Kiếm ma bị Triệu Vô Cực quấy rối lại bị Tiếu Mị Mị nhanh chóng tập kích, hắn lúc này mới sâu sắc cảm nhận được cái gì gọi là “song tay nan địch tứ thủ” cặp cẩu nam nữ này cảnh giới tuy thấp nhưng kinh nghiệm tác chiến cũng võ công rất mạnh mẽ không phải là cái gì dạng vừa, đánh lên cực kì phiền phức.
Nhất là hai người phối hợp vô cùng ăn ý giống như là đối thủ vừa động thân liền có thể hiểu hắn chuẩn bị ra chiêu gì sau đó tính toán nhanh chóng phối hợp lại với nhau.
Có thể nói là gần như không có kẽ hở thời gian để cho hắn kịp thời phản ứng.
Nhưng Kiếm ma chinh chiến nhiều năm cảnh giới cũng vượt trội hơn hẳn hai người, muốn giết hắn đơn giản như vậy là chuyện không thể nào.
Chỉ thấy trên người hắn màu đen cương khí mạnh mẽ sáng lên, thân hình hắn uốn éo một cái liền ngửa về phía bên cạnh, Kiếm ma một kiếm gắng gượng vung lên, đỡ lấy hai cái đại cực ma chưởng của Tiếu Mị Mị.
Hắn cũng từng cùng Âm hậu giao thủ qua, Cực Nhạc Ma Công có chiêu thức gì Kiếm ma trong lòng cũng là có chút hiểu rõ.
Nếu Âm hậu ở đây ngay lúc này thì hắn còn sợ, nhưng chỉ là của nàng đồ đệ muốn đả thương được hắn đúng là nằm mơ giữa ban ngày.
Kiếm ma ý định chính là gắng gượng dùng kiếm đỡ đi một đòn này sau đó thuận thế lụi lại tổ chức lại thế trận, hắn chỉ cần có thể ổn định bước chân liền có thể thoải mái thi triển ra võ công của mình.
Lúc đó Triệu Vô Cực cùng Tiếu Mị Mị đôi này cẩu nam nữ chắc chắn phải chết.
Nhưng Tiếu Mị Mị ánh mắt bỗng nhiên lóe lên một tia giảo hoạt quang mang, nàng trên người khí thế bỗng nhiên biến đổi một cái, lập tức sử xuất ra một cái khiến cho Kiếm ma không thể ngờ tới chiêu thức.
Cực Nhạc ma điển - cương nhu biến!
Trên tay nàng hai đoàn đại cực ma chưởng không còn xoay tròn hấp thu triệt tiêu đi năng lượng của Kiếm ma ngược lại biến thành như là một viên cầu bằng nước có chút không ổn định.
Kiếm ma Huyết ma kiếm vừa chạm vào hai đoàn này thủy câu hắn lập tức cảm giác được một cỗ không ổn cảm giác.
Chỉ thấy Tiếu Mị Mị hai cái đại cực ma chưởng ôm lấy Huyết ma kiếm của hắn, sau đó Huyết ma kiếm của hắn liền truyền tới một cỗ dính lực vô cùng kinh khủng.
Hắn kiếm trên tay không giống như đánh vào một cái cứng rắn mạnh mẽ hồng cầu mà là như đánh vào một lớp keo siêu dính, Huyết ma kiếm lập tức bị hai đoàn đại cực ma chưởng cuốn lấy.
Kiếm ma hướng về phía của mình kéo lại Huyết ma kiếm, Tiếu Mị Mị hơi bước về phía trước một bước, nhưng hai đoàn đại cực ma chưởng vẫn không hề rời đi Huyết ma kiếm mà là bao bọc lấy nó không rời khiến cho Kiếm ma không thể nào rút ra được.
Kiếm ma trong nháy mắt hiểu, đây chính là một chiêu cương nhu tịnh thể biến thể của Cực Nhạc Ma Công - đại cực ma chưởng.
Ý của nó chính là ngươi cương thì ta nhu ngươi nhu thì ta cương, cương nhu liên tục biến đổi bám chặt lấy đối phương, khiến cho đối phương không thể nào rời đi khống chế của nàng.
Đây chính là cùng Triệu Vô Cực đánh nhau quá thường xuyên mà Tiếu Mị Mị học được từ hắn một chiêu, bắt đầu tiến hành kết hợp với võ công của mình.
Triệu Vô Cực ánh mắt sáng lên, cơ hội của hắn lúc này liền tới.
Khí thế trên người của hắn kéo lên đến đỉnh phong, trên cổ tay phải ngưng tụ ra năm vòng âm dương hoàn, trong đó một vòng hơi mờ nhạt ảm đạm.
Triệu Vô Cực tay phải cũng theo đó máu tươi tung bay, tay áo lập tức từ màu vàng biến thành màu nâu, có thể thấy được hắn vì cố gắng sử dụng một chiêu này mà bị phản phệ không hề nhẹ.
Vô Cực bảo điển - Thiên địa biến!
Bát quái đạp tinh bộ!
Ngũ Quỷ mật tịch - ngũ quỷ dạ hành!
Trên người Triệu Vô Cực lúc nãy đã sớm cởi bỏ hết phụ trọng, lúc trước đánh nhau cùng Âm hậu hắn thực ra cũng chưa dùng hết tốc độ, nhưng Âm hậu không để ý tiền bối mặt mũi ra tay ép hắn đấu nội lực mới để hắn phải thua trận.
Lúc này Triệu Vô Cực có cơ hội giết chết đối phương, sao có thể bỏ qua.
Hắn lúc này bộc phát hết tất cả chiêu thức, tốc độ cũng không hề có chút nào dữ lại, Triệu Vô Cực vừa động một cái hắn liền đã như là thuấn di xuất hiện ở sau lưng Kiếm ma, tốc độ nhanh đến cực hạn, so với sét đánh không kịp bưng tai còn phải nhanh.
Bởi vì sét đánh chỉ là tốc độ âm thanh m/s mà Triệu Vô Cực lúc này trong nháy mắt khoảng cách cực ngắn bộc phát đã vượt qua cái này tốc độ.
Trên tay Triệu Vô Cực mang theo hủy thiên diệt địa khí thế cương khí ngưng tụ ra một trảo, trên cổ tay hắn âm dương hoàn xoay tròn ảo diệu mang theo một cỗ cao thâm mạt trắc chi ý hướng Kiếm ma phủ xuống.
Lần này Triệu Vô Cực không dám dữ lại một cái gì, hắn mạnh mẽ phát động tất cả năng lực của mình.
Sát khí! mở!
Chưởng ý! mở!
Kiếm ma ngoái đầu nhìn lại, hắn chỉ thấy Triệu Vô Cực như một tôn thần minh đã đứng ở sau lưng hắn, cả người phát ra màu tím yêu dị ánh sáng mạnh mẽ, một chưởng của hắn như là già thiên đại thủ vỗ xuống, mà Kiếm ma lại là một cái yếu ớt đến cực điểm phàm nhân chỉ có thể đứng nhìn cái này đại thủ mang theo tử vong âm ảnh bao phủ xuống bản thân mình.
Mặt trời bị che đậy, thiên sơn bị phách nát, Kiếm ma trong lòng hoảng sợ vô cùng, hắn cảm giác bản thân bất lực đến cực hạn, hắn không hề có cơ hội sống sót nào dưới một chưởng này.
Nhưng có một dọng nói nói cho hắn biết, hắn chỉ cần chạy đi liền có thể sống sót.
Thế là Kiếm ma như tỉnh ngộ, hắn vội vàng bỏ chạy, chạy thật nhanh, chạy mãi chạy mãi, hắn muốn chạy tới nơi mà cái kia già thiên đại thủ không thể đánh trúng hắn.
Nhưng lúc này Kiếm ma ý thức bỗng nhiên xuất hiện một dòng nước lạnh khiến hắn thanh tỉnh lại, hắn ngoảnh đầu nhìn xung quanh, sau đó phẫn nộ gầm to:
“ Triệu Vô Cực, tên khốn nạn, ngươi lại dám đối với ta sử dụng chưởng ý! Ngươi cho rằng ta dễ dàng bắt nạt đến thế sao?”
nói xong hắn hai mắt trở nên đỏ ngầu tơ máu điên cuồng lan tràn, Kiếm ma ý chí vừa mạnh mẽ lại cuồng bạo lao thẳng lên tận vân tiêu, vân tiêu như là một cái gương lập tức bị vỡ ra, hắn cũng nhanh chóng thoát khỏi cái này ảo cảnh của Triệu Vô Cực.
Triệu Vô Cực thấy đối phương nhanh như vậy liền thoát khỏi chưởng ý của hắn có chút tiếc nuối thở dài, nhưng hắn cũng không quá lo lắng, bởi vì một chưởng này nhân lúc Kiếm ma thất thần, đã gần ngay gang tấc, chỉ cách hắn ba thốn.
Ba thốn khoảng cách, quá ngắn.
Lấy Triệu Vô Cực tốc độ, lại thêm hắn nãy giờ chú ý thu thập tin tức tình báo tốc độ xuất chiêu cùng phản ứng thần kinh của Kiếm ma, hắn tin tưởng Kiếm ma không thể đỡ kịp.
Đương nhiên, Kiếm ma cũng không muốn đỡ, hắn lúc này chính là cực kì điên cuồng rống to một tiếng:
“ Kiếm ma kinh - đại bạo ma cương!”
Ầm!
Trong nháy mắt này, thời gian giống như dừng lại.
Trên người kiếm ma cương khí trong nháy mắt như là bóng đèn bị nạp điện quá tải cực kì mạnh mẽ sáng lên, sáng đến mức Triệu Vô Cực cũng chói mắt.
Bóng đèn bị quá tải thì sao? Một là cháy, hai chính là “Bùm!”
Kiếm ma lúc này, chính là BÙM!
Cương khí của hắn nổ tung, từ dưới chân cho lên đến đầu, từ cơ thể đến trên tay kiếm.
Chỉ cần là có cương khí của hắn ở chỗ, không một chút dữ lại đại bạo phát như là một cái bóng đèn bị vượt công suất điện áp trong nháy mắt nổ tung.
Triệu Vô Cực cảm giác được, hắn chính là đang đứng trước một quả cao bạo lựu đạn nổ tung phạm vi cực gần, sóng xung kích đang hướng hắn lao tới, chỉ chưa tới một phần mười cài nháy mắt, hắn liền sẽ bị cao bạo lựu đạn nổ cho thương tích đầy mình, tệ hơn nữa chính là tứ chi đứt gãy.
Hắn cùng Kiếm ma chỉ có ba thốn ( ngón tay trỏ- giữa-áp út dựng thẳng, tính theo chiều ngang độ dài) nhưng cứ như là ba mét, khiến nó ở ngay trước mặt nhưng lại xa không thể chạm.
Triệu Vô Cực không cam lòng, hắn vô cùng không cam lòng.
Bao nhiêu uất ức một năm nay hắn phải chịu, thù cũ được trả thời khắc liền ở ngay trước mắt, chỉ có ba thốn khoảng cách chẳng lẽ hắn cứ như vậy không thể với tới sao?
Triệu Vô Cực cố gắng dồn sức xông lên, nhưng hắn cho dù có thể phụ trọng hai tay mỗi tay năm trăm kg, hai chân tổng năm trăm kg, là một ngàn năm trăm kg kinh khủng nhục thân sức mạnh lúc này cũng không có tác dụng gì.
Cho dù chỉ là một thốn, hắn cũng không thể cưỡng ép xông lên chứ đừng nói ba thốn.
Triệu Vô Cực lúc này cũng điên cuồng lên, hắn tức giận rống to:
“ Vô Cực bảo điển - hư thực biến!”