Hệ Thống Kim Tiền Phúc Hắc

chương 163: kỳ thú kỳ long

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chiến trường: La Thần

"Tiểu Bạch.... Không......."

"Ầm......" Lại một tiếng chấn động kinh thiên vang lên.

Một làn sóng âm chấn khắp bốn phương xung quanh, làn sóng này nó mạnh đến mức khiến cho rất xa, rất xa nơi chiến trường cũng có thể cảm nhận được rất là rõ ràng mồn một.

"Đại ca ca..." Bỗng Tiểu Bạch hiện đã đến được bên cạnh La Thần lên tiếng.

"Không sao là tốt rồi.!" La Thần liền thở hắc ra một hơi, tiếp nhìn Tiểu Hắc đang rất suy yếu lên tiếng. "Tiểu Hắc.! Ngươi thế nào rồi.?"

"Ư... Đại ca ca... ta.. ta... không sao..."

"Tiểu Bạch.! Mau di chuyển Tiểu Hắc xuống dưới nghỉ ngơi đi."

"Ươm..." Tiểu Bạch liền gật gật đầu tiếp đem Tiểu Hắc chuyển xuống bên dưới với mọi người.

- ---------...----------

Riêng ở trên không bấy giờ thì kiếm lớn mang theo thiểm điện của lão Quốc cửu đang bị một người lực lượng cũng chẳng kém đón chặn một cách rất mạnh mẽ.

"Ầm...." Liền thấy một hỏa quyền trực tiếp đấm mạnh trước mũi thanh kiếm lớn.

"Hừ... Quốc cửu lão sao lại ức hiếp tiểu hài như vậy a.!" Liệt Trùng Khánh vẻ cười cợt dè bĩu.

"Ha..." Liền lão Liệt tiếp hô lớn một cái dùng lực chấn mạnh hơn nữa khiến hỏa diễm không ngừng bùng nổ cả một khoảng rộng lớn.

"Rắc... Rắc..." Kiếm lớn vẻ có dấu hiệu đã không còn chịu nổi với sức mạnh khó có thể tin nổi của lão Liệt.

Lão Quốc cửu trên cao thấy vậy liền nhanh thu tay hô. "Thu..."

Liền thấy kiếm lớn lập tức thu mình vội nhanh lao ra khỏi hỏa diễm rực lửa quay về lại với chủ nhân.

Chiến trường nhiều cao thủ có thể phi hành đều hai mắt rất kinh khủng khi chứng kiến cảnh hai cường giả bật này đối đầu khủng khiếp như thế.

Quốc cửu lão kiếm về tay thì liền nói. "Lão Liệt.! Lão đây là thật muốn tử chiến thật sao hả.?"

"Hừ... Muốn đánh thì đánh, nói nhiều làm gì.!" Dứt lời Liệt Trùng Khánh lập tức phi nhanh qua hỏa diễm rực lửa tiếp một quyền vung mạnh phía lão Quốc cửu.

"Ầm... Ầm..." Tiếp thấy hai lão nhân quái vật không ngừng làm cho rung chấn thiên địa, trao cho nhau những quyền cước cực kì khủng bố.

- ---------...----------

Phía trên thì hiện hai cường giả lão quái vật không ngừng tranh phong rất dữ dội, mặc cho bên dưới này còn có khá nhiều tiếng thét thảm kêu gào.

"A... a... A... a..." Bạch Xích Trận của Tiểu Tinh hiện vẫn còn động chuyển không ngừng nghiền nát chúng sinh.

La Thần thì tiếp mắt nhìn trời hiện gió tuyết bay bay mang theo nhiều cánh hoa hồng sắc rất chi là ma mị, còn có hỏa diễm do lão Liệt tạo ra cũng không ngừng bắn tung toé rơi rớt nhìn rất lung linh trong đêm.

Nếu đây nó là một sự kiện biểu diễn thì thôi nó rất chi là đẹp đến lung linh hữu tình rồi, ấy nhưng đời nào đâu tốt đẹp như vậy đâu. Bởi hiện cảnh đẹp này nó đích thị chính là hiện diện của địa ngục trần gian không hơn.

Tiểu Bạch thì đang đỡ Tiểu Hắc nằm xuống thoi thóp thở đều, vậy nên hiện Tiểu Bạch cũng đã không còn chú ý đến nhiều thế sự.

Vậy nên cũng chính vào lúc này có một cường giả rất mạnh đã nhanh chóng tiếp cận chỗ nhóm người La Thần mất rồi. Liền thấy hình bóng hoàng kim sắc lãnh một đường xuyên phá hướng Tiểu Tinh vung lên kiếm lớn.

"Chết đi cho Ta...." Tướng lĩnh hoàng kim giáp lập tức tiếp cận hô lớn.

Hồng Lệnh tuy cảnh giới không bằng, ấy nhưng cũng nhanh phát hiện vội rút bán nguyệt kiếm chặn lại.

"Hừ... Nhãi nhép cũng muốn cản đường.! Tránh ra cho ta..." Tướng lĩnh hoàng kim giáp khinh thường vung kiếm mạnh chém ngay một phát cực mạnh.

"Keng..." Sắt cứng va chạm nổ vang điếc tai.

"Ư... Phụt..." Hồng Lệnh quả thật không phải đối thủ, lập tức phun máu văng ra một khoảng.

Tiếp tên hoàng kim giáp lại như thoát ẩn biến mất trong chớp mắt, tiếp xuất hiện thì y đã ở bên cạnh Tiểu Tinh mất rồi.

"Chết đi...." Hô lớn y liền vung mạnh một kiếm hòng chém đứt đôi thân hình nhỏ bé của Tiểu Tinh.

"Không...." La Tiểu Kim gần đó thấy vậy vội nhanh vung tay hô.

"Hoàng Kim Xích....."

"Xích.... Xích... Xích..." Lập tức xích sắt màu hoàng kim lập tức trùng trùng như xà lao qua bao lấy toàn thân của Tiểu Tinh.

"Keng...." Kiếm lớn trong tay hoàng kim giáp va mạnh chấn cho Tiểu Tinh phun máu văng ra xa.

"Phụt...." Miệng phun máu, Tiểu Tinh hai mắt lập tức sắc lãnh nhìn chằm chằm lấy tướng lĩnh hoàng kim giáp.

"Con người chết tiệt...."

"Ầm... Ầm... Ầm..." Bạch Xích Trận không ngừng chuyển mình, bỗng liền lúc này cũng nhanh lặng xuống đất mất tăm.

"Hừ... Tiểu ma thú ngươi cũng có chút bản lãnh đi." Vẻ khen ngợi, tiếp tên hoàng kim giáp lại phi nhanh vung kiếm hòng muốn giết chết kẻ cầm đầu trận hình Tiểu Tinh.

Kiếm lớn trong tay, một một mình làm loạn cả đám người La Thần. Cứ tưởng rằng sẽ không còn ai có thể tiếp chiêu được nữa.

Ấy nhưng ngay lúc này bảy Thập Bát Thiên Sát theo bảo vệ hai vị công chúa lại xuất hiện bao lấy tên tướng lĩnh hoàng kim giáp.

"Tàn Thư Đồ...." Một tiếng hô bỗng vang lên.

Tiếp thấy một tàn thư bỗng như rắn uốn lượn quanh bao lấy tên tướng lĩnh hoàng kim. Lập tức tàn thư mang theo ảo tượng khiến cho tên tướng lĩnh liền chìm trong mơ hồ.

"Víu...." Tàn thư một đường hướng lên trên cao phóng đi, liền thấy tên tướng lĩnh hoàng kim tựa như bị lạc vào ảo mộng đuổi theo như điên.

Liền rất nhanh nguy hiểm đã được giải trừ, tiếp tám người Thập Bát Thiên Sát đuổi theo không ngừng công kích tên tướng lĩnh hoàng kim.

La Tiểu Kim dưới này nhanh chóng lên tiếng. "Tiểu Tinh tỷ.! Tỷ có bị làm sao không hả.?"

"Không sao.! Chỉ là bị nội thương chút thôi, không có vấn đề gì đâu."

"Phù..." La Tiểu Kim nghe vậy liền thở phào nhẹ nhõm, bởi Tiểu Kim quả thật rất quý mến vị Tiểu Tinh tỷ này.

La Thần hắn thì sao một lúc kinh ngạc thì cũng thở phào nhẹ nhõm khí thấy nguy hiểm đã tạm qua đi.

Nhưng cũng bỗng ngay lúc này mỹ yêu Tiểu Hồng Ngư bỗng mắt nhìn lên bầu trời cao hô lớn nói.

"Không tốt.! Có yêu thú rất dị tượng...."

Lập tức nhóm Nhất Đẳng Yêu Quân những người còn có thể chiến đấu liền nhanh mở căng mắt nhìn chằm chằm lên bầu trời.

- ---------...-----------

Về phía trên bầu trời thì phong tinh linh Cúc Phong vẫn ở tít trên tầng mây rất cao quan sát tất cả tình hình. Bỗng ngay lúc này Cúc Phong bỗng khiu mi cảm nhận được một sự nguy hiểm phía sau lưng cô.

"Vù...." Tiếng gió nặng nề nghe ra chính là bị cái gì đó rất nhanh đang công kích từ phía sau.

Cúc Phong đích thị phong tinh linh vậy nên cảm nhận được rất rõ ràng từng chuyển động nhỏ của gió lay động.

Cúc Phong cảm nhận được cái thứ đó nó rất cường đại vậy nên không thể nào đối đầu được, vậy nên Cúc Phong lập tức tựa như ảo ảnh liền tan biến hòa mình vào trong làn gió biến mất không còn tăm hơi.

"Hử..." Tiếp liền nghe ra có một người rất khó hiểu về sự biến mất của Cúc Phong trước mắt.

Xuống thấp hơn tí nữa thì thấy Mộng Tuyết, Mị Tuyết vẫn được lão Liệt cản đường chẳng cho ai tiếp cận tổn hại đến hai người.

Ấy nhưng ngay lúc này, cái kì lạ tấn công bất thành Cúc Phong kia lại xuất hiện đến nơi này mất rồi.

Mộng Tuyết, Mị Tuyết công pháp kì lạ có thể triệt hạ sức chiến đấu của nhiều người xem ra công pháp rất cường đại, ấy nhưng cảnh giới thật của hai người thực tế nó vẫn là rất yếu.

Hai người vẫn chưa cảm nhận được nguy hiểm đến gần, vậy nên ngay lúc này một vật cực cứng cáp nào đó nó đã từ phía sau chấn mạnh vào hai tấm lưng nhỏ của hai người.

"Binh...." Một phát chấn mạnh lập tức khiến cho hai người liền bị văng ngược xuống bên dưới.

"Ư.... Phụt...." Vẫn chưa hiểu rõ ràng được gì thì cả hai đã bị một lực mạnh đập cho trọng thương rất nghiêm trọng rơi mình xuống rồi.

Liền lúc này mọi người hai mắt cũng đã nhìn thấy rõ ràng cái đó nó là cái gì rồi, liền thấy đó chính là một con yêu thú cực kì to lớn.

Con yêu thú này khí tức rất cường đại giống như là đã đạt tới cảnh giới Ma thú đỉnh phong rồi vậy.

Ma thú này hiện nguyên hình chính là một cái đầu long cực kỳ hung mãnh, sừng lớn bọc hoàng kim nhìn rất bá khí. Ấy nhưng thân hình thì là của kỳ lân vảy giáp cùng bốn chân rất rõ ràng.

Còn một chi tiết lạ nữa là cái đuôi nó lại là đuôi rồng dài một khoảng chẳng ngắn tí nào. Nhìn chung thì có thể thấy con yêu ma thú này hình thù rất kì lạ khó tưởng tượng là có thật.

Trên lưng con yêu thú kỳ lạ này lại thấy một bóng hình của một nữ nhân mái tóc đã hoa râm, ấy nhưng thân hình thì vẫn rất thon thả hút mắt người nhìn. Riêng trên mặt thì nữ nhân đeo mạng che giấu kín nhan sắc.

Đã hiện rõ nguyên hình ra rồi, vậy nên con yêu thú kỳ lạ liền cũng không muốn im lặng làm gì nữa. Lập tức dậm chân chấn mạnh hư không gầm lớn hiển uy.

"Gầm.... Gào....." Lập tức một tiếng gầm điếc tai chấn động vang lên rất kinh động chúng nhân.

Tiếng gầm lớn liền cũng như một điềm báo tử với nhóm người của La Thần hắn vậy, liền tiếng gầm hiển uy rất bá khí khiến cả thành Kinh Sư xa xôi cũng nghe ra được rất rõ ràng.

La Thần bên dưới vẫn cố giữ bình tĩnh quan sát chiến sự, liền lúc này hắn cũng đã tâm chìm xuống đến tận đáy cốc luôn rồi.

"Hàizz.... Lực lượng đã không đủ rồi, ấy vậy mà lại thêm cái con kỳ thú hung mãnh này nữa sao.!"

"Hàizz... La Thần ta phải làm gì nữa đây....!"

Lão Liệt Trùng Khánh cùng lão Quốc cửu đang chiến đấu kịch liệt cũng lập tức bị kinh động nhìn qua.

"Cái gì.... Đó... đó là... Kỳ Long...." Lập tức cả hai liền rất kinh ngạc khi thấy Ma thú này xuất hiện. Bởi cả hai thật chẳng có thể ngờ được rằng hoàng thượng sẽ là dám cho Kỳ Long xuất thành.

Bạch Xích Trận đã bị phá hoàn toàn, liền lúc này quân binh vô số cũng đã có thể nhẹ nhõm thở phào. Liền lúc này tất cả cũng một hướng xôn xao không thôi.

"A... Đó là kỳ thú Kỳ Long được tương truyền đó sao.... Đúng đấy.! Nhìn qua thì thấy nó rất là mạnh mẽ đi... Í.... Nhưng không phải kỳ thú Kỳ Long trước giờ vẫn không được xuất thành sao.... Ai mà biết được chứ.... X.... x... o.... o...."

Nhóm người của La Thần thì ai nấy cũng rất hãi hùng khi thấy con kỳ thú này xuất hiện, bởi liền mọi người cũng cảm nhận được cái con kỳ thú này nó rất là mạnh mẽ.

Ấy mà tình hình vẫn luôn không được khả quan rồi, vậy mà... giờ lại còn xuất hiện thêm một con kỳ thú này nữa chứ.

Hai vị công chúa lúc này cũng đã rõ ràng nhìn ra được kỳ thú và người nữ nhân đang ở trên lưng con kỳ thú rồi. Bởi nếu là người hoàng thất thì không ai là không biết đến cái này cả.

"Thất muội.! Chuyện xem ra không ổn thật rồi đi." Ngô Lạc Mặc rất sợ hãi lên tiếng nhẹ nói.

Ngô Chiêu Quân vẻ cũng hiểu được. "Hoàng tỷ.! Nếu không được thì tỷ hãy rút lui đi, các tướng lĩnh ắt sẽ không dám làm khó gì tỷ đâu."

"Còn muội thì sao.?"

"Muội... muội... sẽ không quay lại đâu.! Cho dù là hôm nay không thể rời đi thì muội cũng quyết chẳng quay về nữa đâu."

Hàn Linh bên cạnh không hiểu sao nghe vậy thì liền trong lòng có chút cảm giác rất bị xa cách, bởi cô thật không ngờ thất công chúa đáng yêu ngày nào mà cũng có một bộ mặt cứng rắn đến như vậy.

- ---------...----------

Chiến trường khi xuất hiện kỳ thú Kỳ Long thì liền một mảng dừng tay tất cả, liền tất cả đã ai về phe nấy chẳng màng động tay. Hai mắt thì cứ nhìn chằm chằm lấy người nữ nhân đang đứng trên lưng kỳ thú.

Nữ nhân tóc hoa râm mắt nhìn chằm chằm lấy La Thần lên tiếng. "La Thần là ngươi sao.?"

"Đúng vậy.!" La Thần cũng chằm mắt nghiêm mặt nói. "Bà cô già ngươi cũng là người của triều đình sao.?"

"Í....." Tất cả người có mặt khi nghe được La Thần nói vậy, lập tức như hít phải một hơi khí lạnh lẽo muốn cứng luôn cả người.

"Ha... ha... ha..." Bỗng cười lớn nữ nhân liền lạnh lùng nghiến răng nói. "Giỏi... Giỏi cho một tên tiểu tử ngông cuồng."

"Thiếu gia...." Mộng Tuyết, Mị Tuyết hiện đã được người bên dưới đón đỡ, liền cũng rất khó chịu khẽ gọi bóng lưng La Thần.

Cửu Mai bên cạnh liền lên tiếng. "Hai người trước hãy lùi lại thôi.!"

Mộng Tuyết nghe vậy liền chỉ biết khẽ nhẹ lắc đầu tự trách bản thân không thể giúp được gì hơn cho thiếu gia.

Hồng Hiên Nhiên lúc này lại nhẹ lên tiếng. "Hai cô hãy qua đây uống xuống đan dược này đi."

La Thần bên kia vẫn hiện lạnh lùng hướng kỳ thú dị hình kia nói. "Hừ... Ngô Quốc xem ra nó cũng chỉ có thế này thôi đi."

"Khi phụ La Thần ta nhỏ yếu mà ức hiếp, vậy có gì mà tài giỏi đâu chứ.!"

Nhẹ cười nữ nhân đáp. "Đã vậy La Thần ngươi sao không buông tay chịu trói đi.!"

"Được thôi.!" La Thần lập tức đáp. "Nhưng... ta có một điều kiện.!"

"Hử... Nói thử nghe xem.!" Hơi bất ngờ nữ nhân nhìn kĩ hơn La Thần.

"La Thần ta sẽ buông tay chịu trói nếu các ngươi chấp nhận thả cho người của ta rời đi tất cả."

"Không thể nào.!" Lão Quốc cửu hiện lập tức lên tiếng hô lớn.

Liệt Trùng Khánh gần đó đang khoanh tay trước ngực lên tiếng mỉa mai. "Này... này... hình như còn chưa tới lượt Quốc cửu lão lên tiếng đâu."

"Ngươi...." Lão Quốc cửu liền cứng miệng rất tức giận.

Nữ nhân cưỡi kỳ thú liền ngăn lại nói. "Quốc cửu.! Ngài trước hay im lặng một chút đi."

"A.! Vâng." Lão Quốc cửu liền cũng chỉ biết khuất phục mệnh lệnh.

Nữ nhân tiếp lại nhìn La Thần nói. "La Thần ngươi hình như đã nói lời vọng tưởng quá rồi thì phải.! Bởi không việc gì ta phải làm như thế cả, vì liền lúc này ta lập tức có thể bắt hết mà."

"Ồ.... Xem ra nói chuyện với lão bà cô già ngươi đây thì cũng chẳng thay đổi được gì hơn nhỉ.!"

"Hừ... Tiểu tử ngươi miệng buông lời bất hảo quá rồi đấy.!"

"Hừ... Đánh ta, ép ta chính là các ngươi, ấy vậy mà bây giờ còn ở đây tỏ ra mình cao thượng sao."

"Được... Xem ra tiểu tử ngươi vẫn rất can đảm đi.!"

"Quá khen.! Quá khen.!"

Tiếp nữ nhân liền hô lớn. "Vậy thì chịu chết đi...."

La Thần hiện đã chẳng màng sống chết liền hô. "Tất cả lên cho Ta...."

Liền tất cả khôi lỗi vô hồn chẳng biết sự sống là gì lập tức tựa như mưa tên lửa đạn phóng lên công kích kỳ thú dị hình.

"Hừ.... Chỉ dựa vào một đám ô tạp mà cũng muốn ngăn cản sao.!" Nữ nhân rất khinh thường tiếp vung tay.

Liền thấy dị tượng xuất hiện không ngừng lửa đỏ bắn phá giáng xuống phía dưới đám khôi lỗi rất đông đang công kích.

"Ầm.... Ầm... Ầm...." Lửa đỏ mạnh mẽ nổ vang trời đốt cháy tất cả đám khôi lỗi nhỏ yếu tựa như kiến hôi kia.

Cường giả quả thật rất mạnh mẽ, liền chỉ một cái vung tay ấy vậy mà đám khôi lỗi tất cả dường như chỉ là cỏ dại mà thôi. Lập tức không lâu lắm liền đã không còn thấy sự mạnh mẽ công kích nữa rồi.

La Thần hai tay nắm chặt thành quyền nghiến răng trừng mắt cảnh tượng hùng vĩ rực lửa trên không liền trong lòng cũng đã thấu tâm can.

Bỗng vùng trời rực lửa liền thấy kỳ thú chẳng sợ gì lao ra với tốc độ cực nhanh hướng tới La Thần đánh qua.

"Đại ca ca...." Tiểu Bạch bên dưới lo lắng hô lớn.

"La Thần huynh...." Song Ngư lòng đau nhói tuyệt vọng gọi lớn.

Còn có mọi người cũng rất kinh động muốn xuất động giúp đỡ cho La Thần, ấy nhưng La Thần hắn biết cũng chỉ là vô ích mà thôi.

Nhất Đẳng Yêu Quân không ngại hi sinh nhanh chân lao mình lên trên, Nguyệt Vệ thì thấy cũng không ít cũng xuất động.

Hồng Gia Trang thì cũng vô sách giúp gì hơn, riêng Hồng Lệnh thì bỗng không chần chừ tiếp buông tay nữ nhân trong lòng vội cũng xuất động giúp đỡ.

Hồng Lệnh cảnh giới cao liền đã nhanh tới được phía trước La Thần, liền vung bán nguyệt kiếm trong tay chém ngay giữa cái chân lớn của kỳ thú.

"Keng..." Ấy nhưng vẩy cứng của kỳ thú nó lại quá cứng rắn rồi.

"Gào...." Kỳ thú hung hăng một chân vồ mạnh Hồng Lệnh một cái.

"Binh...." Đập mạnh Hồng Lệnh rất không cam tâm tiếp không ngừng vung kiếm điên cuồng.

"Keng... keng... keng..." Cứ vậy bán nguyệt kiếm cứ ngỡ đang được rèn luyện không ngừng vang lên âm thanh va chạm rất lớn.

"Thiếu chủ.!" Nhất Đẳng Yêu Quân thì nhanh quanh một vòng bảo vệ La Thần bên trong, hòng sẽ liều chết nếu ai dám đến gần.

Kỳ thú Kỳ Long hiện giống như đang vui đùa với Hồng Lệnh chẳng hơn, tiếp bỗng nghe phía xa trên cao có tiếng hô.

"Kỳ Long.! Mau đánh cái tên tiểu kia đi.!"

"Gào...." Kỳ thú dường như nghe hiểu liền vung mạnh đá văng Hồng Lệnh sang một bên, tiếp thẳng hướng lao xuống chỗ La Thần.

Mỹ yêu Tiểu Hồng Ngư, Thạch Hồng Thủy nhanh nhất bước ra ngăn cản, ấy nhưng kỳ thú này bản thể quả rất cứng rắn chẳng sợ công kích của những mỹ yêu.

Liền cứ vậy mặc cho Nhất Đẳng Yêu Quân công kích thoải mái thì thôi, riêng kỳ thú thì nó vẫn rất ngang nhiên thẳng hướng đến chỗ La Thần.

La Thần biết sự tình hiện đã khó mà thay đổi được, vậy nên liền chỉ biết cắn răng chịu đựng tất cả. Liền hắn uốn cong lại Hắc Xích Phượng chuẩn bị lao ra liều mạng.

"Binh....." Còn chưa kịp thì đã bị kỳ thú nó một đạp mạnh khiến hắn bị văng thẳng xuống dưới.

"Ầm....." La Thần tựa đạn pháo phá vỡ mặt đất chấn động kinh thiên.

"Phụt.... Ư..." Lập tức phun máu tươi đầy đất, La Thần liền cơ thể đã bị nội thương rất nghiêm trọng.

Kỳ thú vẫn không nương tay tiếp vận một đường lao xuống hòng muốn một đạp nữa giết chết La Thần.

"Chết tiệt..." Nhất Đẳng Yêu Quân rất tức giận vì vẻ quá cứng rắn của con kỳ thú này.

Tiểu Bạch phía gần đó thấy không ổn liền nhanh buông tay Tiểu Hắc lập tức lao qua, Tiểu Tinh cũng như vậy rất lo lắng cho La Thần lập tức cũng phi qua ứng cứu.

Ấy nhưng cả hai cũng liền như phát hiện tốc độ là không kịp rồi đi. Vậy nên lập tức cả hai đều hô lớn rất thất thanh.

"Đại... Ca.. ca..."

"Thiếu gia...." Thập Ngũ Giai Nhân, Thất Tinh Lang cùng nhiều người khác cũng là rất thất kinh hô lớn.

"Ư... ư... Phụt...." La Thần miệng máu tuôn trào không ngừng, hai mắt vẫn nhìn chằm chằm lấy kỳ thú dị hình đang nhanh lao xuống.

Thấy vẻ đã khó thoát, hắn liền chỉ biết nhẹ thở dài trách bản thân đã quá ngây thơ không suy xét kĩ càng, để rồi mọi người cũng bị luyên lụy cùng hắn.

"Ta thật không cam tâm.! Ta thật chỉ muốn an phận.! Ta thật không hiểu.! Đồ chó chết...."

"Ầm....." Bụi đất mù mịt bay tứ tung bởi do kỳ thú tiếp đất chỗ La Thần.

"A...." Song Ngư đau lòng tận thấu tâm can, trái tim nhỏ bé của cô nó cũng đã vượt quá sức chịu đựng, liền hai mắt Song Ngư lập tức trợn trừng bỗng ngã sang một bên ngất lịm đi luôn.

"Tiểu thư...." Hoa Thiên Thiên, Dung Vũ Ca, Thiên Liên Anh, Diệp Thanh, Diệp Hà cùng nhiều người khác rất sợ hãi vội hô.

"Chết tiệt....." Hồng Lệnh cùng với Nhất Đẳng Yêu Quân cũng rất không cam tâm mắng lớn.

- ---------...----------

Chiến trường toàn trường lúc này tựa như chìm vào im lặng như tờ, phía triều đình tất cả hiện miệng vẫn mở to kinh ngạc bởi sự dũng mãnh của kỳ thú dị hình Kỳ Long.

"Oa... Vậy là đã xong rồi sao.?.... Ai mà biết được chứ.... X.. x... o... o..."

Phía các môn phái được triều đình nhờ vả thấy vậy cũng rất động tâm với sức mạnh của kỳ thú kia.

"Oa... Kỳ thú kia không ngờ lại mạnh mẽ như vậy nha... Ầy.. Ngươi không biết rồi đi.! Bởi kỳ thú đó nó là kỳ thú chi bảo của Ngô Quốc đấy.... Ồ.... Thì ra là vậy... X.. x... o... o...."

Phía đám người của La Thần một màng thương tâm tột cùng, vì thiết nghĩ thiếu gia xem ra đã lành ít dữ nhiều.

Sau một hồi khói bụi tan đi, bàn chân to lớn của kỳ thú đã dần hiện ra rõ ràng. Lập tức rất nhiều người hiện rất thất kinh há hốc mồm khi thấy được chuyện gì.

"Oa... Ta không bị hoa mắt đó chứ.... Không thể nào nha.... Sao một người lại có thể làm được như vậy cơ chứ... Oa.... X... x... o... o..."

Rất nhiều người hiện rất kinh ngạc bởi vì thứ họ nhìn thấy đó chính là, một tên nam nhân toàn thân hắc giáp hỏa nham đang tựa như sơn thạch hai tay đỡ lấy chân lớn của kỳ thú.

Bên cạnh còn thấy một nữ nhân vẻ rất xinh đẹp trong tay một cây quyền trượng rất tinh xảo đang mắt rất lo lắng nhìn La Thần. Liền nữ nhân này vội vàng lên tiếng.

"Ma Vương.! Người không sao chứ.?"

"Hử... Ma vương là cái tên quái nào a..." La Thần hắn vẫn mơ hồ chưa hiểu được chuyện gì.

"Ư... ư... Phụt..." Ấy rồi La Thần hắn lại đau đớn phun máu không ngừng.

Nữ nhân thấy vậy liền rất lo lắng vội tiến qua đỡ lấy La Thần nhanh xuất ra một viên đan dược nói.

"Ma Vương.! Người hãy uống cái này trước đi."

La Thần toàn thân suy yếu mơ hồ liền chỉ như máy móc nuốt nhanh xuống viên đan dược từ tay nữ nhân xinh đẹp kia.

Tên nam nhân toàn thân hắc giáp hỏa nham lúc này bỗng vùng mạnh một phát hất văng chân lớn của kỳ thú.

"Ha...." Hô lớn một tiếng liền kỳ thú bị hắn hất mạnh lùi lại ra xa.

Phía trên trời rực lửa, nữ nhân tóc hoa râm cùng nhiều chiến tướng hiện cũng rất kinh ngạc không kém là bao.

Bỗng nữ nhân tóc hoa râm hô lớn. "Nhà ngươi là ai hả...."

Lập tức mọi người cũng rất nghi hoặc nhìn chằm chằm qua hòng muốn biết hắn là ai mà lực lượng lại lớn kinh khủng đến như vậy.

Tên nam nhân hắc giáp hỏa nham chẳng màng quan tâm, tiếp mắt nhanh đảo hết một vòng xong nhỏ lên tiếng.

"Ồ.! Bọn chúng khá là đông đấy."

Nữ nhân cho La Thần đan dược liền cũng nhẹ đặc La Thần xuống đứng lên nhẹ gật đầu đồng ý, tiếp cô cũng không chần chờ nữa liền trong tay quyền trượng vung lên hô lớn kinh thiên động chúng.

"Dám gây sự với Ma Vương, Chết....." Tiếp cô lại động khí lực hô lớn.

"Hiệu lệnh Ma Quân....."

Bỗng mặt đất một vùng lớn tựa phát sáng lên văn hình to lớn rất khủng bố, văn hình nhẹ chuyển liền thấy nó tựa như một trận pháp rất kinh khủng.

"Không tốt... Chúng là viện quân đấy... Mau... mau... Toàn quân chuẩn bị nghênh chiến.... X.... x... o... o..."

Các tướng lĩnh phía triều đình lập tức nhao nhao hô to gọi lớn binh lính chuẩn bị nghênh địch.

"Không thể nào đi...." Nữ nhân tóc hoa râm rất không tin tưởng khẽ nói.

Lão Quốc cửu thì là trong lòng đã thật khiếp sợ cái lực lượng phía sau lưng La Thần thật rồi, bởi La Thần tên đó cứ mỗi một lần đều là xuất động kinh thiên chúng nhân lắm rồi đi.

Tứ Bất Tượng bốn vị cũng là gương mặt rất thất sắc không còn miếng máu nữa, bởi họ thật đã hiểu La Thần hắn là nhân vật chẳng thể đụng vào rồi đi.

Về những tướng lĩnh khác cùng những môn phái hổ trợ thì vẫn không mấy lo lắng, bởi vì bọn họ cũng không nghĩ rằng La Thần có thể làm gì được hơn cả.

Mỗi người mỗi ý chẳng tương đồng, liền lúc này văn hình pháp trận to khoảng hơn một dậm vuông đã bất đầu có chuyển biến.

"Chíu.... víu.. víu víu..." Từ hư không cả hàng vạn vạn tia sáng được kết thành từ không khí rơi xuống từng tia từng tia như mưa sao băng.

Lập tức những ánh sáng lung linh huyền ảo này nó liền hiện hình là Ma Quân đông vô số. Ma Quân giáp trụ hắc xích một màu chiếm phần rất đông, còn có Ma Quân giáp kim thiết cũng là đông không kém.

"Hô... Hô.. Hô..." Ma Quân hai mắt tựa như băng hàn, vũ khí sắc lạnh hiên ngang xuất hiện trước mắt mọi người bằng một cách rất khó có thể tin nổi.

Hồng Cô lão bà bà yếu nhược thấy vậy liền trong lòng rất chấn động kinh thiên, hai mắt bỗng cũng rưng rưng lệ trào khẽ nói.

"Đúng mà... Đúng mà... Thiếu gia thật đúng là người đó mà..."

Cửu muội Hồng Oa bên cạnh cũng rất thất kinh. "Đại tỷ.! Đây... đây... quân đội này nó... sao lại nhiều như vậy a... nó... nó còn đông đúc tựa của cả một đất nước luôn rồi đấy...."

Nhẹ mĩm cười Hồng Cô lão bà bà nói. "Chủ nhân ngài ấy thiên hạ này nó cũng chỉ là nằm dưới lòng bàn chân mà thôi.! Vậy nên cái triều đình nhỏ Ngô Quốc này nó cũng chẳng là gì đâu."

"Cửu muội.! Mọi việc đến đây tỷ tất cả nhờ vào muội đấy." Dứt lời Hồng Cô lão bà bà liền cũng hai mắt khẽ nhắm an tâm chìm vào nghỉ ngơi.

Thất công chúa Ngô Chiêu Quân hai tay cũng nắm lấy thật chặt khẽ nói. "La Thần hắn... hắn quả là người đó rồi."

"Không thể nào a...." Ngô Lạc Mặc bên cạnh rất không dám tin tưởng vào mắt mình.

Hàn Linh gần bên cũng là hai mắt mở rất to khó tin nhìn chằm chằm lấy Ma Quân đông vô số.

- ---------...----------

Nam nhân hắc giáp hỏa nham lúc này khẽ khiu mi lên tiếng. "Không đúng.! Ma Quân của ta lẽ ra không phải ít như vậy đi."

Nữ nhân hiệu triệu hiện cũng cảm nhận được nói. "Việc này cứ để sau đi.! Trước hãy giải vây cho Ma Vương trước đã."

Dứt lời cô liền hướng mắt kỳ thú lập tức hô. "Ma Quân nghe lệnh.! Đánh......"

"Hô... hô.... hô..." Lập tức Ma Quân liền tứ phía xuất kích hòng đẩy ngược tất cả ra ngoài.

"Rầm... Rầm... Rầm..." Âm thanh chấn động vang trời của chiến trường lại một lần nữa hát vang.

"Không thể nào đi.... Bọn chúng là từ đâu chui ra vậy... X... x.... o... o..." Quân lính triều đình đều rất kinh ngạc khi nhận ra đám quân này nó còn đông hơn nhiều so với đám quân chính do La Thần xuất binh lần đầu nữa.

"Không tốt.! Giáo chủ... Chúng ta phải xem xét lại một chút đi... Không tốt.! Trưởng lão... Chúng ta không thể nào chen chân vào trận đánh quy mô cực lớn như vậy đâu.... X... x... o... o..." Các môn phái do đem theo ít người nên hiện cũng đã rất khiếp sợ vì độ lớn của chiến trường này.

Còn chưa hết, đã vậy văn hình trận pháp của nữ nhân kia hiện cũng chẳng có dấu hiệu gì là dừng lại cả. Vậy nên Ma Quân nó vẫn là không ngừng tăng nhanh quân số.

Cứ vậy La Thần hiện cứ mơ hồ chẳng biết rõ chuyện gì, Nhất Đẳng Yêu Quân thì cũng rất khiếp sợ lực lượng của thiếu chủ, liền hiện cũng chỉ biết đứng xung quanh thiếu chủ xem kỳ biến.

Và còn có Tiểu Bạch, Tiểu Tinh hiện cũng bên cạnh rất lo lắng cho La Thần nữa, còn có Hồng Lệnh, Liệt Trùng Khánh cùng bảy tên Thập Bát Thiên Sát cũng liền nhanh chân quay lại bên mọi người.

- ---------!!!----------

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio