Khi bốn tên Thanh sắc Lang nhân bị giết thì Đới Mộc Bạch xung phong nhận việc vào trong thôn kiểm tra xem còn ai sống sót hay không, một lúc sao Đới Mộc Bạch quay về nhưng sắc mặt cực kì khó coi.
- Làm sao vậy Mộc Bạch.(Đường Tam)
- Mẹ kiếp! Đám Lang nhân này đúng không phải là người.
Tất cả nữ nhân cùng hài tử đều đã chết hết.(Đới Mộc Bạch)
- Cái gì?(x)
- Hẳn là trước khi cùng chúng ta động thủ chúng đã giết chết hết nữ nhân cùng hài tử.(Đới Mộc Bạch)
Nói tới đây, trong mắt hắn toát ra quang mang thống khổ.
Chính hắn là người yêu cầu cùng đối phương trực diện chiến đấu.
Nhưng cũng bởi vì vậy mà đám Lang nhân phải giết chết hết số nữ nhân và hài tử mang theo.
Trong rừng rậm, ngoại trừ ba người bọn họ, không còn ai có thể sống sót.
Mặc dù đã giết chết hết đám Lang nhân, nhưng lại không thể cứu những thôn dân còn lại, loại cảm giác này như một tảng đá nặng đặt ở trong lòng.
- Lão đại, đừng suy nghĩ nhiều.
Ít nhất chúng ta đã thay bọn họ báo thù.(Đường Tam)
Đái Mộc Bạch hờ hững không nói, Đường Tam liền đi tới bên thủ lĩnh Thanh sắc Lang nhân, rút số ám khí trên người hắn ra.
Mặc dù một số loại chỉ dùng được một lần, nhưng phần lớn đều có thể dùng lại.
Bọn họ sắp đi đến Hải Thần đảo, ám khí đối với Đường Tam là cực kì trân quý, dùng đi một miếng là ít đi một miếng.
Lúc hắn đang nhổ một ngọn liễu diệp đao trên người Thanh sắc Lang nhân thủ lĩnh, đột nhiên phát hiện ở bên dưới vị trí mà liễu diệp đao cắm vào hiện lên một mảnh thanh quang.
Nơi đó không có máu chảy ra.
- Di, đây là cái gì?(Đường Tam)
Liễu diệp đao động đậy, cạy ra một mảng đùi của Thanh sắc Lang nhân, lộ ra thanh mang sáng lóe bên trong.Thanh quang cũng đồng dạng hấp dẫn Mã Hồng Tuấn cùng Đái Mộc Bạch, cả hai đều cùng chạy lại xem.
Nhìn vào đó, ba người bỗng có cảm giác dở khóc dở cười.
Vật thể màu xanh nọ dĩ nhiên là một khối hồn cốt, một khối đùi phải cốt.
Thanh quang u uẩn bên trong, biểu hiện hơi thở cường hãn.
- Tiểu Tam, ngươi nói thứ này là do tự mình nó có, hay là giết chết hồn thú rồi thu hoạch được?(Đới Mộc Bạch)
- Loại sinh vật Lang Nhân này lần đầu tiên ta thấy, thật sự rất khó nói, nhưng bất luận nói như thế nào, khối hồn cốt này hiện tại là của chúng ta.
Nếu như ta đoán không sai, ba gã Lang Nhân màu xanh này thực lực vốn không sai biệt lắm.
Chính là bởi vì hắn có thêm khối hồn cốt này mới có thể hoàn toàn áp đảo hai con Lang Nhân màu xanh trên.
Mộc Bạch, khối hồn cốt này hẳn là thuộc về ngươi.
Trong thất quái chúng ta chỉ có ngươi không có hồn cốt.(Đường Tam)
- Khối hồn cốt này có thể có hai loại kỹ năng.
Có lẽ là hư hóa kỹ năng kỹ năng mà Lang Nhân màu xanh kia có thể làm suy yếu vật lý công kích trên phạm vi lớn, có lẽ vừa mới rồi lúc cuối cùng hắn thi triển khát máu kỹ năng.
Nhưng bất luận là cái nào đối với ngươi mà nói đều là hết sức hữu dụng.
Hơn nữa khối hồn cốt này tất nhiên có thể gia tăng tốc độ của ngươi trên phạm vi lớn, cùng với thuộc tính toàn thân tương đối hữu dụng.(Đường Tam)
Đái Mộc Bạch tiếp nhận hồn cốt màu xanh, hắn cũng không phải kiểu người quá để ý trực tiếp đem khối hồn cốt kia hóa thành hình thái năng lượng ấn vào bên trong đùi phải của mình, khoanh chân ngồi xuống, hấp thu hiệu quả của hồn cốt.
Ước chừng một canh giờ, Đái Mộc Bạch mới từ trong trạng thái tu luyện khôi phục lại.
Lúc này, trên người Mã Hồng Tuấn ngoại trừ vết thương trên cánh tay trái còn lại đều đã khôi phục.
Đường Tam mặc dù suy yếu nhưng bước đi vẫn không có vấn đề.
- Lão đại, thế nào?(Mã Hồng Tuấn)
Thần sắc trên mặt Đái Mộc Bạch rõ ràng chuyển biến tốt đẹp.
Lúc trước bởi vì đám thôn dân tử vong tâm tình của hắn thật sự uất ức vô cùng.
Mặc dù Đường Tam khuyên hắn vài câu, nhưng tại trong lòng hắn không cách nào tiêu tan, nhưng lúc này sau khi hấp thu khối hồn cốt này xong tâm tình của hắn rõ ràng sáng sủa hơn rất nhiều.
Dù việc tử vong của đám thôn dân vẫn còn trong lòng nhưng ít ra ngoài mặt cũng tốt hơn chút.
- Tiểu Tam đoán khối hồn cốt này cung cấp cho ta năng lực là khát máu thật sự đúng, đây là một năng lực rất kinh khủng.
Khối hồn cốt này có tên là khát máu cuồng hóa cơn lốc đùi phải.(Đới Mộc Bạch)
- Trên người cảm giác phảng phất nhẹ nhàng hơn rất nhiều, kỹ năng khát máu cuồng hóa của hồn cốt có thể khiến thân thể của ta trong nháy mắt tiến vào trạng thái cuồng hóa, công kích và phòng ngự đều tăng thêm trăm phần trăm, tốc độ tăng lên trăm phần trăm nhưng không biết khi sử dụng kỹ năng này còn có thể bảo trì thanh tỉnh hay không.(Đới Mộc Bạch)
- Tạm thời không nên sử dụng kỹ năng hồn cốt này, vạn nhất sau khi ngươi sử dụng kỹ năng thần chí không rõ, rất có thể gặp phải phản hiệu quả.
Chờ chúng ta có cơ hội lấy được một khối đầu hồn cốt, sau khi trang bị cho ngươi đầu hồn cốt thì tinh thần lực tăng lên hẳn là có thể khống chế khát máu cuồng hóa của mình(Đường Tam)
- Đi thôi chúng ta trở về thôi.
Dưới tinh thần lực của Đường Tam chỉ dẫn, rất nhanh ba người về tới chỗ đồng bọn chờ đợi.Đường Tam tay phải vừa nhấc, thu hồi Hải Hãn Càn Khôn Tráo, mọi người chờ đợi đã sớm lo lắng, mắt thấy ba người toàn thân đầy máu, không khỏi đều giật mình.
Chu Trúc Tuyết càng là trước tiên nhào tới trước người Đái Mộc Bạch, nàng không mở miệng, nhưng sự khẩn trương trong mắt là không thể che dấu được.
- Yên tâm đi, ta không có việc gì, máu trên người chúng ta đều là máu của địch nhân.
Chỉ có mập mạp bị thương, lần này vận khí tốt có thể thu được một khối hồn cốt(Đới Mộc Bạch)
Trải qua không biết bao nhiêu ngày bọn họ cũng không biết đã tới được mục đích hay chưa.Đường Tam ở trên xe ngựa mở bản đồ ra, mọi người vây quanh hắn nhìn lên bản đồ, tay chỉ trên bản đồ Đường Tam nói.
- Chúng ta lập tức sẽ tới nơi này, Hãn Hải thành, thành thị ven biển duy nhất ở biên giới phía tây của đế quốc.
Như vậy mà nói, nếu chúng ta muốn đi Hải Thần đảo thì nhất định cần phải từ bến tàu của tòa thành thị này thuê một con thuyền, sau đó đi thuyền ra biển, ước chừng mười ngày mới có thể đến vị trí của Hải Thần đảo(Đường Tam)
- Như vậy nên cho Ninh Thiên ở trong Hãn Hải thành chờ chúng ta hay để cho hắn trở về?(Ninh Vinh Vinh)
- Lần này chúng ta không biết phải ở lại Hải Thần đảo bao lâu hãy để hắn trở về đi thôi, đợi chuyện này xong chúng ta từ Hãn Hải thành thuê xe ngựa hoặc là tự đi trở về là được(Đường Tam)
Hãn Hải thành.
Đệ nhất đại thành ở biên giới của Thiên Đấu đế quốc, cũng là một tòa thành ven biển lớn nhất trên Đấu La đại lục, hải cảng thành thị.
Xây kề biển hoặc có thể nói là được xây dựng trên núi bên bờ biển, cho dù thủy triều lên xuống cũng không mảy may dao động tường thành.
Còn chưa tiến vào thành thị, mọi người đã mơ hồ ngửi thấy một mùi vị nồng nhàn nhạt.
Lúc này bọn họ đã tới cửa thành, bởi vì lệ kiểm tra mới xuống xe ngựa.
- Đây là mùi gì, sao lại có vẻ mằn mặn.(Chu Trúc Thanh)
Binh lính canh giữ ở cửa thành có khi nào gặp qua mỹ nữ bậc này, hơn nữa một lúc những sáu người.
Bất quá đám người Đường Tam khí vũ hiên ngang, vừa nhìn đã biết không phải người thường.
Bình thường binh lính thủ vệ này cũng chỉ có thể âm thầm nuốt nước miếng.
- Các vị là lần đầu tiên tới Hãn Hải thành sao, các vị ngửi thấy chính là mùi vị của biển rộng.
Phía tây Hãn Hải thành chúng ta chính là biển rộng xinh đẹp.
Gió biển thổi, tự nhiên sẽ có mùi vị truyền tới(Binh lính)
Mọi người chợt hiểu, lúc này lệ kiểm tra đã chấm dứt.
Vật phẩm mọi người mang theo đều ở trong hồn đạo khí tự nhiên sẽ không bị tra ra cái gì.
Cũng không lên xe ngựa nữa, trực tiếp đi bộ vào thành.
Xuyên qua tường thành tiến vào bên trong Hãn Hải thành.
Mùi vị nồng nồng mằn mặn kia càng đậm hơn vài phần.
Sử Lai Khắc thông qua quan sát phát hiện người của Hãn Hải thành cùng người trong đất liền có chút khác nhau.
Người nơi này vóc người phổ biến thấp bé hơn một ít, hơn nữa da dẻ cũng đen hơn người trong đất liền.
Mà bọn họ sau khi tiến vào bên trong thành cũng bị người Hãn Hải thành chú ý, nguyên nhân chủ yếu tại trên người sáu cô gái, bọn họ thật sự quá đẹp.
Chu Trúc Thanh lạnh lùng u tĩnh vóc người nóng bỏng.
Ninh Vinh Vinh cao quý ưu nhã trắng nõn như ngọc.
Bạch Trầm Hương xinh đẹp động lòng người, thuần khiết như nước.
Tiểu Vũ xinh đẹp nhất, thân thể mềm mại thon dài, đuôi tóc thật dài buông xuống trước người.Liệt Vũ tươi cười vui vẻ khiến cho mọi người có thiện cảm với nàng.Chu Trúc Tuyết giống biểu ty mình khuôn mặt lạnh như băng lộ ra biểu tình trớ gần người.
Mỗi người một vẻ nhưng đều là thiếu nữ tuyệt sắc.
Nếu như xuất hiện một người cũng có thể hấp dẫn ánh mắt mọi người, càng huống chi là sáu người cùng xuất hiện, nơi đi qua quay đầu lại xác suất cơ hồ là trăm phần trăm.
- Cứ như vậy làm sao đi được nữa, Trúc Thanh, Vinh Vinh, Hương Hương, các ngươi cùng Tiểu Vũ quay lên xe ngựa đi.(Đường Tam)
- Để cho bọn họ nhìn là được, thế này có là gì?(Vinh Vinh)
- Mục đích chuyến này của chúng ta chính là Hải Thần đảo, không nên sinh chuyện, mặc dù nơi đây xa xôi nhưng hẳn là cũng có phân điện của Vũ hồn điện tồn tại, chúng ta đi cần phải giữ bí mật nhất là đối với Vũ hồn điện.(Đường Tam)
- Binh tới tướng đỡ.Có ta ở đây Vũ Hồn điện dám sinh chuyện hoặc có kẻ nào đó cả gan tới kiếm chuyện thì ta lo cho.
Mọi người không có gì để nói với Đường Long vì cậu có thực lực đó.Mặc dù Đường Long nói vậy nhưng vẫn bảo lục nữ vào trong xe ngựa.
Sau khi lục nữ lên xe, quả nhiên tốt hơn nhiều.
Ngoại hình của Đường Tam, Đái Mộc Bạch, Áo Tư Tạp mặc dù trong nam nhân cũng nổi bật.
Nhưng nam nhân khó có khả năng có lực hấp dẫn như nữ nhân, Cho nên người xung quanh chú ý đến bọn họ cũng ít đi rất nhiều.
Thương lượng đơn giản một chút, mọi người quyết định ở bên trong Hãn Hải thành hai ngày, một đường vất vả cũng cần tu chỉnh một chút, tiếp theo làm một số chuẩn bị trước khi ra biển.
Bọn họ ở khu phía tây bên trong thành tìm một lữ điếm bình thường nghỉ lại.
Ninh Thiên vốn chuẩn bị trở về nhưng bị Đường Tam giữ lại một ngày, một đường vất vả cần phải nghỉ ngơi xả hơi.
- Ta và Tiểu Áo lúc nãy đã ra ngoài dạo một vòng.
Mua chút đồ chuẩn bị ra biển.
thuận tiện thuê thuyền.
Chủ thuyền nói cần một ngày để chuẩn bị, do vậy, sáng sớm ngày mốt, chúng ta sẽ ra khơi.
Có một việc muốn hỏi mọi người, các ngươi ai biết bơi?(Đường Tam)
Nghe Đường Tam hỏi, cả đám không khỏi sửng sốt, đưa mắt nhìn nhau, không nói ra lời.Đường Tam cũng sửng sốt theo.
- Cả đám đều không ư.(Đường Tam)
- Ta biết.
Mọi người nhìn về phía Đường Long với ánh mắt quái dị, lịch luyện bao nhiêu năm bọn họ chưa bao giờ thấy Đường Long thể hiện trình độ bơi lôi của mình ra cả.
- Đều nhìn ta làm gì.Thời gian rãnh rõi thì ngoài tu luyện ra thì đi tìm một cái hồ nào đó đủ rộng và sâu rồi nhảy xuống thôi.
Mặc dù Đường Long nói rất đơn giản nhưng ở đây mặt ai ấy đều đen như đít nồi.
- Sợ là đều không.
Chúng ta đều là vịt lên cạn, bất quá Tiểu Long ngươi biết bơi sao không nói bọn ta biết.(Đới Mộc Bạch)
- Biết sao được, các ngươi không hỏi với lại ta cứ tưởng là các ngươi phải nắm được kiến thức cơ bản của bơi lội nên là cũng không có chỉ các ngươi.
Mọi người khóe miệng co giật khi nghe Đường Long nói.
- Tiểu Áo có phi hành nấm tràng, việc này không tính là vấn đề.(Đới Mộc Bạch)
- Không, đây thực sự là vấn đề.
Tiểu Áo phi hành ma cô tràng chỉ có thể làm cho ta phi hành trong cự ly ngắn.
Đại hải mênh mông, sao thể tùy tiện bay lượn.
Hơn nữa, lão sư đã nói, đại hải tồn tại hồn thú.
Chúng ta có thể bay, nhưng không có đất liền đặt chân, gặp phải hồn thú tập kích, làm sao để đối phó? Xem ra, trước khi tiến nhập Hải Thần Đảo, chúng ta trước tiên phải đối mặt với vấn đề bơi lội này.(Đường Tam)
- Long đệ có thể dạy mọi người bơi lội kỹ năng sao.(Đường Tam)
- Không thể kỹ năng bơi không phải ngày một ngày hai là có thể học thành đâu.Ta phải tốn hao hai tháng với có thể làm chủ được cách bơi đơn giản nhất.
Nói đùa dạy cho mười người kỹ năng bơi thì mệt chết nên là Đường Long phải nói ra như vậy để cho đám người Đường Tam từ bỏ ý đồ khiến hắn dạy bơi cho họ.
- Ta xem ra tất yếu cần mua một hồn đạo khí thích hợp sử dụng trong biển, ví dụ như loại có thể dung như một con thuyền.
Lại thêm phi hành nấm tràng của Tiểu Áo, như vậy là đủ để tự bảo vệ.(Đường Tam)
- Cũng chỉ có thể như thế.
Hãn Hải thành này quy mô không nhỏ, hẳn là phải có địa điểm đấu giá, chúng ta đi xem một chút.(Đới Mộc Bạch)
- Vậy đi thôi.
Chuẩn bị sớm vẫn tốt hơn.(Đường Tam)
Nói xong mọi người liền hành động, tại lữ quán hỏi thăm một chút, quả nhiên, bên trong Hãn Hải thành có phòng đấu giá tồn tại.
Còn có một nơi Sử Lai Khắc Thất Quái rất tinh tường, đại đấu hồn tràng.
Biết được tin tức này, mọi người thương lượng một chút, đem kế hoạch của buổi tối cải biến một ít.
Đại sư từng nói, phương thức chiến đấu của hải hồn sư cực khác biệt hồn sư bình thường.
Nếu có điều kiện ở Hãn Hải thành gặp được hải hồn sư, đối với chuyến đi Hải Thần Đảo có ích lợi rất lớn.
Bởi vậy, bọn họ quyết định tới xem Hãn Hải thành đại đấu hồn tràng.
Đương nhiên bọn họ không có khả năng tất cả cùng xuất thủ, vậy sẽ dễ dàng khiến mọi người để ý, kinh động đến Vũ Hồn Điện.
Dẫu sao, sắp xếp hồn hoàn của Đường Tam có thể nói là độc nhất vô nhị trong hồn sư giới hiện tại.
Cho dù có xuất thủ, cũng phải có sự che dấu.
Mà phòng đấu gia và đại đấu hồn tràng là cùng một nhà, vừa quan sát năng lực của hải hồn sư vừa thuận tiện mua luôn các hồn đạo khí cần thiết.
Trong mắt của Sử Lai Khắc Thất Quái, quy mô của Hãn Hải đại đấu hồn tràng xem như ở mức trung bình, nhưng luận về độ náo nhiệt cũng không kém gì những tòa đấu hồn tràng họ đã gặp.
Còn một khoảng thời gian nữa mới bắt đầu trận đấu, dân chúng đã đông nườm nượp.
Ở một nơi cực cao, bọn Đường Tam lúc này mới tiến vào gian phòng khách quý vừa thuê chung có giá khá cao.
Vừa ngồi vào chỗ, mọi người lập tức bị hấp dẫn bởi tình cảnh của Hãn Hải đấu hồn tràng.
- Quả nhiên bất đồng a!(Đường Tam)
Qua thông qua tấm kính pha lê ngăn gian phòng ra đấu hồn tràng, Đường Tam không khỏi có chút giật mình.
Nơi bọn họ lựa chọn phòng khách quý tại sàn đấu hai đối hai.
Sở dĩ vậy là tại thời điểm mua vé, cũng chỉ còn nơi này.
Mà ở đấu hồn tràng này, không có lôi đài giống như nơi khác, thay vào đó một cái ao thật lớn.
Đường kính ao khoảng trăm mét.
Nước ao màu lam tựa như một khối ngọc bích lớn không một gợn sóng.
Trong trường đấu đã đầy người xem, tuy rằng bao phòng cách âm rất tốt nhưng chỉ cần nhìn động tĩnh của khán giả cũng có thể cảm nhận được không khí phấn khích cuồng nhiệt.
- Đấu hồn trì hình tròn, đường kính một trăm lẻ tám thước, sâu mười thước.
Hồn sư tham chiến rời khỏi phạm vi không gian của đấu hồn trì bị xử thua.
Chủ động nhận thua hoặc mất đi năng lực chiến đấu bị xử thua.(Chu Trúc Thanh)
- Mập Mạp, ngươi cùng Hương Hương đi xuống báo danh, tham gia trận đấu hai đối hai, nhớ rõ phải đeo mặt nạ.(Đường Tam)
- Ta có ý này có thể giúp cho các ngươi có thể đứng trên mặt nước như đứng trên đất bằng nhưng mà cách làm rất khó.
- Là gì vậy.(Tiểu Vũ)
- Các ngươi có thể đứng trên mặt nước vận dụng hồn lực của mình xuống chân để mà nó có thể bám vào.Mọi người đều biết nhện đều có lông trên chân mình để giúp nó bám được mọi vật thể,cứ xem chân của chúng ta là chân nhện còn hồn lực là lông bám trên đó.
Đường Long vừa nói vừa thực hành luôn, thế là trước mặt mọi người Đường Long đặt chân lên bức tường trước mặt rồi vững vàng ở đó.Mọi người chấn kinh lấy.
Sau đó trừ Mã Hồng Tuấn và Bạch Trầm Hương đi xuống tham gia đấu hồn tràng thì những người khác bắt đầu thực hiện cách mà Đường Long chỉ nhưng chưa thành công.
Bên dưới Mã Hồng Tuấn và Bạch Trầm Hương là người xuất tràng đầu tiên, theo sự giới thiệu của chủ trì thì cả hắn lẫn đối thủ đều không xem trọng tổ đội Phượng Hương này, điều này khiến cho hai người tức giận vô cùng.
- Mập mạp e rằng sẽ gặp phải đối thủ.Hai gã đối thủ sợ rằng khó đối thủ.(Đường Tam)
- Không thể nào.
Thực lực và võ hồn của Mạp Mạp, có thể một đấu với hai hồn sư đồng cấp.
Đừng quên, hắn còn có hồn cốt tăng phúc, uy lực của Phượng hoàng võ hồn cũng rất khả quan.(Đới Mộc Bạch)
- Gặp tình huống bình thường, Mập Mạp đối phó với hai gã hồn sư ngang cấp không có vấn đề.
Nhưng hoàn cảnh chiến đấu nơi này lại khác, chiến đấu trong ao nước, đối thủ khẳng định là hải hồn sư, tự nhiên chiếm tiện nghi.(Đường Tam)
Tuy rằng Thất quái đang quan sát tình hình bên dưới nhưng vẫn luyện kỹ xảo mà Đường Long dạy cho họ.Trận đấu chiến đã bắt đầu và Mã Hồng Tuấn cực kì thông minh khi mà dùng hỏa của mình đánh thẳng xuống mặt nước đồng thời Bạch Trầm Hương cũng động thân hình, thân hình nàng lóe lên chạy về phía đối thủ.
Sử Lai Quái Thất quái cũng luyện tập, người thành công nắm giữ kỹ xảo này sơ bộ là Vinh Vinh sau đó là Tiểu Vũ.Bên dưới Mã Hồng Tuấn mạnh mã cứng rắn oanh tạc lấy Vũ Hồn dung hợp kỹ của Hải Phách huynh đệ, Mã Hồng Tuấn mang theo tâm tính khoe khoang lên sàng đấu cuối cùng lấy kế cục thắng thảm mà về, hắn khi về thì bị Đường Tam kiểm trách một phen.
Đường Tam kiểm trách một phen xong thì cho Chu Trúc Thanh xuất tràng và nàng tham gia là trận vs nhưng mà do chiến đấu với địa hình không quen cùng với hồn kỹ khác lạ nên là đã thu trận.
Đã tìm hiểu được các chiến đấu của Hải Hồn sư sơ bộ rồi nên là Đường Long cùng Thất quái và những người khác đi tới nơi đấu giá.Vừa mới bước vào khu vực đấu giá thì mọi người nghe được chủ trì tuyên bố.
- Phía bên dưới, chúng đang bán đấu giá một vật phẩm chính là một kiện hồn đạo khí, cực kỳ thích hợp sử dụng ở khu vực ven biển, được đại hải chinh phục giả gọi là Long Uyên Đĩnh.(Chu trì)
Vật đó có dạng như hình thoi, cái đuôi như đuôi cá dựng đứng, hai bên sườn có cái cánh như vây cá.
Cả vật thể màu trắng ngà, tựa như được tạo ra từ ngọc thạnh, từ đầu đến cuối dài khoảng một thước, Sử Lai Khắc Thất Quái tuy ngồi ở vị trí cuối cùng cũng cảm nhận được năng lượng ba động phát ra.
- Cái hồn đạo khí này chính là Long Uyên Đĩnh, kiện đồ vật này là thượng cổ lưu truyền.
Nó có công hiệu cực kỳ lỳ lạ, cần phải được hồn sư rót hồn lực vào mới có thể hiện nguyên hình, dài chừng mười hai thước, chỗ rộng nhất có đường kính hai thước, có thể đồng thời chứa được từ mười hai đến mười lăm người.
Ở trên biển có thể đi trên mặt lẫn dưới nước.
Nghe nói có thể lặn sâu xuống ba trăm thước.
Có nó, khi đi trên biển không cần phải e ngại sóng gió, một khi gặp sóng to gió lớn liền có thể lặn ngay xuống nước.
Có bảo bối cứu mạng này xem như là gặp may mắn.(Chủ trì)
Nghe qua sự giới thiệu của đấu giá sư, Đường Tam không khỏi phát sinh hảo cảm đối với đợt đấu giá này.
Thông thường, bên bán đấu giá vì để có thể bán được vật phẩm với giá cao nên chỉ tán thưởng các ưu điểm của vật phẩm, còn nhược điểm của nó thì chỉ hời hợt lướt qua.
Mà đấu giá sư này lại đem toàn bộ ưu điểm cùng khuyết điểm của Long Uyên Đĩnh nói ra cực kỳ rõ ràng, từ đó đủ để thấy được phách mại tràng này đúng là có thể tin tưởng được.
- Giá ban đầu là một vạn kim hồn tệ, các vị có thể ra giá(Chủ trì)
Một vạn kim hồn tệ là một con số không nhỏ, nhưng cũng chưa so được với giá trị của Long Uyên Đĩnh.
Long Uyên Đĩnh này có thể lặn sâu ba trăm thước, có thể thấy được chất liệu gỗ tốt thế nào, tuyệt đối là hồn đạo khí hiếm có.
Thế nhưng, ngay sau khi người chủ trì đưa ra giá quy định, cả phòng đấu giá lại không có một ai ra giá tiếp, nhất thời không khí có vẻ bị trầm xuống.
Không ai ra giá, cũng không phải bởi vì Long Uyên Đĩnh không tốt mà bởi vì tác dụng của nó đích xác là hơi yếu.
Ở khu vực hải vực, dùng một chiếc thuyền bình thường cũng đủ để đi lại.
Mà một chiếc du thuyền tốt cũng chỉ tốn một trăm kim hồn tệ mà thôi.
Chiếc Long uyên đỉnh tác dụng chỉ hơn những cái khác ở chỗ có thể lặn được xuống nước, vì vậy cho dù nó có quý giá hơn trăm lần thì cũng chẳng có quý tộc nào xa xỉ đến mức đi mua nó.
Nguyên nhân chính là sự nguy hiểm trong đại dương, cho dù là ở hải vực cũng có thể xuất hiện hồn thú ngàn năm, mà lực phòng ngự của Long uyên đỉnh lại không làm cho người ta yên tâm.
Người chủ trì trong mắt toát ra một tia thất vọng, trên thực tế, lần đấu giá chiếc Long uyên đỉnh này không phải là lần đầu tiên được đưa ra đấu giá, nó đã ở lại nơi này mấy lần rồi.
Mỗi lần đưa ra đều xuất hiện tình trạng này.
Nhưng vì danh dự của phách mại tràng nên bọn họ cũng không dám thổi phồng năng lực phòng ngự của Long Uyên Đĩnh.
Dù sao thứ này chỉ có hồn sư mới sử dụng được, mà trên thế giới này ai dám đắc tội với hồn sư?
Kỳ thật, Long Uyên Đĩnh bán không được cũng bởi vì một lý do khác, đó là do vị trí của tòa hải thành này.
Các hồn sư sinh hoạt tại đây đa số đều là hải hồn sư, đều có thể trong sóng gió tùy ý ngao du.
Một khi đã như vậy, họ còn cần đến Long Uyên Đĩnh làm gì?
- Có quý khách nào ra giá không?(Chủ trì)
Đấu giá sư theo thói quen hỏi một câu.
Trong lòng thầm than, xem ra hôm nay cũng không bán được.
- Một vạn kim hồn tệ(Đường Tam)
Một âm thanh trong trẻo từ hàng ghế sau truyền đến, nhất thời làm cho toàn trường chú ý, đáng tiếc bên trong phòng đấu giá hoàn toàn tối đen, bọn họ chỉ nhìn thấy người kia đưa lên một đấu giá bài bằng dạ quang.Mua được Long Uyên Đĩnh thích hợp để ra biển nên là mọi người trở về nghỉ ngơi để sáng ngày mai khởi hành.
Sáng sớm hôm sau mọi người đều có mặt tại bến cảnh và Đường Tam cùng Áo Tư Tạp đã thuê được một chiếc thuyền, khi lên tàu Đường Tam bắt đầu phân phó nhiệm vụ.
- Hương hương, sáng mai chúng ta sẽ rời bến, đến lúc đó muội sẽ phải vất vả rồi.
Để đảm bảo an toàn cho chúng ta.
Trong mười ngày hành trình, ta yêu cầu ngươi mỗi ngày đều tuần tra trong không trung ít nhất sáu canh giờ.(Đường Tam)
- Được(Bạch Trầm Hương)
- Vinh Vinh, sức chiến đấu trên đại dương của chúng ta chủ yếu là Mập mạp.
Phượng Hoàng Hỏa Diểm của hắn có thể sinh ra hiệu quả khắc chế đối với nước biển.
Bởi vậy, một khi gặp phiền toái, ngươi phải ưu tiên tăng phúc cho Mập mạp để bảo đảm cho công kích của hắn(Đường Tam)
- Không thành vấn đề(Ninh Vinh Vinh)
- Lão Đại, Trúc Thanh, khi phát sinh chiến đấu trên đại dương, ba người chúng ta một tổ.
Ta sẽ dùng Lam Ngân Hoàng tạp trung chúng ta lại, còn phương thức chiến đấu sau này ta sẽ cẩn thận bàn bạc với các ngươi.(Đường Tam)
Đường Tam đảo mắt sang nhìn Áo Tư Tạp và Mã Hồng Tuấn.
- Chúng ta tiến vào hải dương là dựa vào hai người các ngươi.
Mập mạp, khi chiến đấu, ngươi chính là người có lực công kích lớn nhất trong chúng ta.
Khi chiến đấu nhớ phải tiết kiệm hồn lực, chỉ khi nào có cơ hội tốt nhất mới ra tay(Đường Tam)
- Tiểu Áo, ngươi phải tùy thwoif chuẩn bị ít nhất tám cái Phi Hành ma cô tràng, chúng ta không biết bơi, có phi hành cô tràng thì chí ít làm cho chúng ta tạm thời phi hành.(Đường Tam)
Đường Tam đảo mắt qua lại rồi rơi vào trên người Đường Long.
- Long đệ phiền ngươi tùy thời cảnh giác xung quanh nếu Hương Hương không phát hiện được địch nhân nhé.(Đường Tam)
- OK.
- Ta chỉ có thể nghĩ ra được như vậy, mọi người có gì bổ sung không?(Đường Tam)
Sắp chân chính bước vào cuộc hành trình trên biển, Đường Tam càng trở nên cẩn thận.
là linh hồn của toàn đội, hắn muốn mọi việc phải trở nên chu toàn.Mọi người đối với an bài của Đường Tam không có gì dị nghị cả, quyền lên tiếng của Đường Tam trong Thất quái chỉ sau Đới Mộc Bạch và trước Đường Long mà thôi.
- Bất quá, ta cần phải hỏi một chút, trên đại dương, thực lực chúng ta không thể nào phát huy trọn vẹn, nếu gặp hải hồn thú trên vạn năm chúng ta nên làm cái gì bây giờ? Ta nhận thấy trong mười ngày trên biển đây mới là vấn đề lớn nhất.(Áo Tư Tạp)
- Điểm này ta đã nghĩ qua.
Nếu chỉ là một hồn thú vạn năm bình thường đối với chúng ta cũng không có uy hiếp quá lớn.
Chúng ta cũng còn một phương thức bảo mệnh khác, trước hết ta sẽ thử xem hiệu quả của Hãn Hải Càn Khôn tráo khi ở trên đại dương.
Nếu nó vẫn có thể làm cho chúng ta bảo trì trạng thái ẩn thân vậy thì chuyến đi này có thể nói là đạt hiệu quả tốt nhất.(Đường Tam)
Khi nghe những lời này của Đường Tam, mọi người đều cảm thấy trước mắt sáng lên.
Nếu Hãn Hải Càn Khôn tráo có thể làm cho Long Uyên đỉnh ẩn thân, như vậy.
đừng nói là vạn năm hồn thú, cho dù gặp được mười vạn năm hồn thú cũng không tính là gì.
Mấy ngày này bọn họ cảm nhận sâu sắc về lợi ích của Hãn Hải Càn Khôn tráo, chỉ cần ở bên trong nó, căn bản không cần lo lắng vấn đề an toàn.
Cho dù có người đi qua ngay bên cạnh cũng vô pháp phát hiện được sự tồn tại của họ.
Khi sử dụng Hãi Hãn Càn Khôn Tráo vận dụng Hãn hải hộ thân tráo, xung quanh sẽ hình thành một không gian uốn khúc.
Người hoặc là đồ vật ở bên trong dường như bị tiêu thất.
Ít nhất cho đến bây giờ, Thất quái cho dù đã nhiều lần tra xét qua cũng không phát hiện được kết cấu của nó.
Về phần hồn sư mạnh hơn có hay không có tra ra được, bọn họ cũng không nắm chắc.
Sau khi sử dụng Hãn Hãi Càn khôn tráo.
Ở xung quanh sẽ hình thành một không gian vặn vẹo.
Vật thể hoặc là người bị bao phủ tựa như tan biến.
Ít nhất cho tới bây giờ.
Thất Quái thông qua nhiều lần thí nghiệm, cũng không có phương pháp có thể kiểm tra vị trí của Hãn Hãi càn khôn tráo.
Về phần hồn sư càng mạnh hơn bọn hắn cũng không thể làm được.
Bây giờ còn chưa thể khẳng định.
- Tiểu Tam, cũng là ngươi thông minh.
Ta còn tự hỏi ngươi vì cái gì muốn mua thứ này đây.
Nếu chỉ là để chạy trốn thì một vạn kim hồn tệ có chút hơi xa xỉ.
Nhưng nếu đúng như ngươi nói Long Uyên Đĩnh có thể cùng Hãi Hãn Càn Khôn Tráo kết hợp, thì cho dù không thuê được thuyền chúng ta cũng dễ dàng đến được hải thần đảo.(Đới Mộc Bạch)
- Nếu là Hải Hồn thú tới mà tu vi trên vạn năm thì ta chỉ có thể cản được tối đa ba con mà thôi nên là ta không thể phân tâm để mà bảo vệ các ngươi được đâu nên Hãn Hải Kiền Khôn không phải vạn bất đắc dĩ mới sử dụng.
- Trên người mỗi người đều có một ấn ký truy tung của ta nên là dù có lạc nhau thì vẫn tìm được dù là có Hãn Hải Kiền Khôn cản sự dò xét thì ta vẫn tìm được.
Đây là một con thuyền còn mới, nhìn qua thấy cũng không tệ.
Toàn bộ thân thuyền được sơn màu thiết.
Chỉ có boong tàu thì dùng hai màu hồng và trắng để trang trí.
Nghe nói nếu thân thuyền sơ màu sắt thì có thể tránh cho hồn thú phát động công kích.
Chiều dài thân thuyền tới năm mươi thước, khoang thuyền cũng hơn hai mươi thước, nói thuyền này lớn cũng không lớn nhưng nhỏ cũng không nhỏ.
Nhìn kỹ có thể thấy bảo hộ bên dưới thân thuyền là một tầng giáp thép thật dày có màu gỉ sét
Đường Tam cùng Áo Tư Tạp sở dĩ chọn chiếc thuyền này là bở vì nó có năng lực phòng ngự không tệ.
Tuy rằng giá thuê chiếc thuyền này không ít nhưng nếu có thể thuận lợi đi đến được Hải thần đảo cũng là đáng giá.
Về phần thời điểm để quay trở về cũng chỉ có thể dựa vào năng lực của chính bọn họ.
- Hoan nghênh đi vào hải ma hào.(Hải Đức Nhĩ)
Mọi người theo boong tàu vừa mới đi lên thuyền lớn, liền thấy một gã trung niên nhân khoảng hơn năm mươi tuổi đang bày ra bộ dạng hoan nghênh đang đi tới.Qua giới thiệu của Hải Đức Nhĩ, mọi người biết được trên Hải Ma Hào tổng cộng tám người, ngoại trừ hắn là thuyền trưởng còn có một gã tài công và sáu gã thuyền viên.
Hải ma hào tổng cộng có ba tầng.
Boong tàu phía trên có hai tầng, phía dưới một tầng.
Bọn họ là chủ thuê tàu nên tự nhiên là ở tại hai tầng trên.
Nhóm thuyền viên ở bên dưới.Ở trên cao nhìn ra xa cũng có phong vị đặc sắc.
Mà mỗi tầng trên boong tàu có tới sáu phòng, tám người bọn họ ở dĩ nhiên là thoải mái.
Khi mọi người lên thuyền lập tức khứu giác đưa tới hương vị biển nồng đậm.
Bây giờ là cuối mùa Thu, gió biển gào thét mang đến từng trận hàn ý.
May mắn tất cả mọi người không phải người thường, thân thể kháng tính rất mạnh.
Gió lạnh đối bọn họ mà nói cũng không tính là gì.
- Nhổ neo.
Khởi hành.(Hải Đức Nhĩ)
Mọi người đến đông đủ, thuyền trưởng Hải Đức Nhĩ liền ra lệnh.
Hải ma hào chính thức xuất phát.Đường Tam đưa cho hắn một bức hải đồ, để cho hắn dựa vào phương vị đó mà đi tới.
Hôm nay thời tiết thật là tốt.
Trên biển sóng êm gió lặng, đám thủy thủy cố gắng nhẹ nhàng đưa Hải Ma Hào nhanh chóng rời cảng hướng về phía đại dương bao la.
Khi Hải Ma Hào hoàn toàn thoát khỏi phạm vi bến cảng đi vào đại dương, thuyền trưởng Hải Đức Nhĩ ra lệnh một tiếng, buồm chính được kéo lên, điều chỉnh một chút phương hướng, hướng về phía đích của chuyến đi mà gia tốc.
Cảnh sắc ở biển quả thật không giống ở bất cứ nơi nào khác, người chưa bao giờ đi ra biển lớn vĩnh viễn cũng không cảm nhận được loại cảm giác mạnh mẽ và rộng lớn này.
Mặt biển mênh mông vô bờ, xa xa là đường chân trời.Lúc này, phía Đông đã thấy ánh dương quang từ từ chiếu lên, chiếu rọi mặt biển lấp lánh.
Toàn bộ Sử Lai Khắc Thất Quái đều đứng trên boong tàu nhìn cảnh sắc tràn ngập mị hoặc đó.Gió biển thổi vào, tuy là có hơi lạnh nhưng là làm cho nội tâm mọi người như được hé mở ra, cảm giác vui sướng nói không nên lời làm bọn hắn trong lòng đều dâng lên vài phần hưng phấn.
Cảm giác hưng phấn đó kéo dài đến giữa trưa.
Cơm trưa tự nhiên là lấy sinh vật biển là việc chính, đơn giản chỉ vài con cá biển, nấu lên thêm vào một ít rau xanh mua được ở Hãn hải thành, tuy rằng không có gì đặc biệt, nhưng moi người vẫn cảm thấy rất ngon.
Nhất là hải đức nhĩ thuyền trưởng còn cấp cho họ vài con cua thật lớn,.
Loại này ở lục địa ăn rất ngon, thất quái hô to tựa hồ rất ngon miệng.
Bất quá, sau bữa cơm trưa.
Còn có thể bảo trì loại tâm tính này cũng chỉ có Đường Tam, Đái Mộc Bạch, Mã Hồng Tuấn và Bạch Trầm Hương.
Sau giờ ngọ, sóng gió dần nổi lên, Hải Ma Hào cũng theo đó mà dao động, lúc mới bắt đầu thì còn chưa có gì, nhưng sau một khoảng thời gian, Ninh Vinh Vinh, Chu Trúc Thanh, Tiểu Vũ cùng Áo Tư Tạp đều xuất hiện cảm giác say sóng.
Một ngày trôi qua rất nhanh, rốt cuộc nhìn đã không thấy bóng dáng đất liền, chung quanh đều là đại dương vô tận.
Khi vừa mới bắt đầu tiến vào hành trình trên biển, mọi người còn cho rằng so với đi trên đất liền còn thoải mái hơn nhiều, nhưng đến bây giờ ai nấy đều sắc mặt tái nhợt riêng Đường Long thì không, cậu leo lên cột quan sát nằm ở đó mà ngủ đồng thời Dẫn lực tỏa ra xung quanh đề phòng bất trắc.
.