công vận chuyển chu thiên đi tiêu hóa nó dùng sức mạnh to lớn của nó cô đọng ra cương khí.

Vạn niên ngẫu liên dược lực được xem là ôn hòa nhất trong các loại linh dược, nhưng ở trong thân thể phàm tục như của Triệu Vô Cực cũng đã khiến cho hắn gặp không ít rắc rối, cực kì mất sức mới có thể tiêu hóa được.

Đây còn là được Thử sư huynh giúp đỡ tiêu hóa từng chút một dược lực mà không phải trực tiếp phục dụng, nếu không chỉ sợ Triệu Vô Cực tại chỗ có thể nổ tung.

Triệu Vô Cực dẫn đạo cỗ năng lượng này, bắt đầu dọc theo kinh mạch nhẹ nhàng lưu chuyển dựa theo chu thiên tuần hoàn của Tử Hà Bất Diệt thần công lưu động, bắt đầu một vòng lại một vòng tuần hoàn sau đó biến thành tinh thuần nhất năng lượng trở lại đan điền của hắn.

Triệu Vô Cực như một cái lâu năm thuần mã sư, đầu tiên ổn định tinh thần táo bạo của ngựa hoang, đưa nó đi vào con đường hắn vạch sẵn ra, sau đó bất tri bất giác cưỡi lên rồi đeo lên nó dây cương, biến ngựa hoang thành ngựa của hắn.

Thử sư huynh ở một bên quan sát Triệu Vô Cực cả quá trình tu luyện, đối với hắn tốc độ hấp thu dược lực cũng là vô cùng kinh ngạc, không ngờ đối phương lại có thể nhanh như vậy liền hấp thu xong một đoàn dược dịch, so với hắn tưởng tượng thời gian còn phải muốn nhanh chưa tới một phần ba thời gian.

Trong lòng âm thầm tán thưởng một cái, sư đệ quả nhiên không hổ là nội môn trưởng lão nguyên anh kì tu tiên giả thân sinh, tư chất có thể không phải đỉnh tiêm nhất, nhưng ý chí nghị lực cùng cơ duyên quả nhiên không cạn.

Thanh Vân Tông trưởng lão nhóm đều không hề có con, đến cảnh giới của bọn hắn muốn có con vô cùng khó khăn, hơn nữa đa số người đều không có đạo lữ.

Mà Triệu Vô Cực sinh ra là một sự kiện được cả Thanh Vân Tông chú ý, hắn tư chất bằng một con đường nào đó đều được lan truyền ra, không ít người vì hắn tư chất mà thở dài.

Vốn tưởng rằng nguyên anh kì thân sinh hâu đại tư chất phải rất nghịch thiên mới đúng, không ngờ hắn chỉ có bốn vạch thân hòa linh khí mà thôi.

So với chí cao chín vạch, còn kém một nửa. trình độ này ở Thanh Vân Tông cũng mới chỉ được xem như nội môn tiêu chuẩn, bởi vậy không ít người trong lòng mong chờ Triệu Vô Cực tư chất nghịch thiên sau này có thể lãnh đạo Thanh Vân Tông đánh ra của bọn hắn danh tiếng đều bóp cổ tay thở dài.

Ở trên thế giới này, tư chất không phải thứ quan trọng nhất quyết định tất cả. Nhưng cường giả, đại đa số đều là người có tư chất nghịch thiên.

Tư chất tốt giúp bọn hắn tiền kì kéo ra khoảng cách, một bước dẫn trước ngàn bước dẫn trước, cứ như thế cầu tuyết càng lăn càng lớn, cuối cùng trở thành cường giả hàng đầu.

Mà Triệu Vô Cực tư chất, rất khó có thể trở thành một người trong đám người này.

Hắn có thể đạt tới phụ mẫu của hắn tu vi hay không vẫn còn là một ẩn số.

Nhưng Thử sư huynh nhìn qua Triệu Vô Cực tốc độ hấp thu dược lực này đều phải âm thầm thán phục, hắn nếu là toàn lực hấp thu cũng chỉ nhanh hơn thế một chút mà thôi, nhưng phải biết hắn là tu tiên giả.

Tu tiên giả thân thể cùng người thường phàm thai là khác biệt cực kì to lớn không thể đánh đồng.

Quanh năm được linh khí tẩm bổ khiến bọn hắn có thể chịu được linh khí ở trong cơ thể trùng kích. Một số loại linh dược phàm nhân ăn vào có thể bạo thể mà chết, nhưng bọn hắn ăn vào chính là tu luyện tiến nhanh như là ăn đại bổ dược.

Nhưng Thử sư huynh muốn hấp thu Vạn niên ngẫu liên hạt sen cũng là phải rất cẩn thận mới được, nếu so sánh với Triệu Vô Cực hai người cách biệt cũng không quá lớn.

Bởi vậy có thể thấy được Triệu Vô Cực thân thể là cỡ nào cường hãn, tốc độ tiêu hóa hấp thu của hắn là như thế nào nhanh nhẹn.

Đương nhiên nhanh nhẹn hay không còn phải xem công pháp mình tu luyện có hỗ trợ phần này hay không. Mà Triệu Vô Cực tu luyện chính là Thanh Vân Tông chí cao công pháp Tử Hà thần công, bởi vậy hắn tốc độ hấp thu cũng là đỉnh cấp nhất.

Trên tay không ngừng lại, Thử sư huynh tiếp tục đưa vào miệng Triệu Vô Cực một giọt dược dịch, bình tĩnh ngồi chờ đợi hắn hấp thu xong.

Công việc chính là như thế lặp đi lặp lại, nhưng tu tiên giả người nào cũng rất đầy đủ kiên nhẫn, không hề có chút nào bồn chồn lo lắng.

Triệu Vô Cực trên người cương khí màng mỏng bắt đầu sơ bộ hiện lên, theo thời gian càng ngày càng sáng tỏ!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio