Hệ Thống Kim Tiền Phúc Hắc

chương 120: điên rồi... điên thật rồi

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Kinh Sư

Thành Kinh Sư buổi chiều hiện rất oanh động khi biết được tin tức rằng tối nay Song Ngư Hoành Lâu sẽ khai trương. Nhưng tin tức đó còn chưa kinh động bằng một nửa nếu so với cái thông tin mà Song Ngư Hoành Lâu đã thông tri. Bởi Song Ngư Hoành Lâu hiện thông tri rằng là.

Song Ngư Hoành Lâu thông tri khai trương.

Một.! Giá vào cửa . Lượng.

Hai.! Một đêm chỉ phục vụ diễn tấu một ca khúc duy nhất.

Ba.! . lượng. Nếu có yêu cầu thêm tấu khúc.

Lưu ý: . lượng phải tính thêm cho mỗi một mỹ nhân diễn tấu khúc nếu tấu khúc đó có trên hai người đồng tấu khúc trở lên.

"Điên rồi... điên thật rồi." Tất cả mọi người từ quyền cao chức trọng cho đến dân chúng bình thường trong thành Kinh Sư lúc này toàn bộ đều có chung một suy nghĩ như vậy.

Những thương nhân đến từ nhiều nơi không hiểu lắm thành Kinh Sư hiện cũng rất chấn kinh nhớ rõ ràng suốt đời không bao giờ quên rằng, ở thành Kinh Sư nước Ngô Quốc xuất hiện qua Song Ngư Hoành Lâu oanh động chúng nhân.

Thành bắc Kinh Sư những thiên tài đông đúc khắp cả nước sau khi tò mò về sự kiện rừng Phong Lâm, thì lúc này cũng đã rất đông quay lại thành Kinh Sư. Bọn họ tất cả lúc này cũng chấn động không ít khi nghe được thông tin khó có thể tin nổi này.

Đông Ngưu Kim Ngưu Sa và Ngự Sử Đại Nhân Cẩn Đình Ba khi biết tin thì liền cũng rất kinh ngạc về La Thần. Đông Ngưu thì có chút cười La Thần như người điên, Cẩn Đình Ba thì lúc này càng thêm không thể hiểu nổi về La Thần.

- Cẩn Đình Ba đang ngồi ở trong phòng nhìn qua khung cửa sổ khẽ thở dài khó có thể hiểu nổi lên tiếng nói.

"La Thần cậu rốt cuộc là thần thánh phương nào vậy.!"

Dân chúng trong thành rất đông liền lập tức xôn xao bàn tán không ngừng vì cái thông tin cực kì kinh khủng này. Trung tâm kinh thương bốn hộ gia tộc Kinh Thương Tứ Hầu liền cũng thất kinh không kém về việc này.

Các tửu lâu lớn thành Kinh Sư lúc này thì các công tử ca quyền quý cũng rất kinh ngạc hỏi không ngừng về thông tin có chính xác hay không.

Ngoài ra những người từng biết qua La Thần lúc này ai nấy cũng liền lại nhìn La Thần với một con mắt khác.

- Trong đó còn có cả Cẩm Y Phó Thiên Hộ Hàn Linh khi nghe được đệ đệ của cô báo lại thì liền cũng rất không thể tin nổi, nói.

"La Thần hắn đây có còn gọi là làm ăn hay không vậy... đây... đây... rõ ràng là ăn cướp trắng trợn mà."

Hàn Minh nghe vậy liền cũng không biết phải làm như thế nào nói. "Đại tỷ.! Vậy chúng ta còn cần phải quà lễ đem qua như đã tính không.?"

"Ha.. ha... ha..." Bỗng một cô nương khác lúc này liền cười nói.

"Xem ra người mà hai tỷ đệ hai người đắt tội quả thật không nhỏ a."

- Hoàng cung viện tử Thất Công Chúa hiện cũng rất thất kinh quay sang lục tỷ của mình liền lên tiếng nói.

"Hoàng tỷ tỷ.! Tỷ nói thật không sai đó chứ."

"Hoàng muội không nghe lầm đâu, quả thật Song Ngư Hoành Lâu này tuy chỉ mới xuất hiện nhưng những việc đã làm thì không một chuyện nào là không làm oanh động chúng nhân cả."

"Kì lạ như vậy.!" Thất Công Chúa vẻ hiếu kì nói. "Vậy những việc họ đã làm thì thế nào."

"Có không lâu trước chính là đồ chiên tương cà chua chấn động lòng người, xong tiếp gần hơn đó là hồ Lộng Nguyệt kinh động chúng nhân vì hai tấu khúc."

"Chính là bọn họ sao..." Tiếp thất công chúa liền chìm vào trong suy nghĩ.

- Kinh Sư một nơi khác hiện một nhóm ba nữ nhân, một nam nhân lúc này cũng khá kinh ngạc khi nghe được thông tin này.

Xong Hải Thanh Kiều liền rất hiếu kì nói. "Hoàng Vi tỷ.! Chúng ta hay là cũng ghé qua một chút xem sao."

Tú Nghi bỗng cắt ngan nói. "Không được.! Tối nay chúng ta cần phải ra tay rồi, nên không thể chậm trễ được."

Hoàng Vi cũng đồng tình nói. "Hải Thanh muội chờ lần khác đi. Còn tối nay thì chúng ta có việc cần phải làm rồi."

"Ờ..." Hải Thanh Kiều vẻ xị mặt đáp.

- Một nơi khác hiện có bốn vị công tử lúc này rất là tò mò cũng đang bàn tán về việc này, bỗng vị công tử Tiêm Huỳnh lên tiếng nói trước.

"Hay... hay... nha... Tối nay chúng ta hãy cùng đi xem đi."

Hào Tư vẻ liền ngăn nói. "Chắc là không được đâu.! Bởi Tiêu huynh bây giờ hình như tâm trạng không được tốt cho lắm đâu."

Công tử Thanh Tu cũng nói theo. "Đúng vậy, đúng vậy.! Tiêu huynh hiện tâm trạng không tốt đâu."

"Có gì mà không tốt chứ.!" Tiêm Huỳnh liền bực bội nói. "Cũng chỉ là một nữ nhân mà thôi, có gì mà ghê gớm đâu chứ."

Nghe thế Hào Tư, Thanh Tu liền giật mình vì không cản kịp cái miệng của Tiêm Huỳnh. Nhưng cũng đúng lúc này công tử Tiêu Cách cũng liền mở miệng nói.

"Tiêm đệ nói không sai.! Chạy thì cũng đã chạy rồi. Tiêu Cách ta một đấng trượng phu không cần phải quá đặt nặng về cô ta nữa làm gì."

"Hảo... như vậy mới đúng là Tiêu huynh của đệ chứ a." Tiêm Huỳnh liền vui vẻ nói theo.

- Buổi chiều khá dài, nhưng tin tức thì nó được truyền đi với một tốc độ cực nhanh. Nó nhanh đến mức còn chưa đến hết một buổi chiều, thì đến ngay cả các thôn trấn xung quanh gần thành Kinh Sư cũng đã nghe được tin tức kinh thiên về cái Song Ngư Hoành Lâu luôn rồi.

Danh tiếng Song Ngư Hoành Lâu tuy hiện chưa biết về sau sẽ thành ra như thế nào, nhưng hiện tại thì sự oanh động của nó đã tạo ra thì liền một thành Kinh Sư hiện cũng đã không thể chứa nổi. Bởi thế lần này Song Ngư Hoành Lâu danh tiếng đã bất đầu có dấu hiệu vương xa ra bên ngoài khỏi thành Kinh Sư luôn rồi.

Hiện rất nhiều thôn trấn gần thành Kinh Sư tuy chưa từng biết qua Song Ngư Hoành Lâu, nhưng lúc này đây tất cả cũng liền đều bất đầu biết về danh tiếng của nó rồi.

Vì thế cho nên chỉ một buổi chiều ngắn ngủi, ấy vậy mà nhiều thôn trấn và cả một thành lớn Kinh Sư liền mọi người ai ai nhà nhà đều câu cửa miệng cũng là.

"Song Ngư Hoành Lâu huynh đài, lão thúc, thẩm thẩm, cô nương, nữ hài, nam nhân ngươi có biết không.?"

- ---------...----------

Trang viện: La Thần

La Thần lúc này hiện vẫn không biết được rằng bên ngoài kia đang rất oanh động vì Song Ngư Hoành Lâu của hắn. Lúc này La Thần hắn đang ngồi ở phòng lớn nơi mà Hồng Gia Trang đang chiếm dụng, vì bởi lẽ chỗ này phòng cực lớn nên rất tiện cho việc họp mặt đông người. Vậy nên La Thần liền chọn chỗ này để tập trung hết tất cả mọi người lại để bàn chuyện.

La Thần lúc này một mình đứng ở giữa phòng, mắt hơi khẽ nhắm lại, hai tay khoanh trước ngực, ngón tay thì không ngừng gõ nhịp, giống như là hiện La Thần hắn đang rất tập trung suy nghĩ về một chuyện cực kì quan trọng nào đó vậy.

Mà người của Hồng Gia Trang toàn bộ lúc này cứ đứng trước mặt La Thần thấy vậy thì liền cũng rất hiểu chuyện im lặng để cho thiếu gia suy nghĩ. Hoa Thiên tỷ thì hiện đang đi kêu gọi hết những người còn lại nhanh đi đến đây.

Ở một nơi khác phía sau trang viện hiện Tiểu Hắc cũng đang ngồi tựa lưng vào một gốc cây mắt dưỡng thần, gần đó thì thấy Tiểu Bạch đang vui vẻ ở bên cạnh Hải Na Na.

Hải Na Na mười lăm đáng yêu thì hiện hai tay hai cây kẹo hồ lô lớn nhìn rất ư là ngon ngon luôn, thấy vậy Tiểu Bạch lúc này liền miệng thèm nhỏ giải nói.

"Na Na.! Muội làm sao lại có kẹo hồ lô được vậy.?"

"Cái này là do phụ thân của muội mua về cho muội đấy."

"Ực... Vậy... vậy... muội có thể... có thể cho ta một xíu... xíu thôi được không.?"

"Nhưng... nhưng muội chỉ có một ít à."

"Ầy... Không nhiều... không nhiều lắm đâu, ta chỉ cần muội cho ta một cây là được rồi... Ực..."

"Nhưng... nhưng... nó là của phụ thân mua cho muội mà."

"Na Na à... Ta hứa với muội, nếu muội cho ta một cái thì ta sẽ cho muội một lời hứa của ta, lời hứa này cho dù muội sau này có muốn gì thì ta cũng đáp ứng muội hết, không biết như vậy đã được chưa.?"

"Cái gì cũng được sao.?"

"Đúng.! Cái gì thì ta cũng sẽ làm cho muội hết."

"Vậy thì được.!" Hải Na Na liền cười vui vẻ, xong đưa qua cho Tiểu Bạch một cây kẹo hồ lô nói. "Vậy muội sẽ cho Bạch Bạch tỷ một cái này."

"Ực... Vậy ta cảm ơn muội nha..." Tiểu Bạch tay rất nhanh đón lấy.

Xong Tiểu Bạch liền lại rất vui vẻ miệng ngậm phồng má kẹo hồ lô. Bỗng ngay lúc này Dung nhi chạy đến gọi.

"Tiểu Bạch.! Thiếu gia cho gọi tất cả qua gặp mặt, muội cùng Tiểu Hắc hãy nhanh qua đi."

"Ươm... ươm...." Tiểu Bạch miệng đầy ấp, gật gật đầu ý đã biết.

- ---------...----------

Ở một căn phòng khác ở trang viện, lúc này ở đây có Song Điệp Lãnh Du đang tại. Du Điệp thì hiện đang ngồi gần cửa sổ vẻ chẳng quan tâm và có chút xa lánh, mắt thì không thèm nhìn đến Lãnh Điệp.

Lãnh Điệp vẻ mặt buồn bã khẽ lên tiếng nói. "Du.! Nếu nàng thật chán ghét ta đến vậy thì để lát nữa ta đi tìm gặp Hoa Thiên tỷ xin đổi phòng khác vậy.?"

Du Điệp nghe vậy nhưng vẫn không chút mải mai quay đầu lại hay là lên tiếng ngăn cản. Lãnh Điệp thấy vậy liền lại lòng có chút đau nhói khẽ lên tiếng nói.

"Xin lỗi... xin lỗi vì.. Lãnh ta đã yêu nàng..."

Nói xong Lãnh Điệp liền lập tức quay người mở cửa phòng rời đi ngay lập tức. Bởi hiện trái tim của Lãnh cô ấy hiện quả thật đã khó chịu không thể tả rồi, vậy nên cô ấy hiện có thể cảm nhận được rõ ràng nổi giá lạnh khiến lòng mình hiện rất cô liễu kia.

Du Điệp bên trong phòng nghe được tiếng mở cửa phòng rời đi của Lãnh đã xa thì bỗng liền khẽ nhắm mắt nhỏ nói.

"Lãnh.! Sao ngươi lại như vậy cơ chứ..." Nói xong bỗng Du Điệp nước mắt liền lăn dài trên má.

Được một lúc thì bỗng ở bên ngoài có tiếng Thiên Liên Anh hô lớn gọi. "Thiếu gia đang triệu tập mọi người, Nhất Đẳng Yêu Quân mọi người cũng hãy nhanh đi qua đi."

- ---------...----------

Ở một căn phòng khác trước đó không lâu, Ô Trúc hiện cũng đang ngồi bên cạnh giường tựa lưng bỗng nhiên cảm nhận được mùi hương thoang thoảng của Thập Nhị Hòa ở trên giường.

Thế là trong vô thức Ô Trúc bỗng nhỏ nói. "Muội đang bận gì mà vẫn chưa về phòng nữa vậy.?"

Tiếp Ô Trúc tay nhẹ vuốt chiết chăn mềm lòng có chút nhớ tiểu cô nương cứ luôn thích rút vào lòng mình kia, lại khẽ lên tiếng nói.

"Muội... có biết... hiện ta lại có chuyện muốn hỏi muội nữa không... Muội có thể trả lời cho ta biết rằng lòng ta sao nó lại lạ như thế này được không..."

Nói xong Ô Trúc liền nhắm mắt lại cảm nhận về một điều lạ kì gì đó mà hiện chỉ có mình cô là có thể biết được.

Được một lúc thì Ô Trúc cũng bỗng nghe được ở bên ngoài tiếng của Thiên Liên Anh hô lớn gọi thiếu chủ đang gọi những mỹ yêu bọn họ đi qua.

- ---------...----------

Ở một nơi khác hiện Thạch Hồng Thủy đang ngồi gần giếng nước, tay thì không ngừng vò mạnh công việc giặt quần áo. Vẻ hơi vất vả tay liền vuốt nhẹ những giọt mồ hôi ở trên mặt, miệng thì khẽ nói.

"Huynh may mắn thật đó, luôn được thiếu chủ phân phó đi làm việc. Chẳng bằng ta thật chán chết đi mà, không có việc gì làm đành chỉ biết giúp huynh một chút việc vặt này thôi vậy."

Nói xong Thạch Hồng Thủy lại vội nhanh tay vò mạnh chăm chỉ gật đồ. Tiếp bỗng được một lúc thì Hồng Thủy cũng nhận được tin thiếu chủ đang gọi tất cả mọi người cùng đi qua.

- ---------...----------

La Thần

Lúc này sau một hồi lâu thì mọi người cũng đã tập trung đông đủ trước mặt La Thần hắn hết rồi. Duy chỉ thiếu Mộng Tuyết, Mị Tuyết là do công pháp hơi đặc thù nên hiện vẫn còn chưa có cảm ngộ xong. Còn có năm tiểu nhị và Thất Tinh Lang cũng không có mặt vì hiện đang bận chạy khắp thành Kinh Sư để dán thông báo Song Ngư Hoành Lâu khai trương.

Bá thúc, phu thê Hải thúc thì cũng hiện đang bận sắp xếp lại một chút cho Song Ngư lâu nên cũng không có mặt, Lục thúc và thê tử thì cũng đang bận chuẩn bị nguyên liệu các thứ cho Song Ngư lâu, phu thê Diệp thúc thì cũng không đến vì đang bận phải sắp xếp lại mọi thứ ở phòng bếp.

Còn có nhi tử Hải thúc Hải Hư Câu, nữ nhi Hải Na Na và nhi tử Lục Diễn của Lục thúc, Hoa Đại Kỳ và Hoa Nhị Ngọc nhi tử của Hoa Thiên tỷ cũng không tới vì đã được La Thần dặn qua không cần gọi đến.

Vậy nên hiện có mặt chỉ có toàn bộ người Hồng gia, Nguyệt Vệ ba mươi mốt người, Nhất Đẳng Yêu Quân hai mươi người, Thập Ngũ Giai Nhân mười lăm người, Diệp Thanh, Diệp Hà, Thiên Liên Anh, Dung nhi.

Bên cạnh La Thần thì có Song Ngư, Tiểu Bạch, Tiểu Hắc, Hoa Thiên Thiên tỷ, Hồng Hiên Nhiên tỷ.

Căn phòng lớn chuyên để hội họp lúc này nhất thời bỗng phải chứa đến chín mươi mấy gần cả trăm người, nên liền có chút vẻ chật chội không ngờ.

La Thần lúc này sau một lúc thấy mọi người đã ổn định thì hắn liền lập tức lên tiếng hô nói.

"Mọi người chắc cũng đã biết chúng ta hôm nay đã kí xuống khế ước diễn tấu khúc cho Đông Ngưu và Mộng Hồng Lâu rồi nhỉ."

"Vậy nên bây giờ ta tập trung hết mọi người lại là có hai việc cần gấp phải làm ngay đây.!"

"Một.! Tất cả sẽ phải thử giọng hát qua một đoạn để ta có thể đánh giá cũng như là nhận biết qua tất cả giọng hát của mọi người."

"Hai.! Ta sau khi làm xong việc thứ nhất, thì sẽ chọn ra một số người thân tín để lập tức đi làm một việc cực kì quan trọng cho chúng ta."

"Mà việc quan trọng đó là gì thì hiện ta chưa thể nói rõ ra được, bởi việc này nó liên quan đến sự sống còn của tất cả chúng ta, vậy nên ta không thể tùy tiện nói rõ ràng ra được."

Mọi người nghe được có việc cực kì quan trọng liên quan đến sống còn thì liền biết những người được La Thần chọn chắc phải mang trách nhiệm rất lớn, vậy nên liền tất cả lập tức rất mong chờ sẽ được La Thần trọng dụng.

Vì bởi nếu có thể được La Thần trọng dụng thì có thể nói là một bước ngoặc cực lớn rồi đi. Thế là thay gì lo lắng giống như La Thần thì tất cả bỗng có một chút rất phấn khởi lạ thường.

La Thần thấy hết vào mắt thì liền biết mọi người đã quá chủ quan xem nhẹ chuyện quan trọng mà khiến hắn cực kì đau đầu mấy ngày nay rồi.

"Hàizz..." Liền thở dài La Thần không muốn giải thích nhiều tiếp về vấn đề quan trọng kia nữa, liền lại cho chuyện đó qua một bên lên tiếng nói.

"Được rồi.! Mọi người bất đầu thôi.!"

- ---------...----------

Kinh Sư buổi chiều chóng qua, Trang viện La Thần dường như phải gần hết buổi chiều thì mới thử giọng qua hết một lượt cho hắn nắm bắt hết được.

Lúc này sau khi vừa xong người cuối cùng là Thạch Hồng Thủy, bỗng La Thần liền nhìn Hồng Thủy nói.

"Mỹ yêu cô mấy ngày qua đã nghĩ thông chưa, nếu còn có dị tâm với La Thần ta thì cô xin hãy cứ nói ra đi."

"Thiếu chủ.! Ta... ta không có." Vội đáp, xong Hồng Thủy bỗng có chút đỏ mặt nói.

"Mấy ngày qua ta được Hồng Ca rất chiếu cố, vậy nên mọi việc đều không có chuyện gì cả."

"Hồng Ca.!" La Thần hơi ngạc nhiên nói. "Hồng Ca là nam nhân sao cô lại có thể nhanh quen biết được hắn vậy."

"Tại... tại..." Hồng Thủy càng ngại ngùng mặt đỏ tận mang tai nói. "Tại vì mấy ngày qua ta luôn ở cùng phòng với hắn."

"Cái gì..." Nghe vậy La Thần liền rất thất kinh, lập tức quay sang Hoa tỷ nói.

"Hoa tỷ.! Tỷ sao lại sắp xếp phòng như vậy a."

Hoa Thiên tỷ hơi kinh nghi vội đáp. "Thiếu gia.! Đó không phải cũng là việc bình thường sao."

"Bình thường... Bình thường chỗ nào a... Sao có thể sắp xếp loạn xạ nam nữ chung phòng như vậy chứ."

"Thiếu gia.! Nhưng Hồng Thủy y là nam nhân mà."

"Hả.!...." La Thần dường như chết lặng không tin nổi nhìn qua gương mặt mỹ nhân chết người kia của Thạch Hồng Thủy.

"Cô... cô... là nam nhân á..."

Thạch Hồng Thủy vẻ rất ngại ngùng đáp. "Vâng thiếu chủ.! Ta... ta là nam nhân."

La Thần thất kinh nhìn Hồng Thủy mắt to mài ngài, tóc trắng dài suôn dài vẻ đẹp sắc sảo của một mỹ nhân mà bất kì ai cũng phải mở ước. Thân hình thì mảnh mai, liễu yếu đào tơ, ngón tay thon đẹp khó cầu.

Càng nhìn La Thần lại càng như bị lạc vào ảo cảnh chẳng thể thoát ra được, liền ngập ngừng La Thần nói.

"Hồng Thủy cô có phải là nữ nhân nhưng cũng muốn làm nam nhân đúng không.?"

Hồng Gia Trang toàn bộ hiện ai cũng rất kinh ngạc không kém khi nghe được một chuyện hết sức là khó có thể tin tưởng, Thập Ngũ Giai Nhân và Nguyệt Vệ cũng chẳng khác, cũng rất kinh nghi nhìn qua Thạch Hồng Thủy.

"Thiếu chủ.! Ta.. ta... thật là một người nam nhân ngay từ lúc ban đầu rồi."

Khi cơn bàng hoàng bỗng qua đi thì La Thần trong đầu liền lại có một chút suy nghĩ sâu xa nào đó, lập tức hắn bỗng miệng mĩm cười nói.

"Hay... Tốt... tốt..."

Mọi người nghe bỗng thiếu gia không hiểu sao liền lại bảo tốt chuyện gì, nên lập tức lại có chút khó hiểu nhìn qua nụ cười gian tà kia của La Thần.

Tiếp La Thần liền chẳng nói gì thêm nữa mà liền có chút chìm vào suy tính của riêng mình, bỗng lúc này Song Ngư lại tiến lên nói.

"La Thần huynh.! Huynh có thể cho muội cũng thử giọng với được không.?"

"Còn có Tiểu Bạch Bạch nữa." Tiểu Bạch gần bên cũng muốn tham gia liền cũng lên tiếng nói.

La Thần nghe vậy liền choàng tỉnh dậy nói. "Được.!"

Tiếp Tiểu Bạch được La Thần bảo thử hát một đoạn trước cho hắn nghe. Tiểu Bạch liền nhanh nhảu hát không ngừng cho La Thần nghe.

"Tiểu Bạch là một con cá nhỏ đáng... đáng yêu lắm lắm a..."

"Dừng.!" La Thần bỗng lập tức bảo dừng lại nói. "Tiểu Bạch Bạch đây là đang hát hay là đang nói chuyện vậy nha."

Mọi người hầu hết hiện cũng mĩm cười khúc khích vì thấy vẻ đáng yêu của Tiểu Bạch, nhưng tuyệt không phải là khen Tiểu Bạch nó hát hay nha.

Bởi vì La Thần lúc này nghe được tuy giọng nói của Tiểu Bạch nó tuy rất dễ thương dễ nghe, nhưng tông hát thì cứ lên xuống rất không bình thường, với lại còn có kết câu cứ như là một câu nói chuyện của tiểu cô nương rất dễ thương nữa, chứ nào có giống là đang nghiêm túc hát đâu chứ.

"Bạch Bạch là... là... đang hát mà..." Tiểu Bạch vẻ xấu hổ ngại ngùng đáp.

Thấy vẻ ngại ngùng của Tiểu Bạch, La Thần liền lại cưng chiều vuốt nhẹ đầu nó nói. "Được rồi.! Không sao... Rồi đại ca ca sẽ suy nghĩ sắp xếp cho Tiểu Bạch Bạch hát một bài vậy."

"Thật.!" Tiểu Bạch liền như rất vui vẻ đáp.

"Thật.! Đại ca ca gạt Tiểu Bạch Bạch làm gì nha."

Mọi người nghe thế liền tất cả lập tức há hốc mồm khó có thể tin tưởng rằng La Thần có thể nói ra những lời như thế, bởi họ nghĩ rằng Tiểu Bạch như thế thì có thể hát được cái gì đâu cơ chứ.

"Được rồi.! Tiếp Song nhi muội cũng thử một chút đi." La Thần chẳng quan tâm mọi người nghĩ gì liền bảo Song Ngư tiếp tục.

Song Ngư liền cũng nhanh hát cho La Thần nghe thử một đoạn của bài hát Tình Ca Tây Hải. Chỉ là khi nghe được chỉ một đoạn thì không chỉ mọi người, mà đến ngay cả La Thần hắn cũng liền rất kinh ngạc há hốc mồm.

Tại sao lại thế à.? Vì bởi lẽ là Song Ngư tuy thân hình rất xinh đẹp đáng yêu nhưng... nhưng... hát... hát thì... thì cực tệ a....

La Thần đầu óc có chút choáng váng không biết phải làm sao, nói.

"Song nhi.! Hay là muội hãy cùng huynh cứ ngồi xem mọi người biểu diễn là được rồi nha."

"Nhưng... muội cũng muốn giúp đỡ một chút mà." Song Ngư xị mặt đáp.

"Ây.. dà... Không sao... không sao. Muội có lòng là được rồi... Ha...ha..." La Thần bỗng cười rất gượng gạo.

"Hứ... huynh gạt muội, rõ ràng là huynh ý nói muội hát không hay đi." Song Ngư vẻ chẳng vui đáp.

"Í....." Lập tức không chỉ La Thần, mà đến mọi người thấy vậy liền cũng đã biết Song Ngư giận dỗi. Thế là liền tất cả như chẳng nghe hay thấy gì, lập tức giả vờ nhìn sang một hướng khác.

Ặc... La Thần ta sao lại có thể loại người thân như các ngươi a. Người thân gì mà thấy lão đại gặp nạn thì liền giả bộ không nhìn thấy vậy là sao hả...

Trong lúc tình hình đang rất khó xử thì bỗng nhiên ngay lúc này hệ thống bỗng liền lên tiếng thông báo.

Ting... "Phát động nhiệm vụ."

Ring... "Nhiệm vụ phụ tuyến: Tìm hiểu thảo khấu."

Ring... "Nhiệm vụ hoàn thành nhận.

Nhận: . exp Điểm kinh nghiệm.

Nhận: . Lượng.

Nhận: hộp quà ngẫu nhiên."

"Hử..." La Thần liền cong mắt cau mài dùng thần thức nói. "Hệ thống ngươi lại có chuyện gì nữa rồi hả, bộ ngươi không thấy bây giờ ta rất bận hay sao."

"Không làm... không làm... Ta đang rất đau đầu nhiều chuyện lắm rồi, vậy nên ta hiện không muốn làm đâu."

Hệ thống vẻ chẳng bận tâm nói. "Tùy kí chủ thôi.! Dù sao nhiệm vụ này nó cũng không có hình phạt thất bại."

"Hả.! Hệ thống ngươi hôm nay sao dễ nói chuyện quá vậy.?" La Thần liền rất bất ngờ hỏi.

"...!" Hệ thống liền im lặng không nói.

"Hử... Hệ thống ngươi rốt cuộc là muốn giở trò quỷ gì vậy.!"

La Thần vẫn đang rất khó hiểu sao hệ thống hôm nay lại rất dễ nói chuyện thì bỗng ngay lúc này từ bên ngoài Bá thúc liền chạy vào hô gọi.

"Thiếu gia.! Có chuyện... có chuyện rồi a..."

- ---------!!!----------

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio