Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Hoàng Minh cũng không để ý, kim tệ hắn thu vào balo, chỉ nằm dưới đáy tính bằng con số, lại không chiếm một ô không gian nào cả.
- Tiền bối, cảm ơn người đã tin tưởng Phiên Ảnh hội đấu giá. Không biết tiền bối lần sau tạo được pháp bảo, liệu có thể liên lạc với tiểu bối không?
Nguyệt Vũ hai mắt mong chờ nói.
Hoàng Minh chần chừ, cũng là tốt, đoạn đáp:
- Tất nhiên, sẽ tìm tới ngươi, lần tới, sẽ giao cho đồ đệ ta đưa tới. Bây giờ chúng ta phải đi rồi.
Hoàng Minh nói xong, dẫn theo Chu Du rời đi.
Hoàng Minh và Chu Du đi được một lúc, bóng người từ phía sau phòng đi ra.
- Thanh lão, để hắn đi như vậy!
Thanh Vân tay trái vuốt chùm râu dài, đáp;
- Kẻ này đến ta cũng không nhìn thấu tu vi, nếu có thể, nên là bạn chứ không làm địch. Nhất định hắn sẽ quay lại tìm tiểu Vũ.
Nguyệt Lôi khó hiểu, hỏi:
- Sao Người khẳng định được như vậy???
Thanh Lão cười ha hả:
- Ngươi là không để ý tên đồ đệ của hắn rồi, tiểu tử đó nhắm trúng tiểu Vũ nhà ta.
Nguyệt Vũ ngạc nhiên, sao nàng không biết có chuyện này.
Thanh Vân mỉm cười, cũng không giải thích.
Hoàng Minh cùng Chu Du về một quán trọ, khi nghe Chu du khẳng định không có người theo dõi, nhanh chóng thay đồ.
- này, đến giờ ta vẫn thắc mắc, sao đệ lại có khả năng phát hiện ra người theo dõi??
Hoàng Minh chủ động hỏi thăm. Chu Du cười khổ, đáp lại:
- Đệ cũng không biết, năm chạy chốn, chẳng hiểu từ bao giờ đệ lại nhạy cảm như vậy. Rất mông lung.
Hoàng Minh gật đầu, cũng không hỏi.
Vân Nam thành, cũng không lưu luyến gì, cả hai nhanh chóng thuê yêu thú phi hành rời khỏi. Nếu bay từ giờ. Đến chập tối là có thể về tới cát lạc binh đoàn.
Đêm xuống, Cát lạc binh đoàn.
- Lão đại, ngươi về rồi!
Đoàn Dự lên tiếng khi thấy Chu Du cùng Hoàng Minh trở về. Hoàng Minh gật đầu. Lần này đi, thu hoạch thật tốt. Khuyên cả đám đi ngủ, ngày mai sẽ trở về Thái Minh trấn. Hoàng Minh nhanh chóng về phòng khóa cửa lại.
- Link Start!!
Khởi động hệ thống, Hoàng Minh đăng nhập vào không gian game tại thức hải.
- Chào chủ nhân đã quay lại!.
A Trang hôm mà rất nghiêm túc trong bộ quần áo tiếp thị. Hai má hây hây hồng, mỉm cười chào đón Hoàng Minh. Hoàng Minh gật đầu, nhìn ngó khắp từ trên xuống dưới rồi lại lắc đầu chán nản.
Hắn ngồi bệt xuống, bắt đầu kiểm tra cửa hàng. Hiện tại hắn đang có trong người triệu kim tệ. Đến lúc mua thêm kĩ năng rồi đây. Hoàng Minh bắt đầu tìm kiếm. Kéo một hàng dài kĩ năng vớ vẩn, Hoàng Minh lắc đầu, toàn kĩ năng vớ vẩn, chưa gặp bao giờ. Kĩ năng hắn cần là phải bá đạo, hoặc có hữu ích, không nên tạp quá nhiều.
Chợt, bỗng Hoàng Minh nhớ ra, đúng rồi. Tại sao hắn lại quên nhỉ. Hoàng Minh lấy tay tát mình cái bốp vì cái tội ngu. Sau đó nhanh chóng chuyển sang phần cơ thể. Kéo một loạt xuống. Đây rồi. Hoàng Minh phấn khởi. Trước mặt hắn, một biểu tượng hình con mắt.
Eternal Mangekyou Sharingan
( Cấp bậc cao nhất)
Số lượng: mắt
Sharingan là huyết kế giới hạn của gia tộc Uchiha (chỉ những thành viên mang dòng máu Uchiha mới có thể sử dụng nhẫn thuật này). Đây có thể xem là niềm tự hào của những thành viên gia tộc này.
Thức tỉnh được đôi mắt Sharingan cũng đồng nghĩa với việc sở hữu những sức mạnh to lớn. Điều kiện thức tỉnh của Sharingan được đánh giá dựa trên khá nhiều yếu tố: Cảm xúc đau buồn hoặc giận dữ tột độ.
Giá triệu kim tệ!
[Mua]
Hoàng Minh vui mừng. Quá hạnh phúc. Ha ha ha. Madara hay sasuke đều phải chịu đựng đau thương mất mát, đều phải rèn luyện vô cùng mới đạt được con mắt này. Vậy mà hắn có hệ thống. Chỉ cần ấn một chữ mua là có.
Hoàng Minh không chần chờ, không kìm nén nữa. Ngay lập tức ấn vào nút mua.
Tinh.
- Tinh tinh, mua thành công Eternal Mangekyou sharingan. Giá triệu kim tệ. Phải chăng sử dụng.
- Đúng!
Hoàng Minh đáp lời.
Rẹt rẹt rẹt, Hoàng Minh bỗng nhiên mắt trái đen sì. Không nhìn thấy gì cả.
- Thông báo, thiết lập Eternal mangekyou sharingan, phải hủy bỏ chức nghiệp hiện tại. Cấp bậc trở về không. Xin xác nhận!!
Hoàng Minh ngẩn ra, mịa nó. Cấp bậc trở về không. Chức nghiệp hủy bỏ. Khốn nạn vậy!
Thôi mặc kệ. Chỉ là luyện khí kì thôi. Mất đi vẫn nhanh cày lại được. Hoàng Minh chọn xác nhận.
Ầm, mắt trái Hoàng Minh giật lên mấy cái, một cơn đau bất ngờ ập tới. Hoàng Minh hét lên đau đớn. Mắt trái như đang có một ngọn lửa thiêu đốt. Cực kì nóng, cực kì xót. Hoàng Minh co rúm lại như con tôm, lăn bên này lăn bên kia. A Trang đứng bên kia, mặt mũi có chút lo lắng. Hai hàng lông mày nhíu lại.
Hoàng Minh không biết hắn đã chịu đựng bao lâu, chỉ biết là rất lâu, rất lâu rồi. Khi cơn đau qua đi, hắn vẫn nằm bệt dưới đất. Thở phì phò. Con mẹ nó, giết người bằng mắt đây chứ đâu. Mắt trái bây giờ đã không còn đau, có chút mát như xoa vậy. Hoàng Minh khó khăn ngồi dậy. Thân hình hắn lảo đảo, mãi mới ngồi xếp bằng được. Vội vàng vận chuyển thiên địa tạo hóa công..
tiếng sau, không gian chầm chậm ngưng lại, Hoàng Minh mở mắt chậm rãi. Hai mắt đầu bình thường lại rồi. Hắn đứng dậy. Một sự tự tin trong lòng trào dâng
Tạ Trường ThànhActive Member
, Xu
Mới
Chương : Trở về Thái Minh Trấn
Hoàng Minh mỉm cười, nhanh chóng di chuyển sang đảo kì bí. Nhìn đám cung mê tròn tròn quái, Hoàng Minh phấn khởi không thôi.
Triệu hồi ra pikachu cùng hitokage. Bắt đầu cày lại cấp thôi.
Hoàng Minh nhắm mắt trái lại, giây sau mở ra. Con mắt trái của hắn lúc này không ngờ là một màu đỏ ngầu. Sharingan của hắn kì lạ chưa từng thấy. Một hình tam giác bên trong một hình tròn. Bên ngoài hình tròn là dấu phẩy. Hoàng Minh mở ra sharingan. Một dàn kĩ năng mới lại xuất hiện
Tsukuyomi - Thần Mặt Trăng
Để sử dụng, người dùng Tsukuyomi nhìn thẳng vào mắt của đối phương và cài đặt ảo thuật lên họ. Người bị rơi vào ảo giác của Tsukuyomi hoàn toàn bị khống chế, không thể vận dụng bất kỳ một chiêu thức nào để có thể phản công lại. Người điều khiển Tsukuyomi có thể hành hạ đối phương trong ảo giác bao nhiêu lâu tùy thích. Thực tế thì khoảng thời gian bên ngoài chỉ có vài giây, nhưng đối với người rơi vào Tsukuyomi thì có thể là vài ngày đã trôi qua. Đau đớn triền miên không bao giờ chấm dứt hay thoát khỏi được ảo thuật.
Amaterasu - Nữ thần mặt trời
Ngọn lửa của thuật này có màu đen và không thể dập tắt trừ phi người (hay vật) dính thuật cháy thành tro hay người có Mangekyou Sharingan khống chế
Susano’o – Thần biển cả và bão tố
một chiêu thức sử dụng dạng Mangekyou của Sharigan tạo nên bóng ma cầm kiếm khổng lồ bao bọc quanh người điều khiển.
( ngân huyền cảnh mới có thể sử dụng)
Hoàng Minh đọc kĩ một hồi, susano là chưa dùng được thôi. Còn lại thì.....
- Tấn công đi pikachu, hitokage! Mịa nó, ông đây san phẳng đám tụi baayyyyyyyyy.
Một đêm qua đi bình thường. Sáng sớm đám Kiều Phong Đoàn Dự vẫn rời giường đúng giờ. Ra sân giữa luyện tập quyền cước. Chẳng biết từ khi nào đã thành thói quen.
- Lão đại chưa dậy sao?
Trương Vô Kỵ hỏi.
- Tiểu Ngư Nhi, qua gọi lão đại dậy đi.
Đoàn Dự sai vặt..
- Không cần gọi, ta dậy rồi.
Hoàng Minh ngáp một cái to rồi lững thững đi ra. Cả đêm đánh đánh giết giết, hắn đã kéo lại được luyện khí tầng . Càng ngày càng cần nhiều kinh nghiệm, chém bọn cung mê tròn tròn quái này là không ăn thua rồi. Cả bọn bắt đầu theo cặp luyện quyền. Hoàng Minh cũng ở một bên luyện. vừa luyện vừa tính toán việc cần làm tiếp theo.
giờ sáng, Hoàng Minh dẫn theo đám tiểu đệ, đi tới tạm biệt Linh Vô Song cùng Linh San để rời đi.
- Ưng lão vừa đi hôm qua, hôm nay ngươi cũng rời đi sao?
Linh Vô Song nói.
Hoàng Minh gật đầu.
- Cảm ơn đoàn trưởng những ngày qua, hiện tại bọn ta cần về thôi.
Linh Vô Song cười ha hả. Sai người đưa tới phi hành thú cho đám Hoàng Minh.
Linh San hai mắt rưng rức, Hoàng Minh cười khổ. Đoạn nói:
- Yên tâm, rảnh rỗi thì sang bên nhà ta, không vấn đề gì chứ.
Linh San nghe xong mới vui mừng.
thiếu niên, yêu thú phi hành bay về phía đông. Quay lại Thái Minh Trấn.
Mất nửa ngày mới trở về Thái Minh trấn, Hoàng Minh thấy lòng có chút vui vẻ. Nơi này có nhà của hắn. Là nơi đầu tiên hắn đến. Nơi có gia đình hắn.
- Tiểu Minh, về rồi hả??
Trần Mẫu nghe tin con trai về, nhanh chóng đi từ phòng ra, không nhịn được gọi một tiếng. Phía sau nàng là một nữ nhân khác, là mẹ của Triệu Vân.
Đi sau cùng lại là một thiếu nữ rất xinh xắn, tóc buộc lại thành hai bím, mắt to, cực kì đáng yêu.
Hoàng Minh nhíu nhíu mày, nha đầu này nhìn rất quen.
Thiếu nữ mỉm cười, nháy mắt với Hoàng Minh, đoạn nói:
- Sao? Không nhận ra ta???
Hoàng Minh nghĩ không ra, mặc dù nhìn có chút quen mắt. Đoán là Hoàng Minh không nhận ra, thiếu nữ nói:
- Lúc trước ở trong vùng cấm Hùng Thiên sâm lâm, ngươi đã cứu ta cùng hai vị gia gia. Ngươi nhớ không?
Ồ, Hoàng Minh chợt nhớ lại, đúng là lúc đấy, thì ra là nha đầu này. Trận đấy là hắn đánh với Lang Vương mà.
- Tại sao ngươi lại ở đây?
Hoàng Minh hỏi?
- Ta là chơi chơi, hi
Thiếu nữ cười tươi
Trần mẫu hai mắt quắc lên, quát:
- Vừa về nhà đã không có trên dưới, mau về tắm rửa thay quần áo.
Sau đó nàng nhìn qua đâm thiếu niên còn lại, tiếp tục quát:
- Cả các ngươi nữa, cũng nhanh đi thay, đừng để ta còn thấy hạt bụi nào.
Cả đám thiếu niên tán loạn chạy mất.
. Hoàng Minh về đến phòng, một mùi thơm tràn vào mũi, bên trong một thân ảnh xinh đẹp, đang sắp chống cằm ngôi trên bàn. Trên mặt bàn lại có một bát cháo gà, hương thơm đang lan tỏa ra. Hoàng Minh ấm áp.
- Đang nhớ bổn thiếu gia sao?
Giọng Hoàng Minh cất lên làm thiếu nữ giật mình. Hai má ửng hồng xinh đẹp.
- Ngươi về rồi sao?
Điêu Thuyền cười xinh đẹp, đi tới đỡ Hoàng Minh vào phòng. Hoàng Minh hưởng thụ mùi thơm trên người nàng. Trong lòng ấm áp. Đây là người con gái nhu mì, đáng yêu hiểu chuyện. Hoàng Minh bây giờ đã cao hơn Điêu Thuyền một vài phân rồi. Chỉ là thua số tuổi thôi.
- Đây là nấu cho ta?
Hoàng Minh mỉm cười hỏi!
- Đúng vậy, nghe hạ nhân báo ngươi về, ta là xuống nấu cho ngươi ăn. Mau ăn đi kẻo nguội.
Hoàng Minh ấm áp, bảo sao khi nãy không thấy nàng ra đón hắn. Hóa ra là nghe tin là đi nấu cháo cho hắn ăn. Từng thìa cháo Hoàng Minh ăn, hắn lại khen một câu rất ngon. Hai người vui vẻ trò chuyện
Tạ Trường ThànhActive Member
, Xu
Mới
Chương : Hoàng Chấn Giang trở về
Lưu Vân tông.
- Tông chủ, vật này thật kì lạ, dường như không có cách nào nghiên cứu được.
Trình Phổ tay trái xoa xoa đầu, mặt áy náy.
- Thật sự không được??
Hàng Vô Ưu ngạc nhiên.
Trình Phổ đưa ra trái pokeball đã bị hỏng.
- Tông chủ xem, vật này được chế tạo không biết từ nguyên liệu gì, bên trong dường như có cả trận pháp, lại cơ quan trùng trùng điệp điệp. Lão Trình ta chỉ hơi banh nó ra, lập tức phá cơ quan vỡ thành hai mảnh.
Bên trong lại rỗng không.
- Đúng đó tông chủ, ta nghĩ là hàng đơn, nhưng khi ta cho một tên đệ tử thu phục một con yêu thú cấp . Vẫn là thành công. Pháp bảo này, quá mức cao siêu, chắc phải mất thời gian khá dài.
Mĩ Phụ bên cạnh lên tiếng.
Hàng Vô Ưu nhíu mày, nghĩ một hồi ra lệnh.
- Còn trái, chỉ giữ lại trái. trái tiếp tục nghiên cứu. Lần này phải cẩn thận tỉ mỉ hơn. Kêu thêm Kim Thương đi, hắn ta là trận pháp sư cấp . Lão Phúc cùng Lão Hoàng tới luôn. Các ngươi phải cùng nhau cố gắng.
- Rõ, thưa tông chủ
Tinh Thú môn.
Cao tầng tinh thú môn đã nghị luận rất lâu rồi. Chuyện không khác Luu Vân tông là mấy. Kết quả chốt lại. Vẫn là phải nghiên cứu tiếp...
Liên Minh Chi đoàn.
- Lam Thành lão tổ, vật này thật quá quái dị. Trận pháp cùng cơ quan trùng điệp. Dùng sức thì chỉ có bị hủy. Mà không dùng thì không có cách nào kiểm tra.
Một tên trung niên đang trình bày cùng Lam Thành lão tổ.
Lão đang hai tay cầm hai cái vỏ đỏ trắng của pokeball. Bên trong nhẵn kín, rỗng, chẳng có gì. Vậy tại sao nó lại có uy năng nghịch thiên như thế???
- Tập trung hết trận pháp sư, luyện khí sư về liên minh nghiên cứu. Nhất định tìm ra cách làm.
Lam Thành lão tổ ra lệnh, sau đó cầm hai mảnh rời đi.
..
Hoàng Minh lúc này không biết các tông môn liên minh đấu giá được pokeball đang vật vã cỡ nào. Hắn chỉ đang nằm tận hưởng những cái bóp vai của Điêu Thuyền mà thôi.
- Hoàng Minh ca ca, ngươi là tu luyện bao nhiêu lâu rồi.
Bên cạnh là mộ thiếu nữ, nàng tên Quân Nhược Lan. Thiêu nữ tóc dài buộc hai bím. Chuyện là tuần trước nàng tìm ra được nhà của Hoàng Minh, tự nhận là bạn của Hoàng Minh và ở đây hơn một tuần rồi. Vẻ xinh xắn hoạt bát đáng yêu rất được Trần Mẫu yêu thích. Trần mẫu còn đang định nhận làm con dâu thứ hai ấy chứ, thế nên cũng hết mực cưng chiều.
- Ta sao? Gần hai tháng đi.
- Điêu Thuyền tỉ, tỉ có tu luyện không?
Quân Nhược Lan lại hỏi
- Ta không có!
Điêu thuyền nhẹ nhàng trả lời.
Đúng rồi, suýt nữa lại quên, Hoàng Minh dự định tối nay là phải kiếm một bộ công pháp giúp Điêu Thuyền tu luyện mới được. Không thể sau này hắn tu luyện, tuổi thọ cao, mà nàng lại lại vì tuổi già mà đi trước hắn.
Đang miên man suy nghĩ, bỗng có một hạ nhân chạy vào, bẩm báo:
- Thiếu gia, lão gia trở về, phu nhân cho gọi người ra đón ạ!!!
Hoàng Minh gật đầu một tiếng, dẫn theo hai nàng ra ngoài.
Hoàng Chấn Giang đi công chuyện hơn tháng nay, trở về. xe ngựa đang đi về trang viên. Trước cổng đã có một đoàn người đứng đón rồi.
Hít hít!
Xe ngựa dừng, hai tráng hán nhảy xuống, từ xe ngựa đi xuống, một là văn nhân hai mắt sáng ngời bước xuống, người còn lại là một trung niên gia hơi ngăm, thân thể khỏe mạnh, ánh mắt sắc bén. Nhìn kĩ khuôn mặt một hồi là có thể nhận ra, đây chính là bản chính sao ra Hoàng Minh rồi
- Chúc Mừng Lão gia bình an trở về!
Đám hạ nhân đồng loạt hành lễ.
Hoàng Chấn Giang gật đầu, bước từng bước tới. Ôm lấy Trần Mẫu một cái tình cảm. Hạ nhân là không dám nhìn đấy, chỉ có đám Hoàng Minh Chu Du Đoàn Dự là giương mắt lên nhìn thôi.
- Tên này, làm trò gì vậy, mau vào đi
Trần mẫu đẩy trượng phu ra, lườm một cái, nhưng trong lòng là ngọt ngào không thôi.
Hoàng Chấn Giang cười cười, nhìn sang Hoàng Minh, ôn tồn nói.
- Về sớm thế, ta còn tưởng ngươi đi vài năm
Hoàng Minh không trả lời, chỉ cười hề hề..
Tuy có nhìn thấy nhiều người lạ, thế nhưng Hoàng Chấn Giang vẫn thỏa mái đi vào. Phía sau hai tráng hán chỉ huy vài hạ nhân khênh đồ trên xe ngựa xuống.
Mọi người vào tới phòng khách, lúc này Trần mẫu mới bắt đầu giới thiệu cho Hoàng Chấn Giang biết.
- Vị này là Mẫu thân của Triệu Vân tiểu tử. Nàng tới đây là ta có thêm người bầu bạn.
Mẫu thân của Triệu Vân đứng dậy hành lễ một cái chào hỏi
Trần mẫu tiếp tục
- Bên kia là một đám tiểu quỷ, quý tử của ngươi đưa về đấy. Tuy nghịch ngợm nhưng tất ngoan ngoãn.
Lần lượt đám Đoàn Dự Chu Du Trương vô kỵ đứng dậy báo tên
- Còn hai cô nương này!!!
Trần Mẫu lôi ra Điêu Thuyền cùng Quân Nhược Lan.
- Là hai nàng con đâu của ta!!!!
Phụttttttt!!!
Hoàng Minh vừa uống một ngụm trà, nghe tới đây phun ra ngoài.
- Tên nhóc kia, ngươi phản ứng thế là sao?
Trần mẫu hừ một tiếng, quát!
- Không có, không có gì cả!!
Hoàng Minh xua xua tay.
Điêu Thuyền cùng Quân Nhược Lan ngượng ngùng, hai má đỏ hồng, đi ra hành lễ với Hoàng Chấn Giang.
Hoàng Chấn Giang gật đâu, đoạn lấy ra hai miếng ngọc bội tặng hai nàng.
Quân Nhược Lan vui sướng nhận lấy, nàng có cảm giác như được bố chồng đưa cho tín vật làm dâu vậy. Trong lòng vui mừng không thôi.
Tạ Trường ThànhActive Member
, Xu
Mới
Chương : Trấn áp lệnh bài
Hoàng Minh đang tìm kiếm công pháp, thế nhưng tìm mãi vẫn không thấy.
- A Trang, có công pháp nào dành cho nữ không?
Hoàng Minh hỏi thăm.
A Trang đang đứng bên kia, nghe được gọi, đi tới.
- Chủ Nhân muốn loại công pháp nào
Hoàng Minh nghĩ ngợi, đoạn đáp:
- Loại nào tinh thuần công pháp, thủy hệ hay băng hệ đi.
A trang gật đầu, tay trái kéo một vệt, không ngờ xuất hiện hai quyển sách.
- Đây là thủy hệ công pháp " Thủy Liên Hoa" và công pháp " Hàn Băng Chân Khi" chủ nhân có thể lấy một trong hai.
Hoàng Minh gật đầu. Thủy hệ và băng hệ thích hợp cho nữ. Băng hệ sức chiến đấu sẽ cao hơn. Thôi lấy băng đi. Hoàng Minh chọn Hàn Bánh Chân Khí. Giá tiền là kim tệ. Không vấn đề. Hắn bây giờ dư sức bỏ ra số tiền ấy.
Tốt rồi, bây giờ lại là đi giết đám tròn tròn kia.
Cả một tối công kích, tới gần sáng Hoàng Minh định thôi, rút ra khỏi hệ thống thì bỗng hắn nhìn thấy một vật. Vật này chỉ như tấm thẻ bài, màu đen kịt. Là rơi trên người một con cung mê tròn tròn quái. Hoàng Minh nhanh chóng sử dụng dịch chuyển tức thời lao tới nhặt lên cho vào ba lô, khi đám cung mê tròn tròn quái kịp nhận ra, lao tới tấn công. Hoàng Minh lại sử dụng thế thân thuật trốn thoát. Động tác nhanh chóng dứt khoát.
Ra đến ngoài hàng dừa Hoàng Minh mới lấy ra xem là vật gì.
Trấn Áp thẻ bài.
Tinh quái vật phẩm.
Trấn áp thẻ bài gồm lá. Được mang trong mình khả năng trấn áp yêu thú cấp thấp. Thu thập tấm thẻ bài để đi qua khu vực.
Ồ, thì ra là nó. Hoàng Minh vui mừng. Hóa ra là cần có thứ này. Mịa, giờ mới tìm ra cách để đi vào sâu hơn. Thoát khỏi đám cung mê tròn tròn quái này.
Thu thập tấm thẻ bài. Vậy là bây giờ còn tấm nữa. Tốt lắm. Hoàng Minh thoát hệ thống ra ngoài. Dặn Điêu Thuyền hôm nay hắn bế quan trong phòng, không cho ai tới làm phiền rồi lại đăng nhập lại. Hoàng Minh quyết tâm, hôm nay phải tìm đủ tấm còn lại mới được.
- Tinh tinh, Chúc mừng chủ nhân đạt được cấp , mau chóng mạnh mẽ.
- Tinh tinđẹp, chúc mừng pokemon pikachu đạt cấp , thực lực tăng lên
- Tinh tinh, chúc mừng pokemon hitokage đạt cấp , thực lực tăng lên.
Kia rồi, Hoàng Minh vui mừng, vụt vụt, lấy được. Hoàng Minh lại nhặt được tấm thứ hai. Hay lắm cứ đà này.
Liên tục sử dụng kĩ năng, liên tục tấn công. Cạn kiệt lại ngồi tu luyện. Hoàng Minh không biết là bao lâu rồi, chỉ biết xả không ngừng kĩ năng, đến khi lấy được tấm thẻ thứ . Pikachu cùng hitokage đã quá mệt mỏi. Hắn thu về. Đành ra ngoài hiện thực. Bên ngoài đã là trời tối. Cái bụng sôi lên ùng ục, Hoàng Minh nhanh chóng chạy xuống bếp kiếm đồ ăn....
Ăn no rồi, hắn lại tiếp tục một mình chiến đấu.
- Không được, A trang, liệu có vật gì giúp ta nhanh chóng hồi phục linh lực không nhỉ?
A Trang mỉm cười. Đan dược có thể làm được việc này. Chủ nhân nên học luyện đan.
Luyện đan sao? Hoàng Minh gật gật, đọc truyện tiên hiệp hắn cũng xem qua, nhân vật chính nào cũng biết luyện. Thế vậy ta cũng không thể kém cạnh. Hơn nữa ta còn có hệ thống mà.
Được rồi. Xong vụ này học luyện đan. Lấy đan dược làm kẹo ăn đi. Hê hê
Hoàng Minh rắm thối nghĩ trong đầu như vậy.
- Haiz, không biết các huynh đệ giờ này có chiến đấu xoát boss không. Đại ca của các ngươi cũng đang xoát tiểu quái đây. Mỗi tội, ta không còn ở địa cầu nữa rồi. Bỗng nhiên Hoàng Minh có chút buồn. Nơi này không có internet, không có mạng điện tử. Không có máy tính. Không có điện thoại. Một đống kiến thức máy móc như hắn lại không có chỗ dùng.
- Ka me jo ko!
Đùng đùng...
Cái thứ . Hoàng Minh nhanh chóng lao tới nhặt lấy rồi lại thoát đi
Thành công. Nhìn tấm thẻ bài thứ trên tay, Hoàng Minh vui sướng, quá tốn công rồi. Quá mệt mỏi rồi.
- Tinh tinh, tìm được tấm thẻ thứ Trấn áp thẻ bài, phải chăng dung hợp.
- Đúng!
Hoàng Minh gật đầu.
- Tinh tinh, dung hợp thành công, nhận được Trấn áp Lệnh Bài.
Trấn áp lệnh bài
Phẩm chất: Tinh Chuẩn
Công dụng: Trấn áp yêu thú bất kể cấp bậc trong giây.
Làm lạnh ngày!
Thứ tốt, quá bá đạo. Hoàng Minh hoan hô nhảy cẫng lên. Con mịa nó, trấn áp bất kể cấp bậc giây. Dường như là lúc quyết định rồi còn gì. Hoàng Minh hắn lại có một lá bài tẩy mới.
Hoàn Thành rồi, trước tiên nên nghỉ ngơi đã. Hoàng Minh tự nhủ, dục tốc bất đạt. Còn nhiều thời gian.
- Ngươi ra rồi, một ngày một đêm ở trong đó, cảm thấy thân thể thế nào?
Điêu Thuyền Lo lắng hỏi:
- Không cấm đề gì, sao sáng sớm đã đứng ở đây rồi!
Hoàng Minh mỉm cười.
- Ta là lo lắng ngươi ra không có thức ăn ngay, ta vừa nấu một nồi gà hầm. Để ta bưng lên.
Nói xong rồi Điêu Thuyền quay người đi xuống dưới, Hoàng Minh cảm thấy ấm áp vô cùng. Ông trời không bạc đãi hắn mà.
Hoàng Minh chạy theo, bê giúp nàng nồi gà, bưng lên tới phòng. Điêu Thuyền tay nghề nấu thật ngon lắm. Hoàng Minh ăn ngon lành, thậm chí còn uống cạn hết cả nước. Một bên Điêu Thuyền ngồi nhìn hắn ăn, một bên vui vẻ cười xinh đẹp