Ủa khoan?? Hình như thiết lập nhân vật của anh là lãnh đạm cơ mà? Sao tự nhiên lại chuyển hình sang loại quyến rũ tà mị thế này??
Hệ thống: [Thích vậy đó. Chịu thì chịu không chịu buộc chịu. Dù nam chính ngày mai có đột nhiên nằm lăn ra đất gặm đồ chơi kí chủ cũng phải nhận.]
Biết cái gì gọi là hàng đã nhận miễn trả lại không?? Áp dụng lên cả người đấy!
Thẩm Manh: "Mày hãy cảm ơn tao không có trái tim thuỷ tinh đi. Nếu là người khác không bị mày chọc tức chết thì tao bị nam chính xx chết!"
Hệ thống: [Quá khen :))]
Tần Tu Xuyên thấy Thẩm Manh thất thần, không vui cắn nhẹ lên đầu v khiến hắn thoáng giật mình mà rên lên khe khẽ. Tiếng rên kiềm chế mang theo chút giọng mũi khiến Tần Tu Xuyên càng cảm giác khó mà nhịn được, hưng phấn muốn lập tức đè hắn ra xuyên thẳng vào bên trong, hưởng thụ cảm giác ấm áp giống như bao lần ở vị diện.
Nhưng mà không được, hắn sẽ ghét y.
"Em rên rất hay. Hy vọng lúc anh thực sự tiến vào, em sẽ tiếp tục rên những tiếng hay như thế nữa."
Thẩm Manh nhìn Tần Tu Xuyên bắt đầu giở thói biến thái, có chút câm nín lại ngượng ngùng vô lực đáp: "Cmn, anh thật biến thái..."
Tần Tu Xuyên mỉm cười, lộ ra nụ cười rực rỡ như hoa vui vẻ đáp: "Chỉ biến thái với em."
Thẩm Manh: "..." không! Em không cần!
Khăn tắm nhìn tưởng dày, nhưng lại rất mỏng và dài, giống như một cái dây thừng lớn buộc chặt tay Thẩm Manh lên đầu giường, cố định hắn khiến hắn hoàn toàn vô lực phản kháng. Có lẽ đã quá quen với mấy phương thức tình thú biến thái của người yêu nên hắn cũng không hề phản cảm. Chỉ là tư thế này dù thế nào vẫn gây khó chịu một chút, cả người bỗng thấy chỗ này ngứa, chỗ kia cũng ngứa, mà tay thì lại bị trói, muốn gãi cũng không thể khiến Thẩm Manh có chút giận dữ mà vặn vẹo người. Hòng ma sát với lớp ga giường mà ngãi đúng chỗ ngứa khiến hắn bớt khó chịu. Nhưng hắn không biết, hành động này của hắn, chẳng khác nào đang cầu hoan, loại cực kỳ thiếu thao ý. Tần Tu Xuyên nhìn trong mắt, khô trong người, vô cùng thành thực với bản năng mà hưởng dụng người kia. Vốn y cũng không định làm gì quá đáng, thế nhưng mà mồi tự dâng đến cửa ngu gì mà không ăn? Đêm nay mà không chơi đến sáng, y tuyệt đối không bỏ qua hắn.
Tần Tu Xuyên giữ nguyên nụ cười xinh đẹp, yêu nghiệt như hoa higanbana, chậm rãi lướt đầu ngón tay phác hoạ khuôn mặt Thẩm Manh. Từ trán, cho đến mắt, mũi, môi, cẩn thận chạm vào ghi nhớ từng đường nét của người này vào tận sâu linh hồn, khắc ghi vào trái tim để vĩnh viễn không quên hắn.
My darling
Thẩm Manh ngơ ngẩn nhìn vào đôi mắt đen huyền như trời đêm, chứa vô vàn vì sao khảm sâu vào tâm hồn. Hắn không thể cự tuyệt nổi ánh mắt quá đỗi dịu dàng như thế được, không thể không tiếp nhận y, không thể không bao dung y.
Ngón tay dính đầy chất lỏng mềm mại trơn tuột, thuận lợi tiến vào hậu huyệt chật hẹp thăm dò. Dù linh hồn đã làm với Tần Tu Xuyên không biết bao nhiêu thế giới nhưng Thẩm Manh vẫn không nhịn nổi mà căng thẳng. Linh hồn không phải là xử nam nhưng thân thể thì có đó, hắn không thể không căng thẳng được có hiểu không? Nhất là người yêu lại là người mà trước đây hắn ghét nhất, đùng một phát biến thành người yêu khiến hắn chỉ có thể chậm rãi thích ứng. Nhưng không vì thế mà hắn sẽ từ chối y, mà vì đó là y nên hắn nguyện bỏ qua tất cả.
Tần Tu Xuyên nhận ra Thẩm Manh có chút không thích ứng liền cúi xuống, hôn hắn trấn an:
"Đừng sợ. Sẽ không đau."
Thẩm Manh: "..." tự anh tin được không?
Tần Tu Xuyên khẽ cười, không dừng lại động tác nơi đầu ngón tay. Từ một ngón tăng lên hai, ba ngón, nhẹ nhàng ra ra vào vào khiến Thẩm Manh vừa ngứa vừa khó chịu, không nhịn được mà rên lên một tiếng quyến rũ:
"Ưm...~"
Hậu huyệt thích ứng dần với ba ngón tay, dịch ruột non cùng gel bôi trơn theo động tác của ngón tay ra ra vào vào chảy ướt đẫm ga giường. Tần Tu Xuyên càng nhìn càng khát, rốt cuộc liền cúi xuống liếm đi dòng nước óng ánh dâm mỹ kia.
Hai chân Thẩm Manh bị mở rộng ra hết cỡ, ở giữa lại được Tần Tu Xuyên dán sát khuôn mặt yêu nghiệt kia vào hầu hạ. Kích thích thị giác đối với Thẩm Manh quả thực không phải nhẹ bình thường, hắn bàng hoàng muốn đưa tay đẩy đầu của Tần Tu Xuyên ra mà không thể thoát khỏi dây trói. Chỉ đành trơ mắt nhìn y tuỳ ý liếm từ đùi non cho tới nơi bí ẩn kia, những nơi mà y đi qua đều để lại dấu hôn bắt mắt diễm lệ. Tiếng nước dâm mỹ theo từng động tác hút vào của y mà phát ra tiếng chậc chậc khiến hắn không nhịn được mà đỏ mặt.
"Đừng... đừng liếm... bẩn lắm..."
Tần Tu Xuyên dừng lại động tác, nở nụ cười ngọt ngào như đang làm nũng, nói:
"Không bẩn đâu. Của Manh Manh... ngon lắm a~"
Soái ca mà làm nũng thì đúng là trí mạng, Thẩm Manh bị nụ cười của y làm cho mềm nhũn, chẳng thể phản kháng dù chỉ một chút, đành tuỳ ý để y đùa bỡn cơ thể mình.
Thẩm Manh bị Tần Tu Xuyên trêu chọc tới khó chịu, hậu huyệt ngứa ngáy cực kỳ nhưng lại chỉ được an ủi ở bên ngoài. Bên trong trống rỗng hư không khiến Thẩm Manh không chịu nổi, liền cầu xin y:
"A... mau tiến vào... em thật khó chịu... làm ơn...a... mau lấp đầy em... ~"
Tần Tu Xuyên nào phải Liễu Hạ Huệ, được người thương nằm dưới thân quyến rũ mời gọi, vội vàng đỡ côn thịt to lớn của mình nhét vào hậu huyệt phấn nộn kia, hậu huyệt cực kỳ căng chặt, phần đầu của côn thịt vừa tiến vào đã bị tầng tầng mị thịt siết lấy, như là sợ nó sẽ đi ra, sướng đến nỗi Tần Tu Xuyên suýt nữa chẳng màng người bên dưới có thể chịu được không mà lập tức đưa đẩy, nhưng cũng không nhịn được mà trực tiếp đẩy côn thịt vào tận cùng.
"A ~ đau... quá... nhẹ chút... Tu Xuyên... cmn...a~" Thẩm Manh đau đến nỗi dương vật nhỏ phía trước cũng xìu xuống, nước mắt cũng chảy ròng ròng, gương mặt ửng hồng ngập nước mắt khiến Tần Tu Xuyên đặc biệt hưng phấn. Y càng cảm giác rõ ràng người này là thuộc về y, chỉ là của một mình y, điều đó làm Tần Tu Xuyên càng thêm hưng phấn, côn thịt không chỉ to thêm một vòng, mà còn xem nhẹ hậu huyệt còn đang chặt chẽ, trực tiếp bắt đầu đâm rút.
"Ưm ~ chậm chút... a ~" Ngay từ đầu Thẩm Manh liền chịu không nổi giày vò như thế, rốt cuộc thì thân thể cũng là lần đầu tiên làm tình, côn thịt của Tần Tu Xuyên tuyệt đối không nhỏ, dù đã làm rất nhiều lần với y ở các vị diện, hắn vẫn có chút vất vả khi phải tiếp nhận nó. Chẳng qua Tần Tu Xuyên lại cực kỳ quen thuộc từng điểm mẫn cảm trên cơ thể Thẩm Manh, cùng với y bắt đầu loát động dương vật nhỏ của hắn, rất nhanh sau đó hắn đã quên đi cơn đau, sướng đến rên cực kỳ thoải mái.
Tần Tu Xuyên một bên sờ vuốt dương vật của người dưới thân, một bên có quy luật mà tìm tòi một thứ khiến Thẩm Manh biến sắc, liên tục mà đâm mạnh vào chỗ nhô lên đó.
"Đây rồi."
Thẩm Manh bị côn thịt đâm mạnh vào tuyến tiền liệt, bất ngờ nhận tới đợt khoái cảm nặng nề, thân thể cong lên, run run mà hét lên:
"A!! Chỗ ấy!! Không... không được... quá... đừng đâm vào... a~" Thẩm Manh ngọ ngoạy, nơi bị côn thịt đỉnh phá thật sự là nhận được quá nhiều khoái cảm, hắn cũng không biết là thoải mái hay không, chỉ thấy tê dại vô cùng, khiến cho cả lưng của đều cong lên.
Bởi vì động tác ưỡn ngực lên, Thẩm Manh lại tự mình dâng ra hai viên thịt đỏ thẫm, còn trực tiếp dâng đến bên miệng Tần Tu Xuyên. Đồ ăn dâng đến miệng nào có thể bỏ qua, huống chi là đồ ăn mà y vô cùng yêu thích. Tần Tu Xuyên không chút khách khí mà nhâm nhi thưởng thức, mút liếm hai hạt đậu nho nhỏ, làm cho Thẩm Manh rên lên từng tiếng hoan lạc mà y muốn nghe.
Côn thịt to nghiền ép lên điểm mẫn cảm của hậu huyệt, dương vật đã bắn qua một lần cũng chịu không nổi, cứ như vậy mà bắn, hậu huyệt lập tức thít chặt, quấn lấy côn thịt trong hậu huyệt không cho ra ngoài. Tần Tu Xuyên vui vẻ hưởng thụ cảm giác chật hẹp, từng đợt hấp mút lấy côn thịt, càng yêu thích hậu huyệt siết chặt, dứt khoát phá mở hậu huyệt vây chặt, một lần nữa bắt đầu chinh phạt.
"Ưm ~ a ~ a ~" Hậu huyệt mới cao trào thực sự rất mẫn cảm, mỗi một động tác của côn thịt lớn đều mang theo kích thích khó cưỡng khổng lồ, khoái cảm cũng theo đó mà phóng đại, Thẩm Manh bị y làm sướng đến không xong, tinh thần cũng không trở về được, thân thể xụi lơ nằm im trên giường mặc y đùa bỡn.
Cũng không biết qua bao lâu, Thẩm Manh lại cao trào một lần nữa, Tần Tu Xuyên càng không thèm kiêng nể gì mà va chạm mạnh mẽ trong tiểu huyệt mấy chục cái nữa rồi bắn lượng lớn tinh dịch vào hậu huyệt, nóng đến nỗi kích thích hậu huyệt phun ra từng đợt dịch ruột non, Thẩm Manh trải qua lần bắn tinh thứ ba trong đêm, thể lực không theo kịp mà trực tiếp ngất xỉu
Tần Tu Xuyên cũng không quan tâm Thẩm Manh bất tỉnh, dù sao người trong lòng cũng là y tâm tâm niệm niệm suốt bao lâu, mới bắn một lần làm sao đủ thoả mãn y, dứt khoát lại một lần tiếp một lần mà thúc đẩy. Thẩm Manh bị động tác đưa đẩy lên xuống lay tỉnh, lại bị y làm đến ngất đi, cứ như vậy mấy lần, Tần Tu Xuyên mới tiếc nuối rời khỏi hậu huyệt nóng ướt, ôm lấy Thẩm Manh vào phòng tắm rửa sạch sẽ. Khi đi ra ga giường đã được thay mới.
Nhìn ga giường dính đầy dấu vết hoan ái, người hầu cũng không ai dám bàn tán điều gì, im lặng mang đi giặt. Trong lòng tự hiểu được, Tần gia sẽ sớm có thêm một vị chủ nhân nữa.