" Đại Đại, thả lỏng." Nhiễm Thanh Vân gương mặt ửng hồng nặng nề đè lên trêи Phó Kim Phong, thân dưới chìm trong động nhỏ vừa chặt vừa khô khiến y có cảm giác gần như bị cắn hỏng.
Nhiễm Thanh Vân bị cắn đau, Phó Kim Phong bên dưới càng thống khổ khỏi nói, bộ dạng không khác gì một con cá khô bị vứt bỏ trêи nền đất lạnh băng, mặt cắt không còn giọt máu. Cho dù toàn thân ửng hồng bị hương rượu nồng nàn quấn quanh thân cũng không thể cứu vớt Phó Kim Phong ra khỏi sự thống khổ đầy đau đớn này.
Đau đến mức ngay cả một tiếng hoàn chỉnh cũng không thể hét lên.
" Ngoan, đợi cậu thích ứng, mình mới động nhé!" Nhiễm Thanh Vân mặc dù nghẹn sắp không chịu nổi, đầu óc mơ hồ, nhưng vẫn không nhịn được mà đối xử nhẹ nhàng với người đang nằm bên dưới thân, tay phải chậm rãi vuốt dọc eo nhỏ, hạ xuống từng nụ hôn rời rạc, trải dọc từ gáy xuống ngang lưng..
Vách thịt bao bọc lấy ɖu͙ƈ vọng vốn khô khan đột nhiên xuất hiện chuyển động mềm mại, nhẹ nhàng bóp lấy ɖu͙ƈ vọng to lớn, khó khăn nhả ra rồi nhanh nhẹn ngậm lại.
Nhiễm Thanh Vân không kìm được kɧօáϊ cảm truyền tới, đại não vốn đã mơ hồ lại càng không thể khống chế, tựa như một con thú dữ bị sổng chuồng, eo hữu lực không nhịn được cử động mạnh mẻ. Bằng ấy thời gian, Phó Kim Phong dường như đã thích ứng được vật thô to bên trong, theo mỗi lần di chuyển, khuôn miệng nhỏ nhắn đều bật ra âm thanh khiêu gợi quyến rũ.
" Ưm, đừng nữa... không được nữa." Phó Kim Phong bên dưới đột nhiên lắc đầu nguây nguẩy, eo nhỏ cố gắng lẩn vào trong chăn, tránh đi cử động điên cuồng cửa người bên trêи.
" Không được chạy!" Nhiễm Thanh Vân đang chạy nước rút lại bị động tác không thành thực của Phó Kim Phong cắt ngang, vô cùng khó chịu. Nhiễm Thanh Vân túm lấy bụng nhỏ, kéo toàn bộ người về phía mình, để ʍôиɠ nhỏ vểnh lên trêи giúp ɖu͙ƈ vọng to lớn có thể càng dễ dàng ra vào, càng dễ dàng đâm sâu.
" Không, sâu quá..." Phó Kim Phong nức nở, không còn chút sức lực, chỉ có thể tùy ý để Nhiễm Thanh Vân điên cuồng đóng cọc trêи người mình.
" Ngoan." Nhiễm Thanh Vân mím môi, phía trêи ôn nhu ngậm lấy môi nhỏ không ngừng nức nở, bên dưới lại điên cuồng chuyển động, mạnh mẽ đến mức giường lớn cứng cáp cũng phải vang lên tiếng cọt kẹt.
" A... không được, không được..." Phó Kim Phong điên cuồng lắc đầu, tay chống lấy lồng ngừng rắn chắc.
Nhiễm Thanh Vân không để ý la hét của người bên dưới, đem toàn bộ ɖu͙ƈ vọng lần cuối cùng đâm sâu vào hang động mềm mại, điên cuồng phóng thích. Dịch thể nóng bức bắn vào vách động, ɖu͙ƈ vọng bên trong không ngừng co giật thuận lợi nhấn chìm Phó Kim Phong vào biển kɧօáϊ cảm, dịch thể trắng đục bắn ra từ tiểu Kim Phong điên cuồng thấm vào ga giường.
Lần đầu đã điên cuồng đến mức khó có thể chịu đựng.
Sáng sớm, Phó Kim Phong toàn thân đau nhức, khó khăn mở mắt liền ngay lập tức nhìn thấy quạt trần trêи đầu chậm chạp quay, Phó Kim Phong hơi mờ mịt.
" Đau!" Phó Kim Phong cắn răng đỡ eo.
"...."
" A"
Phó Kim Phong bị căn phòng hỗn loạn dọa sợ, mặc kệ toàn thân đau nhức, không khác gì bị ma đuổi, túm lấy chăn quấn quanh người, chạy ra khỏi phòng lớn. Hành lang có camera, Phó Kim Phong chỉ có thể chùm toàn bộ chăn lên người, trở về phòng của mình.
Sao lại có thể?. TruyenHD
Mình sao có thể cùng với cậu ấy làm ra loại chuyện đó?
Phó Kim Phong điên cuồng xả nước tẩy rửa cơ thể, tự mình lấy ra dịch thể vẫn còn dính ở bên trong động sưng đỏ, tức đến nghiên răng ken két.
Còn chưa đợi Phó Kim Phong ổn định lại tâm tình, bên ngoài cửa phòng đã vang lên tiếng gõ cửa cùng với một giọng nói quen thuộc:" Phong Phong, dậy chưa? Tới giờ luyện vũ đạo rồi."
" Em đang tắm, một lát sẽ xuống." Phó Kim Phong cắn răng, cố giấu đi chất giọng khản đặc không giống thường ngày của mình.
" Được rồi, Nhiễm Thanh Vân cũng đang tắm, em cũng không cần gấp." Người bên ngoài nhanh chóng rời đi.
Nhiễm Thanh Vân!
Cái tên vừa lọt vào tai, mặt Phó Kim Phong liền điên cuồng đỏ lên.
Tự nhiên nhắc đến tên đó làm gì chứ, y mới không thèm quan tâm.
Bởi vì Phó Kim Phong không được thoải mái, việc tập luyện vũ đạo có chút khó khăn, không ngừng mắc những lỗi cơ bản, buổi tập vũ đạo khó khăn lắm mới kết thúc.
Kết thúc buổi tập vũ đạo, nhóm bọn họ sẽ có một buổi phỏng vấn với đài truyền hình cả nước. Sau khi điên cuồng luyện vũ đạo, cơ thể Phó Kim Phong không chỉ đau mỗi eo nữa mà chính là đau toàn cơ thể. Phó Kim Phong khó khăn ngồi xuống ghế, nhận lấy chai nước từ Mạc Quân.
" Ca với Vân ca cãi nhau à?" Mạc Quân tò mò hỏi. Biểu hiện của hai người hôm nay quá lạ, toàn bộ thành viên trong nhóm đều nhận ra.
" Ai thèm cãi nhau với hắn, anh không có." Phó Kim Phong gần như nghiến răng ken két.
" Em còn đang nghi ngờ, anh đã nói vậy, tức là có rồi." Mạc Quân nguy hiểm nhìn Phó Kim Phong.:" He he, em đi mách Hồ Thạc ca ca, hai ca chuẩn bị tinh thần đi."
" Mạc Quân!"
" Khỏi đe dọa, ca không có sức đe dọa bằng Hồ Thạc ca." Mạc Quân cười cười.
- --
" Anh đã nói với hai đứa rồi, cho dù hai đứa có bằng tuổi, cũng phải tôn trọng lẫn nhau, không được cùng nhau vui đùa thái quá! Một lát chúng ta còn có bài phỏng vấn, hai đứa mau giải quyết tốt việc của mình đi." Hồ Thạc cứng rắn cưỡng ép Phó Kim Phong cả một ngày không dám nhìn mặt Nhiễm Thanh Vân đến trước mặt Nhiễm Thanh Vân.
Phó Kim Phong:"..."
Không dám mở miệng! Nghi ngờ mặt của y đang đỏ lên.
" Hừ"
" Hừ cái gì mà hừ!" Hồ Thạc nắm được tiếng hừ lạnh nhỏ bé của Nhiễm Thanh Vân, nháy mắt nộ khí xung thiên.
Kết quả, trong cả buổi phỏng vấn, Nhiễm Thanh Vân và Phó Kim Phong đều bày ra bộ dạng bằng mặt không bằng lòng, hai tay đan vào nhau lạnh mặt nhìn ống kính.
- --
Phó- idol- Kim Phong: Thượng ta còn muốn ta xin lỗi trước? nằm mơ.
Nhiễm- idol- Thanh Vân: Chuốc say ta rồi lôi ta lên giường, còn muốn ta xin lỗi trước? Nằm mơ.